Háo sắc tướng công là của ta

Chương 49 Mặt khác của Bảo Bối 3


Bạn đang đọc Háo sắc tướng công là của ta: Chương 49 Mặt khác của Bảo Bối 3

Chap 49 Mặt khác của Bảo Bối 3
“Đây chính là mục đích của ngươi?” Mặc Huyền đối mặt trầm mặc một hồi, mới mở miệng.
Cao Tĩnh Tông nhìn hắn, đột nhiên hắn ngửa đầu tự giễu thở dài “Lúc trước cảm thấy nàng rất có ý tứ, cùng nàng ở cùng một chỗ, ta cảm thấy cuộc sống trôi qua rất vui vẻ, mà hôm nay ta mới biết được, sự thật cũng không phải là như vậy!” Cao Tĩnh Tông nhìn Mặc Huyền xoay người rời đi, hắn nhìn bóng lưng đang rời đi, hắn thấy thân thể Mặc Huyền khẽ run lên.(không thấy đánh nhau nhỉ *thất vọng a*)
Bảo Bối ngủ rất sâu, không biết đã ngủ bao lâu rồi, nàng mới chậm rãi tỉnh lại. Bảo Bối đảo tròn mắt, nhìn xem bốn phía, từ từ mới phản ứng nơi này là Hoa Đào trại, phảng phất nhớ rõ chính mình đang ăn thức ăn, rồi nhìn thiếu gia đang bị một đám nữ nhân vây quanh, thiếu gia vui vẻ cười.
Sau đó thì sao nữa nhỉ? Bảo Bối lắc lắc đầu, ngồi dậy, không quan tâm, ăn trước đã, thật đói a.

Bảo Bối chạy ra gian phòng, nhìn thấy Trương mụ trước mắt thần sắc bối rối chạy qua, phảng phất như không nhìn thấy nàng, Bảo Bối lập tức hô “Trương mụ, ngươi làm sao vậy?”
“Thiếu gia từ tối hôm qua đột nhiên bắt đầu phát phát sốt rất cao, vừa rồi có đại phu tới khám, bây giờ ta chạy đi lấy thuốc, tiểu Lục vẫn còn ở bên trong hầu hạ.” Trương mụ vừa đi vừa nói chuyện, đột nhiên nàng dừng bước xoay người nhìn Bảo Bối đang đi theo phía sau “Bảo bối, thiếu gia nhất định là bị ngươi làm cho tức giận, mấy ngày nay ngươi không cần đến gặp thiếu gia, miễn cho thiếu gia tức giận đến phát bệnh.”
“Ta? Vì cái gì mà ta không cần đến gặp thiếu gia?” Bảo Bối tức giận nói.
“Ngươi không biết ngươi làm gì sao?” Trương mụ chần chờ nhìn Bảo Bối, xem ánh mắt vô tội của Bảo Bối thì cũng biết nàng không có nhớ, Trương mụ thở dài “Tóm lại, mấy ngày nay thiếu gia muốn tĩnh dưỡng, ngươi đừng đi chọc thiếu gia là được.” Nói xong, lập tức gấp rút đi lấy thuốc.

Bảo Bối dừng chân lại, nàng không được lý giải được lắc lắc đầu, ngược lại hướng phòng thiếu gia mà đi đến.
“Đều do Bảo Bối kia, nếu không phải là nàng ngay trước mặt nhiều người như vậy cường hôn thiếu gia, thiếu gia không đến mức tức mà ngã bệnh.” Trong phòng thanh âm tức giận của tiểu Lục truyền đến, Bảo Bối dừng bước “Ta cường hôn thiếu gia sao?” Bảo Bối trợn to hai mắt, tay che lấy cái miệng nhỏ nhắn, trong đầu dần dần hiện ra đêm đó trước mặt mọi người nàng cường hôn thiếu gia, ai da, Bảo Bối không khỏi lui về phía sau một tý, thì ra thiếu gia là bị mình làm cho tức giận mà sinh bệnh!
Nghĩ như vậy, Bảo Bối không dám tiến vào.
“Hừ, đúng vậy, đêm đó nha đầu kia thật là to gan.” Nhã Dung bất mãn nói.
“Hư, các ngươi đều nhỏ giọng một chút, công tử vẫn còn đang nghỉ ngơi.” thanh âm ôn nhu của Oánh Oánh tiểu thư vang lên.
“Bảo Bối, thì ra là ngươi ở đây!” Sau lưng truyền đến thanh âm Cung trại chủ, nàng cười tủm tỉm nhìn Bảo Bối, xem Bảo Bối đứng ở cửa gãi đầu, buồn cười nói “Làm gì mà đứng đây, sao lại không dám tiến vào?”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.