Bạn đang đọc [ H+ ] Ngày Đêm Muốn Thao Em [lichaeng] – Chương 38: Nàng Thích Cô Bởi Vì Bề Ngoài
“Hai ngươi còn chưa rửa tay xong luôn hả?” Bạn ngồi cùng bàn với cô đã ăn cơm xong, nói nói cười cười đi tới chỗ hai người họ.
“Ừm…”
Chaeyoung nhanh chóng chuyển ánh mắt rời khỏi khuôn mặt cô, một tay lại vặn mở vòi nước, một tay phẩy loạn giữa không trung, bầu không khí dường như làm cho người ta tim đập chân run.
Cô thản nhiên nói chuyện với người bạn kia. Tầm mắt lại lơ đãng nhìn từ tai của nàng xuống, những giọt nước trong suốt đang chuyển động khuấy đảo trên đầu ngón tay nàng.
Nàng không ngốc, bởi vì thích cô lại còn yêu sâu sắc. Mỗi ánh mắt hay động tác của Lisa thu vào tầm mắt nàng đều như được phóng đại lên vô số lần. Lãnh đạm càng lãnh đạm, thân mật càng trở nên thân mật.
Nói tóm lại, mỗi một cử chỉ của cô đối với nàng đều có lực sát thương rất lớn.
Lúc ba người đi ra tới bàn ăn, điện thoại của cô vang lên.
Cô lấy ra xem một cái, không trả lời, trực tiếp bỏ lại vào trong túi áo. Nhưng là bạn của cô ở gần đó đại khái đã nhìn thấy chữ hiển thị trên màn hình, hỏi cô: “Cậu còn chưa nói với Bomi là đã quay lại trường đúng không? Tối qua cô ấy có hỏi chúng tớ mấy câu.”
Ai?
Có phải là cô gái mà hôm trước bạn cùng bàn đã chỉ cho nàng?
“Tớ nói với cô ấy để làm gì.”
Người bạn kia nhìn nàng cười, không trả lời.
Nàng yên lặng đem những lời này nhớ kỹ.
Cho nên, có thể nói thế này hay không, tuy rằng cô gái này theo đuổi cô nhưng cô cũng không thèm quan tâm hay hứng thú?
Bạn ngồi cùng bàn liền trấn an nàng bằng một liều thuốc an thần.
“Lúc ăn cơm tớ đã hỏi giúp cậu rồi. Bạn học của cô ấy nói, trừ người bạn gái trước kia của Lisa thì cậu là người duy nhất mà cô ấy đưa ra ngoài đi chung với bọn họ.”
“Ồ?”
“Cậu ra ngoài với bọn họ khi nào vậy? Sao tớ không biết hả?”
“Có mỗi một lần… đi ra ngoài ăn cơm.”
“Cảm giác thật không tệ, cậu xem tối qua cô ấy đến trước lớp chúng ta chờ cậu lâu như vậy.”
Trong lòng Chaeyoung nói thầm. Lần đó cô mang nàng đi ra ngoài… Là thuê phòng. Ngay tối hôm qua cũng vậy.
Bất quá, cẩn thận ngẫm lại, nếu trong lời nói của cô thật sự đối với nàng có một chút dịu dàng nào đó… Nàng cảm thấy kỳ thực không thể nhìn ra có điểm dịu dàng nào trong đó được.
Nhưng lúc ban đầu, nàng thích cô cũng chính là bởi vì bề ngoài mà thôi. Nói cho cùng, về bản chất của hai người là giống nhau?
Mang theo suy nghĩ đó trong đầu, buổi tối lúc quay về ký túc xá, nàng lặng lẽ cầm điện thoại thật lâu.
Vì sao người ta lại tặng quà, đưa bông tai có cái gì hàm nghĩa gì…
Giống như đem tất cả các câu hỏi này xong thì nàng có thể cho ra một khẳng định kết luận rõ ràng vậy.
Cuối cùng cũng không thể tìm ra được đáp án cuối cùng.
Mười một giờ rưỡi, Lisa hẳn là còn chưa ngủ. Nàng mở tin nhắn ra, chần chừ một lúc lâu rồi bấm ba chữ gửi qua.
“Ngủ rồi sao?”
Một phút.
Hai phút.
Ba phút.
Màn hình sớm tối sầm, khí thế nổi lên bừng bừng vừa rồi càng ngày càng yếu. Nhớ tới lúc cô đọc tin nhắn của cô gái kia xong. Cô chỉ lườm một cái, cầm di động ném sang một bên.
Một giây sau, di động bỗng dưng sáng.
Do quên điều chỉnh âm lượng nên tiếng chuông vang lên.
“Trễ như vậy.” bạn cùng bàn đang ngồi trước đèn học vùi đầu viết báo cáo, ngẩng đầu: “Ai vậy?”
“Điện thoại!”
Nàng đi dép lê, đang do dự là nên vào toilet hay là ra ban công, trong lúc đó do dự một giây chọn chạy ra ban công.
“Vâng.”
“Sao còn chưa ngủ?”
Có lẽ là do cô đeo tai nghe nên thang sắc thật rõ ràng, âm cuối nhẹ bổng hướng thẳng vào trong lòng nàng mà nhẹ rung động.
“Ừm.”
⭐