Háo sắc tướng công là của ta

Chương 44 Hoa Đào trại 2


Bạn đang đọc Háo sắc tướng công là của ta: Chương 44 Hoa Đào trại 2

Chap 44 Hoa Đào trại 2
Gần hai ngày hành trình, Bảo Bối trừ lúc ăn cơm ra, rất khó nhìn thấy mặt thiếu gia, nhìn thấy thiếu gia, hắn cũng nhướng lông mày tương đối lạnh lùng xoayngười rời đi, Bảo Bối hoàn toàn không hiểu mình lại làm sai cái gì nữa.
Rốt cục cũng tới dưới chân Hoa Đào trại.
Hoa Đào trại có tên như vậy, nguyên do Tư Nghị trong sơn trại dùng hoa đào làm thánh hoa, vốn là tháng ba hoa đào sẽ nở rộ, bởi vì khí hậu nơi đây là nguyên nhân khiến hoa đào nơi này hàng năm nở rộ, Hoa Đào trại không cho phép người xa lạ tiến vào nơi này, Cao công tử hai năm trước vô tình mà tiến vào Hoa Đào trại này, trong trại nữ nhân chiếm đa số, mỗi người lớn lên đều sánh bằng hoa đào, xinh đẹp động lòng người, mà đẹp nhất chính là Cung trại chủ của Hoa Đào trại, so với hoa đào lông mày nàng như nét mực bức tranh, mặt giống như hoa đào, con ngươi như sóng Nhược Thu, một thân váy dài màu hồng càng làm nổi bật vẻ đẹp động lòng người.(cái gì cũng so với hoa đào chậc chậc)

Khi nàng nhìn thấy Cao công tử tiến vào sơn trại, nàng lập tức ra trại nghênh đón, có thể xem như người có vinh dự lớn nhất ở Hoa Đào trại “Tĩnh Tông, ngươi thật sự đến đây, ta còn tưởng rằng ngươi năm nay cũng không đến chứ.”
Cao công tử cười cười “Ta còn không dám đến sao? Thư của ngươi gửi cho ta ba ngày đều nhận được một phong, ngươi xem, ta còn dẫn theo rất nhiều bằng hữu đến đây.” Cao công tử chỉ vào người phía sau.
“Bằng hữu của Tĩnh Tông, cũng chính là bằng hữu Cung trại chủ ta, các vị mời tiến vào.” Cung trại chủ nhìn quanh bốn phía, khi thấy Mặc Huyền, trong ánh mắt tất cả đều là khiếp sợ, nàng cho rằng Tĩnh Tông đã là nam tử đẹp nhất, nhưng cùng hắn so sánh lại thiếu phần thoát tục xuất chúng, Tĩnh Tông là mị, nhưng hắn thì lại tuyệt mỹ đến cực điểm. Nàng bừng tỉnh bảo mở cửa trại ra, kéo hắn tiến vào sơn trại.

Dẫn đám đông vào bên trong một tòa nhà lớn.
Cung trại chủ mắt thấy mọi người “Mọi người sẽ ở lại nơi này, tùy tùng cùng nha đầu thì nơi khác, Tuyết Nhi sẽ dẫn mọi người đi.” Bên cạnh một nữ tử cao gầy đi tới trước mặt đưa tay ra thỉnh mọi người, Trương mụ, tiểu Lục cùng những tùy tùng khác liền đi theo, quay đầu lại nhìn Bảo Bối đeo túi xách đang đi theo Mặc Huyền đi vào tòa nhà, lập tức gọi nàng “Bảo Bối, bên này.”
Bảo Bối quay lại nhìn Trương mụ và các nàng, lắc lắc đầu “Không cần, ta muốn ở cùng thiếu gia.” Cung trại chủ cùng đám người nhìn về phía Bảo Bối, tiểu nha đầu này lớn lên thật đáng yêu, đôi mắt to tròn hắc bạch phân minh, hai bên má là lúm đồng tiền thật sâu, chỉ vì bên người nàng đứng là Oánh Oánh cùng Nhã Dung, một người cao nhã thanh lệ, một người mỹ nhân xinh đẹp, cho nên nhìn Bảo Bối có vẻ rất bình thường.
Tất cả mọi người nhìn về phía Mặc Huyền, hắn chỉ là khẽ cau mày nhìn Bảo Bối, không biết hắn đến tột cùng muốn làm gì? Lúc này, Tĩnh Tông bên cạnh đi tới “Bảo Bối, đương nhiên là đi theo chúng ta.” Nói xong liền lôi kéo Bảo Bối đi vào bên trong, đứng ở một bên Cung trại chủ nhìn thấy tình hình này, trong mắt hiện lên một tia ánh sáng lạnh, nàng từ từ đi theo đằng sau.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.