Harry Potter Đồng Nhân Vinh Quang Vĩnh Hằng

Chương 62: Chúng Ta Có Dược Sinh Tử Thế Tại Sao Hai Nam Nhân Không Thể Kết Hôn


Đọc truyện Harry Potter Đồng Nhân Vinh Quang Vĩnh Hằng – Chương 62: Chúng Ta Có Dược Sinh Tử Thế Tại Sao Hai Nam Nhân Không Thể Kết Hôn


EDITOR: PARK HOONWOO
Beta: Kyu
– o0o-
Chương 62: Chúng Ta Có Dược Sinh Tử, Thế Tại Sao Hai Nam Nhân Không Thể Kết Hôn?
Mùa hè năm 1971, trước khi năm sáu của Lucius bắt đầu thì y đã nhận được huy hiệu huynh trưởng, y vừa nhận được huy chương đã xách đem khoe với Hogair.

“Ayer, nhìn nè, em có huy hiệu huynh trưởng nè!” Lucius ngẩng đầu nói, lấy huy hiệu đeo trước ngực khoe với Hogair.

“Không tồi, rất đẹp, rất có khí thế.” Hogair cười cười, đem cổ áo của Lucius chỉnh lại, lấy máy ảnh ra chụp một tấm Lucius.

“Lại đây, chụp một tấm nào, mấy tấm chụp năm trước vẫn chưa thoả mãn ta được đâu.”
Nghe thế, Lucius liền tạo vài cái dáng cho Hogair chụp “Giáo sư Dumbledore năm nay lên chức hiệu trưởng, Hogwarts năm nay có khi nào bị cụ ta biến thành bầy sư tử không? Hiện tại hiệu trưởng hay phó hiệu trưởng gì cũng toàn là Gryffindor.”
Chụp ảnh xong, Lucius liền nhớ đến tin tức hôm nay báo đưa, hiệu trưởng tiền nhiệm Armando Dippet qua đời, tân hiệu trưởng là Albus Dumbledore, tân phó hiệu trưởng là Minerva McGonagall.

“Đừng nói như vậy chứ, bốn nhà đều như nhau, Albus sẽ không thiên vị nhà mình quá mức đâu.” Hogair biết tại vì hắn không được lên làm phó hiệu trưởng cho nên Lucius bây giờ rất bất bình.

“Thật ra khi mở cuộc họp thì Albus có đề cử ta lên làm phó hiệu trưởng, nhưng ta lại từ chối, hiện tại ta không có nhiều thời gian với sức lực để mà quản lí trường học như thế.” Thế giới này rất hoà bình, không Voldemort, vì thế Dumbledore cũng không cần vì bồi dưỡng Cứu thế chủ mà cho Gryffindor thêm điểm, cho nên hiện tại tất cả các nhà đối với cụ cũng đều như nhau, cho dù cụ có thiên vị Gryffindor đi chăng nữa thì Hogwarts cũng không có khả năng biến thành một bầy sư tử được.

“Cũng đúng a, nếu anh trở thành phó hiệu trưởng thì sẽ rất bận, không có thời gian bồi em.” Lucius tán đồng, cũng không còn rối rắm vấn đề hồi nãy nữa.

“Gia hoả bá đạo!” Hogair điểm điểm mũi Lucius nói.

“Đúng rồi, năm nay Severus cũng nhập học, nếu vậy thì em với em ấy có thể thường xuyên gặp mặt rồi.” Lucius quay đầu sang chỗ khác, không cho Hogair sờ soạng lung tung trên mặt mình nữa.

“Đúng nhỉ, năm nay Severus cũng sẽ nhập học.” Hogair bừng tỉnh nói.

Những tân sinh năm nay nhập không không thiếu người mà hắn biết, tỷ như Severus, Lily và James, hiện gì quan hệ của ba người bọn họ đã thay đổi rất nhiều, Severus không còn là bạn thanh mai trúc mã với Lily nữa, mà James cũng chưa chắc đã nhất kiến chung tình với Lily.


Bất quá, quan hệ của Severus và James hình như cũng không thay đổi gì mấy, cũng vẫn như nước với lửa.

Hơn nữa năm nay Hogwarts còn có một tân sinh đặc biệt, Remus Lupin, một người sói có tính cách ôn hoà.

Dumbledore có vì Lupin mà mở một cuộc họp hồi hè, cụ muốn cho cậu ta đến Hogwarts học, bởi vì trong danh sách tân sinh năm nay quả thật có tên cậu ta, cho nên bọn họ không thể ngăn cản được.

Chỉ là, vấn đề của Lupin có hơi nghiêm trọng, tất cả các giáo sư trong trường phải nhất định chắc chắn rằng cậu ta sẽ không vì cuồng loạn trong đêm trăng tròn mà đi tổn thương những phù thuỷ khác.

Ngày xưa, mỗi một lần dạy con của của cậu, Teddy Lupin, là hắn lại nhớ đến vấn đề của ba thằng bé.

Lupin bị biến thành người sói do Fenrir Greyback, hiện tại thì cái tên Fenrir Greyback đang là đối tượng truy nã của các thần sáng, chỉ là cái tên người sói này vẫn trốn thoát thành công đến tận bây giờ.

Lupin sẽ nhập học ở Hogwarts, cho nên bây giờ hắn muốn chế tạo ra một cái gì đó có thể nhốt cậu ta lại sau khi đã biến hình, cuối cùng hắn nghiên cứu ra được một cấm trận có thể làm được điều này, tất cả giáo sư trong trường đều đồng ý là sẽ vẽ nó trong lều Hét, cấm trận này sẽ giúp bọn họ bảo trì lí trí của Lupin trong khi cậu ta đang ở trạng thái sói.

Bởi vì Lang dược vẫn chưa có được bậc thầy độc dược trong tương lai là Severus cải tiến, cho nên bọn họ chỉ đành dùng cách tương đối bạo lực này để nhốt Lupin lại.

“Hai ngày nữa ta phải đến giới Muggle để đón tân sinh, em có muốn đi chung không?” Hogair hỏi.

“Được a, hai ngày nữa em có thời gian rảnh.” Lucius nói, trước kia Ayer đã có mấy lần đi đón tân sinh như thế này, nhưng không lần nào y đi được, kỳ nghỉ hè năm nay y không bận rộn như thế nữa, kết quả OWLS của y không tồi, cho nên hiện tại ba của y cũng không cho y quá nhiều bài tập.

Tân sinh lần này Hogair phải đi đón là một phù thuỷ Muggle, bất quá không phải Lily, Lily sinh tháng một, tân sinh trong tháng một tất cả đều là do Minerva đón.

Hắn rất muốn xây dựng một mối quan hệ tốt đẹp với Lily ở kiếp này, dù sao cô cũng từng là mẹ của hắn ở kiếp trước, tính cách y chang nhau.

Bất quá, về sau hắn còn rất nhiều cơ hội ở Hogwarts cho nên hắn cũng không nhất thiết phải quá vội vã.

Hai ngày sau, Hogair và Lucius độn thổ đến quận Surrey, đi vào nhà của tân sinh này, tân sinh Muggle lần này hắn phải đón tên là Sam Sean, nói chuyện với mẹ của cậu bé trong chốc lát.


Sau đó hắn lại độn thổ đưa cậu bé đến Hẻm Xéo, còn Lucius thì độn thổ một mình.

Y đã học độn thổ từ năm năm, mà vào kỷ nghỉ hè, y sẽ dùng một cái đũa phép khác cho nên y cũng chẳng có sợ tơ truy lùng của bộ phép thuật.

“Giáo sư Slytherin, nơi này thật thần kỳ.” Sam là một nhóc con cực kỳ hoạt bát, vừa mới bước vào Hẻm Xéo đã líu ríu la hoảng lên.

“Đứa nhỏ này chắc chắn là một Gryffindor.” Luicus nói nhỏ với Hogair.

Hogair cười cười, đi song song với Lucius, thỉnh thoảng lại nói mấy câu:”Sam, đi chậm chút.”
Vì thế, Sam lại quay lại, đi bên cạnh hai người, chỉ vào mấy cửa hàng xung quanh hỏi:”Học trưởng Malfoy, cái đó là cửa hàng gì vậy?”
“Là cửa hàng thú cưng, nếu ngươi muốn mua thú cưng, chúng ta có thể vào xem.” Lucius lãnh đạm nói, hiện tại y đã là huynh trưởng, mà một trong những nhiệm vụ của huynh trưởng là gì? Là trả lời câu hỏi của các tân sinh, cho nên, mặc dù y không thích người ầm ĩ nhưng vẫn kiên nhẫn trả lời thằng nhóc loi nhoi này.

“Có thể chứ, giáo sư?” Sam quay đầu lại hỏi Hogair.

“Tất nhiên là có thể, trò muốn mèo hay cú? Bên trong còn có một vài loại thú cưng đặc biệt của thế giới phép thuật, bất quá mấy con đó hơi sang trọng.” Hogair giải thích “Tạm gác qua cửa hàng thú cưng đi, chúng ta cần đến cửa hàng Trang phục cho mọi dịp của phu nhân Malkin trước đã, chúng ta sẽ may đồng phục trước, sau đó mới đi mua những thứ còn lại sau.”
Sam gật đầu, đi đến cửa hàng Trang phục cho mọi dịp của phu nhân Malkin.

“A, là Severus!” Lucius vừa đi vào thì đã thấy Severus.

“Lucius, tại sao anh lại đến đây?” Severus đi đến hỏi, “Chú Ayer, chúc ngài một buổi sáng tốt lành.”
“Con cũng thế, Severus.

Con đến may đồng phục hả? Hogair cho Sam đi lấy số đo, sau đó quay sang nói với Severus.

“Không phải, con đến đây bồi mẹ mua đồ cho người kia.” Severus cúi đầu nói, cậu không muốn người cậu quý trọng nhìn thấy được cái biểu cảm khinh thường của cậu.

“Không sao đâu Severus, con phải biết ba con đang nỗ lực thay đổi.


Mà có tha thứ cho ông ấy hay không, không phải quyền lựa chọn hiện tại đang nằm hết trên tay con sao? Mẹ con sẽ không ép buộc con đâu!” Hogair an ủi nói.

Người kia trong miệng của Severus là Tobias Snape mấy năm trước mới tìm về được ký ức mình đã quên lãng, Hogair đã kêu Henry đi khôi phục ký ức cho ông ta và cho ông ta lựa chọn vài thứ ông ta phải trả nếu muốn đi tìm vợ và con mình.

Cuối cùng, Snape lựa chọn sử dụng vài loại độc dược và phép thuật để biến ông ta từ người bình thường thành một pháo lép (Đây là thí nghiệm đầu tiên của Hogair trong việc biến một Muggle thành một pháo lép, tất nhiên, Hogair đảm bảo ông ta sẽ không chết), lấy thân phận người giúp việc mà đến trang viên Prince.

Trước lúc đó, Hogair có bắt ông ta ký một khế ước giữ bí mật đồng thời thay đổi hình dạng khuôn mặt của mình sau đó mới có thể đến trang viên Prince làm người hầu.

Nhưng mà, Eileen vì quá yêu ông ta cho nên nàng rất nhanh liền nhận ra ông ta là ai, tuy vẫn chưa làm lành với ông ta, nhưng mà nàng cũng không quá bạc đãi, còn đồng ý cho ông ta tiếp tục lưu lại trang viên Prince.

“Con đã biết, cảm ơn ngài, chú Ayer.” Severus miễn cưỡng nói.

Hogair vỗ vỗ bả vai cậu, sau đó đi qua nói chuyện một chút với Eileen, sau đó tính toán mang Sam đã lấy số đi xong đi mua mấy thứ khác.

Bất quá, hắn vừa mới đi lại bên cạnh Lucius xong, vẫn chưa kịp ra khỏi cửa hàng đã thấy Severus bị James bám dính vào.

“Nha, này không phải hôn thê của tớ sao?” James cợt nhả bổ nhào vào người Severus nói.

“Cút ngay Potter!” Severus tức giận kéo cái kẻ đang dính lấy mình ra khỏi người “Ta không có một chút quan hệ nào với ngươi cả! Không cần nói hươu nói vượn!”
“Cậu là hôn thê của tớ, như thế nào lại không có quan hệ với tớ! Một năm không gặp, Severus, cậu càng ngày càng xinh đẹp!” James lại nhào đến.

“Potter, mắt của ngươi bị điểu phân nhồi đầy hay gì? Ngươi thế quái nào có thể dùng từ xinh đẹp để hình dung ta?” Severus đỏ mặt tức giận nói (uhm, ngay chỗ điểu phân á, thật ra mình tính dịch là c** chim cơ, mà thấy nó tục quá, cho nên đành để nguyên)
“Học trưởng Malfoy, hình như hai người bọn họ là nam mà?” Sam đứng bên cạnh Lucius hỏi.

“Ừ.” Lucius kỳ quái trả lời, cái này không phải quá rõ ràng rồi sao?
“Nếu vậy tại sao cái người kia lại nói người còn lại là hôn thê của mình? Hai đứa con trai có thể kết hôn hả?” Sam – đang hoá đá hỏi.

“Thế giới phép thuật có một loại độc dược có thể làm cho phù thuỷ nam cũng có thể có thai, tuy rằng rất quý, nhưng con nối dõi thì không phải là vấn đề gì, tại sao hai người con trai không thể ở bên nha?” Lucius biết hai nam nhân ở Muggle Anh quốc không thể kết hôn, nhưng mà ở thế gới phép thuật thì không giống vậy, tuy là hai nam phù thuỷ yêu nhau ở thế giới phép thuật thì không nhiều lắm, nhưng mà không phải không có, ví dụ điển hình là y với Hogair nè.

Sam hôm nay coi như là mở rộng tầm mắt, cậu cứ nghĩ là thế giới phép thuật rất lạc hậu, ai ngờ bọn họ lại mở rộng hình thức hôn nhân như thế đâu.

“Cái này về sau ngươi có thể tự tìm.” Lucius nhàn nhạt nói.


Hogair nhìn thấy Severus và James nháo càng ngày càng lớn đành phải lên tiếng nói:”James, Severus bị con lắc đến không thở được kìa.”
“Chú Slytherin buổi sáng tốt lành.” James nói, tay của cậu cũng nới ra một chút, nhưng mà rất nhanh liền bị Severus túm lấy ném lên đấy đạp cho mấy cái.

“Severus, dừng lại.” Hogair cản.

“Cái tên đáng ghét!” Severus ngừng đạp “Ngươi có thể hay không đừng quấn lấy ta như thế nữa! Nếu muốn báo thù thì chúng ta quang minh chính đại quyết đấu! Dừng cái hành động ngu ngốc của ngươi lai ngay!” Tuy rằng cậu không thích cái quang minh chính đại quyết đấu này chút nào, nhưng để đạt được mục đích của mình thì cậu bất chấp.

Đáng tiếc, James lại không dò trúng tần số với Severus, rất nhanh liền bày ra cái bộ dáng cứng mềm không nhai.

“Không thích đấy! Tớ thích quấn lấy cậu như vầy cơ!” James lăn lộn trên mặt đất, cự tuyệt lời mời quyết đấu của Severus.

Bị James chọc đến mức đỉnh đâu cũng bốc khói, Severus liền bỏ đi, mà James cũng đã bị mẹ cậu ta Dorea phát hiện cậu ta lại chạy đi gây sự cho nên liền đi tới nắm lỗ tai cậu ta kéo đi chỗ khác.

Thấy cả hai đương sự đều rời đi, Hogiar liền cùng Lucius và Sam đi mua mấy thứ khác, đầu tiên là vô siêu thị mua mấy cái như là kính viễn vọng gì gì đó, sau đó mới đến cửa hàng đũa phép, mua cho Sam một cây đũa phép.

Tuy vậy mà phải đến tận ba giờ bọn họ mới mua xong tất cả mọi thứ, hai người đưa Sam về lại nhà, nói vài thứ cần lưu ý cũng như đưa cho Sam vé xe lửa xong xuôi tất cả lền rời khỏi.

Khi về đến nhà, Lucius nhịn không được mà lo lắng cho bạn tốt của mình:”Potter lúc nào cũng rất chấp nhất, cậu ta đến tận bây giờ mà vẫn còn quấn lấy Severus a.”
“Ai biết được!” Hogair cười khẽ, “Nếu nó thật sự thích Severus thì sao, nếu vậy thì nó chắc chắc sẽ quấn Severus cho đến khi nào nhóc đó đồng ý thì thôi.”
“Phải, chúng ta cũng không quản được.” Lucius than nhẹ
“Đứa nhỏ như em thì thở dài làm gì.” Hogair vỗ vỗ đầu Luicus nói.

“Anh lại đứa nhỏ!” Lucius bất mãn nói.

“Được rồi, ta lại sai rồi được chưa.” Hogiar cúi đầu hôn lên khoé miệng Luicus “Đây là quà bồi thường, có thể tha thứ cho ta được không?” Bọn họ có một cái ước định, Hogair mỗi khi gọi Lucius là đứa nhỏ hay gì gì đó giống vậy liền phải xin lỗi y.

Lucius hy vọng quan hệ của hai người họ là ngang hàng, chứ không phải trở thành con của Ayer.

Lucius cười làm đôi mắt xinh đẹp kia của y cong lại, hào phóng nói:”Em tha thứ cho anh!”
Hogair sủng nịnh nhìn Lucius cười, sau đó lại cùng y về nhà.
HẾT CHƯƠNG 62.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.