Hạnh Phúc Tìm Về

Chương 29: Náo loạn trung tâm thương mại


Đọc truyện Hạnh Phúc Tìm Về – Chương 29: Náo loạn trung tâm thương mại

Rời khỏi quán The Sun, bốn người bạn cùng nhau đến trung tâm thương mại Huy Hoàng Plaza, trực thuộc Xuyên Á, tọa lạc tại trung tâm thành phố. Huy Hoàng Plaza quy mô hoành tráng, thiết kế hiện đại, kiến trúc theo phong cách châu Âu, là khu mua sắm cao cấp bật nhất của giới thượng lưu với đầy đủ các thương hiệu nổi tiếng thế giới như Versace, Gucci, Burberry, Lancome, Louis Vuitton, Christian Dior… Đây không phải lần đầu Hà Vân đến đây, nhưng không ai biết cô có quan hệ gì với Đăng gia, với Xuyên Á nên không ai có biểu hiện gì đặc biệt với cô cả. Đi dạo hết lượt, bốn người bạn chúng ta đến tầng ba, khu trưng bày trang sức đá quý cao cấp của công ty D&A. Không thua kém các thương hiệu nổi tiếng, những mẫu trang sức có đính kèm những viên kim cương đẹp nổi tiếng được đánh giá cao, rất thu hút sự quan tâm của khách hàng. Trang sức hút khách với nhiều mẫu thiết kế đẹp và hoàn hảo được chế tác dưới nhiều hình dáng và bằng các chất liệu khác nhau như bạch kim, vàng trắng hay kim cương. Mỗi mẫu thiết kế đều mang tâm huyết của người chế tác; động lòng, kích thích người xem muốn sở hữu nó.

Hà Vân lắc đầu, nhưng thứ sang trọng xa sĩ như quần áo, trang sức này đúng là có lực hấp dẫn khủng khiếp. Sự hiện diện của nó làm ranh giới tách biệt hai thế giới thượng lưu và hạ lưu, thế giới những con người thừa tiền lắm của và thế giới những người lao động khó khăn, những mảnh đời tăm tối, bất hạnh. Cô thở dài, trang web Thiện Ái của cô đã hoạt động có quỹ đạo, đã giúp nhiều những hoàn cảnh khó khăn, đau thương, hiểm nghèo. Nhưng nó không là gì, như hạt muối bỏ giữa bể đời mênh mông. Nhìn người ra vào tấp nập, mua sắm se sua, cô nghĩ nếu tất cả mọi người ở đây có thể bớt đi một phần nhỏ nhu cầu mua sắm này, sẽ có bao nhiêu người neo đơn có điểm nương tựa, trẻ em mồ côi có chốn dung dưỡng, bao nhiêu hoàn cảnh khốn cùng có phép màu nhân ái.

Mải suy nghĩ, Hà Vân đụng trúng phải một người đang đi phía trước. Thân thể cô lảo đảo được Nghi Thu và Đỗ Huy cùng giữ lại, nhưng cô gái kia thì do bất ngờ, ngã ngồi ra đất, tư thế mất hết mặt mũi. Cô ta cau có rống giận:

– Không có mắt thì đừng có đi loạn đụng bừa vào người khác!

Hà Vân rối rít:

– Xin lỗi, tôi không cố ý. Cô có sao không, tôi đỡ cô đứng lên.


Bàn tay của Hà Vân bị hất ra, cô gái đó vùng lên tát thẳng vào mặt Hà Vân, kèm theo lời mắng chửi:

– Cái thứ hạ lưu như mày mà cũng muốn đụng vào tao sao? Cái tát này xem như là nhẹ nhất cảnh cáo mày. Có mắt mà không nhìn có ngày bị móc mắt, mù không cần nhìn gì nữa.

Hà Vân sững sờ, bàn tay cô ôm má phải vừa bị tát nóng rực, đầu ong ong chưa tiêu hóa được. Cô đụng phải quái vật gì thế này, chỉ va chạm nhẹ một tý có cần phải làm lớn chuyện như vậy. Thanh Tình, Nghi Thu, Đỗ Huy hóa đá trước tình huống bất ngờ này. Đỗ Huy đỡ Hà Vân, bỏ qua mặt mũi đàn ông, giận dữ đôi co:

– Phụ nữ gì mà hung hãn, va chạm một tý mà đánh người giữa chốn công cộng. Đây đâu phải rừng núi mà có thú dữ hoang dã chạy loạn cắn người.

Nghi Thu bảo vệ Hà Vân bao lâu, ngay lúc này lại để cô ấy trước mặt mình mà bị đánh, hai tay nắm chặt, ánh mắt tràn ra sát ý muốn giết người. Ánh mắt Thanh Tình lóe lên, đây không phải là ngôi sao mới nổi Trịnh Bảo Nghi sao. Bảy ngày được phân phó theo “chăm sóc” cô nàng này để lấy tin, Thanh Tình ăn không ít khổ, bây giờ giữa nơi công cộng còn giở giọng phách lối mắng chửi người. Thanh Tình bất mãn, lôi máy ảnh ra chuẩn bị chụp hình, miệng nói lớn:

– Thì ra là ngôi sao mới nổi của ngành giải trí, Trịnh Bảo Nghi. Mọi người cần được xem bộ mặt thật đanh đá của ngôi sao trong cuộc sống đời thường nha.

Trịnh Bảo Nghi cùng một lúc chịu đựng sự công kích của ba người, uất ức muốn khóc, lóng ngóng chưa biết ứng phó thế nào. Cô đã quen được mọi người cung phụng, nhún nhường, lần đầu tiên gặp phải hoàn cảnh thế này. Trợ lý của cô chắn phía trước cô, đưa tay che ống kính của Thanh Tình, hét toáng lên:

– Vệ sĩ, vệ sĩ đâu? Bảo vệ cô Trịnh, mời cơ quan chức năng đến làm việc với mấy người làm loạn này.

Mắt thấy vệ sĩ vây xung quanh mình, Trịnh Bảo Nghi hồi phục tinh thần, lớn lối:


– Đã đụng trúng phải người không nên đụng mà các người còn dám lớn tiếng. Àh, đây không phải là chó săn Thanh Tình, mấy ngày nay chuyên đánh hơi ngôi sao, mặt dày mày dạn, có bị xua đuổi, tạt nước cũng không buông sao. Loại người không có liêm sỉ này không cần chúng ta nhúng tay vào, cứ giao cho cảnh sát, kẻo người không biết lại đánh giá chúng ta cá mè một lứa.

Thanh Tình tức tối đỏ mặt, Hà Vân thoát khỏi sững sờ, không thể chịu đựng được khi Thanh Tình bị đả kích, cất giọng sắc bén:

– Hai người mặt hoa da phấn, đạo mạo thượng lưu, mở miệng là chửi người là chó, hành động là đuổi người, tạt nước, thật muốn mọi người chiêm ngưỡng nha. Không biết đây là ngôi sao nào, mở mắt kính ra cho mọi người xem mặt một tý, ở đây cũng có gắn camera, ngày mai phát tán cho cư dân mạng cùng nhau xem, tiếng tăm của cô sẽ nổi bật “hot” nhất trong năm đó.

Hà Vân nói là làm, nhanh nhẹn đưa tay giựt mắt kính của Bảo Nghi. Nghi Thu, Đỗ Huy, Thanh Tình ngăn cản những người vệ sĩ đang muốn công kích Hà Vân. Tình huống bất ngờ, Bảo Nghi kiên quyết giữ mắt kính, trợ lý của cô ta đẩy mạnh Hà Vân ra. Hà Vân không chịu nổi lực đẩy, mất thăng bằng ngã xuống. Cô vội vàng túm lấy áo trên ngực của Bảo Nghi. Bảo Nghi đang mặc một chiếc đầm cúp ngực màu đỏ tươi, khoe cầu vai trắng trẻo, quý phái, dưới lực kéo của Hà Vân, vang tiếng “tạch tạch”. Đầu Hà Vân nhanh chóng tiếp nhận thông tin “chỉ đứt”, vội vàng buông tay, chiếc áo sang trọng sa sỉ không có lực giữ, tuột thẳng đến chân người mặc nó. Hà Vân giữ nguyên tư thế nghiêng người, mồm há hốc, sững sờ. Không khí xung quanh ngừng trôi, bao nhiêu cặp mắt ngỡ ngàng có, khát khao có nhìn chằm chằm vào nội y ren màu đỏ trên cơ thể nóng bỏng chỉ trong tích tắc.

Cô trợ lý há miệng rống to “khốn kiếp”, nhanh tay kéo chiếc áo lên che phần nhạy cảm, lục lọi trong giỏ lấy ra một chiếc áo khoác mỏng, khoác lên cho Bảo Nghi. Bảo Nghi bị nhục nhã, một tay giữ áo, một tay nắm áo Hà Vân lôi lôi kéo kéo, không giữ được hình tượng vừa khóc vừa gào thét:

– Hu, hu…tao giết mày, con khốn, sao mày dám làm nhục tao, có biết tao là ai không?

Hà Vân đã bỏ tay khỏi mặt, giữ tay Bảo Nghi đang rung lắc mình liên hồi. Bảo Nghi chòng chọc nhìn vào khuôn mặt Hà Vân, chợt cô đờ đẫn, mắt trợn to. Cơ thể cô run lên, không tự chủ được nghĩ đến hình bóng Khắc Ngọc đã chết sáu năm trước, mà chính mình cũng có một tay nhúng vào âm mưu độc ác tạo nên cái chết đó. Miệng cô lẩm bẩm đứt quãng:


– Không thể nào, không thể nào… chết rồi… Khắc….

Nghi Thu thô bạo hạ một cước vào hông Bảo Nghi, kéo Hà Vân ra. Bảo Nghi bị đau thoát khỏi ảo giác, la như heo bị cắt tiết, hai mắt nổi gân máu đăm đăm như đòi mạng nhìn Hà Vân và Nghi Thu.

Thanh Tình gầm lên:

– Con mẹ mày khắc đó, mày mới đáng chết. Mắt cao hơn đầu, không chỉ có mày mới tốt số, mở to mắt ra mà nhìn…

Vệ sĩ tiến lên tiếp tục xung đột với nhóm người Hà Vân, Đỗ Huy vội kéo tay Thanh Tình lại, bốn người bị vây ở thế bất lợi. Tình hình đang căng thẳng, lực lượng trị an của Huy Hoàng Plaza xuất hiện, phá bỏ thế cục hỗn loạn. Vụ việc lùm xùm tạm lắng khi các nhân vật chính được mời vào phòng làm việc của giám đốc Hà, giám đốc điều hành Huy Hoàng Plaza, giải quyết hậu quả.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.