Hãy Biến Tôi Thành Ma Cà Rồng

Chương 58


Bạn đang đọc Hãy Biến Tôi Thành Ma Cà Rồng – Chương 58

Em không nói theo kiểu con người “tôi nghĩ mình đã nghe lầm” vì một ma cà rồng làm gì có chuyện nghe lầm. Em nói là em “hiểu sai”, điều này khả thi hơn rất nhiều.
“Không! Chính là ý mà em đang hiểu” – Tôi khẳng định.
Em im lặng và tôi cũng im lặng. Không ai trong chúng tôi có ý muốn phá vỡ sự im lặng. Thỉnh thoảng, chúng tôi trao nhau những cái nhìn ngại ngùng. Và rồi đột nhiên em hỏi một câu làm tôi hơi bất ngờ.
“Vậy là anh thích tôi sao?”
“Không, phải nói là tôi yêu em thì đúng hơn” – Tôi chỉnh lại.

“Lý do?” – Em hỏi cộc lốc.
“Nếu tôi tìm ra lí do mình yêu em thì tôi đã có thể dừng nó lại” – Tôi nói và tôi nghĩ em có thể cảm thấy sự bất lực trong giọng nói của tôi vì ngay cả tôi cũng cảm thấy điều đó.
“Tôi yêu em được chứ?” – Lần này tôi là người chủ động. Dù tôi biết mình đang tự đặt chính mình vào một trò may rủi nhưng dù sao như vậy cũng tốt. Sẽ dễ dàng hơn khi người quyết định là em và tôi chỉ việc làm theo.
Trong lòng tôi cũng đang chia ra hai phe rõ ràng. Tôi muốn em nói không vì chỉ có như thế tôi mới có thể rời xa em, tự tôi không thể kết thúc tình cảm này. Nhưng một phần trong tôi lại muốn em nói có vì tôi sợ cái thời gian vô tận sau khi rời xa em.
“Anh muốn yêu tôi chứ?” – Em dùng một câu hỏi để trả lời câu hỏi của tôi.

Quá khôn khéo. Dường như em cũng hiểu tôi đang trao quyền quyết định cho em – tiếp tục mở cánh cửa đang hé hay đóng nó lại vĩnh viễn. Vì thế em đã trả lại tôi cái quyền quyết định ấy. Em muốn tôi tự quyết định tình cảm của mình và phải chịu trách nhiệm về quyết định của chính mình.
“Tôi muốn làm theo ý em” – Tôi lại trao quyền quyết định cho em. Tôi không biết bọn tôi còn tiếp tục trò chơi tung hứng này đến lúc nào nhưng có vẻ cả em và tôi đều thích dồn đối phương vào chân tường thì phải.
“Được thôi” – Em nói bằng giọng tỉnh bơ. Nó giống như ai đó mời em đi xem phim và em trả lời “được thôi” hơn là đang trả lời ột lời tỏ tình.
Nhưng mặc kệ. Tôi đang vui thật sự dù tôi biết từ nay về sau mình không còn đường rút nữa. Liều một phen vậy. Tới đâu thì tới. Dù kết quả sau này thế nào thì tôi cũng chắc chắn rất lâu về sau tôi vẫn có thể nói rằng “Điều hạnh phúc nhất trong (tạm gọi là) cuộc đời tôi là được yêu em”
Tôi tiến lại gần em và ấn em ngồi xuống bên giường. Dùng đôi bàn tay nóng của mình luồn vào tóc em một cách cẩn thận để nó không chạm vào da đầu em. Và như thế, tôi sấy khô tóc cho em bằng tay mình.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.