Bạn đang đọc [ H+ ] Bao Nuôi [lichaeng] – Chương 55: Ông Mặt Trời Nhanh Đi Ngủ Đi
Khoảng thời gian đó hình như nàng đang giận Jisoo vì việc gì đó, chị cũng không thèm để ý đến nàng, chẳng chơi cùng với nàng. Cha già biết chuyện thì ôm một con chó con đến cho nàng, khi nhận được nó nàng vui lắm, cún con thích thè lưỡi liếm nàng, lúc nào cũng chạy lẽo đẽo theo sau, quấn quýt dưới chân nàng. Nó nhanh chóng làm nàng quên đi những chuyện không vui vì chiến tranh lạnh với chị.
Nàng còn nhớ mang máng hôm đó là giữa trưa, nàng đang tắm cho cún con trong sân, cọ rửa cho nó thật kỹ càng, cún con hiếu động không chịu đứng yên một chỗ, nó thích nhảy chồm vào người nàng, làm váy áo của nàng cũng ướt sũng như nó.
Chẳng biết chị xuất hiện ở bên cạnh từ lúc nào, nét mặt thâm trầm nhìn nó chằm chằm.
Cún con vô cùng yêu thích con người, nó nhiệt tình thè lưỡi chạy lao tới chỗ chị, nước dính trên bộ lông văng tung tóe.
Jisoo chậm rãi ngồi xuống, động tác có vẻ cứng ngắc vuốt ve nó.
Nàng gọi một tiếng, cún con quay đầu chạy về phía nàng.
Ngày hôm sau, cún con vốn vẫn luôn quấn quýt lấy nàng nay chẳng thấy đâu nữa.
Hóa ra chị là một con người tàn nhẫn như vậy sao?
—————
Đoàn phim bắt đầu làm việc từ rất sớm, lúc Rosé thức dậy ăn sáng Lisa đã không còn ở nhà nữa.
Nàng vừa ăn trứng luộc vừa tán dóc với ba Park.
“Gần đây con thiếu tiền xài sao?”
Trước kia ba Park cũng hay hỏi nàng vấn đề này, chỉ là mỗi lần như vậy nàng đều tỏ vẻ mình ăn cũng không nhiều, về phần mặc thì đã có các nhãn hiệu thời trang nổi tiếng đem đến tận nhà theo từng quý, có tiền cũng chẳng có chỗ mà tiêu.
“Dạ thiếu.”
Thiếu, thiếu nhiều lắm luôn.
“Con gái cần tiền, dù muốn bao nhiêu ba cũng cho.”
“Ba, ba có thấy là đã nuông chiều con hơi quá hay không?”
“Con giống mẹ, không đặt nặng tiền tài. Ba bận kiếm tiền nên không có nhiều thời gian quan tâm đến con, có muốn bù đắp cho còn thì cũng chẳng có cách nào khác cả. Hơn nữa ba biết, con nhất định sẽ biết chi tiêu đúng chỗ.”
Nàng nghe vậy thì tự thấy thẹn với lòng.
Không phải đâu ba ơi, con đòi tiền là để bao gái đó, con ăn chơi đàng điếm với tiểu minh tinh, hưởng thụ thứ gọi là cảm giác sướng như tiên đó.
Điện thoại báo tin nhận được tin nhắn chuyển tiền đến từ ngân hàng, nàng mang tâm tình vừa áy náy lại khẩn trương đếm từng con số 0, trong nhất thời nàng cảm thấy hạnh phúc đến thật bất ngờ, vui vẻ muốn điên luôn rồi.
Với số tiền này đừng nói là một đêm 4 lần, một đêm 7 nàng còn mua được nữa là, tiêu tiền không chút đắn đo luôn.
_____________
Tại phim trường, Lisa vừa quay xong phân cảnh của mình, đang nhắm mắt nghỉ ngơi, dù là đang trú dưới lều nhưng nhiệt độ vẫn lên tới hơn 40°, có không ít nhân viên và diễn viên cuốn quần lên tới gối nhưng cô vẫn yên tĩnh ngồi trên ghế.
Nàng cầm cái quạt máy mini trên tay chỉa về phía sau gáy của cô: “Cục cưng ơi chị có nóng không?”
“Tạm ổn.”
“Em vừa bước vào đã thấy nóng ná thở rồi.”
“…”
“M không có ở đây sao? Em có xem qua lịch diễn thấy hôm nay cậu ta có cảnh mà nhỉ.”
“Em tìm cậu ta có việc gì?”
“Cậu ta cứ đòi em phải sửa lại kịch bản cho cậu ta, em muốn hỏi thử xem cậu ta muốn sửa như thế nào.”
“Quan hệ giữa hai người đã tốt đến mức cậu ta có thể chi phối cốt truyện của em rồi sao?”
“Không phải, trong kịch bản không phải có cảnh cậu ta bị nữ chính trói lại rồi liếm đầu ngực sao? Cảnh đó vốn dĩ là do em nhất thời hưng phấn viết thêm vào thôi, kết quả cậu ta bảo mình là thẳng nam không thể tiếp thu được cảnh đó, cứ quấn quýt theo xin em sửa mãi.”
Đột nhiên cô cảm thấy có chút đồng cảm cho M
Thừa dịp không ai chú ý tới họ, nàng hưng phấn chống nạnh nói: “Em nói cho cục cưng nghe cái này, bây giờ em là tiểu phú bà rồi đó, chị nghĩ xem có thích cái gì không, em mua cho chị. Hồi trước em hứa sẽ mua xe thể thao cho chị đó, bây giờ em mua cho chị được rồi nè.”
“Lấy được tiền nhuận bút rồi hả?”
“Vẫn chưa. Ba cho em tiền.”
“Vì chị mà đi đòi tiền ba em hả?”
“Ừm.”
“Cho chị quà siêu to khổng lồ như vậy, tối nay muốn chị phục vụ gì đây?”
“… Được không?”
“Muốn chị làm gì cũng được.”
Hôm nay là ngày lành gì mà hạnh phúc cứ tới dồn dập thế này!
“Em muốn nhìn chị ngậm gậy massage.”
Đợi một lúc lâu nhưng vẫn không nghe thấy cô ừ hử gì, nàng tò mò ngước mắt nhìn: “Cục cưng à, chị không muốn hả?”
“Em đúng là vô cùng cố chấp đối với chuyện này ha.”
“Chị đẹp như vậy, chỉ cần tưởng tượng đến hình ảnh đó thôi em đã run rẩy toàn thân rồi.”
“Được thôi.”
“Thật hả!”
“Thật.”
Chờ mong quá đi, ông mặt trời nhanh đi ngủ đi.
“Xin lỗi giám đốc Kim, tôi không nhìn thấy đường nên vô ý đụng vào ngài.”
Rosé chậm chạp quay đầu lại, nhìn thấy một người đàn ông ôm một đống bảng phản quang trong lòng, ăn nói khép nép rối rít xin lỗi Jisoo, còn chị thì đang mặt mày vô cảm nhìn thẳng về phía nàng.
⭐