Bạn đang đọc Hậu Cung Của Ta Toàn Là Thần Tiên – Chương 40: Nội Gián
Yêu Lang giơ móng vuốt về phía Khương Lăng, nó đắc ý nói:”Nữ nhân của ngươi sẽ không thoát được đâu.
“”Sau khi chơi đùa với ngươi xong bọn ta sẽ đi săn lùng và giết sạch bọn chúng.
“Đám Yêu Tộc hào hứng gào rú, chúng nhốn nháo nhìn Khương Lăng mà nhỏ dãi.
“Nhân Tộc nhỏ bé, dám tiếp thử một chiêu của lão tử không?” – Yêu Ngưu uy mãnh tiên phong, nó húc cặp sừng nhọn hoắt về phía Khương Lăng.
*UỲNH!*Khương Lăng bắt lấy cặp sừng của Yêu Ngưu, hắn đứng vững không hề bị lay động nhưng mặt sàn thì nứt vỡ, cả căn phòng bị đổ sập xuống tầng dưới, khói bụi mịt mù.
Đám Yêu Tộc chui ra từ đống đổ nát, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt chúng đơ người ra, không dám tin vào mắt mình.
Yêu Ngưu đang quỳ dưới chân Khương Lăng, nửa thân trên của nó đã biến mất, máu thịt của nó đang bị hút vào lòng bàn tay của Khương Lăng, đến khi hắn thu tay lại thì thân xác của con Yêu Ngưu đã tan biến vào hư vô, mọi thứ chỉ diễn ra trong một khoảnh khắc ngắn ngủi.
“Không thể nào… hắn…” – Mấy con Yêu Ngưu khác hoang mang nhìn nhau, chúng mặt mày tái mét, run bần bật.
“Phế vật chết cũng đáng.
Lão Sư, lão Hổ, hai ngươi lên đi!” – Yêu Lang phất tay ra lệnh.
“Được, ta cũng đang đói bụng đây, chân tay của hắn để phần ta, còn lại cho ngươi nhá lão Hổ!” – Yêu Sư ngạo mạn xông lên trước, nó nhảy bổ vào Khương Lăng.
“Cút ra, con mồi này là của lão tử.
” – Yêu Hổ tức tốc chạy theo.
Yêu Hổ và Yêu Sư mỗi con tấn công một hướng, dốc toàn lực công kích Khương Lăng để nhất kích tất sát.
Khương Lăng thủ thế, hắn ngưng tụ Linh Lực, xuất quyền từ cả hai tay.
Thực lực của Khương Lăng đã nằm ngoài dự đoán của Yêu Sư và Yêu Hổ, cánh tay của chúng bị vỡ nát, chúng bị đánh lùi lại vài bước.
Khương Lăng phản công, hắn lao đến tung quyền kết liễu bọn chúng.
“Ngươi!” – Yêu Sư chỉ kịp kêu một tiếng rồi bị Khương Lăng đánh một quyền xuyên qua ngực, chết ngay tức khắc.
Yêu Hổ cũng phải chịu chung kết cục bị đục một lỗ trên người.
“Lên hết luôn một lần đi.
” – Khương Lăng giơ tay thôn phệ hai con Yêu Tộc rồi nói.
“Nhân Tộc gian xảo, giở thủ đoạn áp chế tu vi để ẩn giấu thực lực, để ta xem thử ngươi có bản lĩnh gì!” – Yêu Lang không nhịn được nữa, nó tự mình ứng chiến.
*UỲNH! BỐP BỐP!*Khương Lăng và Yêu Lang giao đấu, xuất quyền xuất cước, dư chấn toả ra xung quanh, âm thanh va chạm nghe thật đau tai nhức óc.
Yêu Lang càng đánh càng bị yếu đi, nó bị áp đảo bởi Khương Lăng còn hắn thì càng lúc càng mạnh hơn.
*UỲNH!*Yêu Lang đỡ thêm một quyền của Khương Lăng, nhưng lần này cánh tay của nó đã bị hắn đánh bay khỏi cơ thể, Linh Lực trên người nó bị hắn thôn phệ toàn bộ sau đòn công kích.
“AHH! Khốn kiếp, các ngươi mau cầm chân hắn, ta đi tìm tên nội gián kia!” – Yêu Lang ôm bả vai bị mất đi cánh tay, nó hét to ra lệnh rồi bỏ chạy mất hút.
Khương Lăng ngay lập tức đuổi theo, đó là hướng mà hai nàng vợ và tiểu đệ của hắn đã đi lúc nãy, hắn không thể để con nghiệt súc đó làm gì tổn hại đến họ.
Đám thuộc hạ của Yêu Lang hoảng sợ chùn bước, lão đại của chúng còn bị Khương Lăng đánh bán sống bán chết thì chúng có thể làm được gì hắn chứ.
Khương Lăng bộc phát Linh Lực trong lúc chạy ngang qua đám thuộc hạ kia, uy áp khủng bố khiến chúng không chịu được nên bị nổ tan xác.
Trông hắn lúc này thật giống như một con thú đang săn mồi.
———-Lối ra của phòng đấu giá.
Quách Dao, Mộng Kiều, Quách Bân và sáu cô nàng kia vừa đi vừa liên tục ngoảnh lại nhìn, họ mong chờ hình bóng của Khương Lăng xuất hiện.
“Các vị không sao chứ? Lão phu thật đáng trách, mong các vị tha tội.
” – Trưởng lão Ôn Công hối hả chạy đến.
Quách Dao và Mộng Kiều nhìn lão già trước mặt với ánh mắt dò xét, trong lòng hai nàng có dự cảm bất an.
“Trưởng lão, những người khác đâu? Sao chỉ có mình ngài đến đây?” – Chúc Dung Ngôn Diễm lên tiếng hỏi.
Những người có mặt ở đó đều hướng sự chú ý vào Ôn Công, họ đang nóng lòng muốn nghe lời giải thích rõ ràng từ ông ta.
Trưởng lão Ôn Công trưng ra bộ mặt nghiêm nghị, gấp rút nói:”Các vị, Khương công tử đang bị bao vây, lão phu cần phải tiếp viện cho ngài ấy.
“”Con Yêu Lang đó rất nguy hiểm, Khương công tử chiến đấu với nó e là sẽ lành ít dữ nhiều.
“”Lão phu không thể chậm trễ hơn được nữa, các vị, cáo từ.
“Quách Dao và Mộng Kiều hiểu ý nhìn nhau, hai nàng đều nhận ra sự giả dối trong lời nói của Ôn Công, lão ta không hề có mặt trong phòng đấu giá nhưng lại biết có một con Yêu Lang và tình hình của Khương Lăng.
Nhưng nếu như Quách Dao và Mộng Kiều vạch trần Ôn Công ngay tại đây thì sẽ nguy hiểm khôn lường, dù cho hai nàng hợp lực thì cũng không dám nắm chắc được năm phần nếu đối đầu với lão ta, những người còn lại thì không thể chiến đấu.
(Khương Lăng, ngươi đâu rồi?) – Quách Dao bất giác quay đầu nhìn về hướng phòng đấu giá.
(Phu quân…) – Mộng Kiều cũng nhìn theo.
—————Momo/ Zalopay: 077808013Dành cho độc giả nào muốn ủng hộ để tiếp thêm động lực cho tại hạ ạ.
.