Hậu Cung Của Ta Toàn Là Thần Tiên

Chương 24: Tin Tức


Bạn đang đọc Hậu Cung Của Ta Toàn Là Thần Tiên – Chương 24: Tin Tức


Sau một lúc đứng nhìn xa xăm về hướng những vị khách rời đi, Khương Chấn Nam vuốt ve bộ râu bạc phơ của mình, khuôn mặt lộ vẻ chán chường, ông thở dài nói:”Haizz, những người được xem như là minh hữu thật sự của Khương gia chắc chỉ đếm trên đầu ngón tay.

“”Còn những tên nịnh nọt thì nhiều vô số kể, kẻ thù cũng không ít.

“”Thật đúng là thế sự khó lường mà.

“Khương Chấn Nam nói xong liền chậm rãi rời đi, sau khi đi được vài bước, ông dừng lại, phất tay dặn dò:”Khi nào mấy trưởng lão trở về thì bảo họ đến hậu viện đánh cờ với ta!””Nếu không có chuyện gì cấp bách thì đừng có quấy rầy ta đấy!””Cái thân già này không còn ham vui như trước nữa đâu.

“Khi nhìn thấy biểu hiện bất thường của ông nội mình thì dĩ nhiên là Khương Lăng sẽ lấy làm lạ, hắn quay sang khều nhẹ cha mình, thì thầm hỏi:”Phụ thân, sao đột nhiên gia gia lại có nhã hứng đánh cờ vậy ạ?””Chẳng phải hôm qua gia gia đã đánh cờ cả một đêm rồi hay sao?”Câu hỏi của hắn làm Khương Hùng phải che miệng cười để không phát ra tiếng, ông nắm vai hắn kéo lại gần, ghé sát vào tai hắn và nói:”Để ta nói cho con nghe, chuyện là đêm qua họ đã cá cược với nhau, người thắng nhiều ván nhất sẽ được chọn cách thức thành thân cho đám tiểu bối các con.

“”Kết quả là Thạch lão đánh ván nào thắng ván nấy.


“”Nên họ thống nhất là sẽ chọn cách của Thạch lão, đó là cho các con thành thân trong một lần luôn.

“”Nhờ vậy mà Thạch lão mới biết gia gia của con đánh cờ tệ nên tiền bối đã hẹn lần sau gặp lại sẽ hốt hết rượu quý trong bảo khố của Khương gia.

“”Vì lý do đó mà gia gia của con mới quyết tâm đến như vậy đấy!”Cả hai cha con họ nhìn nhau cười khì khì vì biết rõ Khương lão tổ sẽ khó mà thắng được Thạch lão.

“Phu quân ơi…” – Khương Nhã rón rén bước lại kéo tay áo Khương Lăng, nàng nhỏ giọng nói.

“À phải rồi, ta quên là mình chưa hôn tạm biệt nàng, ta thật là đáng trách!” – Khương Lăng nghe giọng của Khương Nhã là liền quay người lại, hắn ôm eo bế nàng ấy lên, vừa dứt lời là hắn đã trao cho nàng một nụ hôn nồng cháy.

“Không có thiếp ở bên cạnh, chàng nhớ phải đối xử tốt với các tỷ muội của thiếp đó!” – Khương Nhã bấu hai tay lên vai Khương Lăng, nàng nhìn vào mắt hắn, dịu dàng nói.

Khương Lăng hạ người Khương Nhã đứng xuống đất, hắn ôm nàng vào lòng, trán kề trán với nàng, giọng điệu ngọt ngào:”Rồi, rồi, ta sẽ vâng lời của phu nhân mà!””Nàng cũng phải lo cho bản thân mình nữa đấy nhé!””Đợi đến khi nàng xuất quan, ta sẽ cùng các tỷ muội của nàng quay trở về.

“”Sau đó chúng ta sẽ thành thân rồi ta sẽ cùng nàng sinh ra những đứa trẻ thật bụ bẫm nha!”Khuôn mặt của Khương Nhã từ từ đỏ bừng lên, nàng quay qua quay lại thì thấy Khương Hùng và Liễu Lam đang nhìn mình, nàng ôm mặt xấu hổ rúc vào ngực hắn.

Chuyện sinh con đẻ cái đương nhiên là nàng sẽ chấp nhận nhưng Khương Lăng lại nói thẳng ra trước mặt hai vị phụ mẫu, nàng thật bó tay với hắn.

Nàng giận cũng không nỡ giận, đã vậy còn thương hắn nhiều hơn ấy chứ.


“E hèm, không còn sớm nữa, muội cũng nên đi bế quan đi!” – Liễu Lam phu nhân ho nhẹ đánh tiếng chen ngang, bà bước đến vỗ nhẹ lên tay Khương Lăng để hắn buông tha cho Khương Nhã, sau đó bà nắm tay nàng dắt đi.

Trong lúc rời đi, Khương Nhã ngoái đầu lại nhìn Khương Lăng thêm một lần nữa, nàng cố gắng ghi nhớ thật rõ hình bóng của hắn vào sâu trong tâm trí để vơi đi phần nào nỗi nhung nhớ.

Nhìn thấu được tâm tư của nàng ta, Khương Lăng đặt tay lên giữa ngực mình để cho Khương Nhã yên lòng và biết rằng nàng sẽ luôn ở trong tim của hắn.

“Khụ khụ, các ngươi đã điều tra ra được gì chưa?” – Khương Hùng giả vờ ho nhẹ vài tiếng, ông nghiêm nghị hỏi một tên thị vệ đang ẩn thân bên cạnh, khuôn mặt vẫn không giấu được vẻ tự hào đắc ý.

Khương Lăng gãi đầu cười, hắn nhanh chân đi lại đứng cùng cha hắn để nghe ngóng tin tức từ thị vệ.

Tên thị vệ hiện thân trước mặt Khương Hùng và Khương Lăng, khuỵu gối hành lễ và cung kính trả lời:”Bẩm gia chủ, bọn thuộc hạ làm theo lệnh của thiếu gia nên đã biết được nơi ẩn náu của lũ sát thủ.

“”Bọn chúng tháo chạy về các đại gia tộc ở Giang Châu, chỉ riêng Li gia là không có bất kỳ tên sát thủ nào chạy đến cả.

“”Nhưng có điều kỳ lạ là mỗi một tên sát thủ đều hét to ta ám sát nhị thiếu gia của Khương gia thất bại rồi, mau cứu ta rồi mới xông vào phủ viện.


“Chỉ có hai trong số chúng là bỏ trốn vào trong rừng, các vị trưởng lão đang truy lùng chúng nên xin gia chủ và thiếu gia hãy kiên nhẫn chờ họ trở về.

“Theo lời hồi báo của thị vệ, nghe sơ qua thì có thể nghĩ rằng đây là lời khiêu chiến của các gia tộc khác muốn gửi đến Khương gia nhưng màn kịch này không thể qua mặt được hai cha con Khương gia, hai người họ bốn mắt nhìn nhau, trong lòng mỗi người đều có thể nhận ra được kẻ giật dây mọi chuyện.

“Lăng nhi, ta sẽ để cho con tùy ý giải quyết chuyện này nhé? Con có làm được không?” – Khương Hùng vuốt ve bộ râu đen tuyền của mình, ông cất lời hỏi.

“Dạ được thưa phụ thân, con nhất định sẽ không phụ sự kỳ vọng của người!” – Khương Lăng gật đầu trả lời.

——————-Momo/Zalopay: 0775808013Dành cho độc giả nào muốn ủng hộ để tiếp thêm động lực cho tại hạ ạ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.