Đọc truyện Harry Poter Và Câu Chuyện Học Hạng Nhất – Chương 223: Trừng phạt xung đột
Editor: Waveliterature Vietnam
Âm thanh của quả bóng của giáo sư Remus Lupin vừa bước vào khán phòng đã thu hút mọi người.
“Các em, các em không phải là đang đánh nhau chứ?” Anh dùng đũa phép chỉ vào nhẹ nhàng, Gaul và Crabbe được làm mới hoàn toàn.
Ellen nhảy mắt vài cái, giơ đũa phép thuật ra, rồi đem toàn bộ chén dĩa khôi phục như lúc ban đầu.
Chúng đã ngay ngắn trở về bàn ăn cơm – rất nhanh, những dụng cụ này đã đổ đầy những thức ăn của những con yêu tinh trong nhà siêng năng.
Ellen dọn đẹp sạch sẽ khán phòng, rồi nhìn về phía giáo sư Lupin.
“Ừ, đúng là ma chú không tệ! » Lupin thưởng thức nhìn Ellen.
“Giáo sư, chính họ đã tấn công trước!” Malfoy đứng dậy, tỏ ra mình đang bị trọng thương – nhưng cũng đúng là hắn bị thương không hề nhẹ.
“Giáo sư, trên thực tế, Malfoy trước tiên đã làm nhục Luna. Hơn nữa Pansy Parkinson của Slytherin đã động thủ trước.” Michael Kona giải thích.
« Ừ, để ta suy nghĩ lại. » Giáo sư Lupin sờ lên cằm, « Nếu như các em đã đánh nhau ở nhà hàng, vậy thì Slytherin và Ravenclaw điều sẽ bị trừ 20 điểm. »
« Không công bằng, thưa giáo sư! Rõ ràng chúng tôi bị thương nghiêm trọng hơn. » Malfoy căm giận thậm chí cũng quên đi sự đau đớn trên người của mình, liền kêu lớn lên đối với giáo sư Lupin.
Giáo sư Lupin vừa muốn nói chuyện gì đó, thì một giọng nói lạnh lùng đã cắt ngang giọng nói của anh, « Ta nhớ, ta mới là viện trưởng của Slytherin, nếu sinh viên của ta sai phạm, phải tự ta xử lý chứ!»
Malfoy dương dương tự đắc, nhìn qua giáo sư Lupin, khiêu khích rồi vội vàng nhướn lông mày với
Ellen.
“Như vậy anh dự định sẽ xử lý như thế nào, giáo sư Snape?” Giáo sư Lupin hỏi với một thái độ tốt.
“Điều này không cần anh quan tâm. Hãy trở lại vị trí ăn cơm của các em đi, Malfoy!” Giáo sư Snape dùng ánh mắt sắc bén nhìn giáo sư Lupin một cái rồi nhìn qua Malfoy.
Malfoy cũng không dám tranh luận thêm, nghe lời trở về bàn ăn dài của Slytherin.
“Ừ, nếu như Slytherin không bị tôi trừng phạt, tôi nghe các em cũng không bị chịu hình phạt của tôi.” Giáo sư Lupin mỉm cười nhìn về Ravenclaw, nhướn mày với họ vài cái.
“cảm ơn thầy, giáo siw,” Ellen không nghĩ mọi chuyện sẽ kết thúc đơn giản như vậy, anh đối với việc năm ngoái bị trừ nhiều điểm như vậy nên cũng có chút lo lắng.
“Malfoy thật sự không biết xấu hổ, hắn nghĩ ai yếu đuối thì sẽ thắng sao?” Michael, ngồi bên người của Ellen, vẫn còn vì chuyện mới xảy ra mà tức giận.
“Bất kể như thế nào, trong khán phòng đã có đánh Malfoy, nhưng rõ ràng lại không bị xử phạt, điều này thật may mắn.” Ellen vui vẻ lấy ra miếng vàng truyền thông tin mà anh đã chế tạo ra, giao cho nhà ăn, sau khi nói về cuộc xung đột này, đã đến hỏi chi tiết cụ thể về Penelop.
“Wow, thật tuyệt! là vàng sao?” Michael, người nhận được miếng vàng, hỏi với sự thích thú.
“Bạn có thể cắn và nhìn vào nó.” Ellen nở một nụ cười nghịch ngợm, nhìn chằm chằm vào Michael,
“Tuy nhiên chi phí sửa chữa phải tự mình chi trả.”
“Sử dụng nó như thế nào?” Luna ngồi đối diện ở bàn ăn và hứng thú mà hỏi, một đôi mắt màu xám bạc mở thật to.
“Chỉ cần dùng pháp thuật để ghi văn bản lên, thì tất cả những thiết bị thông tin liên lạc tương tự cũng xuất hiện dòng chữ như vậy, hơn nữa vàng sẽ nóng lên, rung lắc để nhắc nhở mọi người rằng có thông tin truyền đến – nếu bạn sử dụng thêm ma thuật, bạn có thể truyền âm thanh trực tiếp.”
Ellen cầm lên một chiếc bánh Sandwich được gói cẩn thận, mở giấy bạc ra.
“Loại bánh sandwich nào?” Luna đột nhiên hỏi.
Ellen phát hiện một mẩu bánh mì đã vạch lộ ra, nhìn nó một chút, nói: “Salad cá ngừ.”
Anh ta thấy Luna, người đang ăn bánh pudding, cũng cầm một chiếc bánh sandwich trong tay kia và nghĩ về một khả năng. “Còn bạn thì sao? Không thích thú về hương vị Sandwich của bạn sao?”
“Ta cũng là một món Salad cá ngừ đóng hộp, bạn có muốn thử thay đổi không?” Luna nhìn chằm chằm Sandwich trong tay của Ellen, dường như muốn trao đổi với anh.
“Điều giống nhau, tại sao phải đổi?” Ellen ngạc nhiên hỏi.
Luna không lên tiếng.
“Ta không biết tình cảm của các bạn lại tốt đến như thế.” Penelop đã đem tất cả những mảnh vàng truyền thông tin ma thuật phân phát cho tất cả tiểu phù thủy Ravenclaw, rồi ngồi bên cạnh của Ellen.
Ellen và Luna cũng không có lên tiếng, chỉ ngầm thú nhận giữ kín trong bụng.
“Các bạn đã xung đột với Malfoy sao?” Penelop ngạc nhiên nhìn thoáng qua Luna, tiếp tục hỏi.
Michael một bên kích thích nói ra tất cả những chuyện đã xảy ra.
“như Michael đã nói.” Ellen nhún vai và không quan tâm để lấy cái bánh pudding cuối cùng trước đĩa của mình. Anh ta đột nhiên cảm thấy rằng ăn bánh pudding như một món tráng miệng cũng tốt.
“Đưa cho tôi cái bánh pudding trước mặt anh, Luna?” Penello đột nhiên nói, đôi mắt Luna mở to ra một chút, và sau một lúc, nó giống như hiểu được những gì Penelop đang nói, bánh pudding còn lại trước mặt mình đưa nó cho cô.
“Cám ơn bạn, Luna. Ăn xong bữa sáng, chắc là có thời gian, ta có thể giúp bạn chỉnh sửa mái tóc dài một chút.” Penelop nhìn vào khuôn mặt của Luna và dường như đang suy nghĩ về cách cắt tỉa.
Ellen cho rằng Luna sẽ từ chối, không nghĩ tới, Luna định nâng đồ ăn lên chưa hoàn toàn mà còn đồng ý gật đầu.
Sau khi ăn xong, Luna và Penelop vừa mới kết thân với nhau đã rời khỏi nhà hàng.
Ellen một mình đi đến phòng học khống chế ma thuật đen, cuối cùng họ cũng có thể trải nghiệm
Phòng thủ chống lại nghệ thuật bóng tối mà Gryffindor đánh giá cao. Trên đường đi, anh và Harry đang đi học đã gặp nhau.
“Ellen, bạn thật tuyệt vời!” Ron cao hứng đập lên vai của Ellen và muốn ôm lấy anh.
Ellen lảng tránh lặng lẽ.
“Chúng ta đã suy nghĩ về nó tròn một thời gian dài!” Harry cảm thấy tình cảm hưng phấn của mình được bộc lộ trong lời nói, “Hãy đánh Malfoy cho răng rơi xuống đất!”
“Ừ, hắn chí là tự làm tự chịu.” Ellen nói.
“Này, Hermione, chào buổi sáng tốt lành, các bạn phải đi đến khóa học ma chú trong tiết học đầu tiên không?” Ellen đối với Harry người mới đến sau lưng Hermione nói.
“Bạn, đem cuốn sách ma chú đến làm cái gì? Hôm nay không có khóa học ma chú?” Ron hỏi cô.
“Ồ, ta đã nhớ nhầm, buổi học đầu tiên chính là khóa học biến hình.” Hermione nói một cách hàm hồ, rồi nhét cuốn sách vào trong túi.
Ellen cảm thấy rõ ràng, người học bá này nên sử dụng bộ chuyển đổi thời gian.
« Chúng ta phải đi, Ellen. Giáo sư McGonagall không thích sinh viên đến muộn. » Hermione dẫn đầu rời khỏi và cô luôn cảm thấy Ellen nhìn chằm chằm vào ánh mắt của mình như đã nhìn thấy hết mọi chuyện.
“Có phải các bạn cũng cảm thấy Hermione đã gạt chúng ta chuyện gì đó phải không?” Ron nhìn Ellen và Harry.
Sau đó
Khi Ellen ngồi vào phòng học khống chế ma thuật đen, đọc xong một bài, nhưng giáo sư Lupin cũng còn chưa tới, các tiểu phù thủy Ravenclaw cũng lần lượt đã đến, ngồi xuống lấy cuốn sách ma chú ra, lấy ra bút lông và sách giáo khoa, cùng nhau nói chuyện, giáo sư Lupin cuối cùng cũng đi vào.
Giáo sư Lupin vẫn duy trì nụ cười trên mặt, đem chiếc rương cũ nát kia để lên bục giảng. Hắn vẫn mặc quần áo tả tơi, nhưng vẻ mặt của anh so với lúc trên tàu vẫn khỏe hơn nhiều, dường như vì anh đã được ăn no nên cảm thấy rất tốt.
“Buổi sáng tốt lành,” Anh nói, “Mời mọi người hãy đặt sách giáo khoa vào cặp của. Hôm nay chúng ta sẽ học thực tiễn. Các bạn chỉ cần đũa phép thuật.”
Cả nhóm Ravenclaw đen sách giáo khoa thu hồi vào, trao đổi với nhau bằng ánh mắt tò mò.