Harry Potter Đồng Nhân Vinh Quang Vĩnh Hằng

Chương 37: Vũ Hội Giáng Sinh


Đọc truyện Harry Potter Đồng Nhân Vinh Quang Vĩnh Hằng – Chương 37: Vũ Hội Giáng Sinh


EDITOR: PARK HOONWOO
SỬA LỖI VÀ BETA: JEON KOOKIE + Yuna
Trước lễ giáng sinh một ngày, trang viên Malfoy đã tổ chức vũ hội nhằm tuyên bố người thừa kế mới của gia tộc.

Mặc dù bữa tiệc diễn ra vào buổi tối, nhưng chỉ vừa mới chạng vạng thì khách mời cũng đã nối đuôi nhau bước vào trang viên Malfoy, đem quà tặng giao cho gia tinh sau đó bước vào phòng tiếp khách, lẳng lặng chờ vũ hội bắt đầu.

Hogair lần này bước vào thẳng từ cửa chính của trang viên Malfoy, thế nào mà lại gặp được không ít người quen.

“Eh, thật lâu không gặp, Tom.” Charles Potter cùng vợ mình là Dorea Black đi về phía Hogair chào hỏi.

“Charles? Đúng là lâu rồi chúng ta không gặp nhỉ? ” Hogair cười gật đầu, hỏi thăm: “Chắc cũng được nửa năm rồi.

Hai người gần đây thế nào?”
“Tuyệt vời! À, chắc cậu đã gặp qua người thừa kế Malfoy rồi phải không? Chắc là giống y chang thằng nhóc kia nhỉ?” Tính tình Charles vẫn thẳng thắn như trước.

Anh ta cũng rất thân với Hogair, cho nên nói chuyện cũng tương đối tuỳ tiện, nhưng lại bị vợ của mình đạp cho một cái cảnh cáo.

“Haha, Lucius ngoại trừ màu tóc và màu mắt giống Abra, thì tất cả những đường nét còn lại đều giống Elissa.”
“Ngài Slytherin, buổi tối tốt lành!” Chưa nói chuyện với Charles được bao lâu, bên cạnh hắn lại bắt đầu bu đầy người.

Charles xua tay với hắn ý bảo anh đi đây, sau đó bỏ Hogair lại, đi chào những gia tộc khác trong bữa tiệc, còn hắn thì đứng lại hàn huyên cùng những người mới đến.

Bởi vì cái họ Slytheirn này của hắn cùng với gia tộc Slytherin những năm gần đây đang quật khởi từ tro tàn, cho nên có nhiều người có mục đích riêng đối với hắn, đều dùng kính ngữ với hắn, cẩn thận gọi hắn là ngài.

Hắn không có ý kiến gì đối với cái xưng hô này, dù sao miệng cũng là miệng của người khác, mọc trên cơ thể của người khác.

Hắn không rảnh đến mức đi quan tâm cho nhiều cái miệng như thế.

Dù sao thì nghe bọn họ gọi mình là ngài thì hắn cũng không mất miếng thịt nào.

“Buổi tối tốt lành, ngài Slytherin.” Orion Black cùng vợ mình là Walburga Black bước đến.


“Buổi tối tốt lành, ngài Black, phu nhân Black.” Hogair đáp lại.

Hắn đã từng gặp vị phu nhân Walburga Black này khi bà ấy là một bức tranh.

Khi đó, bà như một mụ điên chỉ biết mắng chửi con trai của mình, vậy mà hiện tại bà trang phục chỉnh tề, xa hoa lộng lẫy.

Mặc dù thái độ của bà kiêu căng đậm chất quý tộc, nhưng ít ra khi bà nói chuyện với cậu vẫn còn chút khách khí, ngay cả khi khí thế cả người rất mạnh thì lễ nghi vẫn vô cùng tiêu chuẩn.

Hắn bàn luận một vài chủ đề linh tinh với gia chủ Black.

Hắn không phải là rất hiểu Black, mặc dù hắn cũng có vài mối làm ăn với Black nhưng không nhiều và càng chẳng phải là những hạng mục quan trọng.

Hơn nữa, đây là vũ hội của Malfoy, bọn họ cũng không thể bàn luận chủ đề gì quá quan trọng.

“Ayer, lâu rồi mới gặp.” Signus Black nắm tay con gái lớn bốn tuổi của mình bước đến, đồng thời gật đầu chào anh trai và chị dâu của mình:” Anh Orion, chị Walburga, buổi tối tốt lành.”
“Đã lâu không gặp, Signus.

Đây là con gái của cậu sao? ” Hogair nhìn bé gái tóc đen hỏi.

“Đúng vậy, đây là con gái lớn của tôi, Bellatrix.

Nào, Bella, gọi Hogair là chú nào.” Signus khom lưng nói với con gái của mình.

Bellatrix bốn tuổi ngoan ngoãn kéo nhẹ váy lên, thực hiện một tư thế cúi chào cực kì tao nhã, quay đầu về phía Hogair nói dịu dàng:”Chú Hogair, buổi tối tốt lành.”
Hogair cười khen cô bé:”Bella đúng là một tiểu thư thanh nhã.”
Signus đến giúp cho bầu không khí giữa Hogair và hai vơ chồng Black bớt căng thẳng, có tiểu bối ở đây thì họ cũng có nhiều đề tài để nói hơn, tỉ như vấn đề giáo dục mấy đứa nhỏ hay linh tinh gì gì đó giống vậy.

Sáu giờ tối, vũ hội chính thức bắt đầu.

Bởi vì Abraxas và Elissa phải chủ trì vũ hội, cho nên nhiệm vụ của hắn là bế Lucius từ phòng ra.


“Cảm ơn mọi người đã đến đây dự vũ hội giáng sinh của trang viên Malfoy.

Lời đầu tiên tôi muốn nói là chúc mọi người giáng sinh vui vẻ.” Abraxas đứng ở bậc thang, bên cạnh cậu ta là Elissa vận một bộ lễ phục màu bạc:”…Tôi xin giới thiệu với mọi người, đây là người thừa kế của Malfoy.”
Hogair thành thạo ôm Lucius đến bên cạnh Abraxas.

Việc hắn xuất hiện cùng lúc với người thừa kế Malfoy làm vài người rất kinh ngạc, nhưng phần lớn vẫn bình tĩnh nhìn hắn.

“Chúc mọi người buổi tối tốt lành! Tôi – gia chủ gia tộc Slytherin cũng như là một người bạn của gia đình Malfoy, thật hân hạnh khi giới thiệu với mọi người, Lucius Malfoy, người thừa kế thứ 27 của gia tộc Malfoy!” Hogair không nói bất cứ lời tầm xàm bá láp nào, chỉ nói thân phận của hắn, đề cập đến mối quan hệ giữa Slytherin và Malfoy nhằm kkhẳngddijnh sự hậu thuẫn dành cho đứa trẻ trong lòng, cũng như tuyên bố cho người khác biết đứa trẻ này sau lưng ngoại trừ Malfoy còn có Slytherin chống đỡ.

Sau khi giới thiệu người thừa kế mới của Malfoy, Abraxas cầm tay vợ mình là Elissa ra sàn nhảy, khiêu vũ một bản.

Có Malfoy dẫn đầu, những vị khách khác cũng bắt đầu sôi nổi lên, yến hội lúc này mới chính thức bắt đầu.

Hogair vẫn luôn ôm Lucius trong ngực.

Động tác này của hắn đã cản trở những vị tiểu thư chưa đính hôn hoặc kết hôn mời gia chủ Slytherin anh tuấn tài giỏi một điệu, nhưng lại không ngăn được những vị phu nhân khác mang con gái của mình vây quanh hắn.

“Hắt xì!” Lucius bé con cảm thấy không khoẻ, hắt xì một cái.

Cũng bởi vì bây giờ có rất nhiều phu nhân và tiểu thư ăn diện lộng lẫy vây xung quanh Hogair, cho nên mùi nước hoa cực kỳ nồng.

“Xin lỗi, các vị, Lucius bé con hình như không thoải mái, tôi đi trước!” Hogiar khẩn trương xem xét Lucius.

Tuy không có việc gì lớn, nhưng không khí xung quanh hắn lúc này đúng là không hợp cho trẻ con hô hấp, cho nên hắn liền xin lỗi mọi người sau đó đi khỏi nơi đó.

“Ồ phải rồi, sức khoẻ của Lucius bé con là quan trọng nhất.” Một nữ phù thuỷ nói, những nữ phù thuỷ khác hưởng ứng rất nhanh.

“Cảm ơn mọi người.

Tôi mong mọi người có thể chơi hết mình! ” Nói xong, Hogair nhanh chóng ôm Lucius trở về phòng.


Gọi gia tinh đến rửa mặt và thay đồ cho Lucius, hắn cởi áo khoát lễ phục ám mùi nước hoa của mình, tự ếm cho mình một thần chú tẩy rửa, tẩy hết mùi nước hoa trên người, sau đó mới bế Lucius lên.

“Lucius bé con làm sao vậy?” Abraxas cuống quít lại gần.

“Không có gì, chỉ bị mùi nước hoa nồng nặc làm cho hắt xì thôi.

Tớ đã lệnh cho gia tinh thay quần áo của nó, cậu xem, nó ngủ rồi.” Hogair thấp giọng giải thích.

“Vậy là tốt rồi! Làm tớ lo lắng.” Abraxas ngồi trên sofa cười nói: “Cậu đi sớm quá, làm cho những người muốn tìm cậu mà không thấy cuống hết cả lên, hahaha.”
“Họ cuống kệ họ!” Hogair ôm Lucius ngủ trong lòng, nhỏ giọng bâng quơ.

“Ayer, thật ra cậu rất tuỳ tiện đấy cậu biết không.

Cũng chẳng biết bận tâm đến người khác.” Abraxas uống hết ly trà giải rượu, sau đó mới buông một câu.

Câu nói của Abraxas khiến Hogair hơi sững lại, nhưng rất nhanh liền nhướng mày mỉm cười nói:” Có lẽ vì tớ đôt nhiên phát hiện ý nghĩ của người khác chẳng liên quan gì đến tớ cả, miễn là họ không đụng vào tớ là được.”
“Tớ rất thích thái độ này của cậu, nhưng mà tớ nghĩ cậu vẫn cần để ý môt chút tới họ chứ không phải là hoàn toàn ngó lơ như vậy.” Abraxas tỏ ra tán đồng:”Lucius bé con ngủ rồi sao? Cậu chắc chắn không thể trốn tiếp, dù sao có vài người muốn gặp cậu, tớ không thể làm dùm cậu được.”
“Được, một chút nữa tớ sẽ ra.” Abraxas rời khỏi phòng ngủ, ra ngoài tiếp tục tiếp đón khách quý, còn Hogair thì chờ sau khi Lucius hoàn toàn ngủ say mới ra khỏi phòng, trở lại yến hội.

Những người Abraxas nói đều là quan chức cấp cao của bộ phép thuật.

Mục đích đến đây của bọn họ chắc chắn là muốn lấy lòng Slytherin, để Slytherin có thể giúp bọn họ xử lý vài gia tộc nhỏ không nghe lời.

Đối với những yêu cầu như vậy, Hogair cảm thấy nó đã vượt quá quyền lợi của mình.

Dù sao thì giữ gìn trật tự của thế giới phép thuật cũng là trách nhiệm của bộ phép thuật, những gia tộc đó phục tùng Slytherin thì sao, tất cả đều là vì một vài lợi ích khác nhau, mà hiện tại hắn không có nhu cầu mượn sức những gia tộc này, cũng không cho rằng trong tay mình có cái gì có thể mang ra để trao đổi lợi ích.

Nói chuyện cùng với mấy quan chức cấp cao của bộ phép thuật gần một giờ, sự kiên nhẫn của hắn đã sắp bị bào mòn gần hết, nhưng mà gương mặt vẫn không để lộ chút cảm xúc nào ra hiệu bằng mắt với bạn tốt của mình ở đó không xa.

Abraxas đi đến, bên cạnh cậu ta còn có một vị nữ phù thuỷ, nói:” Mọi người có thể cho tôi mượn chút thời gian được chứ? Tiểu thư Christine muốn mời Slythern các hạ một điệu.

Mọi người biết đấy, a ladys request is the biggest.”
Tiểu thư Christine hơi khom người, gương mặt mỹ lệ khéo léo nở một nụ cười, ở dưới ánh đèn trông rất động lòng người.

“Tất nhiên, tiểu thư Christine cứ tự nhiên.” Một vị phù thuỷ trung niên đáp ứng liền.


“Tiểu thư Christine, xin cho phép tôi mời tiểu thư một điệu.” Biết Abraxas giải vây cho mình, Hogair nhanh chóng mời người kia một điệu.

“Vinh hạnh của tôi, Slytherin tiên sinh.” Tiểu thư Christine khẽ gật đầu.

Hogair nắm tay nữ phù tuỷ vào sàn nhảy, khi khiêu vũ có đơn giản trò chuyện với nhau một chút, mới biết tiểu thư Christine là em họ của Elissa, cũng là gia tộc mà gia chủ lại là nữ ở Pháp.

Gia tộc của tiểu thư Christine là một gia tộc trung đẳng, sản nghiệp đa số là trang phục và trang sức, thậm chí còn có một ít sản nghiệp trải rộng khắp giới Muggle, dẫn dắt xu hướng thời trang của Muggle.

Hogair rất thích tiểu thư Christine tự nhiên mà lại hào phóng, cùng nàng nói chuyện một chút, hắn cảm thấy tiểu thư Christine rất thích hợp trở thành đối tác, bọn họ có thể cùng nhau bàn luận một vài việc làm ăn.

“Sao? Ayer, có phải em ấy không hề giống những nữ phù thuỷ mà cậu đã từng tiếp xúc không?” Abraxas kéo Hogair về bên cạnh mình, đưa cho hắn một ky rượu cocktail.

“Đúng vậy, khi nói chuyện với em ấy không cần bận tâm mấy thứ phiền phức kia.” Hogiar gật đầu nói.

“Khó khi nghe cậu khen người khác nhỉ, nếu không phải tớ biết tính cậu, tớ còn tưởng cậu muốn đính hôn với em ấy.” Abraxas cười nói.

“Tớ cho rằng tiểu thư Christine có hôn phu.” Hogair cười như không cười nhìn Abraxas nói.

“Đúng vậy, cho nên tớ mới nhờ em ấy.

Tớ không rảnh đến mức đi gia tăng phiền toái cho con trai mình sau này.” Abraxas trả lời.

“Giảo hoạt!” Hogair khinh bỉ bạn tốt của mình, cảm thấy mất mặt giùm, đường đường là một đại nam nhân mà đi lợi dụng một người phụ nữ yếu đuối, nhưng hắn cũng rất rõ ràng chuyện Abraxas giải vây giùm mình.

Vũ hội của gia tộc Malfoy tổ chức rất thành công, trên cơ bản là lợi ích cần đạt cũng đã đạt được, tỷ như trông thấy người thừa kế Malfoy, tỷ như trông thấy gia chủ Slytherin chơi trò mất tích ba tháng, tỷ như thuần tuý tham gia một vũ hội tao nhã cao quý.

Sau khi vũ hội kết thúc, sinh hoạt của Hogair lại lần nữa trở về quỹ đạo ban đầu, bình tĩnh và yên lặng, đáp ứng một vài yêu cầu không quá phận của bộ phép thuật.

Hắn hẹn gặp một vài gia tộc nhỏ, lý do đầu tiên là vì bồi dưỡng một vài nhân thủ có thể trợ giúp mình, một lý do khác là vì làm gương tốt, gia tộc Slytherin luôn luôn có một vai trò nhất định trong lòng tất cả các Slytherin, có lẽ trao đổi lợi ích hoặc đạy được lợi ích nào đó.

Tóm lại, Slytherin cần Slytherin làm gì đó thiết thực.

Slytherin: là gia tộc Slytheirn
Slytherin: là các gia tộc trong Slytherin
HẾT CHƯƠNG 37.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.