Đọc truyện Giáo Sư Àanh Hại Chết Em Rồi! – Chương 17
Thấy Cẩn Mai rủ thành công Tuấn Hạo mà Tiểu Kỳ đứng một góc lắc đầu chán cô bạn lanh chanh của mình,vậy là kế hoạch gắn ghép cho thầy Phong và Mai Mai đã thất bại lần một,hazzz Tiểu Kỳ này biết nói sao với bà Triệu đây.
Mà chơi thân với thầy Phong từ nhỏ vậy Cẩn Mai cũng không nhận ra là sao nhỉ?Không biết tại sao mình có thể chơi với đứa bạn như này,đúng là mình quá giỏi rồi,tuyệt vời!!-Tiểu Kỳ tự khen mình rồi đi ra khỏi lớp.
*Ring ring*Tiếng điện thoại reo lên,bà Triệu đang rán thịt thì vội vội vàng vàng tắt bếp đi rồi chạy ra nghe điện thoại.
Là số của Tiểu Kỳ gọi đến.
“Sao vậy Kỳ Kỳ?”-Bà Triệu nhẹ nhàng hỏi.
Gì chứ bà Triệu yêu thương Tiểu Kỳ như người một nhà vậy,bố mẹ Tiểu Kỳ đi làm xa ít khi về được,bà biết Tiểu Kỳ luôn phải tự lập một mình nên rất hiểu cô gái sống nội tâm này.
“Mẹ Triệu à,hình như kế hoạch này thất bại rồi”-Tiểu Kỳ thở dài -” Mà cũng tại cái người tên Tuấn Hạo đó”Bà Triệu lúc này mới nhớ ra-” Thì ra là Tuấn Hạo,chúng nó chơi với nhau cũng thân mà Cẩn Mai nó chắc không nhớ được Phong Thần là ai nên đi với cái cậu Tuấn Hạo đó là lẽ đương nhiên,vậy mà mẹ quên mất”-Bà Triệu tự trách mình sơ suất.
-” Thôi không được thì thôi,chuyển kế hoạch cũng được mà mẹ”-Tiểu Kỳ an ủi bà Triệu.
Bà Triệu:” Ừ,vậy thế nhé,con nghĩ xem ,có gì ta gọi lại”Tiểu Kỳ:” Vâng,vậy con tắt máy trước,sắp vào lớp rồi”Bà Triệu:” Ừ tạm biệt con!”*Tít tít**Tan học*Tiểu Kỳ theo lén lút từng bước chân của thầy Phong đến tận nhà xe.
“Ơ đâu rồi nhỉ? Vừa thấy đây mà,không lẽ mình nhìn nhầm?”-Tiểu Kỳ tự thắc mắc,vừa thấy thầy Phong ở đây mà biến đi đâu rồi?.
“Em học sinh này tìm tôi có chuyện gì mà phải lén lút như vậy?”-Tiếng Phong Thần từ đằng sau khiến Tiểu Kỳ tý thì rơi tim ra ngoài.
“À! em!.
em! “-Vừa bị giật mình còn chưa kịp hoàng hồn đã phải đối mặt với tên Ma Vương này làm Tiểu Kỳ hơi rối chưa định hình kịp,tay này nắm chặt tay kia đến toát mồ hôi.
Phong Thần:” Ai làm gì em đâu mà sợ thế?”Tiểu Kỳ gắng nuốt một cụm nước bọt xuống cổ họng một cách khó khăn rồi nặn ra từng chữ:” Thầy!.
thầy đã đi mua đồ để cắm trại chưa?”Phong Thần:” Làm gì?em muốn đi cùng tôi à?””À không không!!em có người đi cùng rồi,em hỏi dùm Tiểu Kỳ thôi,đây là lần đầu tiên nó đi không biết nên mua gì nên em nhờ thầy đi cùng ấy mà”-Tiểu Kỳ vội xua xua tay khẳng định lại.
Phong Thần:” Em có thể đi cùng mà?”Tiểu Kỳ:” Em vừa nói rồi,em có hẹn với bạn trai”Phong Thần:” Nhưng hôm qua tôi lỡ hứa với cô Tô rồi”Tiểu Kỳ gật đầu:” Vậy thôi,em đi trước đây”Tiểu Kỳ quay lưng đi thì tiếng thầy Phong vọng lại-” Nhưng em ấy đã có ai đi cùng chưa?”Tiểu Kỳ cười thầm đáp:” Hình như chưa đâu giáo sư “Phong Thần:” Ừ! ừ,vậy em về trước đi”Tiểu Kỳ:” Vâng,tạm biệt thầy”*Vậy không lẽ hôm qua Triệu Cẩn Mai gọi điện cho mình ý muốn mình đi cùng?*-Phong Thần hiểu ra-“Vậy sao em ấy không nói thẳng luôn nhỉ,ngập ngừng vậy làm gì,con gái đúng là khó hiểu “.
*Tại cổng trường*”Cẩn Mai,cậu đợi ai vậy? Đi cùng mình không,lên đây mình trở về luôn”-Tuấn Hạo dừng chiếc xe ô tô lại trước mặt cô.
” Thôi cậu về trước đi,mình đợi Tiểu Kỳ về cùng”-Vừa nói cô vừa ngó vào trong sân trường đưa mắt tìm cô bạn mãi mà không thấy đâu cả.
“Cẩn Mai!!!”-Tiếng Tiểu Kỳ hét lên gọi Cẩn Mai.
“Thôi mình thấy cậu ấy kia rồi,tạm biệt nhé!”-Cẩn Mai chào Tuấn Hạo rồi chạy ra chỗ cô bạn.
( Mọi thắc mắc muốn liên hệ tác giả vui lòng nhắn qua ” dpt.
com “).