Hào Môn Bĩ Thiếu

Chương 71


Đọc truyện Hào Môn Bĩ Thiếu – Chương 71

E&B: Strangers Ex

Một năm sau, Á Mỹ quốc tế chính thức hoàn thành, Diêm Thiếu Liệt làm người phụ trách dự án chính đứng lên phát biểu cảm khái một phen, trừ bỏ Thuỷ Ân Trạch thì người bên ngoài đều cảm thấy Diêm Thiếu Liệt nói chuyện cũng quá phấn khởi đi.

Cũng không trách Diêm Thiếu Liệt vui mừng, dự án Á Mỹ quốc tế này là thành tích lớn nhất từ khi anh bước chân vào Diêm thị, cũng là con ngựa giúp anh đứng vững nhất ở Diêm thị, ai đến cũng phải nhìn ngưỡng mộ anh, sao anh có thể không phấn khởi chứ?

Diêm thị còn cố ý tổ chức một tiệc rượu nhỏ, trừ bỏ vài vị khách quý bên ngoài thì toàn bộ là nhân viên làm việc ở Diêm thị. Trường hợp như vậy tự nhiên Đào Ngọc sẽ đến cùng với Diêm Thiếu Kiệt, lúc này cô ta rất có vài phần phong thái Diêm gia thiếu nãi nãi.

“A Liệt, khi nào cô ta sẽ được gả vào nhà chú em vậy?”

Diêm Thiếu Liệt liếc nhìn Đường Tống nói: “Không biết, Nhị thúc không có nói đến.”

“Anh đây có nghe nói Nhị thẩm chú mở đường cho Đào Ngọc, chuyện hợp tác giữa Hứa gia và Đào gia xem như đã định rồi.”

Diêm An Quân cùng với Hứa Nhất Phàm đã kết hôn vào ba tháng trước, Hứa Nhất Phàm biết Đào Ngọc có ý muốn hợp tác với nhà mình, tự nhiên là tán thành hai tay, cho nên liền giúp bọn họ mở đường.

Diêm Thiếu Liệt thấp giọng nói với Đường Tống: “Việc này không nói trước được, hình như Đào gia cảm thấy khu đất đó của Hứa gia không đủ lớn, muốn mua toàn bộ dưới danh nghĩa của mình, nghe bọn họ nói thế thôi, nhưng tôi nghĩ chờ có cái giá thích hợp, Hứa gia chắc sẽ nhả ra.”

“Chậc chậc, sức ăn của Đào thị không nhỏ nha?”

“Quan tâm chi dạ dày bọn họ lớn hay nhỏ, dù sao không quan hệ với anh đây, hạng mục của anh đã sắp bắt đầu, chú em không tham dự à?”

“Phải tham dự!” Đường Tống đối với ánh mắt của Diêm Thiếu Liệt rất bội phục, cảm thấy thằng bạn của mình từ khi cải tà quy chính thì bản lĩnh tăng vùn vụt.

“Phải tham dự cái gì?” Khi Tần Hiếu Luân tới thì vừa vặn nghe được hai người đối thoại.

Đường Tống cười nói: “A Liệt muốn bắt đầu chuẩn bị dự án mới.”

“Chớ quên phần của tôi.”


“Yên tâm đi, không thể thiếu phần hai chú được, chẳng qua là tôi cần phải nói chuyện với Quân Viêm.”

“Như thế nào, lúc này chú còn muốn kéo theo Cố thị?”

Diêm Thiếu Liệt gật đầu nói: “Có khi còn phải cần đến Thu gia và Tống gia, dự án quá lớn, yêu cầu tài chính cũng rất khổng lồ.”

“Ah, chơi lớn đây mà, rốt cuộc là gì thế?”

Diêm Thiếu Liệt cười thần bí nhưng cái gì cũng không nói.

Chẳng qua là hai người rất nhanh đã biết được mục đích của Diêm Thiếu Liệt, Đường Tống là người đầu tiên gọi điện cho Diêm Thiếu Liệt, đầu bên kia điện thoại cậu ta rống lớn: “Má, chú em hù ông hả? Cái địa điểm như cái lỗ kim đó mà chú muốn liên hợp nhiều nhà cùng nhau khai phá, một mình Diêm thị cũng đủ xử rồi…” Diêm Thiếu Liệt để di động cách xa lỗ tai mình, đợi khi Đường Tống rống xong mới đem di động để lại sát lỗ tai.

“Cậu nói xong chưa?”

“Anh đây còn thề son sắt với gia gia nói chú có vụ lớn, gia gia còn nói lần này nhất định phải tham dự, vì kiếm tiền cũng là vì trả nhân tình lần trước cho chú, kết quả nhìn thấy tin tức này, gia gia còn nói anh lừa ông ấy, chú mau chóng giải thích cho anh ngay.”

Là chuyện gì khiến Đường Tống kích động như vậy? Trước đó Diêm Thiếu Liệt nói muốn khai phá dự án mới, ra vẻ so với dự án Á Mỹ quốc tế còn lớn hơn, Đường Tống đã nghĩ lần này Đường gia sẽ không thể giống như lần trước oan uổng phải rút chân, cậu sau khi nói chuyện xong với Đường lão gia tử, lão gia tử lúc ấy đã đánh nhịp, chuẩn bị một phần tài chính chuyên nghiệp, chuyên môn để đầu tư dự án Diêm thị. Kết quả tài chính dự trù xong, Diêm Thiếu Liệt liền thả ra tin tức, có điều là tin tức anh thả ra khiến cho tất cả mọi người trợn tròn mắt, cái địa phương như vậy thì có chỗ nào cần đến mấy nhà khác, một mình Diêm gia cũng nuốt trôi được nha.

Mảnh đất Diêm Thiếu Liệt nhìn trúng là đám đất núi không lớn không nhỏ bên cạnh khu khai phá Bắc Sơn, đám đất này cách rất gần Á Mỹ quốc tế, nhưng lúc trước cũng không nằm trong phạm vi đất nền của Á Mỹ quốc tế. Nhưng hiện tại Diêm Thiếu Liệt muốn đem khu đất này đồng thời khai phá, lúc ấy một mảng lớn đất hoang, tàn phá này nhìn không hề phù hợp cảm quan, bây giờ Á Mỹ quốc tế xây xong, như vậy thì cái đám đất hoang tàn kế bên nhìn càng có bao nhiêu chướng mắt, mà tất cả mọi người cho rằng Diêm Thiếu Liệt nói chính là chỉ nơi này.

“Chú là nói dự án của chú không phải cái đám đất đó?”

“Nhảm nhí, cái địa phương như vậy thì anh cần gì kêu các chú tham dự hả?”

“Anh đã nói rồi mà, phô trương thanh thế cũng không cần phải vậy.”

“Rồi, cậu đi nói chuyện với Đường gia gia để ông ấy yên tâm, dự án rất nhanh sẽ có thông báo chính thức.”

Anh vừa đặt điện thoại xuống thì Tần Hiếu Luân lập tức đánh điện thoại qua, anh ta hỏi trên cơ bản cũng giống như Đường Tống, Diêm Thiếu Liệt lại một lần nữa lập lại lời vừa nói với Đường Tống. Kết quả điện thoại chưa đặt xuống được hai phút đâu Cố Quân Viêm cũng gọi tới, nhưng Cố Quân Viêm không phải hỏi anh về chuyện này, bởi vì hắn biết vụ tiếp theo của Diêm Thiếu Liệt là gì.


“Cậu sao cũng bắt đầu gây sức ép giành đất?”

Nghe hắn nói Diêm Thiếu Liệt cảm thấy rùng mình, may mắn Cố Quân Viêm không phải là đối thủ của mình, tâm tư thực sự quá nham hiểm.

Diêm Thiếu Liệt bày ra vẻ lão thần già đời nói: “Tôi quả thật có ý khai phá địa điểm đó, đương nhiên cũng là thử xem thái độ của Đào gia.”

Cố Quân Viêm ban đầu là sửng sốt sau đó lập tức hỏi ngược lại: “Cậu cho rằng bọn họ sẽ cùng cậu tranh giành mảnh đất sườn núi đó?” Cứ coi như Diêm Thiếu Liệt không thèm bận tâm Diêm Thiếu Kiệt thì cũng phải xem Diêm gia chứ?

“Anh thấy sao?”

Cố Quân Viêm trầm tư một lát sau mới nói: “Việc này có lẽ rất dễ phát sinh.”

“Cứ chờ xem đi.”

Diêm Thiếu Liệt thả ra tin tức muốn mua đám đất núi đó, rất nhanh bên phía chính phủ đã có hồi âm, nhưng đồng thời cũng nói cho anh một tin tức khác, mảnh đất núi đó còn có một công ty khác cũng có ý, giống như Diêm Thiếu Liệt dự đoán chính là Đào thị!

Hơn nữa bên chính phủ còn nói mảnh đất này là Đào thị nhìn trúng trước, bọn họ nộp hồ sơ tư liệu so với Diêm thị sớm hơn. Diêm Thiếu Liệt nhờ vào mối quan hệ của Diêm lão gia tử tra một chút, sự thật là hồ sơ anh nộp lên đến ngày hôm sau thì Đào thị mới trình, nhưng rõ ràng tư liệu của Đào thị chuẩn bị rất thiếu thốn, là vội vàng chuẩn bị, rất nhiều thứ cụ thể không đề cập, bao quát mục đích sử dụng mảnh đất này.

Quan hệ của Đào thị thì Diêm Thiếu Liệt biết đại khái, lần trước sau sự kiện Diêm Thiếu Kiệt rồi tiếp đó nghe gia gia nói qua, phỏng chừng là vị Phó thị trưởng phụ trách xây dựng đô thị cho bọn họ thông tin, quả nhiên thu được chỗ tốt liền giúp nhà người ta mà.

Diêm Thiếu Liệt cũng không sốt ruột, dù sao việc này không phải là ngày một ngày hai có thể định ra được, bên chính phủ cũng phải thảo luận luôn cả cuối tuần kìa.

Hôm nay Diêm Thiếu Liệt mang theo vợ mình về nhà ăn cơm với gia gia nãi nãi, tất cả mọi người đã dọn đến Á Mỹ quốc tế ở, Diêm Thiếu Liệt rất giữ lời đưa cho Diêm An Quân và Hứa Nhất Phàm một căn, nhưng không đưa cho Diêm Thiếu Kiệt, nguyên nhân rất đơn giản, ông anh còn chưa có kết hôn đâu. Tuy rằng không đưa nhưng anh vẫn giữ lại căn hộ không đem bán ra, dù sao biệt thự ở Á Mỹ quốc tế không lo bán, Diêm Thiếu Kiệt kết hôn thì nhà ở lập tức sẽ đến tay.

Anh nói lý do này khiến người nghe xong không thể không tức giận, tuy rằng tức giận, nhưng bọn họ lại không bắt bẻ được anh, người ta đã sớm nói, kết hôn sẽ đưa nhà, không kết hôn thì tự mình mua, có thể giảm giá, muốn hay không cũng được, anh không cần thì có khối người muốn. Vì nguyên nhân này mà hiện tại Diêm Thiếu Kiệt đành tạm thời ở cùng vợ chồng Diêm An Quân.

Mặt khác bạn tốt thân thích đều lấy giá chiết khấu mua biệt thự, ngay cả Phùng Thiên Hâm và Lâm Tiếu Tiếu cũng đến giúp vui, cũng không ít đại minh tinh có thực lực quan hệ tốt với Thuỷ Ân Trạch, đương nhiên bọn họ đến thì không thể đánh gãy quan hệ được, thật sự là biệt thự ở Á Mỹ quốc tế rất khó mua, đến ngay cả nhà trong khu khai phá Bắc Sơn cũng đã có một cán, nhưng người muốn mua thật sự là nhiều đến không thể nhiều hơn được nữa, cho nên nói không phải anh có tiền là mua được đâu.


Loại thời điểm này thì có quan hệ rất quan trọng, đa số nhà giàu đều là thương nhân, cho dù không có quan hệ hợp tác với Diêm thị, nhưng vòng tròn thương nghiệp chỉ lớn như vậy sẽ luôn có hàng vạn các loại quan hệ, bọn họ muốn mua nhà ở cũng khá dễ dàng. Nhưng minh tinh và Diêm thị cơ bản không có quan hệ gì, nhưng bởi vì có Thuỷ Ân Trạch tồn tại, hiển nhiên minh tinh so với nhà giàu càng có ưu thế. Diêm Thiếu Liệt không chỉ làm cho bọn họ đánh tốt quan hệ với Thuỷ Ân Trạch, còn cho bọn họ cái giá còn có 90%, đừng nhìn 90%, phải biết biệt thự nhỏ ở Á Mỹ quốc tế thì hàng đơn vị cũng đã trên tám con số, 90% không giảm được bao nhiêu tiền.

Vì thế địa vị của Thuỷ Ân Trạch trong giới giải trí được nước dong thuyền, đương nhiên bản thân y cũng không cảm thấy gì, y không nguyện ý để Diêm Thiếu Liệt vì mình bỏ tiền ra mua thanh danh, cũng may Diêm Thiếu Liệt không phải giảm giá cho tất cả, điều này làm y yên tâm không ít.

Bởi vì mọi người ở gần nên Diêm lão thái thường xuyên gọi hai người trở về ăn cơm, hôm nay vừa vặn Đào Ngọc cũng tới, Diêm lão thái bảo Triệu Chi Lâm gọi Diêm Thiếu Liệt và Thuỷ Ân Trạch cùng nhau tới dùng cơm. Từ sau khi Triệu Chi Lâm và Diêm An Lý đến đây ở, rõ ràng số lần về nhà nhiều hơn, ở sở nghiên cứu thì ít đi hẳn. Vốn là Diêm Thiếu Liệt đưa cho bọn họ một căn nhà, sau lại bị Triệu Chi Lâm từ chối, hai vợ chồng cuối cùng vẫn quyết định là ở cùng với lão gia tử và lão thái thái.

Tuy nói mọi người ở gần, nhưng dù sao là không cùng một mái hiên, hai cụ tuổi đều đã lớn, trong nhà có người giúp việc nhưng bọn họ vẫn cảm thấy lo lắng cho hai cụ. Cho nên thương lượng thường xuyên đến ở cùng hai cụ, hơn nữa bên sở nghiên cứu bọn họ cũng mang ra không ít sinh viên, cũng là đến lúc hưởng phúc.

Diêm Thiếu Liệt cảm thấy cha mẹ mình đã nghĩ thông suốt, gia gia nãi nãi đều lớn tuổi, bên người có con cái chăm sóc vẫn là tốt hơn. Điểm này làm anh cảm thấy thật hổ thẹn, bởi vì anh không có suy xét đến, Triệu Chi Lâm nghe được lời của con trai thì nở nụ cười.

“Con mới có bao nhiêu tuổi chứ, mặc dù có nhà riêng, nhưng chuyện có thể nghĩ đến dù sao cũng có hạn, nhất là người trong nhà. Nhưng mà có phần tâm tư này cũng rất không dễ dàng, biết áy náy đã nói lên con là một đứa trẻ hiếu thuận, so với cái người Hứa gia kia tốt hơn nhiều.” Câu cuối cùng của Triệu Chi Lâm rõ ràng mang theo tức giận.

“Không phải nhà Nhị thúc đã dọn ra ngoài ở rồi sao?”

“Đó là bị nãi nãi con đuổi đi, bằng không thì Nhị thúc con sẽ không dọn ra ngoài ở đâu.”

“Đuổi đi?” Diêm Thiếu Liệt nghe là chỉ biết không phải chuyện gì tốt.

Sau khi Diêm An Quân và Hứa Nhất Phàm kết hôn thì tình cảm không tệ lắm, nhưng thực tế thì Diêm An Quân muốn sống cạnh hai cụ để hiếu thuận, ngoại trừ bản thân ông ta vốn là người con có hiếu, ông ta cũng hiểu được sống cùng lão gia tử rất có nhiều chỗ tốt, ít nhất có tin tức gì cũng là người đầu tiên nghe được không phải sao?

Hứa Nhất Phàm nghe được đề nghị của Diêm An Quân cũng đồng ý, dù sao Diêm gia có người giúp việc, không cần cô ta làm gì. Nhưng Hứa Nhất Phàm từ nhỏ nuôi như công chúa, cái gì cũng không muốn làm, từ khi gả vào Diêm gia cô ta chỉ làm vài việc, cũng là mấy việc cô ta cho rằng phải làm. Điều quan trọng nhất đầu tiên là ăn diện thật là đẹp, thứ hai chính là làm đẹp, đi dạo phố, yoga, đủ các loại bảo dưỡng cho bản thân, thứ ba là đi cùng Diêm An Quân tham dự các buổi tiệc lớn nhỏ, phụ trách chói lọi.

Đối với khái niệm hiếu thuận hai cụ thì cô ta hoàn toàn không có, dùng lời nói của cô ta là ở nhà đều là cha mẹ chăm sóc mình, thế thì sao có thể gả tới Diêm gia còn bắt cô ta chăm sóc cha mẹ Diêm An Quân chứ? Giả vờ lâu như vậy còn bắt giả vờ tiếp, cô ta mệt chết đi được, đương nhiên lời này là cô ta nói với bạn thân của mình, nếu mà Diêm An Quân nghe được lời này chắc chắn sẽ lập tức ly hôn với cô ta, tất nhiên trước mặt Diêm An Quân thì cô ta vẫn giả vờ.

Tuy nói trong nhà có người giúp việc, nhưng lão thái thái vẫn thích vào bếp nấu cơm, bà cùng Triệu Chi Lâm ở một chỗ còn có thể nghiên cứu thực đơn một chút, khi Ninh Tử Mị rảnh rỗi còn lại đây cùng hai người vào bếp, có đôi khi ba người còn sáng tạo ra món ăn mới nào đó, đương nhiên ăn được hay không thì là chuyện khác, chủ yếu là vui vẻ. Nhưng vị Diêm gia Nhị thiếu nãi nãi mới nhậm chức đối với những chuyện này một chút cũng không để ý, còn là rất chán ghét.

Không thích cũng thì thôi, bởi vì ba người ở phòng bếp nghiên cứu đồ ăn kiểu mới ngẫu nhiên sẽ xuất hiện kết quả thất bại, còn có lúc làm khét cháy, biến cả phòng bếp đầy khói, Nhị thiếu nãi nãi này không thể nhẫn nhịn được nữa.

Hứa Nhất Phàm cho dù không vui cũng không dám bày sắc mặt nhìn lão thái thái, nhưng đối với Triệu Chi Lâm và Ninh Tử Mị thì cô ta không khách khí, huống chi cô ta không xem Ninh Tử Mị là thân thích gì cả, chuyện con trai người này và Diêm Thiếu Liệt càng là chuyện hoang đường, hai người đàn ông ở cùng một chỗ là chuyện quái quỷ gì? Đây mà là thân thích cái gì, cô ta đối với Ninh Tử Mị là ấn tượng không tốt, đương nhiên quan trọng nhất là phương pháp bảo dưỡng của Ninh Tử Mị, Ninh Tử Mị có thể chỉ phải nói là bốn chữ ‘Nhan sắc trời cho’, nhưng đã đủ làm Hứa Nhất Phàm tức chết rồi.

Ninh Tử Mị nhìn Hứa Nhất Phàm là không vừa mắt, không phải là vì quan hệ với cha con Diêm An Quân, chủ yếu là con người Hứa Nhất Phàm thật sự không để người thích được. Cô nói cô làm con dâu nhà người ta, nhìn thấy mẹ chồng ở phòng bếp nấu ăn, cho dù không làm cho dù ngại khói bị sặc, cũng phải tới chào hỏi chứ? Nhưng cô ta không, nhìn thấy mẹ chồng vào bếp, hận không thể lập tức trốn qua một bên, sợ vị khói dầu dính vào người, thật đúng là bên ngoài tỏ vẻ một chút cũng làm không được.

Chính bởi vì như thế Ninh Tử Mị đối với Hứa Nhất Phàm rất không thích, nói chán ghét cũng chưa đến mức, hai người cũng không có cái gì xung đột, nhưng từ khi Ninh Tử Mị nói bốn chữ ‘Nhan sắc trời cho’ xong thì Hứa Nhất Phàm giận dữ.


Vừa lúc nấu ăn làm cả phòng đầy khói, Hứa Nhất Phàm đã nghĩ nói với Ninh Tử Mị, bảo cô bớt tìm lão thái thái nấu ăn đi, kết quả cô ta vừa nói hai câu đã bị Ninh Tử Mị đáp trả, mười người như cô ta sao có thể nói chống lại một người Ninh Tử Mị được chứ.

Sau khi Diêm lão thái thái biết thì trực tiếp nói với Diêm An Quân: “Không phải A Liệt cho con một căn biệt thự sao? Con với vợ con dọn qua đó sống đi, cũng là để cho mẹ sống qua ngày.” Lão thái thái nói lời này rất nặng, Diêm An Quân vừa nghe là biết oán giận Hứa Nhất Phàm.

“Mẹ, mẹ đừng nóng giận, Nhất Phàm là có chút bệnh công chúa, nhưng cô ấy không phải là người xấu, hơn nữa rất hiếu thuận…”

Không nói đến hai chữ Hiếu thuận thì thôi đi, Diêm An Quân nhắc tới lão thái thái lập tức nổi giận, “Nó hiếu thuận thì mẹ thấy cả thiên hạ này không có người bất hiếu nữa rồi, mẹ không trông cậy nó ở phòng bếp nấu cơm cái gì, nó không làm còn không cho người khác làm? Đây là nhà của mẹ không đến lượt nó làm chủ, chị dâu con và Tử Mị cùng mẹ nấu ăn khiến cho mẹ rất vui vẻ, như thế nào chọc cho nó không vui vậy? Còn đi tìm Tử Mị người ta nói ba nói bốn, thật nghĩ mình là chủ nhà chắc? Có phải là chờ ngày nào đó mẹ làm chút chuyện gì cũng sẽ chọc nó không vui? Chỗ này của mẹ không thờ nổi tôn đại phật như nó, hai đứa nhanh chóng dọn đi đi.”

Diêm thái thái đây là chói lọi đuổi người, hơn nữa còn là một chút tình cảm cũng không giữ mà là đuổi thẳng, làm cho Diêm An Quân lúng túng không biết phải thế nào. Nhưng việc này ông ta đúng thật không biết, sau đó hỏi Diêm An Lý mới biết được những chuyện đã làm trong thời gian này của Hứa Nhất Phàm, sau khi nghe được thì Diêm An Quân còn có chút không tin, nhưng vừa nghĩ đến thái độ của lão thái thái thì biết việc này nhất định là thật, nếu không đã không đem người tức giận đến mức này.

Chờ buổi tối hỏi Hứa Nhất Phàm, Hứa Nhất Phàm cũng không chối, còn oán giận với Diêm An Quân, nói mẹ chồng bất công chị dâu, nói trong nhà có người giúp việc còn cần gì tự mình vào bếp, nói bọn họ không có việc gì làm còn sáng chế đồ ăn mới gì đó biến cả phòng đầy khói, nói người như Ninh Tử Mị sao có thể xứng làm thân thích Diêm gia, dù sao nói là cô ta cái gì cũng đúng còn người khác đều sai. Diêm An Quân nghe xong thì tức không chịu được, trực giác ngày trước mình bị Hứa Nhất Phàm lừa, lập tức mắng Hứa Nhất Phàm một trận. Hứa Nhất Phàm nhảy dựng lên trợn tròn mắt, sau đó cô ta gọi điện thoại cho mẹ Hứa nói chuyện này, kết quả mẹ Hứa cũng răn dạy cô ta, bảo cô ta phải hiếu thuận mẹ chồng. Nhưng Hứa Nhất Phàm là từ nhỏ lớn lên được nâng niu trong lòng bàn tay, bảo cô ta hiếu thuận mẹ chồng là rất khó. Lúc này mẹ Hứa cũng vô cùng hối hận, tại sao lại không dạy con gái về vấn đề này chứ?

Diêm An Quân cùng Hứa Nhất Phàm đến giải thích với lão thái thái, nhưng lão thái thái căn bản không chịu tha thứ cho bọn họ. Cuối cùng lão gia tử mở miệng nói một nhà ba người các con dọn ra ngoài ở đi, chúng ta có vợ chồng thằng cả chăm sóc đủ rồi. Một câu của lão gia tử ngay cả Diêm Thiếu Kiệt cũng đuổi ra ngoài, sau cùng không còn cách nào ba người đành dọn ra ngoài.

Diêm Thiếu Liệt bận rộn xong A Mỹ quốc tế lại vội chuyện đất núi, cho nên trong khoảng thời gian này rất ít khi trở về, ngẫu nhiên trở về là cùng người trong nhà an cơm rồi nói chuyện một chút sau đó thì ngủ. Hơn nữa trong nhà cũng cố ý không nhắc đến chuyện này, cho nên anh hoàn toàn không biết.

Cha con Diêm An Quân không nói, Hứa Nhất Phàm thì rất là vui vẻ dọn ra ở riêng, sau này lão thái thái hết giận nhưng cũng không thích Hứa Nhất Phàm, bên ngoài xem như không tồn tại.

Diêm Thiếu Liệt nghe lão thái thái nói bảo anh mang vợ trở về, hai lời cũng không nói liền mang Thuỷ Ân Trạch về, kết quả hai cha con Diêm An Quân cũng về, tốt, cái này gọi là người một nhà sum họp.

Lúc ăn cơm Diêm Thiếu Liệt nhắc tới chuyện đất núi, còn trước mặt người trong nhà nói chuyện Đào thị cùng mình tranh đất núi, đương nhiên anh không có nói thẳng là tranh, nhưng ý tứ thì không khác gì mấy.

Đào Ngọc xem như là lĩnh giáo qua sự lợi hại của Diêm Thiếu Liệt, người này một chút mặt mũi lót trong áo hay trong chăn cũng sẽ không quan tâm, muốn nói cái gì thì nói cái đó, căn bản không suy xét cảm thụ của người khác. Cho nên đối với Diêm Thiếu Liệt nói, cô ta cũng không phản ứng thái độ rõ rệt nào, chỉ nói việc này là Đào Thanh Đông xử lý cũng làm cô ta không ủng hộ, còn nói sẽ trở về hỏi một chút, mà còn tỏ vẻ sẽ để anh hai giải thích với Diêm Thiếu Liệt, nói mấy câu liền đem trách nhiệm của mình đẩy sạch sẽ.

Đào Ngọc nói thật xuôi tai, ai nghe xong cũng không bắt bẻ được, Hứa Nhất Phàm cũng đi theo nói: “A Ngọc khách khí quá, đều là người nhà mình còn phân rõ làm chi, để A Liệt tặng cho Đào thị còn được nữa là.”

Diêm Thiếu Liệt còn chưa mở miệng chợt nghe Triệu Chi Lâm nói: “Nói như vậy cũng nói cho được, Diêm thị là Diêm thị, Đào thị là Đào thị, Hứa thị là Hứa thị, tuy rằng mọi người là quan hệ thông gia nhưng làm ăn là làm ăn, huống chi là Diêm thị nhìn trúng trước, tại sao có thể tặng cho Đào thị chứ? Nhà ai có thực lực thì giành được.” Triệu Chi Lâm đã sớm nghe con trai nói việc này, trực giác Đào Ngọc làm việc tiểu nhân, cướp đồ ăn trong bát của nhà mình, không sợ ăn bị ghẹn à!

Hứa Nhất Phàm bị Triệu Chi Lâm nói nghẹn họng, vừa định mở miệng thì nghe Diêm lão thái thái nói: “Chi Lâm nói rất đúng, ngay cả anh em ruột còn tính sổ kìa, nói chi đến quan hệ thông gia. Có năng lực thì nhào vào tranh, nhưng việc không bận tâm mặt mũi, thủ đoạn gì cũng dùng trên người nhà mình thì chẳng phải vẻ vang gì, đúng không? A Ngọc?”

Nghe lão thái thái nói vậy, Đào Ngọc cười cười nói: “Nãi nãi nói phải, con về nhất định sẽ tra kỹ việc này, khẳng định sẽ không để A Liệt chịu thiệt.”

Lão thái thái cười cười không nói gì, nhưng mà Hứa Nhất Phàm bị Triệu Chi Lâm làm một bụng tức, lại bị mẹ chông đổ thêm một bụng tức nữa, quả thực tức đến không chịu được. Nhưng cô ta không dám phát hoả cũng không dám rời khỏi bàn ăn, thật đúng là buồn bực muốn chết.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.