Đọc truyện Harry Potter Đồng Nhân Vinh Quang Vĩnh Hằng – Chương 55: Tớ Sẽ Chịu Trách Nhiệm Với Cậu Cho Nên Từ Bây Giờ Cậu Chính Là Hôn Thê Của Tớ
EDITOR: PARK HOONWOO
BETA: BĂNG
– o0o-
Chương 55: Tớ Sẽ Chịu Trách Nhiệm Với Cậu, Cho Nên Từ Bây Giờ Cậu Chính Là Hôn Thê Của Tớ
Chắc chắn không thể nào tránh được mấy cái vũ hội vào Giáng sinh, trong khi Hogair bận rộn cùng các quý tộc khác giao thiệp thì Lucius lại đi tìm Severus.
“Lucius?” Lucius tiến vào khi Severus vẫn còn đang học trong thư phòng, cậu cố gắng buông quyển sách trên tay mà ra ra hoa viên Prince với Lucius.
Hoa viên của Prince lúc nào cũng có vài loại hoa có thể dùng làm dược liệu, chẳng hạn như dạ lang hương với cúc tần, rễ và lá của mấy loại hoa này đều có thể dùng để làm độc dược.
Với cái loại thời tiết lạnh giá này, mấy loại hoa đó muốn nở thì đều phải dựa vào phép thuật, thời gian duy trì được lại không lâu, tuy nhiên giá trị sử dụng của nó vẫn không thay đổi.
Bằng không, gia tộc Prince cũng không rảnh đến mức làm cho mấy bông hoa này nở vào mùa đông.
“Severus, ngày mai em có muốn đi hẻm Xéo với anh không?” Lucius hỏi.
“Đến đó làm gì?” Severus không thích ra ngoài, cậu thà ở trong nhà đọc sách chứ không thích cùng người khác ra ngoài đi vòng vòng, rất lãng phí thời gian.
“Đi chơi chứ sao!” Lucius nói, sắp đến sinh nhật Severus rồi, đi dạo phố với cậu không chừng có thể thấy được thứ gì đó làm cậu có hứng thú, tuy rằng mấy tài liệu độc dược quý hiếm cũng có thể làm Severus cao hứng.
Tuy rằng thật sự không muốn đi nhưng cậu vẫn không nỡ từ chối người bạn duy nhất này của mình.
Hôm sau, Lucius lôi kéo Severus và Severus đến hẻm Xéo, y và Severus đi dạo, còn Hogair thì đi làm việc của mình.
“Anh định đi đâu?” Severus cạn lời nhìn Lucius đã được sửa soạn tỉ mỉ, ánh mắt từ bốn phía bắn tới làm cho y đã lấp lánh rồi còn lấp lánh hơn.
“Đến cửa hàng Trang phục cho mọi dịp của phu nhân Malkin” Lucius nói, mẹ Elissa đang chờ y ở đó a, còn có cả dì Irene luôn, chỉ là bọn họ đến sớm hơn so với y và Severus một chút.
“Mẹ em đang ở đó, chúng ta đến đó làm gì?” Severus nghi hoặc nói, số đo của cậu mẹ cậu biết hết rồi mà.
“Mẹ anh muốn anh đến.” Lucius thật ra cũng không muốn đến, nhưng mà mệnh lệnh của mẹ thì có cho vàng y cũng không dám làm trái.
Severus đi theo Lucius đến cửa hàng Trang phục cho mọi dịp của phu nhân Malkin, các cửa hàng xung quanh vẫn như thế, gần đó còn có một cửa hàng độc dược, chỉ tiếc là hiện tại cậu không thể vào đó bây giờ.
Đang bước đi, bỗng nhiên bị ai đó đụng vào làm cho cậu ngã xuống đất, Severus tức giận đứng lên, trừng mắt nhìn cái thằng nhóc tóc đen đang xấu hổ vuốt đầu xin lỗi cậu: ” Xin lỗi, em gái, anh không nhìn thấy em!”
Tóc của Severus đã rất lâu rồi không cắt, cho nên bây giờ nó dài đến tận tai rồi, trước trán lưa thưa vài sợi tóc, bên dưới là đôi mắt to tròn màu đen, mũi lớn hơn một chút so với con gái, nhưng bởi vì trang phục của nữ phù thuỷ và nam phù thuỷ không khác nhau mấy, cho nên nhìn cậu bây giờ khá giống con gái.
Severus bực bội hất cái tay đang muốn đỡ lên của cái con người vừa mới tông ngã mình kia ra, tức giận nói: “Có phải mắt của ngươi có kích thước bằng bọ cánh cam không, hay chỉ đơn giản nó ngoại trừ làm đồ trang trí ra thì nó không còn bất cứ chức năng gì khác nữa? Ngươi chỗ nào nhìn ta giống con gái?”
“Em không phải con gái?” Tên đó kinh ngạc kêu to, sau đó vươn tay sờ soạng người mình vừa đụng ngã, quả thật cậu ta có hết những thứ mình có.
Severus tức đến muốn nổ phổi, cậu đẩy ngã cậu ta sau đó giơ một chân ra đạp thẳng lên bụng tên đó nói: “Đừng để cho ta gặp lại ngươi, nếu không, ta sẽ khiến cho cái thứ chết toi của ngươi kia vĩnh viễn trở thành đồ trang trí!” Cậu đã từng đọc qua không ít sách, hiển nhiên biết được ý nghĩa của nó đối với con trai, tuy nhiên, cái tên dưới chân cậu hình như không dò đúng tần số với cậu rồi.
“Chỗ đó không phải dùng để đi tiểu sao? Trở thành đồ trang trí? Như vậy tôi sẽ không đi tiểu được nữa! Cậu là người xấu!” Người nằm dưới chân Severus tức giận la lớn.
“Severus, sao vậy?” Lucius đi trước cậu, không chú ý lắm đến Severus bị tụt lại phía sau, sau khi nghe được động tĩnh mới chợt nhận ra giọng của Severus cũng có trong đó.
Y thấy Severus đang đạp một nhóc con tóc rối, mắt vì tức giận mà trừng lên, thoạt nhìn qua thì nhóc con đó đáng yêu đấy, bất quá mấy từ ngữ từ miệng nhóc đó toàn mấy lời thô tục.
“Không có chuyện gì!” Severus lắc đầu, cậu sẽ không nói cho Lucius biết được chuyện mình bị hiểu nhầm thành con gái đâu, cái đó chỉ thêm cho Lucius một chuyện cười thôi, chẳng có lợi ích gì.
Cẩn thận ngẫm lại, cậu cảm thấy việc so đo với cái tên dưới chân mình chẳng có ý nghĩa gì, vừa định nhấc chân mình ra khỏi cậu ta thì bỗng có một nữ phù thuỷ tóc đen từ một cửa hàng gần đó bước đến, vừa đi vừa tức giận nói: “James Potter! Lăn ra đây cho mẹ!”
“Mẹ ơi, con ở đây!” Sau khi nghe được người dưới chân mình lớn tiếng đáp lại, Severus nhanh chóng buông bàn chân đang đạp trên người cậu ta xuống sau đó đi đến bên cạnh Lucius.
“James, con lại làm gì, tại sao trên người lại dơ như vậy?” Dorea Potter kéo lỗ tai con trai mình giận dữ mắng.
“Tất cả là do cậu ta!” James chỉ vào Severus đang đứng một bên, hét lớn.
“Xin chào, phu nhân Potter.” Lucius bước tới chào, Severus bên cạnh cũng thế.
“A, là Lucius sao! Người này là?” Dorea vì vài lý do nên nàng không có tham gia bữa tiệc tuyên bố người thừa kế của gia tộc Prince, cho nên nàng mới không biết Severus.
“Chào ngài, phu nhân Potter, con là Severus Prince.” Cậu biết nữ phù thuỷ tóc đen này là phu nhân Potter nhờ vào câu nói lúc nãy của Lucius, và tên thô lỗ kia chính là người thừa kế của Potter, một Gryffindor điển hình! Thật là một tên khó chịu và lỗ mãng
“A, thì ra là con trai của Irene Prince! Mẹ con có khoẻ không?” Dorea buông tay khỏi cái tai đáng thương của con trai mình, khôi phục dáng vẻ quý phu nhân.
“Vâng ạ, mẹ của con rất khoẻ!” Severus trả lời.
“Severus? Con sên?” Đột nhiên, một âm thanh khác nhảy vào giữa cuộc trò chuyện của hai người.
Severus ghét nhất là chuyện người khác lấy tên của cậu ra đùa giỡn, thật muốn giáo huấn cái tên chết bầm đó, nếu không phải mẹ của cậu ta đang đứng đây thì cậu ta chết chắc rồi, nhưng cậu chắc chắn sẽ không bỏ qua! (mày không thoát được đâu con trai, to bi con tờ niu…)
“James!” Dorea thấp giọng mắng: “Xin lỗi Severus cho mẹ! Ngại quá, xin lỗi con Severus, đứa nhỏ này không hiểu chuyện chút nào.
Không ngại chuyện ta gọi tên của con chứ?”
“Tất nhiên là không, phu nhân.” Severus lắc đầu, cậu âm thầm nghiến răng nhìn tên James đáng thương đang bị mẹ mình mắng, cậu ta chết chắc rồi! Xem ra tuổi của bọn họ cũng không chênh lệch lắm, không chừng bọn họ còn học cùng năm, đến lúc đó, cậu chắc chắn sẽ không khách khí đâu!
“Xin lỗi ngay! Có phải bây giờ mẹ nói gì con cũng không nghe nữa phải không? Xin lỗi nhanh cho mẹ, nếu không còn đừng trách tại sao mẹ bắt con đi chép gia phả!” Dorea nói.
“Không cần a! Mẹ ơi, con biết sai rồi.” James vội vàng xin tha, gia phả của gia tộc Potter nằm trong tầng hầm, mà xung quanh lại có rất nhiều tranh của tổ tiên, mỗi lần cậu bị phạt chép gia phả thì y như rằng mấy vị tổ tiên đó sẽ xúm lại cười nhạo cậu.
“Vậy xin lỗi ngay cho mẹ!” Dorea nói.
“Không cần đâu phu nhân, mẹ của bọn con đang chờ bọn con ở bên kia.
Bọn con đi trước!” Lucius không nghĩ buông tha cho James nhanh đến thế đâu, Severus cũng nghĩ như vậy.
“Thực xin lỗi, Severus!” Jame nhỏ giọng xin lỗi, chỉ là giọng điệu kỳ quái.
Severus nhướng mày, nhìn cái tên đang khiêu khích mình kia, gật gật đầu tỏ vẻ mình đã nghe, sau đó liền tạm biệt Dorea.
Severus và Lucius xoay người bước vào cửa hàng Trang phục cho mọi dịp của phu nhân Malkin.
“Lucius, Severus, sao bây giờ tụi con mới đến?” Elissa cầm catalogue, nhìn Lucius và Severus vừa mới bước vào hỏi.
“Trên đường gặp vài chuyện thôi ạ.” Lucius trả lời.
“Severus, lại đây thử bộ này xem.” Irene cầm một cái áo chùng màu xanh đậm nói với Severus.
Severus mặt âm trầm đi qua cầm lấy áo choàng mẹ cậu chọn cho, xoay người vào phòng thử đồ.
Khi bước ra, cậu nhìn mình trong gương, nghĩ lại mấy lời tên chết bầm kia nói, cậu giống con gái chỗ nào? Tên kia chắc chắn mù rồi, mắt của cậu ta chắc ngoài để trang trí ra thì không còn tác dụng gì khác!
“Thế nào, cũng không tệ lắm phải không?” Irene ôn hoà nói “Cái này có vài hoa văn đặc biệt được may chìm, nhìn không quá phô trương.”
Severus gật gật đầu, cậu rất thích khi mẹ mình nhẹ nhàng thoải mái như thế này, nhưng đôi khi cậu vẫn có thể thấy vài tia bi thương trong mắt của mẹ.
Lucius và Severus ngốc trong Trang phục cho mọi dịp của phu nhân Malkin hơn vài tiếng thì mới được buông tha.
“Anh muốn đi đâu nữa?” Severus hỏi cái con người mặc dù đã thay qua tùm lum loại quần áo nhưng vẫn hưng phấn bừng bừng kế bên mình.
“Đi siêu thị được không? Nơi đó cái gì cũng có, chúng ta có thể xem xem có mình có cần gì không.” Lucius đề nghị.
“Không phải anh có danh sách tất cả hàng hoá bán ở đó sao? Trực tiếp đặt hàng là được, tại sao phải đi mua?” Severus lắc đầu, mỗi lần dạo siêu thị đều phải đi tận mấy tiếng, cậu không có nhu cầu.
“Được rồi, vậy chúng ta đến khu vui chơi đi!” Lucius có chút nhớ cái khu vui chơi giải trí trong siêu thị.
“Anh là trẻ con năm sáu tuổi hay gì?” Severus tức giận nói, nhưng cậu vẫn đi đằng sau theo Lucius đến khu giải trí.
“Hả, Severus!” Mới vừa bước vào, Severus đã bị người ta cản lại, vừa ngẩng đầu đã thấy bản mặt của tên Potter hồi nãy.
“Ta nghĩ, ta vẫn chưa đồng ý cho ngươi gọi tên của ta mà?” Severus tức giận nói với tên trước mặt, đúng là người không hiểu chút lễ nghĩa nào!
“Đừng như vậy, chúng ta đều đã gặp qua gia trưởng rồi mà, với lại tôi cũng đã sờ chỗ đó của cậu, cho nên tôi nhất định phải có trách nhiệm với cậu, cho nên, từ nay về sau cậu chính là vị hôn thê của tớ!” James cười tinh nghịch, sau khi Severus rời đi cậu ta mới nghĩ ra ý tưởng này, chỉ cần Severus trở thành hôn thê của cậu, vậy thì cậu muốn làm gì cậu ta cũng được, tuy cậu không biết hôn thê nghĩa là gì, nhưng ba cậu nói cậu có thể làm bất cứ gì với hôn thê của mình.
Cái tên này dẫm cậu rất đau đó, đã thế còn làm cậu suýt nữa bị mẹ phạt chép gia phả, cậu nhất định ghi thù cái này!
“Ngươi!” Severus chỉ thẳng tay vào James, tức không nói nên lời.
“A, vị hôn thê của tớ, với tư cách là người đàn ông của cậu, tớ mang cậu đi chơi nhé!” James nói xong liền ôm lấy bả vai Severus, cậu ta cao hơn Severus tận nửa cái đầu, cho nên cậu ôm Severus vào lòng rất dễ dàng.
Severus đẩy James ra, mất bình tĩnh nói: “Ngươi mù hả? Ta là nam, thế quái nào ta có thể làm hôn thê của ngươi được?”
“Không sao, tớ không để ý chuyện này!” James lại tiếp tục cợt nhả nói.
Người nhìn trò khôi hài này nãy giờ là Lucius nhịn không được chen vào nói: “Chú Ayer sắp đến rồi, chúng ta đi ăn trưa đi Severus!” Tuy rằng y còn muốn xem tiếp, nhưng là chú Ayer vừa mới nói cho y rằng người sắp đến rồi.
“Cậu là ai? Đừng quấy rầy ta với Severus!” Đối với mấy người cậu không quá quan tâm, cho dù người đó có vừa nói chuyện với mẹ mình vài tiếng trước cậu cũng chẳng nhớ, cho nên cậu luôn rất tự nhiên mà xem nhẹ cái con người luôn luôn toả sáng này.
“Potter vô lễ, ta là đang nói chuyện với Severus, Severus không thân với ngươi, cho nên ngươi lăn về nơi thuộc về mình ngay đi!” Lucius không khách khí nói.
HẾT CHƯƠNG 55.