Đọc truyện Hậu Cung Chúng Ta Thiếu Tuấn Nam – Chương 1: Mộng ảo nữ chủ
Hàn Tử Tuấn, là siêu cấp lớn siêu sao nắm tro tay vinh quang tột đỉnh của ngành giải trí.
Hắn là 1 sủng nhi may mắn, bất kể là
điện ảnh, phim truyền hình, hay là ca hát, chỉ cần hắn muốn đi; con
đường kia liền phát triển, con đường kia giống như là chuyên môn vì hắn
mà mở ra, luôn luôn 1 đường đèn xanh, cuối cùng là thảm đỏ tốc hành.
Hắn dựa vào cái gì?
Bằng chính là hắn gia thế xuất chúng,
bằng chính là hắn dáng người vĩ ngạn cao to ngất ngưỡng làm cho nữ nhân
thét chói tai, bằng chính là hắn có 1 bộ từ tính dễ nghe tựa như là
tiếng nói câu hồn, hay có 1 đôi mắt hoa đào câu hồn đoạt phách, trọng
yếu nhất, là hắn hé ra khuôn mặt vô trù tuấn mĩ.
Trên võ đài, hắn nhiệt lực bắn ra 4 phía, sân khấu hạ, hắn lại lãnh khốc như băng.
Mỗi 1 nữ nhân đều mơ ước, 1 ngày kia có thể cùng hắn nắm tay ôm nhau, mơ ước 1 ngày có thể cùng hắn dắt tay đi lên thảm đỏ.
Thế nhưng, hắn lại làm như thiên thần
tuấn mĩ cao cao tại thượng, đối với tuyệt đại bộ phận nữ nhân mà nói,
hắn chỉ là 1 mong muốn mà ko thể tồn tại, như vậy muốn gần người tiếp
xúc, thế nhưng, tất cả như vậy là khó!
1/8/2012
Rạp hát lớn nhất thành phố.
Hôm nay, là “Mộng ảo vai nữ chính” tổng trận chung kết, 1 đợt toàn bộ nữ hài như thủy triều đồng thời kích động.
Bởi vì, các nàng vốn biết “Mộng ảo nam
chủ” là Hàn Tử Tuấn, vì vậy mỗi người đều muốn biết, hôm nay người may
mắn có thể có được “Mộng ảo vai nữ chính”, ruốt cuộc là ai chứ?
Giằng co hơn nửa năm hoạt động “Mộng ảo
vai nữ chính”, lấy “Mộng ảo vai nam chính” Hàn Tử Tuấn là trung tâm
triển khai, quán quân tổng trận chung kết ko chỉ có thể bắt được khối
tiền thưởng 10 vạn nhân dân tệ, còn có thể kí hợp đồng tiến quân điện
ảnh và truyền hình Hàn thị, càng làm cho người khác cảm thấy thiên phân, vạn phần kích động chính là- mộng ảo nữ chủ quán quân sau thi đấu còn
có thể cùng mộng ảo nam chủ Hàn Tử Tuấn toàn diện tiếp xúc, tiến hành 1
hồi đặc biệt hoàn mỹ du lịch lãng mạn châu Âu 7 ngày.
Cơ hồ toàn bộ nữ nhân đều đem cơ hội này trở thành 1 kế hoạch tiến quân Hàn gia, bởi vì, công ty điện ảnh và
truyền hình Hàn thị cùng Hàn Tử Tuấn, đều chính là giậm chân 1 cái cũng
làm cho kinh tế quốc gia rung trời lở đất, chính là siêu cấp vô địch gia đình giàu- Hàn gia!
Có thể nói, cuộc so tài lần này, bởi vì Hàn Tử Tuấn cùng với gia tộc giàu có Hàn gia mà điên cuồng.
Hừng đông vừa mới bắt đầu, thì có rất
nhiều rất nhiều fan của Hàn Tử Tuấn tụ tập ở cửa kịch viện, lo lắng mừng rỡ; các nàng cùng đợi tro cảm nhận như thần chi bàn tuấn nam phủ xuống. (Milk xin lỗi, đoạn này Milk dịch ko ra, bạn nào biết giúp Milk nhe!
Milk đoán là si ngốc chờ đợi siêu cấp tuấn nam xuất hiện.)
Thời gian này, các fan lo lắng trông mong từng giây từng phút chuyển dời đi nhanh 1 chút.
_ Thế nào còn chưa có tới?
_ Có thể hay ko là ko tới?
_ Ko có khả năng! Hôm nay là Hàn gia cùng anh ấy tổ chức thi tuyển giọng hát và diễn xuất rất lớn, anh ấy làm sao có thể ko đến?
_ Kia cứ tiếp tục chờ!
Liền ở ngoài cửa, các em gái cố gắng
ngóng cái cổ trắng nhìn hắn đến, Hàn Tử Tuấn đã thần ko biết quỷ ko hay
đi qua chúng truyền thông cùng với vòng vây của các fan, xuất hiện ở cửa sau hội trường.
Khi hắn thân ảnh cao lớn xuất hiện kia 1 khắc, từng người tro nháy mắt trở nên kích động, hưng phấn, đám thân
thể xinh xắn lanh lợi, kèm theo 1 tiếng điếc tai nhất óc hét gọi ầm ĩ,
tiếng thét chói tai, bộc phát ra cường đại lực chấn động, dùng sức hướng về hắn nhào tới như hổ đói.
_ Hàn Tử Tuấn!
_ Tử Tuấn, Tử Tuấn, em yêu anh! Tựa như chuột yêu gạo!
Rất nhiều tình cảm bày tỏ, đám nữ nhân đối với hắn gần như cuồng nhiệt yêu thích cùng ưu ái.
Hàn Tử Tuấn có nét đẹp tuấn mĩ như vị
thần thái dương Apollo, khuôn mặt hoàn mĩ tuấn tú như điêu khắc, khảm
nạm 1 đôi con ngươi hắc như điểm mực hẹp dài, cứ như vậy nhẹ nhàng nhíu
lại, toàn thân khí thế liền tứ tán mà phát, liền đứng ở bên cạnh hắn, vệ sĩ cũng ko khỏi bị khí thế sắc bén của hắn mà run sợ cầm cập (Hàn ca mà bị đuổi việc có thể đi bán đá bào, đảm bảo 1 điều sẽ ko bao giờ tan!)
Rất nhanh, môi của hắn liền nhẹ nhàng
nhếch lên, lộ ra 1 nụ cười tự tiếu phi tiếu câu hồn mê người đến cực
điểm (A! Nụ cười badboy), hướng mọi người phất phất tay, làm cả bọn thét chói tai nhào lên tấn công làm vệ sĩ, bảo vệ 1 phen choáng váng (chắc
vệ sĩ bảo vệ hận anh lắm), hắn từ từ nhàn nhã hướng về vị trí khách mời
ngồi xuống.
Lúc này, những em gái cố chấp chờ đợi
ngoài cửa, nghe được tiếng thét chói tai bên tro, mới như ở tro mộng
bừng tỉnh, cả đám cầm băng rôn, dùng sức hướng cửa xông tới.
Bên tro hậu trường, 1 đám nữ nhân nóng
lòng lo lắng chuẩn bị dự thi, đồng dạng nghe được bên ngoài tiếng thét
chói tai, tò mò dùng sức hướng phía trước nhào tới, lặng lẽ xuyên thấu
qua tấm màn hậu phương sân khấu rất nặng kia, dùng đôi mắt đẹp lanh lợi
rình coi cái kia thân ảnh ngồi ở chỗ khách quí, tro lòng ko kìm nổi phát ra 1 tiếng ca ngợi.
Ở phía sau đài, giám chế Trần Ngọc lắc
đầu thở dai ngao ngán, chỉ có Nam Cung Tình cùng Chu Đông Đông, 2 người
ko có đi tới xem kịch vui.
2 người bọn họ đều là sinh viên ưu tú
của Học viện âm nhạc thành phố, 2 người đều có vẻ ngoài xuất chúng, tư
thái cao quí xinh đẹp mê người, chỉ bất đồng, Chu Đồng Đồng thuộc về cái loại tươi đẹp quang bắn ra 4 phía, là dạng mỹ nữ làm cho người ta chỉ
dám nhìn từ xa.
Mà Nam Cung Tình, bộ dạng lại như Giang
Nam mỹ nhân cổ điển nhu nhược, làn da nõn nà, con ngươi như thu thủy,
làm cho người ta luôn luôn kìm lòng ko được sinh ra 1 loại cảm giác bảo
hộ, yêu thương nàng.
2 người bất kể là ở vũ đạo hay là phương diện giọng hát, đều là số 1 ở trường, mà càng khó được chính là, các
nàng 2 cái này vốn nên là đối thủ, lại trở thành bằng hữu tốt nhất.
Duy nhất ko cùng chính là, Chu Đồng Đồng đến từ chính thế nhà giàu có.
Mà Nam Cung Tình, nhưng chỉ là 1 cái tiểu chim sẻ.
Chu Đồng tính cách hào sảng, luôn luôn
giống mẹ gà bảo hộ gà con nhỏ Nam Cung Tình, tình cảm của 2 người, so
với tỉ muội ruột thịt còn thân hơn rất nhiều! Lần này cũng ko ngoại lệ, 2 người cùng nhau báo danh, cùng nhau tham gia trận chung kết, cùng nhau
nữa xông vào tổng trận chung kết.
Lúc này, các nàng chính là bởi vì gần
đến thi đấu nên khẩn trương, đánh giá đối phương cho nhau, nhìn nhìn còn có cái nào địa phương ko có đúng chỗ.
_ Tình Tình, ngươi cũng chớ khẩn trương, ngươi xem ngươi kìa, cả người đều run lên rồi, ngươi chỉ cần đem sân
khấu và người phía dưới cũng xem thành là học viện cùng các học sinh và
lão sư của chúng ta là được, ở trường học, ngươi biểu hiện ko phải rất
tốt thôi! Ở chỗ này, ta tin ngươi cũng nhất định làm được!
Chu Đồng Đồng yêu thương nhìn đồng học tốt nhất của mình, ko ngừng vì hảo bằng hữu Nam Cung Tình nỗ lực bơm hơi lên.
Nam Cung Tình ngước mắt nhìn khuôn mặt
trang điểm xinh đẹp ko gì sánh nổi của Chu Đồng Đồng, cặp con ngươi nhu
tình thu thủy hồ nổi lên vẻ cảm kích, khẽ kéo tay nàng:
_ Đồng Đồng, cám ơn ngươi! Ta nhất định cùng ngươi cùng nhau cố gắng, tranh thủ đi tới cuối cùng!
Lập tức đôi mắt vừa lại chuyển sáng, tựa đầu tiến đến bên tai Chu Đồng Đồng
_ Bất quá, ta thực sự tò mò, ngươi vì sao lại ko giống như chúng ta đều cùng thích Hàn Tử Tuấn?
Chu Đồng Đồng lập tức trừng mắt hết cỡ,
thấp giọng nói thầm- Nếu như ngươi thử qua thảm kịch từ nhỏ bị ác ma
chỉnh đến lớn, ngươi liền tuyệt đối sẽ ko bị siêu cấp ác ma tính cách
đại xấu xa đó hấp dẫn? (Milk thấy 2 tỉ mới đúng siêu cấp ma đầu thật sự, mấy anh nam chủ tro đấy chỉ có vẻ ngoài nguy hiểm chứ bên tro chỉ là
quỉ lâu la thôi!)
Nam Cung Tình liền trừng hết cỡ cặp mắt
nguyên bản vốn đã to của mình- Đồng Đồng, ngươi vừa mới nói cái gì?
Chẳng lẽ ngươi cùng hắn…- Nàng tinh tế ngón tay thon dài chỉ chỉ Chu
Đồng Đồng, rồi lại lặp tức chỉ chỉ thính phòng kia, lập tức lộ ra 1 nụ
cười gian ko hài hòa với khuôn mặt ôn nhu của mình- Thành thật khai mau, các ngươi rốt cuộc là quan hệ như thế nào?
Chu Đồng Đồng 1 phen vuốt ve tay nàng, trừng mắt liếc nàng 1 cái- Ta và hắn ko có quan hệ!
_ Thật ko có?
_ Ko có!
_ Thật tốt quá, ngươi cùng hắn ko có quan hệ, vậy là ta chẳng phải bớt 1 kình địch. Hì hì…
Nam Cung Tình nhìn bạn tốt, che miệng
khẽ cười, 1 đôi mắt to cười thành bộ dáng trẻ con đáng yêu tựa như 1 món điểm tâm ngọt mê người, làm cho người ta hận ko thể cầm nàng lên đích
thân cắn 1 cái.
Lần này, đến phiên Chu Đồng Đồng trợn to mắt!
_ Ngươi vừa mới nói cái gì? Lặp lại lần nữa!
Nam Cung Tình cười với vẻ mặt vô tội- Ta nói cái gì, ko nói gì a!
Chu Đồng Đồng ánh mắt nhíu lại, ghé vào
bên tai nàng, mang theo ý huy hiếp hừ nhẹ- Ngươi ko nói tưởng là ta
ngốc! Ko nói gì? Là ai nói thiếu 1 kình địch? Thì ra ngươi với Hàn đại
thiếu gia đã cùng thông đồng?
_ Nào có chuyện đó? Với ngươi chỉ là nói đùa mà thôi!- Nam Cung Tình 1 phen vuốt ve Chu Đồng Đồng phòng ngừa
nàng ta tiến lên bốp cổ uy hiếp nàng- Đừng làm loạn! Trò hay rồi sẽ bắt
đầu!
Lần này tổng trận chung kết, kết quả
chọn người là xếp theo thứ tự đứng đầu là: Nam Cung Tình, Chu Đồng Đồng, Ngũ Vi Tư, Hồng Diễm Diễm.
Mà Nam Cung Tình cùng Chu Đồng Đồng cũng ko phụ sự mong đợi của mọi người, cùng nhau dắt tay sóng vai, đi đến
cuối cùng, đương lúc 2 người tiến hành lần chung cuộc phân định thắng
thua cuối cùng, Chu Đồng Đồng dứt khoát lựa chọn thoái nhượng!
Cuối cùng, vị trí làm cho toàn bộ nữ nhân hâm mộ “Mộng ảo vai nữ chính” liền thuộc về- Nam Cung Tình!
Tất cả thuận lợi có được làm cho người
ta ko dám tin tưởng, viên mãn có được làm cho người ta cảm giác như đang nằm mơ, đương sự Nam Cung Tình bị người gây ra sức ảnh hưởng to lớn Hàn Tử Tuấn 1 khắc kia bàn tay to dắt đi, lòng của nàng nhẹ nhàng mà run
rẩy.
Nàng tin, mặc kệ là nữ nhân thật sự xinh đẹp cỡ nào, ở trước mặt tuấn nam có vẻ mặt nửa chính nửa tà Hàn Tử
Tuấn, cơ hồ là đáy lòng nhịn ko được mà hỗn loạn, càng đừng nhắc tới là
tiểu chim sẻ như nàng.
Nam Cung Tình lúc này ở giữa cái loại
tâm tình mơ hồ, vượt qua toàn bộ lễ nghi thức trao giải, cước bộ càng
thêm phiêu hồ khi được Hàn Tử Tuấn hạ mình hố tống về tới tận nhà.
Nàng khẩn trương chỉ dám nói tiếng cảm ơn, ko dám nhiều lời lập tức xuống xe.
Khi cửa xe gần như đóng lại hoàn toàn, Hàn Tử Tuấn lại gọi nàng:
_ Cô chờ 1 chút!
Nam Cung Tình ngạc nhiên ngoái đầu lại nhìn, chờ hắn nói hết.
_ Ta rất muốn biết, cô ruốt cuộc dùng thủ đoạn gì làm cho Đồng Đồng cam nguyện thoái nhượng, đem vị trí đứng đầu tặng cho cô?
2 tròng mắt hắn lãnh khốc mang theo châm chọc, ngữ khí băng lãnh, làm cho ngạo khí của Nam Cung Tình vốn ẩn núp ở chỗ sâu tro thân thể bỗng dưng ngẩng đầu.
Nàng nhẹ cúi người, hướng hắn nhợt nhạt cười- Hàn tổng tài, Hàn lão đại, ngài cho rằng…ta sẽ nói cho ngươi biết sao?
Nói xong, dùng sức đóng sầm cửa xe lại, nện từng bước oai hùng tiến vào tro ngõ hẻm mà đi đến.
Ko sai! Nàng là nghèo, thế nhưng, ko cho phép hắn ô nhục!
Đồng Đồng nói đúng, hắn chính là 1 ác ma tâm tính xấu xa!
Tro lòng rất tức giận, cũng rất ủy khuất, vốn ko có muốn khóc, thế nhưng nước mắt lại rơi xuống!
Hàn Tử Tuấn nhìn theo thân ảnh nhỏ bé
tinh tế của nàng chậm ngãi rơi vào tro bóng tối, hắn biết nhà của nàng
là ở phía trước, hắn biết tất cả về nàng, rõ ràng đợi nàng thật lâu như
vậy, rõ ràng đối với nàng là rất quan tâm, cũng biết rõ là nàng sẽ ko
làm như vậy, nhưng suy nghĩ lại ko đồng nhất nói ra những lời như vậy mà thương tổn sâu sắc nàng.
Hắn đánh trống ngực nhìn theo bóng lưng
của nàng, đang nghĩ ngợi bù đắp thế nào cho sai lầm mình vừa phạm phải,
đột nhiên, trước mắt xẹt qua ánh hàn quang, con ngươi của hắn xiết chặt
lại, thấy 1 viên đạn hướng thẳng về phía Nam Cung Tình mà bắn tới.
Hàn Tử Tuấn thân thể chấn động, lập tức mở cửa xe hướng nàng vọt tới.
Nhưng hắn vẫn là muộn 1 bước, hắn nhìn
nàng ở trước mặt hắn lặng lẽ ngã xuống, bất lực như vậy, mới vừa rồi còn rất dữ dằn đứng ở trước mặt hắn, giờ lại lẳng lặng nằm ở giữa vũng máu.
Hắn run tay đè lại chỗ nàng bị thương,
là nhắm vào ngay ngực nàng, bị mất mạng tại chỗ, là ai ác như vậy? Lại
có thể đối với nữ nhân thiện lương như nàng mà ra tay.
Hắn ôm lấy nửa người trên của nàng, vỗ
nhẹ mặt nàng, nghẹn ngào hô tên nàng- Tình Tình, ngươi tỉnh tỉnh, ta là
Tiểu Mễ, ta là Tiểu Mễ a…
Hắn còn chưa kịp nói cho nàng biết, hắn chính là Tiểu Mễ yêu nàng cực kì lâu.
Hẻm nhỏ chật hẹp, ẩn ẩn vang lên thanh âm nức nở tê tâm phế liệt của nam nhân…
***Hậu trường***
Milk: Ảnh trên nhìn Tình Tình còn ở cái giai đoạn ngây thơ con gà tây, chứ qua mấy chương sau là thành quỉ bà rùi!
Tình Tình: Ngươi dám nói xấu ta, ko sợ ăn dép?
Milk: Ngươi chỉ có 1 đôi, ta lấy chảo che liền né được.
Tình Tình: Hahaha, ngu ngốc, ngươi là quên ta nhiều lão công, còn cả nam nhân dự bị nữa…
Milk: Chạy…