Đọc truyện Gõ Ba Tiếng Nói Yêu Em – Chương 30: H Nhẹ
Sáng thức dậy thấy em ngoan ngoãn nằm trong vòng tay, gương mặt vẫn vì trận kịch liệt hôm qua ửng đỏ, đáy mắt tôi không tránh được dịu dàng.
Trộm hôn nhẹ lên môi em, không ngờ lại khiến em cựa mình tỉnh giấc.
Em mơ màng ngẩng mặt nhìn tôi, như mèo nhỏ mà dụi đầu vào ngực tôi mấy lần, “Em muốn ngủ, chẳng thích đi làm đâu.”
Tôi nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của em, cẩn thận kéo chăn cho em sợ điều hoà làm em lạnh.
“Vậy ngủ thêm một chút đi, lát chị gọi nhé?”
Em lim dim mắt, bất ngờ xoa thật nhanh lên bộ ngực trần của tôi.
Còn chưa tỉnh ngủ, lại bị động tới chỗ nhạy cảm, tôi ú ớ kêu lên, hai nụ hoa trước ngực chưa hết sưng đỏ lại dựng đứng.
Em nheo mắt nhìn tôi tinh nghịch, ôm lấy tôi chặt cứng.
“Nằm với em, lát mình mua gì đến cơ quan ăn sáng cũng được mà.”
“Vậy sẽ đói mệt đó.”
“Không đói.
Đói thì em ăn chị.”
Nghe em nói vậy, mặt tôi bất giác lại nóng lên.
Những hình ảnh ướŧ áŧ đêm qua vẫn in mồn một trong tâm trí, nay lại đối với sự cọ sát của em mà trên da nổi lên một màu hồng xấu hổ.
Cơ thể em trắng trẻo xinh đẹp, bị tôi dày vò đến mức chỗ nào cũng thấy dấu hôn đỏ sậm.
Ở trên giường lúc này vô cùng quyến rũ, tôi bất giác lại nuốt nước bọt.
“Chị có muốn em không?” Đột ngột em thủ thỉ, tay đặt trên ngực tôi bắt đầu khiêu khích.
“Được…!được chứ? Em còn đau không?”
Em không đáp, cầm lấy tay tôi đặt giữa hai chân mình, nơi ấy cũng đang dần ẩm ướt.
Người tôi nóng ran, chồm lên cơ thể tuyệt mĩ của em để ngắm nhìn.
Dưới ánh nắng buổi sớm, làn da em trắng ngần, đường cong đẹp đẽ rõ ràng trước mắt.
Những dấu hôn đỏ sậm trong mắt tôi trở nên vô cùng quyến rũ.
Em nâng mắt khiêu gợi, quặp chân lấy hông tôi, kéo bụng tôi sát lại với vùng non tơ mềm mại.
“Nào, cho chị nhìn em một chút.” Tôi khàn giọng nói.
Ánh mắt tôi nóng rực khiến gò má em ửng đỏ, nhẹ nhàng tách hai chân.
Những sợi tơ đen nhánh ẩm ướt xấu hổ che đi hai cánh hoa đỏ hồng.
Ở nơi ấy, hạt đậu nhỏ sưng mọng rụt rè ẩn mình.
Tôi không kìm được, lấy ngón tay nhẹ gẩy một cái.
“Ưʍ…” Em khe khẽ rêи ɾỉ.
Đặt tay trên bầu ngực đầy đặn của em, tôi si mê nhào nặn.
Hai nụ hoa xinh xắn màu phấn hồng lại dựng thẳng, đâm vào lòng bàn tay của tôi.
Cảm giác ngứa ngáy râm ran khiến lực trên tay tôi lại càng thêm mạnh bạo.
“Ưʍ…!a…!Trang à…”
Hông tôi di chuyển, ở trên cơ thể của em nhẹ nhàng cọ sát hai nơi thầm kín.
Âm thanh ướŧ áŧ trong phút chốc lại vang vọng khắp căn phòng.
Hơi thở em đứt quãng, hai gò má ửng đỏ, ánh mắt mông lung nhìn tôi, môi xinh hé mở, phát ra âm thanh cực kỳ gợϊ ȶìиɦ.
“A…!Trang à, vào trong em…!đi mà…”
Nụ hôn tôi nhanh chóng đặt trên bụng em, đảo lưỡi liếm một vòng quanh chiếc rốn nhỏ nhắn.
Em rùng mình, cơ thể khẽ vặn vẹo.
Ngón tay tôi xoa nhẹ cửa mình em, đưa đầu ngón trỏ vào khe hẹp ẩm ướt thăm dò.
“Ưʍ…”
Hàng lông mày em hơi nhăn lại, có lẽ đêm qua vẫn còn khiến em đau đớn, chưa thể thích nghi.
Reng reng reng.
Tiếng chuông điện thoại vang lên, tôi trân trối mở mắt nhìn em.
Cả hai đứng hình mất một lúc, bàn tay tôi cứng đờ.
Thật là…
Em bật cười, khẽ đẩy đẩy vai tôi.
“Điện thoại của em, để em nghe đã.” Dứt lời, em liền xoay người, nằm sấp xuống với lấy điện thoại ở đầu giường nghe.
Tôi có chút mất hứng, nhưng nhìn cặp mông tròn trịa của em, trong người lại nóng rực.
“Sao mẹ gọi con sớm thế?” Hoá ra là điện thoại của sếp Hạnh, “Dạ, con biết rồi mà.
Lát con với chị Trang đến…”
Tôi đặt tay trên mông em, như bị mê hoặc mà bóp một cái.
Em giật mình, quay người phụng phịu nhìn tôi.
Ánh mắt em thực sự câu dẫn, đến mức tôi quên mất việc người đang gọi đến là ai, chồm lên cơ thể em mà hôn.
“Ư…” Em không nhịn được mà rên nhẹ, nhưng rồi vội vã bịt chặt miệng ngăn âm thanh gợϊ ȶìиɦ đang muốn phát ra trong cổ họng.
“Dạ…!không…!con đang tắm…!nước…!lạnh…”
Tôi mút mát chiếc cổ thon dài, bàn tay luồn xuống xoa nắn bộ ngực đầy đặn của em.
Em khẽ rùng mình, chịu đựng những nụ hôn nóng nảy của tôi trên lưng.
“Mẹ…!con tắm đã…!lạnh quá…”
Dứt lời, em vội vã ngắt máy, miệng thở dốc hờn trách: “Hư, ai lại như thế.”
Nghe vậy, tôi lại càng muốn thêm trêu đùa.
Tay vuốt ve nụ hoa xinh xinh đang cương cứng, răng cắn nhẹ lên làn da mịn màng trên lưng em.
“Ư…!Trang à…!đừng trêu em mà.”
Người em cong lên đón nhận kíƈɦ ŧɦíƈɦ.
Tôi thuận lợi nâng mông em lên, trượt lưỡi xuống vùng ẩm ướt bên dưới
“Nhi à, sao em lại đẹp đến vậy?”
Dứt lời, tôi nhẹ liếm lên hai cánh hoa ửng đỏ.
Em rùng mình, uốn éo chiếc mông xinh đẹp.
“Trang, vào đi mà…”
Sợ em đau, tôi không dùng đến tay nữa, nút vào hạt đậu e ấp sưng đỏ.
Lưỡi đảo quanh mút mát, âm thanh xấu hổ vang lên, kíƈɦ ŧɦíƈɦ du͙ƈ vọиɠ trong tôi đến phát điên.
Đem lưỡi mình len vào cửa hang chật hẹp, ẩm ướt nóng bừng cùng những ngọt ngào từ mật dịch khiến hơi thở tôi gấp gáp.
Em rên lên, hông đưa đẩy theo nhịp của tôi.
Lưỡi dài nóng ẩm nhẹ nhàng ra vào trong hang động, ma sát lên mọi ngóc ngách.
Hơi thở của em trên giường ngày một gấp, đưa tay siết lấy bàn tay của tôi đang đặt trên cặp mông tròn trịa.
“Trang à…!Em ra mất…”
Tôi càng thêm đẩy nhanh tốc độ, mút mát nơi chật hẹp đang không ngừng co bóp của em.
“Aaaa…”
Em gồng người, thở mạnh một tiếng.
Ở phía dưới vùng non tơ chảy ra một dòng dịch mật thơm ngọt, tôi tham lam nút hết lấy.
Người em mềm nhũn, nằm xoãi ra giường, lim dim mắt nhìn tôi.
“Em có thoải mái không?” Tôi quyến luyến vuốt ve làn da mịn màng của em, nhìn những dấu hôn đỏ hồng càng thêm si mê.
“Nhi, em đẹp lắm.”
Ánh mắt em phủ một làn nước mỏng manh, cầm lấy bàn tay tôi hôn nhẹ một cái.
“Em thích mỗi chị thôi.
Trang là của em…”
Mỉm cười dịu dàng, tôi kéo chăn cho em, ôm em vào lòng thì thầm: “Ngủ chút đi, lát chị gọi em dậy.”
Em gật đầu, mơ màng tiến vào giấc ngủ trong vòng tay tôi.
Nhìn hai vết máu đỏ sậm trên ga trải giường, trong lòng lâng lâng hạnh phúc.
Tôi hôn nhẹ lên mái tóc của em, thì thầm: “Chị yêu em, Nhi à.”
Bởi vì trận vận động kịch liệt vào sáng sớm, nên chúng tôi đến cơ quan muộn hơn hẳn với mọi người.
Lúc vào thang máy, tôi hỏi: “Sao sáng sớm sếp đã gọi rồi?”
“Em không rõ, hình như phòng hạch toán có người mới, nên mẹ muốn chị đến để hướng dẫn cho người ta nữa.
Mẹ bảo chị mát tay, đào tạo ai cũng được.” Em ngáp một cái, ôm tay tôi chặt cứng, khẽ dụi dụi.
“Ngoan, em về chỗ nghỉ, chị xuống mua đồ ăn đem cho em nhé?”
“Vâng ạ.”
Nhìn em mệt mỏi, tôi có chút áy náy.
Lần sau phải thực sự kiềm lại thôi, nếu không mỗi lần em sang ngủ lại đều uể oải như vậy, đi làm sẽ mệt lắm.
Thoáng thấy bóng tôi và em xuất hiện ở ngưỡng cửa, sếp Hạnh từ xa đã nhăn mày.
“Hai cái đứa kia, dậy rõ sớm mà bây giờ mới đến à? Lại đây xem nào.”
Tôi thì lúng túng, mặt ửng đỏ tim đập rộn ràng.
Ấy vậy mà em rất tự nhiên kéo tay tôi đi về phòng hạch toán, vui vẻ đáp: “Con với chị Trang bị tắc đường đấy.
Chị Trang chuyển chỗ ở rồi, cách xa lắm.”
“Ơ thế à? Hèn nào con Nhi đòi nằng nặc đến xem thử.” Sếp gật gật gù gù.
Tôi gãi gãi đầu, cười trừ lấp liếm xấu hổ.
“À đúng rồi, con Nhi nó chuyển phòng khác nên phải tuyển gấp thêm nhân lực cho phòng hạch toán.” Sếp Hạnh vẫy vẫy tay gọi Trang lại, “Đây, người quen của mày đấy.
Cả phòng làm quen nhau hết rồi.”
Tôi kinh ngạc, ngờ vực hỏi: “Dạ, quen em ạ?”
Lời vừa dứt, bỗng nhiên chỗ ngồi bên cạnh có người đứng dậy.
“Chị Trang, mình cuối cùng cũng là đồng nghiệp rồi.
Sắp tới giúp đỡ em nha.” Cô gái ấy nghiêng đầu mỉm cười, không chút kiêng nể mà liếc mắt sang phía Lan Nhi.
Tôi sững người, sống lưng bất chợt lạnh lẽo.
“Chị để cái Phương ngồi cạnh mày luôn đấy nhé.” Trưởng phòng còn rất tự hào cười lớn.
Tôi vội vã quay người nhìn em, chỉ thấy trong đáy mắt em sát khí đằng đằng.
Em nhìn Phương, thật sự cứ như muốn lao vào đánh cho cô ấy một trận tơi bời.
“Nhi, chuyện này chị không biết.” Tôi hạ giọng giải thích.
“Em biết.”
“Đừng tức giận được không?”
Em siết chặt tay tôi, nghiến răng ken két: “Con điên đấy nó không muốn buông tha cho chị chứ gì? Được rồi, nó tự vác xác đến đây, em cho nó biết thế nào là vợ của Trang.”