Bạn đang đọc [ H+ ] Ngày Đêm Muốn Thao Em [lichaeng] – Chương 39: Mờ Ám Trong Thang Máy
Chaeyoung đã dự tính trong đầu vài câu để nói với cô rồi chỉ là sự thực chứng minh, những thứ gọi là dũng khí này nọ chỉ mãnh liệt lúc bản thân đang nằm trên giường mơ mộng mà thôi.
Còn đến thời khắc mấu chốt, bị gió thổi qua, toàn bộ câu chữ đều lặng lẽ bay tan tác theo gió. Một chữ nàng cũng nói không nên lời.
“Chờ chị một lát.”
Nàng yên tĩnh cho đến khi nghe được tiếng hít thở ổn định của cô.
Ánh trăng rất sáng. Đối diện với cây đèn trước ký túc xá, mỗi một bậc thang đi xuống ban công in bóng do ánh trăng tạo ra.
Qua điện thoại nàng nghe thấy tiếng bước chân ở phía bên kia, tai nghe thấy tiếng sột soạt, cuối cùng là tiếng cửa ra ban công bị đóng lại.
“Mấy bạn cùng phòng chị toàn làm điều vô nghĩa. Vừa đọc tin nhắn của em xong.”
Ngữ khí bình thản tựa như chuyện đương nhiên.
Giống như bạn bè, cũng giống như là bạn gái.
“Các chị nói chuyện gì thế?”
“Mấy chuyện nhỏ nhặt thôi.”
“Hả?”
“Không hiểu sao?”
“Vâng.”
“Nói về chuyện làm thế nào để có thể thao cho em thoải mái.”
“Cái gì chứ…”
Nàng lấy ngón trỏ đè lên lan can: “Có liên quan gì tới em chứ…”
“Vậy thì có liên quan tới ai được?”
Về điểm này, tâm tư nhỏ của Chaeyoung rục rịch như chết đi sống lại, nhỏ giọng nhắc nhở: “Hồi sáng điện thoại chị có tiếng tin nhắn đến.”
Ý nàng đang nói tới lúc từ căn tin đi ra, có nữ sinh nào đó đã gửi cho cô một tin nhắn.
“Sao vậy? Bây giờ lại bắt đầu quang minh chính đại ghen tuông rồi sao?”
“Nào có.”
Nàng lập tức phản bác. Sau đó lại cảm thấy lời này của cô mơ hồ có hàm nghĩa gì đó.
Còn chưa kịp suy nghĩ lại thì bên ký túc xá của cô có người gọi tên cô, Lisa đáp lại một tiếng.
“Vậy em đi ngủ trước đây.”
“Ừm.”
Cô cúp di động, đối với cuộc nói chuyện vừa ghi lại, khẽ cong khóe miệng.
“Có chuyện gì vậy?”
“Mau nhìn này!” Nhóm bạn cùng phòng đang vây quanh chiếc điện thoại mà thưởng thức, quay đầu nhìn cô với vẻ mặt sung sướng: “Ngực lớn, eo nhỏ tinh tế, giọng nói cũng mềm mại. Ây da, thân hình này, nhìn thôi cũng thấy sướng rồi.”
“Còn chưa đi.”
Nàng bò lại đến trên giường, xoay xoay chiếc đèn bàn nhỏ.
Tuy rằng có vài câu muốn hỏi nữa, nhưng cô thấy tin nhắn của nàng cũng không để tâm, không trả lời mà chỉ gọi điện thoại lại.
… Tựa hồ như là từ lúc hai người quen nhau tới bây giờ, cái duy nhất tương đối bình thường để được gọi là người yêu đó là việc gọi điện thoại cho nhau. Còn ngoài ra thì chỉ có việc lên giường làm mục đích, hay là nói mấy câu tầm thường nhạt nhẽo mà thôi.
“Là Lisa à?” Bạn cùng bàn lấy nắp bút để dưới cằm, cười xấu xa: “Tốc độ phát triển của hai người này thật nhanh nha, tối hôm qua đã đi tới trình độ gọi điện thoại chúc nhau ngủ ngon rồi.”
Cái gì mà gọi điện chúc nhau ngủ ngon…
Nàng nói thầm trong bụng: Còn có chuyện nhanh hơn nữa kìa, nói ra hù chết cậu.
Ngày hôm sau lại là Chủ nhật.
Sinh nhật của lớp trưởng, kêu gọi bạn bè trong lớp đi hát karaoke.
Sau sự kiện thư tỏ tình hôm đó, quan hệ giữa hai người nói xa thì không xa, nói gần lại chẳng gần, chỉ là bạn học bình thường mà thôi. Lần này, bạn bè trong lớp lại có tới hai phần ba mọi người muốn đi. Chaeyoung cũng không hẹp hòi, hắn mời, nàng liền đi cùng với mọi người đến ktv.
Bảy giờ tối. Không còn phòng trống.
Nhân viên tiếp tân dỗ dành mọi người tập trung ở một bên, chờ lớp trưởng cùng người hướng dẫn đặt phòng trước.
Ước chừng năm phút đồng sau, cửa tiệm lại bị đẩy ra. Vài nam sinh theo thứ tự tiến vào.
Người đi sau cùng, quả nhiên không ai khác chính là cô.
Bạn ngồi cùng bàn đứng ở giữa đoàn người lớp nàng, phía trước lại có vài người khác che chắn.
Không nhanh không chậm đi vào bên trong, lười biếng đứng qua một bên.
khoảng cách giữa hai người khá xa, trung gian còn có vài đoàn người đang chờ khác. Có mấy bạn học cùng lớp cũng chú ý tới cô, nhìn vài lần, sau lại liếc nàng.
Trước khi tan học, nàng đã gửi tin nhắn cho cô. Nói là có chút việc, cô cũng không hỏi gì nhiều. Không ngờ lại gặp nhau ở chỗ này.
Rất nhanh, lớp trưởng lớp kia đã kêu bọn họ cùng nhau đi vào. Chaeyoung đi theo đám người cuối cùng, đi vào thang máy.
“Ồ, là Chaeyoung sao!” Lại là bạn của cô: “Trùng hợp ghê.”
Nàng nhìn bọn họ, cười cười.
Cửa thang máy đóng. Hai nhóm người mặc ai nấy nói.
Nàng đứng một bên, Lisa liền xích lại ở bên cạnh nàng, nàng cụp mắt xuống nhưng vẫn có thể ngửi thấy được mùi thơm trên chiếc áo sơ mi ngắn tay của cô hoà cùng với độ cơ thể.
Cô nhìn bộ dạng này của nàng, nhàn nhạt cười.
“Đây chính là có chút việc của em à?”
“Hôm nay sinh nhật bạn cùng lớp.”
“Bạn nào?”
“Lớp trưởng.”
Nàng ngại ngùng, cạnh nàng còn có bạn cùng lớp ở đây, không thể trực tiếp giải thích. Bên hông trái khuất mắt bỗng xuất hiện một luồng nhiệt độ.
Lòng ngón tay thật nóng, có chút khô khan. Không có động tác nào khác, chỉ là nắm ở phía dưới thắt lưng một chút, ôm lấy.
Hô hấp nàng chậm lại.
Hai người vốn là đứng gần, những người khác lại đều tự mình tìm chủ đề nói chuyện với nhau, dường như không có bất cứ ai để ý đến bên này.
Nàng cắn cắn môi, lặng lẽ bảo cô không nên. Lisa cười nhẹ, không buông.
Nàng nhẹ nhàng đẩy tay của cô ra.
Cô cũng rất phối hợp nàng lấy ngón tay đẩy cô ra thì cô lập tức cầm lấy. Sau đó tự nhiên nắm lấy tay nàng.
Tai Chaeyoung nóng đến muốn cháy cả tóc.
Lần đầu tiên nàng nắm tay cô như vậy!
⭐