Harry Potter Đồng Nhân Vinh Quang Vĩnh Hằng

Chương 63: Từ Một Tên Nóng Đầu Thành Một Tên Đầu Bị Nước Vào


Đọc truyện Harry Potter Đồng Nhân Vinh Quang Vĩnh Hằng – Chương 63: Từ Một Tên Nóng Đầu Thành Một Tên Đầu Bị Nước Vào


EDITOR: PARK HOONWOO
Beta: Kyu
– o0o-
Sáng ngày khai giảng, Lucius và Severus xuất phát đến nhà ga Ngã Tư Vua.

“Nha, đó là cửa vào sân ga, chúng ta xuyên qua bức tường này là được.” Lucius chỉ vào một mặt tường nói.

Severus gật đầu, “Chúng ta đi thôi!” Sau đó, cậu vẫy tay chào tạm biệt mẹ, đi trước Lucius, xuyên qua bức tường.

“Dì Eileen, hẹn gặp lại.” Lucius trầm mặc nói Eileen, cũng liếc mắt nhìn qua nam nhân ánh mắt phức tạp nhìn bức tường sau lưng nàng.

“Lucius, mong con ở Hogwarts chiếu cố Sev một chút, nó quá mức quái gở, nó chỉ có một người bạn là con, lại càng ngày càng trầm mê vào độc dược, thể nào cũng có lúc quên ăn cơm cho mà xem, dì nhờ con nhắc nó ăn uống đúng giờ dùm dì.” Eileen nói, nàng bây giờ không phải gia chủ đương nhiệm của Prince gì cả, chỉ là một người mẹ lo lắng con trai mình không ăn uống và nghỉ ngơi đúng giờ.

“Con sẽ.

Dì Eileen, hẹn gặp lại dì.” Lucius gật đầu đi xuyên qua bức tường, sau đó đụng mặt Severus đang đứng bên kia.

“Mẹ của em nói cái gì với anh thế?” Severus hỏi.

“Dì ấy muốn anh đốc thúc em ăn cơm và nghỉ ngơi đúng giờ, mẹ của em rất quan tâm em đó, mặc dù tính cách của dì ấy với mẹ của anh không giống nhua, nhưng mà họ đều là hai người mẹ rất quan tâm con của mình.” Lucius cười nói, không dấu diếm những gì mà dì Eileen đã dặn y hồi nãy.

“Em biết.” Severus đương nhiên biết mẹ của mình rất yêu mình, nhưng mà, đến bây giờ cậu cũng không biết, giữa mình và nam nhân kia, rốt cục mẹ yêu ai nhiều hơn.

“Sirius, không cần chạy loạn như vậy, mau lên xe!” Giọng nói của Andromeda truyền đến cách đó không xa, nàng cùng với một nữ hài khác đang kéo váy chạy chậm mà đuổi theo sau lưng một cậu bé tóc đen.

“Đừng cản em, Ann, Cissy!” Cậu bé tóc đen đó quay đầu lại lớn tiếng nói, sau đó tranh thủ lúc hai người đứng lại tại chỗ thì chạy mất tích.


“Andromeda, Narcissa, Sirius làm sao thế?” Lucius đi qua hỏi, mấy đứa nhỏ của gia tộc Black y biết hết, cái tên dị biệt Sirius này luôn làm cho vợ chồng Black rất đau đầu.

“Nó muốn đi tìm Potter! Từ sau lần trước thấy Potter ở Hẻm Xéo, bây giờ suốt ngày cứ đi theo cậu ta.

Hồi nãy nó còn nói muốn ngồi chung một toa với cậu ta.” Adromeda lạnh mặt, không vui nói.

“Uhm, nó đi tìm Potter chơi!” Narcissa lập lại.

“Potter? Cậu ta có quan hệ tốt với Potter thế sao? Không lẽ Sirius muốn vào Gryffindor với Potter hay sao?” Lucius suy đoán, tuy nhiên câu nói này của y đã làm cho hai cô gái đứng thở dốc nãy giờ thay đổi sắc mặt.

“Tôi phải viết thư cho dì Walburga! Bọn tôi đi trước.” Adromeda khẩn trương nói, sau đó kéo tay Narcissa lên xe.

Severus đứng bên cạnh nghe nãy giờ lập tức nhíu mày, cái tên Potter đó nhanh như vậy đã tìm được đồng bọn rồi? Hơn nữa dồng bọn này còn là một Black?
“Severus, để anh đưa em đến toa xe của Malfoy trước, sau đó anh sẽ đi tuần tra.” Lucius nói.

Severus đồng ý, cậu đi theo Lucius đến toa xe của Malfoy.

Trong toa xe có một nam sinh đã ngồi sẵn, anh ta tên là Ryan Zabini, là bạn của Luicus, ngồi bên cạnh anh ta còn có một nữ sinh vô cùng xinh đẹp, chỉ là hai người bọn họ đang hôn môi, hôn đến bất diệt giang hồ.

Thấy Lucius và Severus tiến vào, hai người rất nhanh liền tách ra, sửa sang lại quần áo của mình.

“Ryan, tớ đã nói rồi, không cần làm cái loại chuyện này trong toa xe của Malfoy!” Lucius tức giận nói.

“Lucius, cậu thật lãnh đạm a! Đây, để tớ giới thiệu với cậu, người này là hôn thê của tớ, Fura Luther!” Ryan ôm eo nữ sinh bên cạnh nói.


Luther? Trong tất cả các gia tộc ở Anh không có gia tộc nào tên là Luther cả, không lẽ, vị hôn thê này của cậu ta đến từ Đức sao? Mà nếu đến từ Đức, vậy sao không an ổn mà học ở bên đó, chạy sang Anh làm gì, nữ sinh kia hình như là phù thuỷ năm ba.

Tuy hơi bất ngờ nhưng Lucius cũng rất nhanh chóng khôi phục biểu cảm của mình, hắn gật gật đầu với đối phương, giới thiệu với Ryan:”Đây là Severus Prince, em ấy không thường ra khỏi nhà, chắc là cậu chưa bao giờ gặp.”
“Đúng là tớ chưa gặp bao giờ.

Prince lúc nào cũng bí ẩn!” Ryan gật gật đầu “Bất quá, chúng ta đã từng gặp nhau 5 năm trước rồi.

Buổi sáng tốt lành, tôi có thể gọi cậu là Severus không?”
“Có thể.” Severus cấp cho Lucius mặt mũi, không từ chối yêu cầu của Ryan.

“Mọi người ngồi trước đi, tớ ra ngoài tuần tra một lát!” Lucius cài huy hiệu huynh trưởng lên trên áo, sau đó đi ra ngoài.

Ryan không chịu nổi bầu không khí nặng nề cho nên liền lôi kéo Severus nói chuyện phiếm, bất quá, Severus thật sự rất ít nói, cho nên cuối cùng cậu ta chỉ có thể nói chuyện với hôn thê của mình.

“Lách cách!” Bởi vì chút nữa Lucius sẽ trở lại, cho nên bọn họ không có khoá cửa, nhưng như vậy cũng thật thuận tiện cho người ngoài tiến vào dễ dàng.

Sau khi cửa toa xe mở ra, ba người ở trong liền nhìn bốn người đứng trước cửa.

“Các ngươi làm gì?” Ryan lãnh đạm hỏi.

“Con chuột của Peter không thấy, tôi chỉ muốn hỏi mọi người là có nhìn thấy con chuột nào không?” Người nói là một nam sinh tóc nâu, thoạt nhìn rất lễ phép, theo sau cậu ta còn có một nam sinh thấp bé khác, nam sinh thấp bé đó nhút nhát nhìn Ryan.

“Chưa từng!” Ryan nói xong, liền kéo cửa toa xe lại, nhưng rất tiếc là không thành công, cửa xe lại một lần nữa bị một nam sinh tóc đen mở ra đập trúng tay Ryan, làm cậu ta ôm cánh tay đau đớn mà trừng mắt nhìn cái con người vừa mới làm mình bị thương đó.

“Sev, Sev, cuối cùng cũng tìm được cậu!” Nam sinh tóc đen, phải, chính là James Potter đó, vọt thẳng vào toa xe, nhào vào người Severus.


“Cút ngay Potter, ta không biết ngươi!” Severus dùng sức đẩy James ra, nhưng mà không biết cậu ta ăn cái gì mà lớn lên, Severus đã dùng hết sức bình sinh của cậu mà cậu ta cũng sống chết không buông ra.

“Này, bạn tốt, cậu ôm ai vậy?” Một nam hài khác xuất hiện, cũng tóc đen, rõ ràng bộ đồ cậu ta mặc là lễ phục, thế nhưng mà cổ áo lại bị kéo rộng ra, hình như là muốn tạo cho người khác cảm giác mình phong lưu, bất quá, tuổi còn quá nhỏ cho nên cảm giác gì gì đó không hề có, còn làm người ta cảm thấy rất mắc cười, cứ như con nít bày đặt mặc đồ nguời lớn vậy.

“Ha, Sirius, đây là hôn thê của tớ, Severus.” James quay đầu khoe với Severus.

“Severus, con sên a! Tên thật quá kỳ quái, nhưng mà, huynh đệ lão bào, cậu một ngày tốt lành nhé!” Sirius cà lơ phất phơ nói (thật ra mình tính edit luôn cái chỗ huynh đệ lạo bà, mà thấy nó mắc cười quá nên để nguyên)
Lại một lần nữa nghe người khác chế giễu tên của mình, Severus cảm thấy cái tên Potter đáng chết này đúng là tìm được bạn thân rồi, đức hạnh y chang như nhau! Một cái biệt danh hai người nói.

“Cút, ta nói lại lần nữa, Potter, buông ta ra, bằng không đừng trách ta không khách khí!” Severus cuối cùng cũng thoát khỏi James, đem cậu ta đẩy cho bạn tốt của mình.

“Nha, huynh đệ, vợ cậu tức giận thật là thú vị mà! Bất quá, tớ vẫn thích con gái mềm mại hơn, cái người tóc đỏ hồi nãy rất không tồi.

Mà nói đi cũng phải nói lại, huynh đệ à, vị hôn thê của cậu mặc nguyên một cây đen thế kia, nhìn y chang như con dơi đen thui luôn, huynh đệ, khẩu vị cậu mặn thật đấy.” Sirius làm tỏ vẻ thứ cho kẻ bất tài, dù sao cậu ta cũng không thích con trai.

“Sirius, đây là quyết định của tôi.

Còn có, đừng nói Sev của tớ như thế,” James quay đầu lại vỗ vỗ vai Sirius.

Hành vi đem người khác thành người tàng hình của hai người này làm cho Ryan rát tức giận, vừa muốn nói gì đó thì thấy Lucius đã trở về, Lucius nói:”Tân sinh năm nhất ngay lập tức trở về toa xe của các ngươi ngay, không cần đứng đây cản đường người khác.”
“Oh, Malfoy, thì ra anh là huynh trưởng a!” James kinh ngạc nói.

“Potter, về toa của các ngươi đi.” Lucius lạnh nhạt nói, biện pháp hữu hiệu nhất với mấy người giống như James Potter là lơ cậu ta đi, không cần tức giận với cậu ta làm cho cho mệt.

“Được rồi, chúng ta trở về là được chứ gì!” James xoa đầu nói, cậu ta quay sang nói với Severus đang trầm mặc nhìn ra ngoài cửa sổ nói:”Sev, chúng tớ đi trước nhé, lát gặp.”
Nói xong, James mang bạn bè của mình rời đi.

Xe lửa đúng 11 giờ bắt đầu chạy, chạy một cái là chạy đến tận tối mới đến ga.

Lucius tách ra khỏi Severus, Severus đi với những tân sinh khác, ngồi thuyền nhỏ đến Hogwarts.


Severus tuỳ tiện lên một cái thuyền nhỏ, trên đó có một nữ sinh vẫn luôn nhìn Severus làm cho cậu rất không kiên nhẫn nhìn lại, kết quả là cảm thấy gương mặt này hình hơi quen quen.

“Là Severus sao? Tớ là Lily, cậu còn nhớ tớ không? Chúng ta đã từng chơi với nhau.” Lily vội vàng bắt lấy tay Severus nói.

“Tớ nhớ, Lily.” Severus cong cong khoé miệng, cậu biết Lily là phù thuỷ, cho nên lúc trước mới kết bạn với cô ấy, sau đó lại vì trở về Prince mà không quá chú ý đến nữ phù thuỷ Muggle này nữa, không ngờ bọn họ lại có thể vô tình đụng mặt ở đây.

“Severus, thật không ngờ là cậu, tớ cuối cùng cũng gặp được một người quen thuộc…!Chúng ta thế nhưng mà lại là đồng học.” Lily hưng phấn nói.

“Rất vui vì có thể gặp lại cậu, Lily.” Severus nói.

Bầu không khí hoà hợp của hai người làm cho những người trên thuyền bên cạnh không vui lắm, James đứng lên nói:”Sev, cậu tránh xa cô ta ra một chút! Cậu là của tớ…” Chưa kịp dứt lời, cậu ta liền đụng phải một cái vách đá, té thẳng xuống hồ.

“Kẻ điên này là ai thế?” Lily cảm thấy rất vui nói, người nọ té xuống hồ làm cô cảm thấy rất thống khoái.

“Là một tên điên.” Severus nhàn nhạt trả lời, thời tiết bây giờ cũng không quá lạnh, nhưng nước trong hồ đen vẫn rất lạnh, thấy James té xuống hồ cậu cảm thấy cậu ta nên nhân cơ hội này lấy nước lạnh tắm một chút cho tỉnh, bớt nói hươu nói vượn lại.

Cậu biết chắc chắn sẽ có người đến vớt cậu ta lên cho nên cũng không quá quan tâm đến an toàn của cậu ta.

Nhưng mà cậu không ngờ cậu ta té xuống hồ lần này chỉ thay đổi duy nhất một thứ, là từ một tên nóng đầu thành một tên đầu óc bị nước vào, còn lại cái quái gì cũng chả thay đổi.

Người giữ khoá chịu trách nhiệm dẫn tân sinh nhanh chóng đi lại vớt James lên, gió nhè nhẹ thổi làm cho cậu ta run cầm cập.

Cậu ta vẫy vẫy tay với Severus ý nói mình không sao cậu không cần lo lắng, sau đó quay sang miêu tả tư thế nhảy xuống nước oai hùng của mình hồi nãy cho bạn của mình nghe.

Sau khi tân sinh bước vào Hogwarts liền bắt đầu sôi nổi bàn tán về cách phân nhà trong lúc chờ ở trước đại sảnh đường, ngay cả Lily cũng rất lo lắng.

Severus bình tĩnh mà nhìn mọi người bàn tán sôi nổi, mặc dù cậu cũng chưa bao giờ tham gia nghi thức phân nhà này, nhưng Lucius đã tham gia rồi, mà như những gì cậu thấy là y chẳng bị làm sao cả.
HẾT CHƯƠNG 63.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.