Đọc truyện Harry Potter Đồng Nhân Vinh Quang Vĩnh Hằng – Chương 56: Yêu Là Gì
EDITOR: PARK HOONWOO
BETA: BĂNG
– o0o-
“Có chuyện gì vậy? Đứng trước cửa ồn ào!” Hogair từ hẻm Knockturn trở lại hẻm Xéo, liên lạc với Lucius, hỏi bọn họ đang ở đâu, sau đó đi lên tầng thượng của siêu thị, mới vừa đến hắn đã thấy ba đứa nhỏ đứng trước khu giải trí cãi nhau.
“Là cái tên Potter đáng ghét này làm phiền Severus!” Lucius nhẹ giọng đáp, chỉ tay vào cái ngươi hận không thể lấy keo ra dán mình lên người Severus, James.
“Hài tử của gia tộc Potter?” Hogair kinh ngạc nhìn James không mang kính nói, tính tuổi một chút, hẳn là James và Severus bằng tuổi đi, năm nay đều lên bảy.
Chỉ là, hắn không nghĩ Severus sẽ đụng mặt James sớm như thế này! Mặc dù thế giới phép thuật không lớn, nhưng cũng không nhỏ đến mức có thể trùng hợp đến như vậy chứ, ngay cả hắn và Charles cũng lâu rồi không gặp, không thể ngờ được James và Severus tình cờ lại có thể gặp mặt nhau như vậy.
Chỉ là, nhìn biểu cảm của Severus thì có lẽ chuyện cậu và James gặp nhau cũng chả sung sướng gì cho cam, chẳng lẽ bọn họ chính là oan gia trời sinh sao? “Charles gần đây thế nào? Ta với ba con đã từng học chung.”
“Ngài biết ba của con?” James kinh ngạc hỏi, cậu biết vị phù thuỷ đứng trước mặt mình là hậu duệ duy nhất còn sống của Slytherin, cậu đã từng thấy hắn trên rất nhiều tờ báo.
Nhưng mà cậu lại chưa từng tham gia yến tiệc của gia tộc Slytherin, cho nên đến bây giờ hiển nhiên là cậu vẫn chưa biết quan hệ của ba mình với vị Slytherin tiên sinh này.
“Đúng vậy, ta đã từng tham gia lễ Rửa tội của con rồi đấy, không ngờ mới đó thôi mà con đã lớn thế này rồi!” Hogair nhìn ba mình phiên bản bảy tuổi trước mặt, hắn rất dễ dàng có thể nhận ra.
Kiếp trước hắn nhìn rất giống ba của mình, ngoại trừ màu mắt, thì mặt với hình dáng cũng đã có tám phần tương tự, nhìn cậu bé trước mắt này, hắn suýt nữa là nghĩ mình thấy được bộ dạng lúc nhỏ ở kiếp trước của mình.
Bất quá, hắn hiểu rõ cậu bé trước mắt này không còn là ba của hắn nữa, dù sao đây cũng không phải kiếp trước của hắn, bởi vì trong thời gian và không gian khác nhau, những người khác nhau có thể có những cuộc gặp gỡ khác nhau, thật sự là, hắn không biết tương lai ở kiếp này, liệu có ai tên là Harry Potter được sinh ra không nữa.
James cười, cậu rất thích nam nhân này, vị Slytherin tiên sinh trước mặt cậu bây giờ không quá giống với vị Slytherin tiên sinh mà trên báo vẫn thường hay nhắc đến, hắn rất ôn hoà, không hề kiêu ngạo giống Malfoy chút nào “Slytherin tiên sinh, chúc ngài buổi trưa tốt lành!” Cậu chớp chớp mắt, sau đó kéo Severus bên cạnh mình vào lòng nói: “Tiên sinh, con long trọng giới thiệu với ngài, đây là hôn thê của con, Severus, à mà Severus gì?” Cậu chỉ nhớ mỗi tên của Severus, còn cái họ thì cứ thế mà quên.
Severus đẩy cánh tay James ra, nói với Hogair “Ngài đừng nghe cậu ta nói bậy, chú Ayer.
Potter đáng ghét, tránh xa ta ra!”
“Ha ha, hôn thê? Cái này không thể được, Severus là con trai, sẽ không thể trở thành hôn thê của người khác được đâu.
Hơn nữa, Charles với Dorea đồng ý cho con tự chọn hôn thê thế này à?” Hogair vỗ vỗ cái đầu rối bù xù của James, nhìn tia giảo hoạt trong mắt đứa nhỏ này là hắn đã biết nó chỉ có ý định trêu đùa Severus.
“Bọn họ sẽ đồng ý!” James hùng hồn nói.
“A? Nếu như vậy thì, con yêu Severus sao?” Hogair tiếp tục hỏi, một bên chú ý thấy mặt của Severus đang dần dần đỏ lên, đại khái có lẽ là vì tức giận đi! Có lẽ thêm cả xấu hổ vào nữa sẽ hợp lý hơn, đứa nhỏ này lúc nào cũng quá tôn kính với hắn, hiện tại hắn hỏi cái vấn đề này của nó, hẳn là sẽ cảm thấy có chút xấu hổ đi, sẽ có chút thẹn thùng, mà hắn lại ghép nó với cái người nó ghét ngay từ cái nhìn đầu tiên thế này, chắc là nó cũng khá tức giận nhỉ.
Severus bị Hogair đoán trúng rồi, bây giờ cậu quả thật đang vừa xấu hổ vừa giận dữ, cậu chán ghét Potter cao ngạo và thích tự chủ trương, nhưng lại cảm thấy rất vui vì người mình luôn tôn kính quan tâm đến mình.
Lucius bên cạnh trầm mặc không cam lòng bị chú Ayer làm lơ, y nắm chặt tay chú Ayer, sau đó chú Ayer liền quay đầu lại nhìn y, nắm chặt tay y.
“Yêu? Là gì vậy! Giống với ba con và mẹ con sao?” James khó hiểu hỏi.
“Được rồi, mấy đứa, chúng ta đi ăn trưa, xong rồi lại nói.” Hắn xem thời gian, đã đến giờ Lucius ăn trưa, Hogair nhìn bọn họ một chút rồi liền đi trước, sau đó còn quay đầu lại nhìn Severus vẫn còn đang đứng tại chỗ nói: “Severus, đi theo.”
Severus nghe lời đuổi theo.
Bọn họ đi đến nhà hàng ở tầng trệt, Hogair dẫn bọn họ vào phòng riêng của hắn.
Hogair để mọi người tự gọi món mình thích ăn, sau đó mới quay sang Lucius nãy giờ vẫn luôn trầm mặc hỏi: ” Severus với James là chuyện gì thế?”
“Con cũng không biết, chỉ là vài tiếng trước con quay đầu lại thì thấy Severus đang đạp lên người James, sau đó lại thấy phu nhân Potter đến, sau đó con với Severus nói chuyện với bà ấy một chút liền rời đi.
Lúc nãy con với Severus tính vào khu giải trí chơi, lại bị Potter ngăn cản, cậu ta còn nói cái gì mà Severus là hôn thê của mình.
Đúng là khiến người khác chán ghét!” Lucius nhỏ giọng giải thích, y chán ghét người đi quấn lấy bạn của y.
“Thằng nhóc đó không xấu đâu, nó chỉ muốn đùa dai thôi.” Hogair cười, James có lẽ không phải nhất kiến chung tình với Severus như ba mẹ cậu ta, sở dĩ Severus thành ra như thế này chắc là do cậu ta đang muốn khi dễ Severus thôi, tuy rằng hắn thật không hiểu James làm vậy được tích sự gì.
Bất quá, trẻ con tuy có thể tùy hứng nhưng không thể nào đi quá giới hạn được, Severus quá mức mẫn cảm, hai người, một người thần kinh chẳng có chút mẫn cảm nào với người quá mức mẫn cảm thì mối quan hệ giữa hệ giữa họ vừa có thể tiếp tục cũng vừa có thể ngừng lại tại đây, nếu tiếp tục, bọn họ có thể trở thành bạn bè, người yêu, còn nếu không thì chính là đường ai nấy đi.
“Bất quá, bọn họ không thích hợp trở thành người sắp lấy nhau như thế.
Đó là vấn đề của Irene với vợ chồng Potter.
Nhưng ta muốn cho Severus biết lý do tại sao James làm như vậy, để cho nó có cách đối phó.
Yên tâm, ta sẽ không để cho Severus chịu thiệt.” Hắn biết Lucius lo lắng cho bạn của mình, sự xuất hiện của James làm cho cảm xúc của Severus giao động quá lớn, điều này không bình thường chút nào.
“Vâng, chú Ayer muốn ăn cái gì?” Lucius gật gật đầu, cầm lấy menu hỏi.
“Tiên sinh, con có thể chọn món này sao?” James chỉ vào một món có vẻ sang trọng trên menu hỏi, trên người cậu bây giờ không có nhiều tiền lắm, mà ngài Slytherin nói sẽ mời khách, cho nên cậu cũng muốn ăn thử mấy món bình thường gia tinh trong nhà không nấu.
“Đương nhiên có thể.” Hogair gật gật đầu, xem ra phu nhân Potter dạy James rất tốt, tuy cậu thích mấy trò đùa dai như mấy đứa nhỏ khác, nhưng ít nhất lễ nghi cơ bản cũng không thiếu.
Hắn nhìn về phía Severus đã buông thực đơn nói: “Severus, không cần câu nệ, con có thể gọi món mình muốn.”
“Con đã biết, chú Ayer.” Severus khẽ mím môi, nụ cười trên môi không rõ ràng.
“Lucius, con quyết định thay ta nhé?” Hogair nói với Lucius bên cạnh mình.
Lucius sảng khoái đáp ứng, chọn vài món cả hai người đều thích ăn.
Mọi người đều im lặng trong lúc ăn, cho đến khi ăn điểm tâm, James – người đã nghẹn rất lâu mới lên tiếng hỏi: “Tiên sinh, ngài vẫn chưa cho con câu trả lời!”
“A? Cái kia, tình yêu của con dành cho vị hôn thê của con phải giống như của ba con với mẹ con đấy.
Cho nên, nếu con không thích Severus, Severus sẽ không phải họn thê của con!” Hogair cười nhẹ.
Potter lúc nào cũng thế, chỉ cần bọn họ xác định mình đã thích ai thì sẽ dùng đủ mọi loại phương pháp theo đuổi, chẳng qua hắn kiếp trước là dị biệt của gia tộc Potter, vì vết thương chiến tranh, vì lời nguyền về dung mạo, vì nguyên tắc thà thiếu chứ không ẩu, không động tâm liền không theo đuổi, mà kiếp này của hắn, trước khi hắn 30 tuổi cũng nghĩ mình sẽ cô đơn đến già, không nghĩ đến Merlin sẽ cho hắn một linh hồn bạn lữ, thay hắn chọn cho hắn một đứa nhỏ mới sinh, hắn nhìn đứa nhỏ này từng chút một từng chút một lớn lên, nhìn y từ khi còn là một đứa nhỏ non nớt đến khi y càng ngày càng ngày càng trưởng thành cùng quyến rũ.
Nhưng nếu nói hắn động tâm thì tạm thời hiện tại hắn vẫn chưa có cảm giác, có lẽ trong tương lai sẽ có!
“Yêu cậu ta?” James ngạc nhiên làm rơi muỗng.
“Potter, chúng ta ghét nhau như chó với mèo, cho nên ngươi tốt nhất không cần quấn lấy ta!” Severus tức giận trả lời, không biết chú Ayer nghĩ như thế nào mà có thể ghép nó với James thành một cặp “Còn có, chú ý lễ nghi của cậu, thật là không lịch sự chút nào!”
“Hừ, tớ còn phải quấn lấy cậu! Tớ sẽ về nhà nói ba với mẹ sang nhà cậu cầu hôn cậu!” Tâm lý nổi loạn của James xuất hiện, cậu ta sống chết phải có được Severus.
“Cút, tránh xa ta một chút, đầu bô!” Severus ném bàn tay đang nắm tay mình của James xuống, vì chú Ayer ngồi cạnh Lucius cho nên cậu chỉ có thể ngồi kế cái tên Potter chết tiệt này, bây giờ điều này lại cực kỳ thuận tiện cho cậu ta lộng hành.
“Không cút!” James vô lại nói.
“Được rồi, không cần cãi nhau.” Hogair vội vàng khuyên nhủ “James không cần kích động.
Chỉ khi nào hai người yêu nhau mới muốn ở bên nhau, bọn họ sẽ giống như ba con với mẹ con, cùng nhau ăn, cùng nhau ngủ, cùng nhau ăn cơm, cùng nhau tắm rửa, cùng nhau làm vài chuyện thân mật.
Hiện tại, Severus không thích con, con cũng không thích Severus, con có thể nỗ lực trở thành bạn của Severus được, nhưng hôn thê thì không thể, cái đó chờ khi nào con gặp được người con thật sự thích rồi tính.” Hogair tận lực dùng những từ ngữ dễ hiểu để khuyên can James.
“Severus, bình tĩnh chút!” Một bên cũng khuyên Severus.
“Hừ!” Severus hừ lạnh một tiếng, trừng mắt nhìn James, sau đó im lặng không nói gì nữa.
James cợt nhả tạm biệt Severus: “Tạm biệt, vị hôn thê của tớ, tớ sẽ nói ba với mẹ đi tìm cậu” Sau đó lại quay sang nói với Lucius và Hogair: “Slytherin tiên sinh, cảm ơn bữa trưa này của ngài, còn có vị này, ừm, Malfoy, hẹn gặp lại!” James cuối cùng cũng nhớ đến gia tộc duy nhất có màu tóc này trong thế giới phép thuật, nói xong liền chạy ra khỏi nhà hàng.
“Severus, không cần lo lắng, James chỉ là nhất thời nổi hứng thế thôi, qua vài tháng nữa nó quên chuyện này ngay ấy mà, hơn nữa vợ chồng Potter cũng sẽ không để nó tuỳ ý làm bậy như vậy!” Hogair khuyên nhủ Severus.
“Con đã biết, chú Ayer.” Severus hít sâu, bình tĩnh lại cảm xúc đang dao động quá lớn của mình, miễn cưỡng trả lời.
“Còn muốn đi chơi không? Ta đi cùng mấy đứa.” Hogair hỏi Lucius bên cạnh.
“Severus đi không?” Lucius dò hỏi ý kiến của Severus.
Y muốn mua quà sinh nhật cho Severus, kết quả lại gặp phải tên Potter đáng ghét đó.
Severus lắc đầu, Potter làm cho nó bây giờ rất đau đầu, tâm tình đi chơi cũng bốc hơi hết, hiện tại chỉ muốn về nhà nghỉ ngơi.
“Được rồi, vậy chúng ta trở về đi.” Lucius nói, nếu Severus đã không muốn đi chơi nữa thì bọn họ trở về rồi tính tiếp.
Thấy cả hai đứa nhỏ đều không muốn đi chơi nữa, Hogair liền đi thanh toán, sau đó cùng nhau trở về trang viên Malfoy.
P/S: Tình hình là mình sẽ cố gắng hoàn truyện này trong tuần này và tuần sau để tập trung vào [ Harry Potter Đồng nhân ] Sư Tổ Và Xà Tổ Ở Hiện Đại, mọi người có thể comment ủng hộ mình được không.
Với lại nếu mọi người nhìn thấy lỗi sai nào thì cứ comment cho mình nhé, hiện tại Jeon Kookie không rảnh để dò lỗi chính tả cho mình.
Mình xin cảm ơn.
HẾT CHƯƠNG 56.