Đọc truyện Hắc Ám Cưng Chiều: Vương Phi Chớ Làm Chuyện Xấu – Chương 8 tại website TruyenChu.Vip
Edit: Dandelion
Beta: Quảng Hằng
Túy Hoa Viên. Sau giữa trưa, ánh mặt trời ấm áp chiếu vào trên người của nàng, theo nàng ngủ say sưa.
Nửa mê nửa tỉnh, một thanh âm lạnh bạc ở bên tai mơ hồ vang lên.
“Nàng muốn xuất giá gấp như vậy? Ta sẽ không để cho nàng như nguyện.”
“Nàng là đồ chơi của ta, kiếp này chỉ thuộc về một mình ta.”~.
~”Vĩnh viễn cũng đừng mong sẽ thoát khỏi ta ——”^^
~. . . . . .
Che ở trên người chăn mỏng chảy xuống trên mặt đất, một làn gió lạnh phất qua, thức tỉnh người khuynh thành trên võng.
Mộc Thuần Thuần nửa ngồi dậy, đôi mắt xinh đẹp hướng tới bốn phía đi tuần tra một lần, không ai!
Nàng lại nằm mộng rồi sao? Hiện tại rõ ràng là ban ngày, tại sao nàng lại mơ thấy nam nhân quỷ dị đó?
“Mập Qua Gầy Qua, ” Nàng lớn tiếng kêu lên, chờ đợi ở cỗng vòm bên cạnh, hai người lập tức chạy tới trước mặt, “Mới vừa rồi có người đi vào hay không?”
Mập Qua, Gầy Qua lắc đầu một cái, bọn họ vẫn canh giữ ở cửa, cũng không nhìn thấy bất luận kẻ nào đã tới nơi này.
Thật chẳng lẽ chính là nằm mơ? Mộc Thuần Thuần gõ một cái vào đầu, cố gắng khiến đầu thanh tĩnh một chút.
Nếu như là mộng, vì sao chân thật như vậy, những lời nói mang theo uy hiếp lại bá đạo vẫn vọng về ở trong đầu của nàng, giống như xuất hiện một dạng nghe nhầm, trên gương mặt một cỗ ấm áp, tựa hồ đã từng có một bàn tay ở phía trên lưu lại qua.
Ai nha, nàng làm sao vậy, nghi thần nghi quỷ , trừ nằm mơ còn có thể là cái gì.
Người nam nhân kia rốt cuộc là ai, tại sao nói chuyện luôn là bá đạo như vậy, vừa không có lễ phép, nói chuyện với người khác ngay cả tướng mạo cũng không chịu lộ ra.
Nghe ý của hắn, hình như là không cho nàng gả cho Cáp Lãng Tiểu Vương Gia.
Mộc Thuần Thuần giảo hoạt cười một tiếng, ý định xoay chuyển thật nhanh, tự nhủ, “Ngươi không muốn cho ta gả, ta càng phải gả.”^,^
Nếu như người trong mộng kia thật sự tồn tại, nàng liền đánh cuộc một lần, có thể nhìn gương mặt thật của hắn ở ngày đại hôn hay không.
Chúng ta “Biết” nhau mười năm rồi, cũng là thời điểm nên gặp mặt rồi. Mộc Thuần Thuần trong lòng thản nhiên nói.
“Tiểu thư, người đang nói cái gì đó?” Nói gì có lấy chồng hay không, Gầy Qua thấy Mộc Thuần Thuần vừa tỉnh lại liền nói bậy, lo lắng nàng đã xảy ra chuyện gì, “Có phải sốt rồi hay không?”
“Ta không sao.” Nàng vươn vươn lưng mỏi, từ trên võng nhẹ nhàng nhảy xuống.
Đang khi nói chuyện, một phu nhân ăn mặc vô cùng quý giá, khí thế mười phần mà thẳng bước đi vào, trên người đoạn gấm trắng như tuyết đó vốn chỉ dành cho những cô nương còn nhỏ tuổi, lúc này cố tình đeo vào trên người bà ta, có vẻ dị thường còn có vẻ như trâu già cưa sừng làm nghé. Trên đầu trâm cài lung la lung lay, trên đầu mười ngón tay mang đầy đủ nhẫn ngọc, nhẫn vàng, dưới ánh mặt trời vô cùng chói mắt.
Mộc Thuần Thuần thấy người tới, vội nghênh đón, vẻ mặt bình tĩnh, nhàn nhạt chào một cái, kêu, “Nhị nương.”
Gầy Qua Mập Qua mặt cũng không thay đổi nói, ” Chào Nhị phu nhân.”
“Được rồi, không cần đa lễ.” Nhan Thục Phượng không hề cởi mở đi thẳng tới trong lương đình, ngồi xuống, sợ ánh mặt trời phơi đến làn da bà ta bảo dưỡng thật vất vả.
“Đem đồ vật để xuống.” Bà ta lạnh lung mở miệng, liền thấy hai nha hoàn theo bà ta tới đem trên tay gì đó đặt xuống ở trên bàn đá.
Hỉ phục đỏ thẫm cùng mũ phượng hoa lệ đột nhiên trưng bày trên bàn, hỷ phục kia vừa nhìn liền biết là dung thủ công thêu thượng đẳng, thủ công khống chế tinh xảo, trân châu hoàn bội, trang trí hoa văn, đẹp đến bất ngờ. Trên mũ phượng có một viên Hồng Bảo Thạch thật to, quanh thân dùng tơ vàng đính thêm 36 viên trân châu trắng muốt, lộng lẫy chói mắt, đẹp không sao tả xiết.
Xem ra, phụ thân nàng lần này thật sự tốn không ít tiền đây. Mộc Thuần Thuần không khỏi cười khẽ một tiếng
Thuần Thuần, nhìn đi, hỉ phục cùng mũ phượng phải làm ngày làm đêm không nghỉ, như thế này thử một chút có vừa người không, nếu như ngươi không thích có thể cho bọn họ làm lại.” Nhan Thục Phượng cười nhẹ nhàng kéo tay Mộc Thuần Thuần, đột nhiên mẫu tính đại phát( tình mẹ con bộc phát), thân thiết giúp nàng chuẩn bị tất cả.
Ngoài miệng cười, trong lòng vẫn như cũ đối với Mộc Thuần Thuần có tia hận ý do nàng là con chánh thất sinh hạ .
( con mụ khó ưa, giựt chồng người ta mà còn làm thái độ đó, *ta đâm ta chém xẹt xẹt xẹt thành 8001 khúc* hừ)
Một gương mặt khuynh quốc khuynh thành, cùng với mẹ nàng đã chết đi giống nhau như đúc. Mỗi lần nhìn, sẽ để cho nổi hận của bà ta lại tăng thêm mấy phần.