Giới Thần

Chương 996: Dọc theo thiên mệnh


Đọc truyện Giới Thần – Chương 996: Dọc theo thiên mệnh

“Ngaoooooooo….gầm……” một đạo long ngâm cao vút tận mây xanh vang lên, kéo theo đó là vô tận long uy như hãn hải vô biên vô tận khủng bố khắp thiên địa ầm ầm mà phủ xuống.

Một cỗ kinh khủng uy năng phún dũng ra ngoài, trực tiếp liền nhấn chìm một mảnh Trung Thiên Vực trong ngập trời uy thế.

Cỗ long uy này to lớn bàng bạc đến cực điểm, mạnh mẽ đến khủng bố tựa như muốn phá rách cả thương khung, chấn cho pháp tắc thiên địa rung rẩy, nhưng mà thần kỳ là không hề phát sinh ra cấm kỵ chi lực.

Nó khủng bố mà bá đạo, to lớn mạnh mẽ có thể ảnh hưởng tới cả thiên đạo nhưng lại kỳ dị không bị thiên đạo phong cấm.

Lực lượng này tựa như đã có một tầng phẩm cấp vượt qua cả rất nhiều giới hạn mà nhân loại biết đến, nó tựa như một loại lực lượng tối thượng trong trời đất đã có thể sánh ngang cùng thiên uy.

Tuy nhiên trên đây là chỉ có một mảnh long bì, không phải cả một con rồng, cho nên uy năng mà nó phát ra e rằng chỉ là một bản thu nhỏ của long, có thể suy đoán được rằng bản thể một con rồng sẽ là lực lượng tới cỡ nào.

Tuy nhiên, dù là hiện giờ nó chỉ là một mảnh nhỏ da rồng luyện chế thô sơ thành phật bảo nhưng lại có được mấy ngàn năm ôn dưỡng của A La Hán Phật, xúc tích sâu dầy đã có được uy năng cường đại của một món Thiên cấp phật bảo.

Cộng thêm vào tu vi thức hải Thiên Thần cảnh La Hán Đạo Quả của Dương Tiêu, uy lực của nó đã đạt đến mức độ không cần nhìn Thiên Thần Cảnh cường giả bình thường khác.


Ở ngoài ngàn mét, 7 vị bán thần đều nhất loạt không dám tiến vào.

“Tốt lắm Dương Tiêu, không ngờ còn có được tu vi Thiên Thần cảnh, quả nhiên là kỳ tài hiếm có…chỉ cần ngươi chịu trở về bổn tộc, bổn tọa hứa sẽ để ngươi bỏ qua tất cả nghi thức giám sát huyết luyện, chỉ cần ký kết mệnh hồn khế ước là có thể nhận tổ quy tông”

Thu Phương Minh từ xa vọng lại, giọng nói ẩn chứa sự kích động

Nghi thức giám sát và huyết luyện là đặc thù nghi thức bắt buộc của những con em ngoại tộc, phân chi phải tiến hành để được vào dòng chính.

Nghi thức này gồm có Huyết Luyện: chính là liên tục đấu với con em dòng chính đời thứ 8 trở lên trong thời gian 3 ngày duy trì không bại, sau đó lại dùng thời gian 1 năm đấu cùng đệ tử đời thứ 7 duy trì không chết.

Sau đó mới là đủ tư cách vượt qua, tuy nhiên gia quy này khắc nghiệt cực điểm, xưa nay rất hiếm có tiền lệ còn sống.

Nếu như ngươi may mắn còn sống sẽ thực hiện tiếp nghi thức Giám Sát, chính là cho ngươi dùng 10 năm làm sai vặt, đổ bô tiểu, dọn nhà xí, rót trà…sau 10 năm làm việc đạt yêu cầu mới là được chính thức bổ nhiệm làm dòng chính.

Nghi thức này chính là dùng để mài đi góc cạnh dậy dỗ tên đó biết làm con chó trung thành và an phận.

Tại vì ngoại tộc thì vĩnh viễn cũng chỉ là ngoại tộc, dù ưu tú cỡ nào cũng không thể được thăng tiến, có chăng chỉ là được mang cái danh đệ tử thế gia, lúc ra ngoài sẽ là người người nịnh bợ. Lợi ích đơn giản chỉ có vậy

Thu Phương Minh nói câu này cũng chính là một sự nhượng bộ cực lớn, là gia tộc mở ra một cánh cửa cực rộng, đem Dương Tiêu thu nạp sẽ không phải như những hạ đẳng bình thường khác có thể so, là tiền đồ vô lượng.

Lúc này, trên người Dương Tiêu khí thế dần tán đi thu liễm vào trong chỉ để lại một đạo bảo quang tường hòa, từ bi ấm áp mà cương mãnh không phát.

Nhìn thấy hắn vừa thu liễm khí tức, một đám nhân vật lại lần nữa vây quanh, kín không chỗ lọt

Thu Phương Minh vui vẻ hô gọi.

“Hahaha…quả nhiên thiên tài đều thông minh và biết điều, tiểu tử lập tức theo ta về Thu gia…bổn tọa hạ thân phận tự mình hộ tống ngươi đi”


Dương gia mấy người nhìn thấy vậy cũng không dám nói thêm câu nào, Thu gia thế lực mạnh mẽ dương gia còn chưa đủ tư cách tranh giành

“Được…chờ về Thu gia, ngươi có thể lại trở về Dương gia nhận giáo dục gia quy, lúc đó hai nhà cùng vì ngươi xuất ra tài nguyên chắc chắn đưa ngươi lên đỉnh cao tọa hạ…hahahahaha” Dương Đình Nghiệp

Dương Tiêu vẫn như cũ không trả lời họ, hắn khi vừa thu lại Phật lực liền cũng dần dần biến đổi khí tức.

Phật quang lúc tán đi lại trở về mờ mịt tối ảnh, một thân dị lực cũng theo đó tắt ngúm, khí chất trên người hắn cũng tức thì biến đổi tựa như thành người khác.

Tuy nhiên lại vẫn hơi chút hơi tức của Dương Tiêu, còn lại chủ yếu là bản thể khí tức. 

“Là Tiêu ca…” Doãn Kế Anh không tim không phổi vừa thấy hắn liền nhào tới.

Theo đó là Doãn Lục Anh, Doãn Minh Anh, Băng Nhi, Mộng Khinh Nhu cũng đi tới.

Đám bán thần cấp bây giờ mới bất ngờ phát hiện, không ngờ tại trong phạm vi này ngoại trừ họ cố thủ chịu được lại vẫn còn có mấy cô gái này.

Hơn nữa có vẻ như họ còn ở gần hơn cả bọn họ, đồng thời còn khỏe mạnh không chút nào khó chịu, rất dễ nhìn ra được là do Dương Tiêu này cố ý bảo hộ mới được.


Nhìn ra được điều này, ai nấy trong mắt đều lóe lên một tia ngoan độc.

“Dương Tiêu, ngươi còn có nhược điểm bậc này, ta xem ngươi còn có thể thoát khỏi 5 ngón tay của ta sao?” Dương Đình Nghiệp âm thầm nghĩ

“Hahahaha…mấy vị cô nương này hẳn là cháu dâu tương lai của ta đi,…lần này Dương Tiêu trước về Thu gia nhận tổ quy tông, xong việc này sẽ trở về, các nàng chi bằng theo ta về Dương gia đi…chính ta sẽ chuẩn bị sẵn sính lễ bày trước tiệc cưới cho nam nữ các ngươi thành hôn…hahahahaha”

Lời Dương Đình Nghiệp nói ra dù là ai hơi thông minh một chút đều hiểu, đó là bắt con tin

Nhưng mà bây giờ đứng đó, Thiên vẫn như cũ bất vi sở động, các mỹ nữ cũng chỉ chú tâm tới hắn chẳng chút nào quan tâm mấy lão già này ý đồ.

“Tiêu ca…huynh sao rồi?” Doãn Kế Anh nhu tình hỏi

“Uhm, mệnh số thật phức tạp rối rắm, hừm…không phải cuối cùng cũng một kết quả thôi sao, để đó ta giúp “các ngươi” đơn giản”

Nói câu này, hắn mới cưới mỉa mai hướng bầu trời xem thường, lúc này ánh mắt hắn mới lần đầu tiên đáo tới chỗ Thu Phương Minh, sát ý nhè nhẹ tản ra


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.