Đọc truyện Hệ Thống Kim Tiền Phúc Hắc – Chương 209: Tiên Tử Xuất Đầu
Hoang địa ranh giới hoang tàn lại một ngày mới hiển lộ, bình minh nắng vàng chớm nở rộ soi sáng hoang địa tiêu điều không một ngọn cỏ xanh của sự sống.
Yêu tinh tộc như cũ một ngày làm việc xới đất tìm cái ăn, trăm tên Ma tộc lúc này cũng đã hòa mình hơn với cuộc sống mới này.
Liền trăm tên Ma tộc cũng ra sức hết mực giúp đỡ mọi người.
Thế nhưng Yêu tinh tộc vẫn còn chưa nguôi hận, vẫn còn bày xích rất lớn với Ma tộc.
Hôm nay một ngày nắng đẹp, mọi người vẫn là rôm rả chuyện về Tiên Tử.
“Tiên tử cứ vậy vẫn không hề xuất hiện nữa sao.?”
“Ai biết được.! Nói không chừng người chỉ giúp đỡ bấy nhiêu thôi, rồi…!rồi không lâu nữa người sẽ lại rời đi thôi.”
Mọi người hiểu được đây là ý gì rồi, vậy nên liền tất cả rất tủi thân mà thầm lặng lẽ buồn khổ trong lòng.
“Này.! Buồn làm gì chứ.! Tiên tộc tuy không quan tâm nhân thế, nhưng Tiên Tử này ít ra cũng là giúp đỡ cho chúng ta nhiều rồi.”
Nghe vậy mọi người trong lòng cũng khiến thêm được một chút gì đó an ủi bọn họ, lại có người nói thêm.
“Còn có nhóm Yêu Thần Quân mọi người nhớ không.?”
“Sao không a…!Bọn họ hai mươi nữ nhân mạnh mẽ, hết thảy đều là Yêu tinh tộc đó…”
“Đúng vậy…!đúng vậy…!X…!x…!o…!o…”
“Vậy mới nói.! Tiên tử này cũng không giống với Tiên tộc bình thường đâu, nói không chừng Yêu Thần Quân mọi người cũng có thể xin gia nhập vào đi.”
“Oa…!Nói như vậy không phải là một chuyện cực kì tốt đó hay sao…!Liền cũng có thể trở nên mạnh mẽ hơn rồi….”
“Oa…!Đúng vậy a….!Đúng vậy…!X…!x…!o…!o…”
“Nhưng Yêu Thần Quân này đến nay vẫn không xa khỏi Tiên Tử nữa bước, vậy nên cũng không dễ gì để thấy được bọn họ đâu.”
“Ta thấy.! Ta thấy…!Hôm qua khi đến dâng lên lương thực chính tận tay một mỹ nhân Yêu Thần Quân đã ra tiếp nhận của ta đó.”
“Oa…!Ngươi vậy mà may mắn như vậy….!X…!x…!o…!o…”
“Ha…!ha…!Cũng là may mắn thôi, bởi dường như những người thân cận Tiên Tử cũng chỉ lấy số lương thực vừa đủ dùng thôi, vậy nên cũng nhiều lắm người không thể gặp được bọn họ.”
“A…!Nói mới nhớ…!Không biết mọi người đã biết chưa.? Hiện trong làng đã có hơn trăm đứa nhỏ thân cô đã đột nhiên không còn thấy bọn chúng nữa.”
“Hả…!Có lẽ nào những đứa nhỏ đã đến được chỗ của Tiên tử rồi…!X…!x…!o…!o…”
“Oa…!Nhà ta cũng có hai đứa nhỏ a…!Không được.! Ta phải mau dẫn hai đứa nhỏ đến để Tiên Tử thu nhận bọn chúng mới được…”
“Này…!này…!Đợi ta…!với…!Nhà ta cũng có đứa nhỏ nữa….!a…”
“Ầy…!Nhà ta không có đứa nhỏ a…!Chỉ có nữ nhi đã trưởng thành rồi, không biết Tiên Tử có cần đến không nữa…”
“Thử đi.! Biết đâu được sẽ gặp phúc lành thì sao.?”
“Đúng đó…!Đúng đó…!Nam tử trưởng thành cũng nên đem đến luôn đi…!Biết đâu sẽ được thì sao…!X…!x..
o…!o…”
Trăm tên Ma tộc hiện thì giống như người vô hình không ai hề để ý tới, cứ như vật vô tri tản ra xung quanh xới đất nhầm giúp cho mọi người.
Liền cũng nghe rõ được tất cả động tĩnh của Tiên Tử.
Ma tộc to con chùy lớn hôm nào giờ cũng trong lòng rất buồn bã.
“Ta như vậy chắc Tiên Tử sẽ không để ý đến rồi.”
Ma tộc toàn bộ cũng hiểu được mà thở dài phiền muộn.
Lão đại nhóm trăm người sau khi dưỡng thương vài ngày hiện cũng bước đi khập khiễng lên tiếng.
“Ta xin lỗi chúng huynh đệ một tiếng vậy.!”
Ma tộc nổi tiếng vô tình, liền chẳng ai để ý đến hắn cả.
Thấy vậy tên lão đại khẽ đau lòng rời đi, liền cả ngày hôm đó hắn đều quỳ trước cửa động Tiên Tử hòng mong được gặp mặt.
———-…———-
Thủy đình Tiên Tử.
Nơi tụ tập bốn làng yêu tinh hiện cũng xôn xao bàn tán không ngừng về Tiên Tử, riêng chỉ là bọn họ bốn làng đều không có đủ dũng khí để chạy đến làng tây.
Bởi lẽ bọn họ hiểu được vì sao Tiên Tử lại bỏ nơi này mà chạy đi đến đó, ngoài ra còn có bọn họ lúc này cũng đang sợ hãi không kém, bởi vì sự xuất hiện của trăm tên Nhân tộc.
Trăm tên Nhân tộc lời nói nhã nhặn không hề đánh giết một ai, ấy nhưng cũng là nghiêm cấm tất cả không được rời đi đến nơi Tiên Tử.
Bởi họ cũng sợ xảy ra bất trắc ngoài sở liệu.
Trưởng làng phía Nam cùng đại nhi tử lại một màng gió thuận chiều rồi, liền rất nịnh bợ nhóm trăm tên Nhân tộc.
Nào là từ ăn đến uống, tử nghỉ đến ngơi, tất cả đều được sắp xếp rất chu toàn.
Khiến cho toàn bộ Yêu tinh tộc ánh mắt đều tràn ngập sự đáng ghét.
Tên thiếu gia kia cũng rất nhanh được giới thiệu đến ngôi Thủy Đình Tiên Tử, lúc này cũng đã được vài ngày trôi qua rồi.
Tên thiếu gia này vẫn cứ nghỉ lại Thủy Đình Tiên Tử mà suy nghĩ rất nhiều thứ.
Lão thúc thân vệ cũng rất hiểu chuyện lên tiếng hỏi.
“Thiếu gia.! Ngài có dự tính gì không.?”
Thiếu gia còn chưa có đáp lời thì một tên thân vệ khác đã chen ngang lên tiếng.
“Dự định gì nữa chứ.! Thủy đình này hắc thạch làm ngói, cửu trụ cũng là bảo vật hiếm có, liền tất cả lấy hết đem về thôi.”
“Ngươi không hiểu là nếu làm vậy thì sẽ đắc tội với chủ nhân Thủy Đình sao.?”
“Sợ gì chứ.! Cũng chỉ là một bọn yêu tinh nhỏ yếu mà thôi, cho dù có lên hết một lượt thì cũng có thể làm gì được chúng ta.”
Tiếp tên này lại quay sang thiếu gia nói.
“Thiếu gia.! Chúng ta xuất hành đã lâu rồi, cũng nên đến lúc phải quay về thôi.
Vậy nên những trân bảo này khi đem về ắt hẳn người sẽ được bọn họ trọng dụng đấy.”
Lão thúc thân vệ không cho là đúng lên tiếng.
“Thiếu gia chớ vội.! Thủy Đình này phải nói là rất kinh thiên động chúng, vậy nên chủ nhân của nó chúng ta không thể tùy tiện mà phạm vào được.”
“Này…!Lão thúc ông già rồi hồ đồ phải không.? Nhân tộc chúng ta khi nào lại e ngại trước bọn yêu tinh tộc rồi vậy.?”
“Dừng.!” Thiếu gia bỗng ngăn lại cuộc tranh cãi.
“Ngươi có bảo đảm được tin tức chúng ta sẽ không truyền đến làng tây không.?”
“Cái này thiếu gia cứ việc yên tâm.! Thuộc hạ sẽ ngày đêm trấn thủ bên ngoài phía tây, tuyệt sẽ không để cho bất kì ai có thể chạy đi báo tin.”
“Được.!” Thiếu gia bỗng đã có quyết định.
“Đêm nay cứ như không gì cả để xem xét một chút đã, nếu mọi sự vẫn ổn thì ngày mai lập tức hành động khởi hành quay về.”
“Vâng.! Thuộc hạ đã rõ.!” Tên thân vệ lập tức vui vẻ khi nghe được thiếu gia đã chịu nghe theo ý mình.
“Thiếu gia.!” Lão thúc thân vệ thì vẫn không yên tâm khẽ gọi.
“Không sao.! Chúng ta dù sao cũng là không đến nỗi quá yếu, vậy nên nếu bức thiết thì cũng có thể xuất kích chạy được thôi.”
“Thiếu gia nói phải.! Chúng ta trăm người đều bậc tu luyện, sẽ không ai có thể ngăn cản chúng ta rời đi đâu.”
———-…———-
Khe động Làng tây.
La Thần thần thức lại một trận lôi đình khi lúc bấy giờ mới phát hiện hầu như toàn bộ trân bảo đều đã bị cái hệ thống gian thương cưỡng đoạt.
“Cái đồ chết bầm….!Toàn bộ lấy hết…!Đây…!đây rõ ràng là lũ ăn cướp trắng trợn….”
“Oa…!Kí chủ người đừng vậy nha…!Để có thể cứu người đó cũng là chuyện không hề dễ dàng gì đâu.”
“Cho dù là vậy…!Thì…!thì…!cũng không thể lấy hết của ta như vậy được…!Cái đồ..
đồ con heo a….”
“Oa…!Cái gì mà lấy hết a…!Hệ thống đâu có vậy đâu chứ….!A…! Không lẽ ngài lại bị mất đồ rồi sao…!A…!Hệ thống thật chia buồn cùng ngài…”
“Ặc…!Cái đầu heo ngươi í….!Không gian riêng ta ai có thể trộm ngoài hệ thống gian thương ngươi hả…”
“Không có trộm mà…!Đó là phí dụng…!Phí dụng.! Ngài có hiểu không đây.!”
“Phí cái khỉ ấy….!Toàn bộ là cướp thì có.!”
“Ây…!da….!Kí chủ ngài không thể như vậy a…!Vật chất chỉ là ngoài thân, mạng sống mới là thứ quan trọng hơn…”
“Quan trọng với lão tử là vật chất đấy.! Không có vật chất thì có mà cạp đất mà ăn à…!Hay là hai quả tim vàng ôm nhau mà chết…!Hay là tình cảm là trên hết, hít gió tây mà ăn..
Hả….”
“Đừng bạo…!Đừng bạo mà….! Không phải kí chủ ngài còn nhiều lắm pháp khí đó hay sao chứ.?”
“Pháp khí…!Pháp khí có thể mài ra ăn được à…!Hệ thống…!Ngươi đừng có mà vô lí…”
“Oa…!Không ăn được.! Nhưng ngài có thể bán cho ta mà…!Tất cả đại hạ giá.! Hệ thống toàn bộ lấy hết…”
“Ặc…!Hạ giá cái khỉ ấy…!Dù cho đầu có bị đánh cho ngốc cũng nhất quyết không làm ăn với hệ thống gian thương ngươi….”
“Hừ….” La Thần giận tận trời cao, một tiếng thở cũng đủ sức nóng để thiêu cháy cả bình nguyên.
Hệ thống vẫn rất chi là đềm đạm lên tiếng.
“Ấy chà.! Xem ra những thứ trân báo đáng giá kinh thiên kia ngài là không để ý đến rồi…! Hàizz….!Thật tiếc quá a….”
“Xứ….!Đừng mơ có thể lừa gạt được La Thần ta.”
“Ai đâu thèm gạt kẻ thông minh như ngài đây cơ chứ.! Chỉ là…!Chỉ là không biết ngài có nhận ra thứ pháp khí cực tốt bên cạnh mình nó đã không cánh mà bay rồi hay không đây.?”
“Hừ…!Bay…!Bay…!Vào hệ thống ngươi thì có…!Xừ…”
“Nào có…!Nào có…!Nếu muốn biết nó ở đâu phí dụng nhiệm vụ thanh toán, liền hệ thống sẽ điểm chỉ.”
“Hừ…!Lão tử ta không ngốc.!”
“Ấy chà…!Nếu vậy thì thôi vậy.! Dẫu sao thì nhiệm vụ đó sớm thôi sẽ được hệ thống thu hồi.”
“Thu hồi….!Hệ thống nhiệm vụ cũng có thể thu hồi.” La Thần kinh ngạc nhiên trước sự mới mẻ của hệ thống.
“Thu chứ.! Ví như thứ đó đã không còn nữa thì gói nhiệm vụ cũng phải nên thu hồi chứ.!”
“Không còn nữa…” La Thần dấu hiệu sắp sập hố.
“Nhưng…!nhưng…! Không phải pháp khí gì kia rất kinh thiên hay sao…!Sao…!sao…!lại dễ dàng bị phá hủy như vậy.?”
“Ai nói là bị phá hủy chứ.! Chỉ là ví dụ nếu nó nằm yên ở đó thì gói nhiệm vụ sẽ khác, còn nếu đã được đem đi thì tùy trường hợp hệ thống sẽ xem xét mà có nên đưa ra gói nhiệm vụ nữa hay không mà thôi.”
“Nhưng…!Trước sao vẫn vậy có gì khác đâu mà bày đặt nói là thu hồi.”
“Khác xa à nha…!Ví dụ ban đầu phí dụng gói nhiệm vụ đơn giản thì chỉ tốn một mà thôi, ấy nhưng để nó vụt mất thì cái gói nhiệm vụ lần sau sẽ trở nên khó cầu hơn rồi, vậy nên phí dụng sẽ không hề nhỏ được nữa đâu.”
La Thần trong lòng bức bối khó kiềm nén được tò mò về pháp khí kinh thiên, ấy nhưng vẫn không mấy biểu hiện mà chỉ im lặng.
Hệ thống nữ nhân đại tỷ lưu manh sắc sảo ngầm hiểu được tất cả, vậy nên cũng chẳng hề vội vàng để làm gì.
Liền không gian thần thức đình mát ven hồ cô nhẹ nhàng tựa lưng nghĩ ngơi.
“Hệ thống.!” La Thần bỗng gọi.
“Cho Ta xem tất cả thông tin bản thân.”
“Tự xem đi.! Hệ thống cần nghĩ ngơi rồi.” Hệ thống vẻ chẳng quan tâm lắm tiếp một bảng thông tin xuất hiện cho La Thần tự mà xem lấy.
Ting…!”Thông tin kí chủ.!”
Tên : La Thần
Chủng tộc : Dị Tộc
Cảnh giới : Độ Ma Kiếp cảnh tầng 12
Kinh nghiệm : 10.000 / 10.000 Exp
Danh phong : Tiên Tử
Công pháp : Hồng Hoang Đại Pháp
Phát triển thành : Hồng Hoang Huyễn Địa Hóa Cảnh Huyền Thế Hư Tập.
Pháp bảo : Hắc Xích Phượng.
Cảnh báo ! ! ! đã biến mất : Thập Bát Phượng Kích Huyền Binh.
Huyết mạch : Hồng Hoang Sơ Hiển Kỳ Lân
Đồng mạch : Liệt Hỏa Phượng Hoàng, Thủy Lam Song Ngư.
Kim Tiền : Không.
Linh Thạch : Không.
Ma Thạch : Không.
Hắc Thạch : 100 Hỗn Độn Huyền Thạch.
Ting….!Lại một bảng khác xuất hiện.
– Cứ địa : Không.
– Thần Ma : Không.
– Huyết Ước : Không.
Cảnh báo ! ! ! Quỷ Tộc : Xương trắng tướng quân đã bày xích.!
– Đại Đồng Chi Hệ
Nhất Hệ Đồng Chi : Chương Ngư Văn, Vong Liên, Nhãn Xuyên, Mị Phách, Sona, Yêu Thần Quân.
Nhị Hệ Đồng Chi : Phát hiện 135 quân số…!
Tam Hệ Đồng Chi : Phát hiện 2 quân số…!
Thân vệ : Mị Hồng Ly.
Không Gian Kí Chủ
Công pháp : Phong Hoa Tuyết Nguyệt, Bát Vạn Thiên Âm, Đại Hồng Hà, Cửu Hồng Long, Tử Mị U Hồn.
Pháp bảo :
1 x Tử Nguyệt Thống Trận : Đang sử dụng…
1 x Sơn Hà Đồ : Đang sử dụng…!
Pháp khí : Xạ Quang Vạn Lý, Liêm Đao Kinh Hồng, Liêm Đao Thủy Mặc, Liêm Đao Bạch Huyết, Liêm Đao Ngân Linh, Liêm Đao Hồ Quang, Liêm Đao Đại Diệt…!
Binh khí hỗn tạp : 297 loại…!
Thảo Dược :
1 x Thương Nhan Hoàn
1 x Linh Yêu Cầu Đan
7 x Ngân Linh Thảo
100 x Phục Ma Đan
Kì Trân Dị Bảo
10 x mảnh : Tử Tinh
1 x mảnh : Băng Thạch Hàn Anh
1 x mai thú : Giáp Thú Vạn Thống
1 x mảnh gỗ : Cổ Thụ Huyền Minh
1 x viên đá : Ma Linh Lục Địa
La Thần lướt mắt một cái trái tim nhỏ co thắt rất dữ vì quá đau.
“Oa…!Linh Thạch mất hết, kim tiền chẳng có…!Và còn nhiều lắm thứ đồ bị mất đi a…”
“Pháp khí thêm vài thứ của ta chế tạo trong những ngày trước…!A…! Thập Bát Phượng Kích Huyền Binh biến mất á….!Còn có…!Quỷ tộc tướng quân bày xích nữa…!Đây…!Đây rõ ràng là…!Thay đổi nghiên trời lệch đất rồi….”
“Từ một kẻ ấm no liền giáng xuống tận cùng khổ ải….!Nghèo chết ta a….”
Ting…!Hệ thống vô lương lại hiện thêm một bảng khác.
Gói nhiệm vụ :
Nhiệm vụ chính tuyến : Đỉnh thiên lập địa.! Thống nhất thiên hạ.!
Nhiệm vụ : Thu Hồi Trân Bảo.!
Phí dụng : 5.000 Hắc Linh Thạch.
Nhiệm vụ : Thu phục chúng sinh.!
Phí dụng : 1.000 vàng.
Cảnh báo : Nguy hiểm.!
Phí dụng : 1.500 Linh Thạch.
La Thần tức tưởi nuốt giận từng cơn.
“Hức…!hức…!Phí dụng gì chứ…!Nguy hiểm gì chứ…!Đến tiền ăn còn không có chứ nói gì đến cảnh báo nguy hiểm gì gì chứ…”
Hệ thống tỏ vẻ thiện lương giải thích thêm.
“Mị Hồng Ly thân vệ do tiến giai từ đan thú mà thành, vậy nên không hề bày xích gì với kí chủ cả.”
“Quỷ tộc xương trắng vị tướng quân hiện bày xích sắp chuyển mình thành Nhất Hệ Đồng Chi.
Nên không còn là huyết ước như ban đầu nữa.”
“Nhị Hệ Đồng Chi phát triển là do nhóm Yêu Thần Quân Nhất Hệ Đồng Chi ngây ngô dùng theo cách của kí chủ kí xuống huyết tinh mà có.
Tam Hệ Đồng Chi do trong Nhị Hệ Đồng Chi lại kí xuống huyết tinh mà ra.”
“Nhiều trân phẩm biến mất là do phí dụng chữa trị cho kí chủ mà nên vậy.
Cảnh báo mất đồ thì phải trả phí dụng nhiệm vụ tầm bảo thì mới biết thông tin thêm.”
“Căn cứ cường đại hơn lúc trước nhiều, vậy nên giá cả cũng như nguyên liệu cần thu thập cũng không thể xem thường.”
Ting…!Căn Cứ cấp 1…
Phí dụng : 50.000 Vàng.
Hoặc : 7.000 Hắc Thạch
Hoặc : 10.000 Linh Thạch
Lưu ý : Chỉ Linh Thạch loại tốt nhất.
Hoặc : 10.000 Ma Thạch.
Lưu ý : Chỉ Ma Thạch loại tốt nhất.
Có thể thu thập : Chưa rõ….!
“Đắt Như Vậy….!Á…..” La Thần tròn mắt không thể tin nổi vào sự tình.
“Đây…!Đây rõ ràng là lão đại của Tiểu Thống luôn rồi….!Cô…! Cô…!Hệ thống cô mười phần là sư tổ của nghề gian thương này rồi đi….”
Hệ thống cô nương bên trong không gian thần thức cũng bị lời nói kia mà phụt cười rất vui vẻ.
Tiếp cô lại nhã hứng lên tiếng thông báo tiếp một thứ nữa.
Ting…!Cứ Địa cấp 1.
Phí dụng : 1.000.000 Triệu Vàng.
Hoặc : 100.000 Ngàn Linh Thạch Thượng.
Hoặc : 100.000 Ngàn Ma Thạch Thượng.
“Ăn cướp hả….” La Thần kích động.
“Đã căn cứ mắc cắt cổ rồi…!Này đâu ra cứ địa gì nữa Hả….”
Hệ thống cô nương chẳng gấp vẻ từ tốn giải thích.
“Căn Cứ.! Chỉ là một nơi ở như những cái lúc trước đấy, duy chỉ ở một phạm vi rất nhỏ vậy nên mới rẻ hơn nhiều.”
“Cứ Địa.! Thì quy mô lớn hơn, kích cỡ là như một thành trì lớn.
Chuyên bảo vệ phòng thủ cho cả một thành lớn.
Tuy nhiên nhược điểm là không thể nào mạnh được như Căn Cứ được.”
Hệ thống cô nương tiếp bên trong không gian thần thức ngồi viết viết tính tính thiệt hơn nhầm để có thể sinh lời cho cái hệ thống hiện đang rất là nghèo.
“Ươm…!Ườm….!Như vậy chắc là được rồi.! Trước cứ khiến Pa Pa thu thập thêm một ít kỳ trân dị thảo nữa để vào bên trong này tự ta chăm sóc nữa là được.”
“Ườm…!Ườm…!Có vậy thì mới có thể có đồ để mà trao đổi làm ăn được…!Ườm…”
La Thần tâm trí chết lặng bên ngoài, liền cũng chẳng còn từ ngữ gì để tả về cái hệ thống đại nữ phúc hắc này nữa.
“Hút máu A…..”
———-…———-
Hoang địa trời trở về chiều ngã vàng cát nóng dịu đi rất nhiều, mọi người hiện rất đông đúc đều phía trên đồi đất ngoi ngút cùng nhau hướng mắt về cửa động Tiên Tử.
Cũng như mọi ngày tất cả lại rôm rả sau một ngày mệt mỏi, đến lúc nghỉ ngơi thì đều đến đây tụ hội nói chuyện về Tiên Tử.
“Này…!Nhìn kìa…!Nhìn kìa…!Mỹ nhân đó đó…!Cô ấy chính là người có cái tên lạ mà ta nói đấy.!”
Mọi người đồng chú ý nhìn qua.
“Là Rose gì đó phải không.?”
“Ừ…!Phát âm rất khó cái tên đó lắm.! Ta phải tập hết cả ngày trời thì mới nói đúng được cái tên đó đấy.”
“Vậy ngươi có biết Rose nó là cái gì không.?”
“Không biết.! Ta chỉ biết cô ấy bảo đó là cái tên chính do Tiên Tử đặt cho, vậy nên tuy không hiểu nó là gì nhưng cô ấy cũng rất vui vẻ mà nhận lấy.”
“Tiên Tử đã đích thân đặt cho thì chắc hàm ý cũng không phải nhỏ đâu, vậy nên chúng ta không hiểu cũng là điều bình thường.”
“Này…!Này…!Nhìn…!Đó là Yêu Thần Quân kìa.!”
“Oa…!Toàn bộ hai mươi mỹ nhân a…”
“Này…!Thế có ai biết tên của các cô ấy không.?”
“Không biết.!”
“Những người được thu nhận tập luyện đều là những đứa nhỏ hiểu chuyện mà thôi, vậy nên tuyệt nhiên rất kín miệng không chịu nói gì cả.”
“Ấy nhưng mà có hai người được hưởng lợi từ đó đấy.!”
“Là sao.?” Nhiều người chưa biết chuyện lập tức nhìn qua.
“Đó là một tỷ tỷ và một mẫu thân của người trong nhóm được nhận tập luyện bởi Yêu Thần Quân.”
“Chuyện là vị tỷ tỷ kia thương thế rất nặng sắp không thể qua khỏi, còn vị mẫu thân nhà gần đó cũng như vậy sắp qua đời.
Ấy nhưng lạ thay những đứa nhỏ của hai nhà khi quay lại sau một đêm liền hai người đó lập tức đều khỏe mạnh lại hết.”
“Lạ như vậy.?”
“Ai mà biết được.! Chỉ là chuyện có liên quan đến Tiên Tử thì mọi người ai cũng vậy, chẳng chịu kể ra dù chỉ một lời.”
Trăm tên Ma tộc hiện vẫn lặng lẽ âm thầm ngồi gần đó nghe hết tất cả mọi chuyện về Tiên tử.
Liền do bị bày xích bởi Yêu tinh tộc vậy nên bọn họ hiện rất an phận mà chẳng dám lên tiếng nói bất cứ điều gì.
“Này…!Mọi người nhìn….” Bỗng một tên Yêu tinh tộc hô lớn phía cửa động.
“Oa…!Mỹ nhân đó lại là ai vậy a…” Lời còn chưa dứt thì một tên khác lại nói.
“Lạ quá.! Những ngày qua đều là chưa từng thấy người này qua.”
Lập tức tất cả mọi người rất hiếu kì mà liền đồng một hướng nhìn qua muốn xem thật kĩ người mới xuất hiện này là ai.
“Đúng vậy…!Đúng vậy…!Cô ấy nhìn thật lạ mặt…!Có ai biết không cô ấy là ai vậy.?”
“Không biết…!Hình như đây mới là lần đầu cô ấy xuất hiện đi.”
Bỗng tiếp một tên như nhận ra được điều lạ hô lớn.
“A…!Cô…!Cô ấy không phải Yêu Tinh tộc…”
Tiếp lại một người nữa hô.
“Cô ấy cũng không phải Thú tộc…”
“Oa….!Cũng không phải Quỷ tộc…”
“Này…!Có khi nào…!Cô ấy là Nhân tộc…”
“Không thể nào a…!Sao Nhân tộc lại xuất hiện ở đây.”
Mọi người đều đồng suy nghĩ Nhân tộc không thể nào ở đây được.
Tiếp lại nghe một tên khác nói.
“Này…!Thấy không…!thấy không…!Yêu Thần Quân là đang đứng xung quanh như là đang bảo vệ lấy cô ấy…”
Một tên nào đó lúc này hai mắt bỗng mở lớn cực đại trong lòng tựa chết lặng khi như đã hiểu ra điều gì đó.
“Tiên Tử…!Đó chính là Tiên Tử….”
Toàn bộ tất cả lập tức xôn xao động dậy hướng mắt về phía mỹ nhân tiên tử động chúng đang được bảo vệ xung quanh là những người mạnh mẽ Yêu Thần Quân.
Tiên tử lúc này khẽ bước nhẹ nhàng đi ra, ánh mắt một vòng thu hết tất cả mọi người vào trong mắt.
Tiếp lại thấy tất cả mọi người bỗng lập tức quỳ xuống hướng tiên tử kích động mà đồng hô lớn vang vọng cả một vùng.
“Quân Vương Tại Thượng.! Yêu Tinh tộc ra mắt người….”
Trăm tên Ma tộc cũng không ngoại lệ mà đồng quỳ xuống hướng Tiên tử mà kính lễ tín niệm tuyệt đối.
Tiên tử nhìn hết vào mắt, tiếp đảo nhanh một lượt nữa chỉ thấy rõ ràng đó chính là sự tín niệm tuyệt đối của tất cả bọn họ.
Ánh mắt bỗng dừng lại ở tên Ma tộc chùy lớn hôm nào tiên tử nhẹ lên tiếng.
“Rất trung thành nhỉ.! Xem ra vẫn là không có chạy đi khỏi đây.”
Kích động sợ hãi Ma tộc chùy lớn đáp.
“Ma Vương Tại Thượng…!Xin…!Xin…!Ngài bỏ qua cho ta….”
Tiên tử chỉ khẽ mỉm cười chẳng đáp lời, tiếp mắt lại hướng về trước cửa động thấy có người đang quỳ ở đó khẽ hỏi.
“Đó lại là có chuyện gì.?”
Tứ nữ tỷ muội bốn người danh xưng đại tỷ Vong Liên, nhị muội Nhãn Xuyên, tam muội Mị Phách, Út muội thì là danh Sona, liền Út muội bước đến gần tiên tử lên tiếng giải đáp.
“Hắn lão đại Ma tộc đã quỳ ở đây suốt một ngày rồi, liền hắn nói rằng cẩn xin sự tha thứ của Tiên Tử, còn có cũng mong rằng trăm tên huynh đệ Tiên tử hãy thu nhận bọn họ.”
Tiên tử đã hiểu tiếp mắt lạnh nhìn tên lão đại Ma tộc vẻ đã nhợt nhạt yếu ớt vì thương nặng chưa lành, ấy vậy mà còn phải chịu cảnh phơi da dưới cái nắng nóng suốt cả một ngày khiến hắn càng thêm thống khổ.
“Ngẩn đầu lên.!”
Lão Đại Ma tộc từ từ khẽ nhìn lên, lập tức hắn hai mắt trợn trừng khó tin vị tiên tử kia chỉ là một hình dáng nữ nhân rất không có gì đặc biệt lắm.
Tiên tử mắt nhìn thấy rõ sự sợ hãi kia của hắn, liền trong lòng lập tức được thả lỏng hơn mà suy nghĩ thoáng nhanh.
Nguy hiểm cảnh báo tuy không rõ nó là gì, nhưng Ma tộc trăm tên cường hãn trước mặt ta phải nhanh chóng thu nhận bọn họ vào tay mới được.
Tuy La Thần bây giờ hiện nghèo lắm không trả nổi phí dụng của gói nhiệm vụ, ấy nhưng hai chữ nguy hiểm kia hắn liền biết rõ mình hiện nên cần phải làm gì vào lúc này.
Tiếp mắt nhìn quanh Tiên tử hiểu được Yêu tinh tộc chúng thị đây là lần đầu bọn họ có được Vương cho riêng mình.
Vậy nên hiện lúc này nhiều lắm bọn họ đều không hiểu biết được nên phải làm gì cho Quân Vương.
Tiên tử thì hoàn toàn ngược lại chẳng hề một chút bận tâm trong đầu với hai chữ Quân Vương nào kia.
Liền Tiên Tử lập tức động dụng Bát Vạn Thiên Âm hòng cho tất cả đều có thể nghe được rõ ràng.
“Yêu Tinh tộc chúng thị sau này không cần phải mỗi ngày đều đến đây quỳ lễ như vậy đâu, cho dù sau này có gặp được ta thì cũng chỉ một lời chào thôi là được rồi.”
“Tuân mệnh Quân Vương….” Chấn động hô vang Yêu Tinh tộc đồng hô.
Tiên Tử tiếp lại lên tiếng.
“Nhị Hệ Đồng Chi được truyền thụ do chính Yêu Thần Quân đêm nay tất cả phải có mặt ở đây.”
“Tam Hệ Đồng Chi có hai người do được truyền thụ từ Nhị Hệ Đồng Chi mà thành, đêm nay cũng hãy đến.”
Tất cả mọi người đều không hiểu lắm những lời Tiên tử vừa nói là cái chuyện gì, ấy nhưng những người được truyền thụ thì liền ngầm hiểu tiên tử là đang nói đến ai.
Tiên tử tiếp lời lên tiếng.
“Yêu Tinh tộc cứ như bình thường quay về nghỉ ngơi đi.
À…!Nhớ rằng đêm nay nơi này không ai được phép đến gần dòm ngó đấy.”
“Tuân mệnh…” Lại một tiếng hô vang.
Lập tức tất cả chúng Yêu Tinh tộc tuy vẻ không muốn nhưng vẫn phải lục tục rời bước ra về.
Trăm tên Ma tộc cũng là đồng suy nghĩ buồn bã quay lưng chuẩn bị rời đi.
Bỗng ngay lúc này Tiên Tử lại nhẹ nói.
“Ma tộc các ngươi đêm nay cũng đến đi.”
Lời nói nhẹ nhàng cứ ngỡ như vô thưởng vô phạt, ấy nhưng lại liền khiến cho trăm tên Ma tộc tất cả một niềm hân hoan rất vui vẻ.