Bạn đang đọc Hạnh Phúc Của Nàng Tiểu Thư Sát Thủ: Chương 12
***Phòng Trương Minh Quân.
– Âu Hải Yến! Em có nghe anh nói không? Em ra đi như thế. Hải Băng và Hải Phong thế nào đây? Anh xin lỗi mà. Tất cả là tại anh. Anh xin lỗi, Hải Yến..
Ông nhìn chăm chăm vào bức di ảnh vợ.
Ký ức xa xôi lại vọng về.. Càng làm ông đau thêm bấy nhiêu lần. Người vợ đã bất chấp phản đối của gia đình Âu gia mà theo ông chịu nhiều đau khổ. Song, cuộc sống quá ác nghiệt đối với ông và Hải Yến.
– Con gái chúng ta hận anh lắm em ạ! Nó đã về New York rồi! Còn Hải Phong, nó cũng đi Luân Đôn. Em ra đi khiến bao người đau khổ có biết không?
Minh Quân cúi gằm mặt. Ông đau lòng khi nhắc về vợ con.
Quản gia nhìn ông đầy thương cảm.
– Chủ tịch! Rồi mọi chuyện sẽ qua cả mà!
– Quản gia, ông lui ra đi!
***Tại thư phòng Âu Hải Yến.
Nhốt mình trong phòng, Minh Quân nhớ về những ngày xưa. Ông đau khổ dằn vặt. Bức ảnh gia đình treo trước mặt. Hình ảnh người vợ trẻ và hai đứa con như hai giọt nước khiến ông rơi nước mắt.
– Nếu không có ngày hôm đó…
Quản gia run lên bần bật nhìn ông.
– Âu Hạ Vy! – Ông rít lên.
– …Chủ tịch! Âu Hạ Vy làm sao ạ?
– Con người đó..
Quản gia khó hiểu nhìn ông, thở dài.
Dường như cô ả Âu Hạ Vy ấy có gì khiến cho ông phải đau đớn thế này..
Âu Hạ Vy – 36 tuổi – em gái cùng cha khác mẹ với Âu Hải Yến. Cô ả theo gia đình sống trong sung sướng. Song, cô nàng rất mê ông anh rể tài ba. Khi biết được Âu Hải Yến mắc căn bệnh nan y hiếm gặp, Hạ Vy đã gặp Trương Minh Quân.
– Anh rể! Em muốn gặp anh có chuyện!
– Chuyện gì?
Minh Quân khó chịu hỏi cô ả.
– Spring Full nhé!
– Việc gì tôi phải đến?
– Liên quan đến căn bệnh mà Âu Hải Yến đang mang trong người đấy Trương Minh Quân. Anh sẽ hối hận nếu không gặp em. Vì chị ta dường như chưa biết nhỉ?
Tiếng của Âu Hạ Vy the thé kèm theo giọng cười man rợ.
– Bốp!
Minh Quân tức giận ném mạnh chiếc điện thoại.
– Chủ tịch!
Quản gia lo lắng nhìn ông.
– Rầm!
Đồ đạc ngã khắp nơi. Minh Quân giận dữ hét lên:
– Âu Hạ Vy!!