Háo sắc tướng công là của ta

Chương 24 Làm gì có đại ca như vậy


Bạn đang đọc Háo sắc tướng công là của ta: Chương 24 Làm gì có đại ca như vậy

Chap 24 Làm gì có đại ca như vậy
“Ừ, theo ta nghĩ, bọn họ hẳn là có nghe nói Mẫu phi ngươi vì ngươi đã tìm đượcHuyết Linh Lung chữa bệnh cho ngươi, liền đến xem có đúng sự thật không đó mà.” Chí Viễn hơi khinh bỉ nói.
Mặc Huyền không nói nhìn Tam ca.
“Thì ra các ngươi đang ở tại đây a.” Phía trước vang lên một thanh âm vang dội, bóng người đã vọt đến trước mặt hai bọn họ, chính là đại ca Hiên Viên Tuấn Tư, cùng nhị ca Hiên Viên Mộc Tư. Hiên Viên Tuấn Tư từ nhỏ được hoàng hậu thỉnh cao thủ đến dạy, nên hắn có công phu tuyệt vời, hắn luôn xem thường bộ dạng yếu đuối của Mặc Huyền, nhưng hắn biết rõ địa vị thái tử, Tứ đệ lại là cường địch lớn nhất đối với hắn. Lúc trước cho là hắn sống không quá mười sáu tuổi nên không để trong lòng, nhưng bây giờ nghe nói bệnh tình đã được chữa sức khỏe cũng tốt hơn, không thể không khiến hắn để bụng, hắn lần này hắn tới chính là xem tin tức có thật hay là giả.

Hắn phi thân đến bên cạnh Mặc Huyền, liền nhìn nhìn rồi chụp lấy tay chế trụ Mặc Huyền, Mặc Huyền bị đau nhíu mày “Đại ca, buông tay.”
Tuấn Tư sao có thể nghe lọt, hắn càng dùng sức chế trụ, hắn cười nói “Tứ đệ gần đây sống hẳn là không tệ, khí sắc rất tốt nha?.”
Lúc này, Bảo Bối đã đứng bên cạnh Tuấn Tư, bàn tay nhỏ bé giữ lại kinh mạch của hắn “Thiếu gia nói muốn ngươi buông tay.” Thanh âm yếu ớt, Tuấn Tư cúi đầu nhìn nàng, trong nội tâm không khỏi có chút kinh ngạc, công lực của hắn bây giờ, căn bản không thể nào không biết có người tới bên cạnh nha.
Bộ dạng hắn phục tùng cười cười “Ở đâu ra nha đầu hoang dã vậy?” Nói xong, hắn liền dùng tay kia, xuất ra năm thành lực hướng nàng mà chụp, Bảo Bối trở tay chuyển một cái, giữ lại tay của hắn, hai ngón tay dễ dàng bị Bảo Bối giữ chặt ở trong tay, Bảo Bối nhíu mày “Ngươi làm thiếu gia không thoải mái.” Nói xong liền đem hắn đẩy ra cách xa thiếu gia ba trượng.

Tuấn Tư trong nội tâm chấn động nhưng ngay lập tức ổn định lại bản thân, Mộc Tư cũng nhanh đến bên cạnh “Ngày mai chúng ta sẽ gặp lại tại khu vực săn bắn.” Nói xong hai người liền bước nhanh đi xa.
Bảo Bối xoay người cầm tay Mặc Huyền lên “Bị hắn bóp đến đỏ cả rồi, làm gì có đại ca như vậy a?” Mặc Huyền giật mình nhìn Bảo Bối, nhìn bàn tay nhỏ bé của nàng vuốt ve tay mình, chỉ nghe Mẫu phi nói Bảo Bối rất lợi hại, lại không ngờ tới, sẽ lợi hại như vậy! Ngày thường nàng thường nói phải bảo vệ mình, hắn cũng làm như đang nghe chuyện cười.
“Tứ đệ, ta vốn còn lo lắng ngày mai khu vực săn bắn sẽ xảy ra chuyện, nhưng bây giờ ta có thể yên tâm rồi.” Tam ca đi đến bên cạnh, hiểu rõ nhìn Bảo Bối, lại nhìn Mặc Huyền nở nụ cười, Mặc Huyền rút tay mình về, bước nhanh đi thẳng về phía trước.
“Nha đầu kia rốt cuộc là lai lịch ra sao?” Hiên Viên Tuấn Tư nhìn Mộc Tư.
“Không biết, ta vừa rồi có đi tìm hiểu, chỉ là nghe nói là lúc Như phi đi hái thuốc mang về, nha đầu kia cả ngày lẫn đêm đều đi theo hắn, rất khó đến gần hắn.” Mộc Tư lắc lắc đầu, khó hiểu nói “Nhìn bộ dáng nàng ngây ngốc như vậy, mà không ngờ công phu lại lợi hại như vậy.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.