Bạn đang đọc Hai Thế Giới: Chương 112
Hai Thế Giới
Tác giả :Kagi
Chương 112
Chương 112: Nhà (Author: Kagi)
Sau chiến tranh, Las Vegas đã được tái xây dựng và tiếp tục giữ vị trí một trong những trung tâm ăn chơi giải trí lớn nhất của địa cầu, tuy nhiên Key không thực sự hứng thú với chúng nên hắn không nán lại đó quá lâu, chỉ nghỉ ngơi một đêm để đặt vé máy bay rồi ngày hôm sau đã tiếp tục lên đường. Vanes thấy thế cũng không giữ hắn lại, cô nàng hàn huyên vài câu rồi nửa đùa nửa thật hỏi rằng nếu có thời gian rảnh có thể ghé thăm nhà của Key được hay không, hắn cũng không có lí do gì để từ chối. Trong suy nghĩ của Key, Vanes là một cô gái vô cùng bí ẩn, hắn có thể nói là không biết chút gì về cô ta cả, hắn cũng chưa bao giờ nghe cô kể về chuyện của mình, thậm chí biểu cảm trên gương mặt của cô phần lớn thời gian đều là một nụ cười duyên tự tin, cơ hồ không nhìn ra được điều gì. Hơn nữa ở địa cầu rất nhạy cảm với những thứ thần bí được đem qua từ bên kia, con sư điểu con của Vanes là một trong số đó. Khi lên đường qua cổng, Key không thấy con sư điểu đó đâu, cứ tưởng rằng Vanes đã gửi nhờ người quen nào đó chăm sóc hộ, nhưng tới khi hắn đến gặp cô ta để nói rằng mình sẽ lên đường vào ngày mai thì lại thấy nó ở trong phòng, cứ như cô ta biến từ không khi ra vậy. Điều này chỉ ra rằng Vanes có thân phận cũng không phải đơn giản, chắc chắn có nhiều mối quan hệ với giới thượng lưu.
Tuy nhiên ấn tượng của Key về Vanes cũng rất tốt, ít nhất cô ta chưa làm gì gây hại tới hắn, ngược lại còn giúp đỡ vài lần, nói chuyện cũng rất có duyên, khá hòa đồng, có thể nói là một người bạn rất không tồi. Mỗi người đều có những bí mật của mình, ngay cả Key cũng thế, vì vậy hắn không cho rằng bí ẩn một chút thì có gì ghê gớm, quen biết nhau đã lâu, mấy người bọn họ đều hiểu chuyện này rất rõ, không ai hỏi Key về quá khứ của hắn, hắn cũng chẳng tò mò về chuyện của người khác làm gì. Sau khi để lại địa chỉ của mình, Key tạm biệt Vanes rồi lên máy bay sang Việt Nam, một quốc gia thuộc khối SEA.
Bất cứ ai được cho học hành tử tế đều nắm rõ những sự kiện quan trọng trong cuộc đại chiến hai thế giới, trong đó có sự kiện Liên Minh Tự Do được thành lập. Vào thời gian chiến tranh, một số nhà khoa học của địa cầu và tu luyện giả của bên kia đã có liên lạc với nhau vì mục đích truy cầu tri thức mới, họ cần một nơi để gặp mặt và hội họp mà không bị chiến tranh ảnh hưởng. Terra Magica có số lượng quốc gia quá ít, mỗi quốc gia lại to lớn và hùng mạnh, muốn tìm một nơi bí mật mà phát triển là rất khó, ngược lại ở Địa cầu có số lượng quốc gia nhiều, việc tìm một nơi ít bị ảnh hưởng sẽ dễ dàng hơn. Sự lựa chọn của họ cũng không phải là quá nhiều, chỉ có khu vực Nam Phi, Trung Đông, một số nước ở Châu Âu và khu vực Đông Nam Á. Các nước Châu Âu khá phát triển, mạng lưới thông tin và tình báo dày đặc, việc một tổ chức như bọn họ có thể thâm nhập và hoạt động dễ dàng hay không là một dấu hỏi lớn, Nam Phi và Trung Đông tình hình lại quá phức tạp, cuối cùng những nhà khoa học và tu luyện giả ấy chọn Đông Nam Á làm nền móng cho tổ chức của mình.
Có cùng suy nghĩ với họ là một bộ phận người giàu có địa cầu muốn tránh né chiến tranh, thế là cả hai nhóm người sau một thời gian bàn bạc liền quyết định nhập lại làm một, đó là bước đầu tiên cho sự thành lập của Tự Do Liên Minh. Chính phủ các nước trong khu vực này lúc ấy thấy quốc gia của mình đột nhiên lại tụ tập được một đám người tài giỏi và giàu có thì lập tức tận dụng cơ hội đó mà tạo điều kiện cho bọn họ, cuối cùng nơi đây trở thành một nơi định cư của những người chán ghét chiến tranh. Sau khi chiến tranh kết thúc, các quốc gia đều lao đầu vào việc khắc phục hậu quá và hồi phục nên kinh tế của mình, ảnh hưởng của các nước lớn với khu vực này trở nên nhỏ yếu hơn rất nhiều. Trong khi đó mối liên kết giữa khối SEA và mặt trăng lại trở nên chặt chẽ hơn trước, các nước trong khu vực cung cấp lương thực và các nhu yếu phẩm ặt trăng, bù lại phía mặt trăng sẽ hỗ trợ họ với những thành tựu nghiên cứu của mình, có thể nói là hai bên cùng có lợi. Sau nhiều năm phát triển, khối liên mình này càng lúc càng khẳng định chỗ đứng của mình trong mối quan hệ quốc tế.
Clock Walker có nhà ở rất nhiều nơi trên thế giới, những nơi nào ông ta không có nhà thì cũng có bạn bè để ở nhờ, tuy nhiên phần lớn thời gian ông ta cũng như Key và Lam Anh đều sống trong một căn nhà nằm ở rìa của thành phố Hồ Chí Minh thuộc Việt Nam, vì vậy trong suy nghĩ của Key cũng mặc định nơi này là “nhà” của mình.
Tranh thủ thời gian ngồi máy bay, Key liền ngủ một giấc, tới lúc tỉnh dậy thì đã là nhiều giờ sau đó, đang chuẩn bị hạ cánh xuống sân bay. Hắn không có nhiều người thân hay bạn bè ở Việt Nam, hơn nữa lần này về không thông báo cho ai nên tất nhiên cũng chẳng có người tới đón. Bước ra khỏi khu vực đông nghịt người, hắn làm vài thủ tục ở sân bay rồi lấy hành lý đi. Sau khi đã ở bên ngoài sân bay với kiểu kiến trúc nhiều kính, Key vươn vai rồi hít thở sâu mấy hơi, phóng tầm mắt ra xa để quan sát nơi mà đã hơn hai năm rồi hắn mới trở lại. Trước mắt hắn là một bậc thềm dẫn xuống khu vực đỗ xe, xa hơn nữa là đường cao tốc và những hàng cây dài cùng với các tòa nhà cao ốc có thể dễ dàng nhìn thấy dù ở cự ly rất xa. Trở về địa cầu Key cũng không tiện mặc trang phục ma pháp sư thường ngày, thay vào đó là quần jean và áo sơ mi trắng trông vô cùng bình thường, hắn lấy bàn tay vỗ nhẹ vào túi áo. Ngay lập tức lớp vải ở đó chuyển động rồi từ bên trong bay ra một con bướm toàn thân màu đen, nó bay lượn mấy vòng trên không rồi hạ xuống đậu trên vai Key.
Về chủng loại của Liên Hoa, Key cũng từng tìm tòi một thời gian nhưng cũng không tra ra được con bướm đen này là loại gì, cuối cùng cũng đành mặc kệ, dù sao việc tìm ra một loài ma thú mới cũng không có gì đáng ngạc nhiên, trong các khu vực mạo hiểm vẫn còn rất nhiều nơi chưa có dấu chân của con người. Không giống như sư điểu, hình dạng của Liên Hoa không quá bắt mắt, lại nhỏ gọn, dễ dàng ngụy trang, hơn nữa nó còn có khả năng ẩn dấu sinh khí để qua mặt các thể loại máy quét, thế là Key chẳng cần tốn chút công sức nào cũng mang được nó sang địa cầu.
Đón một chiếc taxi, Key đưa địa chỉ rồi dựa lưng vào ghế sau trong lúc tài xế cất hành lý của mình. Chiếc taxi này trông rất giống các loại xe hơi của địa cầu thời kì trước chiến tranh, tuy nhiên nó không có bánh xe, thay vào đó là một lớp hợp kim đặc thù bên dưới, nó cũng không có ống thải. Những năm này, khoa học kĩ thuật của địa cầu phát triển với tốc độ khá nhanh, nổi bật trong đó là công nghệ năng lượng, công nghệ phản trọng lực và công nghệ điện tử. Chủ yếu là bởi vì ba loại công nghệ này có thể ứng dụng rộng rãi trong lĩnh vực dân sự nên được nhiều người biết đến.
Ví như chiếc taxi Key đang ngồi lên , nó được ứng dụng cả ba loại công nghệ trên vào, sử dụng năng lượng mặt trời, dùng đệm từ trường thay cho bánh xe và có hệ thống điện tử hỗ trợ người lái rất tốt. Người tài xế sau khi cài dây an toàn thì khởi động, chiếc xe được nhẹ nhàng nâng lên khoảng mười centimet so với mặt đường, từ trên trần xe thả xuống một thanh ngang mỏng, một màn hình cũng từ đó hiện ra giữa không trung cho Key xem, ở ghế tài xế thì màn hình xuất hiện một bản đồ nhỏ của khu vực phụ cận đồng thời là một mũi tên chỉ đường ở bên trên. Thực chất với công nghệ hiện tại, việc tự động hóa hoàn toàn những thứ thế này là hoàn toàn có thể, chỉ là do nhiều lí do nên công đoạn cuối cùng vẫn phải do con người thực hiện, máy móc chỉ đảm nhiệm vai trò hỗ trợ.
Cảm thấy Key không phải tuýp người thích trò chuyện, tài xế cũng chỉ yên lặng mà lái xe, Key ngồi phía sau thì coi bản tin thời sự trên màn hình, đồng thời thỉnh thoảng ngắm cảnh bên ngoài. Chiếc xe lao vun vút qua những cột đèn điện trên đường cao tốc, sau đó tiến vào khu vực nội thành, từng dãy nhà gạch san sát nhau có cao có thấp xuất hiện xung quanh thay cho khung cảnh trống trải lúc trước. Lúc này đang trời đang dần về chiều, người đi trên lề đường cũng như những phương tiện giao thông khá đông đúc, hệ thống cảm biến xung quanh xe lập tức bắt tín hiệu rồi tự động làm ra vài điều chỉnh về tốc độ và độ bám đường của xe. Bên ngoài, những chiếc xe mô tô cũng với công nghệ mới không ngừng chạy ngang qua ô cửa kính. Cảnh tượng khói bụi mịt mù và hỗn loạn vào giờ cao điểm bây giờ chỉ có thể tìm thấy qua những bức mình trên mạng, bây giờ tuy vẫn còn kẹt xe, nhưng với sự giúp đỡ của các bảng chỉ đường điện tử cả ở trong xe lẫn ở các ngã quẹo, nó đã đỡ loạn hơn trước rất nhiều.
Quẹo qua quẹo lại mấy lần, chiếc taxi đi ra ngoại thành theo một hướng khác, xe cộ và nhà cửa hai bên trở nên ít hơn khiến cho tốc độ của chiếc xe được đẩy nhanh, chẳng mấy chốc đã dừng trước một căn hộ hai tầng. Trả tiền xong, Key lấy vali hành lý của mình rồi bước vào nhà. Nhà của hắn không quá lớn, chỉ là một căn nhà gạch lợp ngói bình thường với hai bãi cỏ nhỏ trước sân, một con đường dẫn từ vỉa hè vào tới bậc thềm và cửa ra vào, có thể nói là một căn nhà bình thường có thể nhìn thấy ở bất cứ nơi đâu trong thời đại này.
Đặt ngón tay vào máy quét bên cạnh tay nắm cửa để xác nhận dấu vân tay, Key quen thuộc mở cửa ra trong một tâm trạng khá kì lạ mà những người đi xa nhà về thường gặp phải. Tuy nhiên khi vừa mới đóng cửa lại Key liền nhíu mày nhìn xung quanh. Trông tổng thể căn nhà không khác gì so với lúc hắn sang Terra Magica, tuy nhiên qua vài món vật dụng dễ thương trên bàn tiếp khách, vài đôi giày lạ ngay bậc thềm, và mùi thơm của đồ ăn thoang thoảng có thể khiến hắn dễ dàng nhận ra được trong nhà có người ở, khả năng lớn là nữ giới và không phải là em gái của hắn, Lam Anh.
—
Căn cứ dã ngoại Carol, ngoài rìa đầm lầy phương nam.
Richard như mọi ngày chọn một chỗ ngồi gần cửa ra vào của tòa nhà dùng để làm khách sạn của căn cứ, ánh mắt hí quét qua quét lại những mạo hiểm giả từ bên ngoài tiến vào, phân tích vẻ mặt, điệu bộ của họ để xem ai là người cần sử dụng những “dịch vụ” của mình, ai là người có tiền, ai là người dễ tiếp cận. Hắn làm công việc này đã chín năm, ở căn cứ cũng có nhiều người biết hắn, kĩ năng trong lĩnh vực này cũng rất khá, các khách hàng của hắn về cơ bản đều hài lòng với cách phục vụ của hắn.
truyện từ
Trong lúc đang nhìn, ánh mắt của hắn chợt mở hơi lớn một chút, hắn đã tìm được đối tượng, nhanh chóng đứng dậy tiến lại gần, Richard có chút thỏa mãn nhìn những “đồng nghiệp” của mình thở dài tiếc hận vì đã vụt mất một khách hàng tiềm năng. Người thanh niên tóc vàng trong trang phục võ sĩ bằng vải nhẹ đặc chế hắn đang tiến tới hội đủ những yếu tố của một khách hàng cho những người bọn họ. Dáng đi khá tự tin nhưng độ tuổi lại còn trẻ, nói rằng người này đã từng tham gia mạo hiểm, nhưng kinh nghiệm chưa nhiều, tất nhiên đủ để nhận ra tầm quan trọng của một “nhân viên” như hắn. Ngay khi bước vào cổng, người này không lập tức tiến lại quầy tiếp tân mà cố ý giảm tốc độ của mình lại, rõ ràng là đang chờ những người như Richard tiếp cận, trang phục và vài món vật dụng trên người thể hiện rằng người thanh niên cũng tương đối có tiền của. Hơn nữa, người này nhìn còn khá quen mắt, đó là điều Richard cảm thấy vui vẻ, hắn tin rằng mình và người này đã từng gặp nhau trước đó. Người như hắn đã từng tiếp qua rất nhiều mạo hiểm giả, tất nhiên không thể nhớ hết từng người, tuy nhiên người thanh niên kia thì coi bộ cũng không phải là quá sành sỏi, có khả năng là chưa tiếp xúc với nhiều “nhân viên” như Richard, và như thế có nghĩa là bản thân hắn có thể sẻ để lại chút ấn tượng gì đó trong trí nhớ của người thanh niên ấy.
Quả nhiên, sau khi hắn vừa nói lời chào và giới thiệu quen miệng của mình, trong ánh mắt của người kia liền có một chút quen thuộc, và quan trọng hơn, trong tay Richard đã có thêm một tờ tiền. Người kia vừa đưa tiền vừa tự giới thiệu:
-Chào anh, Richard. Cứ gọi tôi là William, cảm phiền anh giúp đỡ trong việc làm thủ tục nhận phòng, nhân tiện tìm giúp tôi một mạo hiểm giả tên là Mian Scovich, nếu cô ta có ở căn cứ trong lúc này.