Đọc truyện Harry Potter Đồng Nhân Vinh Quang Vĩnh Hằng – Chương 14: Năm Đầu Tiên Ở Hogwarts Kết Thúc
Năm nay Harry sẽ ở lại Hogwarts đón lễ Giáng Sinh, đón lễ Giáng Sinh ở cô nhi viện đối với hắn không có chút ý nghĩa nào.
Trước lễ Giáng Sinh ba ngày, tất cả phù thuỷ nhỏ ở Hogwarts được cho nghỉ, buổi tối mọi người sẽ dự một buổi tiệc linh đình, ngày hôm sau người nào đón lễ Giáng Sinh với gia đình thì thu thập hành lý sau đó ngồi xe lửa Hogwarts để về nhà.
Hai ngày trước lễ Giáng Sinh, Harry mượn cú mèo của Abraxas để chuyển vài đơn đặt hàng của hắn đến Hẻm Xéo, mua một ít kẹo từ cửa hàng kẹo và một vài công cụ, sau đó hắn bắt tay vào làm một ít trang sức.
Trang sức hắn làm từ hỗn hợp bạc và thiếc, Galleons cũng không nhiều, cho nên hắn không mua nổi trang sức thủ công được thợ bạc làm, đặc biệt là trang sức làm bằng vàng.
Quà hắn chuẩn bị cho Slytherin đều là dùng hỗn hợp bạc thiếc nấu chảy làm thành mặt dây chuyền hay là huy hiệu để gắn lên trên ngực áo, hình dạng chỉ có một đó chính là rắn.
Trong khoảng thời gian này quan hệ của Harry với các Slytherin khác đều không tồi nên chuẩn bị quà tặng bọn họ là điều cần thiết, hắn muốn làm món quà tinh xảo hơn một chút cho người hắn thân thiết nhất là Abraxas, mặt trên vẽ một ma pháp trận loại nhỏ khiến người dùng tinh thần sảng khoái.
Chiều 24 tháng 12, Harry đi chuồng cú của Hogwarts, gửi quà cáp cho các giáo sư và các Slytherin mà hắn có tiếp xúc.
Cả Slytherin chỉ có mình Harry là ở lại trường, khi đi vào hành lang ngầm đến ký túc xá, hắn chỉ có thể nghe được tiếng bước chân của mình, bốn phía an tĩnh làm cho người ta cảm giác như không khí đang đóng băng.
Trước bữa tối, Harry ếm thêm cho Anne một ít thần chú giữ ấm, tuy Anne là một con rắn pháp thuật, nhưng cô quá nhỏ, vừa đến mùa đông là cô sẽ ngay lập tức ngủ đông, mà giờ đây Harry cũng không ép cô phải duy trì tỉnh táo với hắn, để cô ngủ ngon hơn chút.
Bữa tối Giáng Sinh, Hogwarts thay đổi rất lớn, một cây thông được dựng đứng trong đại sảnh, các tinh linh mini lấp la lấp lánh bay xung quanh cái cây, ngoài ra trên cây còn được trang trí bằng rất nhiều kẹo.
Những người ở lại Hogwarts dịp Giáng Sinh không nhiều, Slytherin chỉ có một mình Harry ở lại, ngay cả chủ nhiệm của Slytherin cũng không ở đây, những nhà khác cũng chỉ có số ít người là ở lại, mặt khác, chỉ có những giáo sư độc thân mới chọn ở Hogwarts, ví dụ như Dumbledore hay giáo sư ma Binns.
Chỗ ngồi của bọn họ được gom lại thành một bàn thay vì bốn bàn như bình thường và bay xung quanh cái bàn duy nhất trong Đại Sảnh Đường là các tiểu tinh linh lấp lánh, Harry ngồi cùng bàn với một nam sinh Hufflepuff, vì cố tỏ ra mình rất thân thiện, Harry đã mỉm cười với nam sinh đó và kết quả khiến nam sinh đó thiếu chút nữa cắn luôn đầu lưỡi của mình.
Bữa tiệc chào mừng lễ Giáng Sinh rất lớn và phong phú, có ngỗng nướng, cá tuyết, đồ uống là nước ép táo, Harry thật sự rất hưởng thụ bữa tiệc này, sau khi ăn xong cáo biệt với nam sinh năm nhất kia sau đó hắn trở về ký túc xá của mình.
Trên đường, Harry vô tình nhìn thấy bầu trời đang đổ tuyết xuyên qua cửa sổ, những bông tuyết trắng tinh từ từ rơi xuống từ bầu trời tối đen, có cái chưa hoàn thành được chuyến đi của mình đã tiêu tan, cũng có những bông tuyết đã hoàn thành được chuyến đi của mình mà nằm chồng chất lên nhau trên mặt đất, mặt đất như đang được bao phủ trong một tầng lụa trắng.
Lại một năm sắp trôi qua, giờ này năm ngoái hắn vẫn còn đang chuẩn bị bữa tiệc Giáng Sinh cùng với mấy đứa trẻ khác ở cô nhi viện, bữa tối hôm Giáng Sinh ấy so với ngày thường quả thật rất phong phú nhưng so với Hogwarts thì chẳng là gì hết, một trời một vực.
“Tom? Sao trò lại đứng ở đây? Ngoài trời rất lạnh, trò sẽ bị cảm đó!” Harry nghe tiếng bước chân thì quay lại, hắn thấy Dumbledore mặc một áo choàng màu xám, mái tóc nâu dài rối tung xõa trước ngực, làm cho quần áo mang màu sắc u ám của giáo sư như được vẽ thêm nét rạng rỡ.
“Con chỉ nhìn tuyết rơi bên ngoài trong chốc lát, nhìn xong là đi ngay, sẽ không để mình cảm lạnh.
Cảm ơn sự quan tâm của ngài, giáo sư Dumbledore, chúc giáo sư Giáng Sinh vui vẻ.” Harry cười nói với Dumbledore.
“Giáng Sinh vui vẻ, Tom.” Dumbledore cười trả lời, “Được rồi con trai, con nhanh về đi, nếu muốn xem cảnh Hogwarts được bao trùm trong tuyết thì hãy chờ đến sáng mai, nhóc, khi đó Hogwarts đẹp nhất đấy.”
Harry gật đầu, vừa nãy khi ăn tối, hắn thấy thần sắc Dumbledore khá mỏi mệt bởi vì trong suốt bữa ăn cụ không nói được mấy câu, bất luận là khi cụ là hiệu trưởng hay khi cụ là viện trưởng nhà Gryffindor.
Harry không rõ lắm nguyên nhân mỏi mệt của Dumbledore, nhưng nếu tính thời gian, hiện tại chính là thời kỳ hoạt động của Thánh Đồ tại nước Đức, qua vài năm nữa thì Chúa Tể Hắc Ám đời thứ nhất cấu kết với người lãnh đạo Muggle gây ra chiến tranh thế giới thứ hai rồi.
Harry biết Dumbledore đối với hắn không hề có một xíu an tâm nào, tuy rằng hiện tại hắn không hề giống Tom lúc trước dã tâm bừng bừng nhưng chỉ với lý do hắn là một Slytherin đã đủ khiến Dumbledore phải bận tâm về hắn rồi, “Con biết, giáo sư Dumbledore, hẹn gặp lại.” Sau khi Dumbledore khuyên hắn thì hắn nghe lời giáo sư trở về.
Dumbledore đứng yên, nhìn bông tuyết trắng tinh phấp phới ngoài cửa sổ, tâm tư không rõ.
Sau khi lễ Giáng Sinh kết thúc, Abraxas tìm Harry nói lời cảm ơn.
“Cảm ơn cậu, Riddle, tôi rất thích quà giáng sinh cậu tặng tôi.” Abraxas chỉ vào huy hiệu trước ngực.
“Không cần khách sáo, tôi cũng rất thích quà của cậu.
” Abraxas tặng hắn một cuốn sách, nội dung là về phân bố của các gia tộc trong thế giới phép thuật, tỷ như bây giờ, gia tộc nổi tiếng nhất trong Slytherin là Malfoy và Black, Gryffindr là Potter cùng với Longbottom, các gia tộc của Ravenclaw cùng với Hufflepuff không thích tranh đấu, bọn họ rất ít tham gia các yến tiệc của các gia tộc trong thế giới phép thuật, nhưng trong đó có một gia tộc dựa vào tài năng bói toán của mình để gây dựng thanh danh bên ngoài đó là Trelawney.
Slytherin cũng có một vài gia tộc thích tự phong bế, tỷ như thế gia độc dược Prince, Harry nhớ rõ đây là gia tộc nơi mẹ của giáo sư Snape lớn lên, người ở gia tộc này tính cách thì bướng bỉnh, tuy nhiên họ lại rất yêu thích độc dược, thường xuyên ở trong trạng thái nửa phong bế.
Abraxas cho hắn quyển sách này để hắn có thể hiểu biết thêm về thế giới phép thuật hơn, đặc biệt là hiểu biết giới quý tộc sẽ rất có ích đối với hắn.
“Nếu có thể giúp được cậu thì thật tốt.” Abraxas hơi mất tự nhiên mà cười, cậu tặng Harry quyển sách này là vì cậu cảm thấy Riddle là một người đáng để mình đầu tư, một Malfoy sẽ không bỏ qua bất cứ thứ gì có thể đem lại lợi ích cho gia tộc mình dù đó là người hay vật.
Mà một khi cậu đã đầu tư, cậu cũng mong muốn Riddle đây không làm cậu thất vọng.
Cậu suy nghĩ một chút, sau đó lại hỏi về cái huy hiệuHarry tặng mình: “Trận pháp trên huy hiệu này là trận pháp gì vậy? Ngay cả cha tôi cũng nói cái trận pháp được khắc trên huy hiệu này thật kỳ diệu.”
Huy hiệu là một con rắn nhỏ màu bạc, ở trên mình rắn nhỏ còn được khắc vảy, tất cả những cái vảy này hợp thành một trận pháp, nếu như nắm nó trong tay, có thể cảm thấy đầu óc thanh tỉnh, toàn thân cực kỳ sảng khoái.
Cậu đem quà của Harry cho vị phụ thân tài giỏi của cậu, ngài ấy còn nói với cậu rằng pháp trận này thật kỳ lạ.
“Vài ngày trước tôi ở thư viện tìm kiếm một vài cuốn sách viết về trận pháp, tình cờ nhìn thấy một cuốn sách có viết về trận pháp này, nhưng trận pháp trên sách thật sự rất phức tạp nên tôi suy nghĩ rất lâu mới đơn giản hóa nó, vì thế mới khắc được trên thân rắn.” Harry giải thích, trận pháp này đúng là hắn cải tiến, nhưng là Harry Potter ở kiếp trước cải tiến chứ không phải Tom Riddle của kiếp này, mấy hôm trước vì muốn làm món quà này thêm tinh xảo, hắn quyết định khắc trận pháp lên thân rắn.
“Đơn giản hóa? Cậu thật giỏi.” Abraxas khích lệ sau đó nói ra mong muốn của mình: “Tôi muốn cùng cậu làm một cuộc giao dịch, không biết cậu có thể bán bản vẽ của trận pháp này cho tôi không, tôi muốn mua bản vẽ trận pháp này, sau đó ứng dụng nó rộng rãi.
Không chỉ thế, giá cả có thể thương lượng.”
Bán đi bản vẽ trận pháp? Harry không thể nói rằng mình không động lòng, hiện giờ hắn sợ nhất chính là thiếu Galleons, có thêm Galleons, hắn có thể mua nguyên liệu tốt để tiếp tục nghiên cứu ma pháp kiếp trước hắn vẫn chưa nghiên cứu xong, hơn nữa hắn cũng có thể cải thiện chất lượng sinh hoạt của mình.
“Cậu có thể chọn bán đứt hoặc lấy một phần lợi nhuận để làm thù lao.
Vậy cậu cảm thấy thế nào, có muốn bán bản vẽ trận pháp này không?” Abraxas là một Malfoy rất có đầu óc kinh doanh, cậu hưởng thụ thú vui của việc tự mình kiếm tiền từ khi tám tuổi, cha đã tặng cho cậu một cửa hàng trong sản nghiệp gia tộc để làm quen dần, tại cửa hàng này hắn có bán một số đồ vật tương đối có giá trị.
Lần này nhìn thấy quà giáng sinh của Riddle tặng mình, cậu liền thấy được sự độc đáo của trận pháp, cậu hy vọng có thể khắc trận pháp này lên càng nhiều đồ vật khác, thỏa mãn dã tâm kiếm thật nhiều tiền của chính mình.
Harry biết nếu chọn một phần lợi nhuận làm thù lao thì hắn sẽ có thu hoạch nhiều hơn, nhưng ngạch nỗi thứ hắn thiếu bây giờ nhất chính là Galleons, hơn nữa sau này hắn cũng có thể làm thêm một vài đồ vật tốt hơn cho Malfoy, cho nên không lựa chọn phương án thứ hai.
” Vậy tôi chọn bán đứt, về sau nếu tôi có đồ vật tốt hơn, nếu cậu còn hứng thú với đồ vật của tôi thì chúng ta có thể thay đổi phương pháp giao dịch.”
“Được thôi, là cậu nói đấy nhé.” Abraxas nghe hiểu tất cả những gì Harry nói, nếu Harry đã chắc chắn mình có thể làm được thì cậu cũng sẽ không khách sáo, cho nên cậu rất vui vẻ gật đầu đồng ý.
Sau khi hai người thương lượng tốt giá cả, viết khế ước, Harry bán bản vẽ trận pháp cho Abraxas, còn hắn thì lại có thêm 5000 Galleons vào túi.
Sau khi sống lại, Harry tiếp tục các nghiên cứu kiếp trước mà hắn chưa hoàn thành, thời gian còn lại cũng sẽ kết giao thêm vài bằng hữu không tệ lắm.
Thời gian trôi qua thật nhanh, đảo mắt một cái là đã đến kỳ thi cuối năm.
Trước khi thi, hắn sửa lại và ôn tập tất cả bài học, sau đó tham gia kỳ thi cuối năm.
Thành tích kỳ thi được công bố trước khi nghỉ hè, Harry đứng đầu năm nhất.
Tuy nhiên kết quả này đối với Harry không là gì cả, hắn đã là một phù thủy hơn một trăm tuổi, nếu ngay cả một kỳ thi cuối năm nhỏ nhoi của năm nhất mà hắn còn không đứng đầu được thì có lẽ hắn nghĩ mình nên bắt đầu một chuyến phiêu lưu vĩ đại khác được rồi đấy.
Sau khi công bố kết quả là tiệc tối, hiệu trưởng phát biểu vài câu sau đó tuyên bố Slytherin giành được cúp nhà.
Nghe được cúp nhà năm nay là thuộc về Slytherin, hắn cũng rất vui, nhưng khi hắn vừa nhận ra tâm tư của mình thì không kìm được sửng sốt vài giây, bởi vì hắn căn bản không hiết mình đã sinh ra lòng trung thành với Slytherin tự khi nào, sẽ vì nhà đoạt cúp mà vui vẻ! Nhưng sau đó hắn bình tĩnh trở lại, dù sao thì sinh ra lòng trung thành với Slytherin cũng không phải chuyện gì xấu, như vậy khi hắn sinh hoạt ở Hogwarts sẽ tự tại hơn một chút.
Sáng hôm sau, Harry cầm rương hành lý leo lên thuyền nhỏ, đến xe lửa của Hogwarts, chuẩn bị rời khỏi Luân Đôn.
Năm thứ nhất của hắn lại một lần nữa kết thúc, kỳ nghỉ hè không vui sướng chút nào của hắn lại bắt đầu một lần nữa..