Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 229: Giết Diệp Huyên Diệt Tần Quan


Bạn đang đọc Hậu Duệ Kiếm Thần – Chương 229: Giết Diệp Huyên Diệt Tần Quan


Không phải cô muốn cướp nhẫn không gian của tôi đấy chứ?
Diệp Quân suy nghĩ rồi nói: “Thiên Thiên cô nương, thật ra sau lưng ta không có nhân vật lớn nào cả, cô có cần điều tra rõ rồi hãy quyết định không? Nếu không, ta sợ sau khi cô điều tra rõ sẽ tới đánh ta, thế chẳng phải sẽ rất gượng gạo sao?”
Ngao Thiên Thiên cười nói: “Diệp công tử nói đùa rồi! Ta tới xin lỗi không phải vì sau lưng công tử có ai hay không, chỉ vì công đạo mà thôi! Chuyện này là lỗi của tộc Thiên Long ta.

Ta đến đây chỉ để xin lỗi!”
Nói rồi cô ta xoè tay ra, một chiếc nhẫn không gian màu vàng chậm rãi bay tới trước mặt Diệp Quân: “Diệp công tử, trong nhẫn không gian này có một nghìn vạn kim tinh, thay cho lời xin lỗi của ta, mong công tử đừng từ chối!”
Diệp Quân im lặng!
Nhiều thật!
Nhưng hắn không nhận!
Diệp Quân nhìn Ngao Thiên Thiên: “Ta bị thư viện truy nã, chuyện này là do tộc Thiên Long…”
Ngao Thiên Thiên lập tức nói: “Không phải là bọn ta, là nhà họ An, đều do nhà họ An làm!”
Diệp Quân nhìn Ngao Thiên Thiên, không nói gì.

Ngao Thiên Thiên chân thành nói: “Diệp công tử, ta thật lòng nói với công tử một câu, tình hình bây giờ của công tử khá phức tạp! Vì Diệp chủ tịch nên phe thế gia và tông môn đã xem công tử là kẻ thù, bọn họ muốn giết công tử không phải vì tộc Thiên Long của ta, bọn ta không có mặt mũi lớn đến vậy đâu, bọn họ muốn giết công tử để lấy đó trấn áp phe thư viện!”
Diệp Quân bỗng hỏi: “Diệp Quan Chỉ cô nương vẫn ổn chứ?”
Ngao Thiên Thiên im lặng.


Diệp Quân nhíu mày: “Sao vậy?”
Ngao Thiên Thiên lắc đầu: “Diệp chủ tịch đã bị cách chức chủ tịch, đồng thời bị tước quyền điều động Quan Huyên Vệ, còn bị giam lỏng ở Nam Uyển nữa”.

Diệp Quân không hiểu: “Vì sao?”
Ngao Thiên Thiên nhìn Diệp Quân: “Sau khi cô ấy biết công tử bị truy nã thì trình tấu chương tố cáo với nội các, sau đó đã bị nội các trấn áp!
Nghe vậy, Diệp Quân sững sờ.

Hắn không ngờ người mới chỉ gặp mặt hai lần lại có thể vì mình mà trình tấu chương tố cáo những thế gia và tông môn kia!
Đặc biệt là đối phương còn vì chuyện của hắn mà chôn vùi tiền đồ của mình!
Lúc này, trong lòng Diệp Quân bỗng thấy phức tạp.

Ngao Thiên Thiên lại nói: “Diệp công tử, con đường phía trước trắc trở, mong công tử bảo trọng!”
Cô ta dừng lại một lát rồi nói tiếp: “Với thực lực của công tử, người thường không làm khó được công tử! Ví dụ như động thiên Tuế Nguyệt đứng đầu trong chín động thiên lớn và phúc địa Linh Hư đứng đầu trong mười phúc địa lớn, thiên tài của hai thế lực này rất mạnh! Ngoài ra, những kẻ trên bảng Yêu Nghiệt cũng rất đáng gờm, còn có một vài binh đoàn đánh thuê đỉnh cấp trong Công Hội Lính Đánh Thuê…”
Nói đến đây, cô ta lắc đầu cười: “Thật ra đều rất mạnh!”
Diệp Quân khẽ gật đầu, anh nhìn Ngao Thiên Thiên: “Thiên Thiên cô nương, cô chắc chắn cô có thể đại diện cho tộc Thiên Long chứ? Nói cách khác, lần này cô đến là đại diện cho một mình cô hay cả tộc Thiên Long?”
Ngao Thiên Thiên cười nói: “Diệp công tử, công tử yên tâm, ta có thể đại diện cho tộc Thiên Long!”
Diệp Quân im lặng.

Ngao Thiên Thiên không nói thêm gì, cô ta ôm quyền: “Diệp công tử, sau này gặp lại!”
Nói xong cô ta quay người rời đi.

Sau khi Ngao Thiên Thiên rời đi, Diệp Quân chìm vào im lặng.

Tịch Huyền bỗng cười nói: “Ngươi đang không hiểu tại sao cô ấy lại làm như vậy, đúng không?”
Diệp Quân gật đầu.

Tịch Huyền: “Đơn giản thôi mà”.

Diệp Quân nhìn Tịch Huyền, Tịch Huyền nói: “Chắc chắn cô ấy đã nhận định rằng sau lưng ngươi có đại lão tuyệt thế, hơn nữa có thể còn là sự tồn tại mà tộc Thiên Long của cô ấy không thể chọc giận nổi.


Thế nên cô ấy mới tới hoá giải ân oán với ngươi, kết thúc nhân quả trong chuyện này!”
Nghe thế Diệp Quân lắc đầu cười.

Tịch Huyền nghiêm túc nói: “Ngươi đấy, chẳng biết gì cả, ngươi nghĩ thử xem, ngươi trẻ thế này đã đạt đến Kiếm Đế, người đứng sau lưng ngươi có thể là người bình thường được sao? Đặc biệt là vị nữ kiếm tu mặc váy đỏ đã xuất hiện trước đó, chắc chắn bà ấy là cường giả tuyệt thế tới từ mấy nghìn vạn năm trước! Tóm lại, ngươi không đơn giản đâu!”
Diệp Quân lắc đầu: “Cô và Tháp gia của ta chắc chắn là không đơn giản rồi, nhưng…”
Nói đến đây, hắn trầm giọng nói: “Thật ra ta chỉ là một đứa con riêng!”
Tịch Huyền sửng sốt.

Diệp Quân lại lắc đầu thở dài, không nói thêm gì.

Chắc chắn Tháp gia cũng không đơn giản, nhưng bây giờ Tháp gia đang bị thương nặng.

Rõ ràng Tháp gia không phải là cường giả tuyệt thế!
Nếu là cường giả tuyệt thế sao có thể bị thương được?
Hơn nữa Tháp gia còn thích làm màu, nếu nó thật sự vô địch, chắc chắn nó sẽ không khiêm tốn vậy đâu, nó khiêm tốn như vậy chắc là đang kiêng dè điều gì đó.

Thứ hai, thực lực của cô mình tuy nghịch thiên nhưng bà ấy không dám đánh Kiếm Chủ Nhân Gian!
Mà kẻ đang đối phó với mình là ai?
Là thư viện Quan Huyên!
Đánh tới cuối cùng, Kiếm Chủ Nhân Gian sẽ bảo vệ thư viện và nhà họ An, giết mình, đến lúc đó, ai có thể ngăn cản được Kiếm Chủ Nhân Gian?
Đây là việc có khả năng sẽ xảy ra!

Dù sao Kiếm Chủ Nhân Gian có mối quan hệ thân thiết với nhà họ An mà!
Còn có Tiên Bảo Các!
Bây giờ Tiên Bảo Các đã phối hợp với thư viện đối phó với mình rồi, Tiên Bảo Các làm như vậy là vì các chủ đầu tiên của Tiên Bảo Các là Tần Quan có mối quan hệ không tầm thường với Kiếm Chủ Nhân Gian.

Thật ra ai cũng biết, hai người họ là vợ chồng!
Đổi một cách nói khác, đối đầu với Kiếm Chủ Nhân Gian có nghĩa là đối đầu với các chủ Tần Quan của Tiên Bảo Các!
Nếu, nếu Kiếm Chủ Nhân Gian và Tần Quan muốn giết mình, đến lúc đó mình phải làm sao?
Nghĩ đến đây, Diệp Quân cảm thấy cực kỳ áp lực.

Một lát sau, Diệp Quân siết chặt hai tay, ánh mắt lạnh lùng: “Tháp gia, ta không thích cảm giác này, cảm giác bị người khác quyết định vận mệnh! Ta muốn trở nên mạnh mẽ!”
Tiểu Tháp cười nói: “Ta ủng hộ ngươi!”
Diệp Quân gật đầu, nghiêm giọng nói: “Ta sẽ nỗ lực! Ta phải lớn mạnh, mạnh hơn cả Kiếm Chủ Nhân Gian! Đến lúc đó, nêu thư viện Quan Huyên dám ức hiếp ta, ta sẽ diệt luôn thư viện Quan Huyên, giết Kiếm Chủ Nhân Gian; nếu Tiên Bảo Các dám bắt nạt ta, ta sẽ san bằng Tiên Bảo Các, giết Tần các chủ! Vận mệnh của ta, ta tự quyết định!”
Tiểu Tháp: “???”
Diệp Quân khẽ gật đầu: “Có Tháp gia ủng hộ là tốt rồi! Một mình ta không có chút dũng khí nào cả!”
Tiểu Tháp: “…”
Giọng nói bí ẩn: “Tiểu Tháp…!ngươi tiêu đời rồi! Tiêu thật rồi đấy!”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.