Đọc truyện Giả Vờ – Chương 28
Ariel cùng Joe đứng trước mộ Jimmy…
Ar nói thầm “Jimmy à…cuộc đời thật bất công…….sự ra đi của anh để lại một chỗ trống không thể nào bù đắp trong lòng moị người….Da nhiều khi em thấy ganh tỵ với tình yêu của hai người…Anh và Ha na….Sao hai người luôn suôn sẻ còn em và Joe thì gặp không ít sóng gió????
Nhưng bi giờ em mới hiểu….mỗi người một số mạng….Nỗi đau mà Ha na phải gánh chịu……có lẽ không ai có thể vượt qua…….Nhưng cô ấy rất can đảm…….Vì thế…..anh ở trên trời cao hãy phù hộ ẹ con cô ấy……sống vui vẻ…Dù em biết rằng điều đó thật khó khăn………….
Ai dường như cũng có tâm sự muốn thổ lộ với Jimmy….
Ha na đã thôi khóc….nhìn mọi người mỉm cười……
ss cũng thấy yên trong lòng…..
Mike và Rainne nắm chặt tay nhau…trải qua bao nhiêu chuyện…hai đứa mới thấy cần phải trân trọng biết bao hạnh phúc đang có………
————————————–
-Em còn yếu lắm…đừng về Mỹ khi này……(ss ngăn Ha na khi cô cố tình về cùng mọi người)
-Em không sao chị ạ….em muốn quay về Mỹ một lần nữa….Lần cuối để chính thức chào tạm biệt Jimmy…
Biết là không ngăn được Ha na…mọi người đành đồng ý cho Ha na đi cùng……..
Trước khi đi,Ella đến trước mộ em trai mình mà nói:
-Jimmy à!!! Hãy sống tốt nhé…hãy bảo vệ vợ con em…con bé mòn mỏi vì em …chị thấy thương nó quá….Chị đến để chào tạm biệt em…Chị sẽ sang Nhật tiếp quản công ty của ba……Em hãy phù hộ cho ba má…..mau bình tâm trở lại….Còn chị,em đừng lo lắng nhé…….Chị sẽ hạnh phúc mà…..Jimmy này…..đã bao giờ chị nói là chị thương em chưa nhỉ????Chắc chưa phải không????Chị thật là vụng về……..hôm nay chị nói thật cho em biết……Chị thương em nhiều lắm………
Có em là em trai chị ….Đó là hạnh phúc của đời chị…
Jimmy này…nếu có kiếp sau…chị em mình vẫn là chị em chứ????
Chị thương em lắm Jimmy ơi….
Tạm biệt……..
Về tới nhà…mọi người chần chừ một lúc mới mở cửa……
Ở đâu…bất cứ chỗ nào trong ngôi nhà…cũng đầy ắp hình ảnh của Jimmy….
Ha na xuống bếp…..
Bồng bềnh hình ảnh……Jimmy bên cái bếp
-Anh có biết rán trứng không đấy….
Jimmy không nói ji chỉ cười……..
Ở góc tường…….Cây đàn ghi ta vẫn dựng ở đó….
hình ảnh jimmy gảy đàn mà hát…cứ vang vọng đâu đây…Tiếng đàn…giọng hát của Jimmy…mới đó thôi mà như vọng về từ một nơi xa lắm………
Ha na nhỏ một giọt nước mắt……….
Cô đẩy cửa bước ra ngoài………..Còn đó …bãi cỏ mỗi ngày hai đứa tưới nứoc nô đùa….
Còn đó cánh cổng hai đứa vẫn thường đu đẩy……..
Cảnh thì vẫn thế mà người nay ở đâu….
Ha na sắp xếp xong hành lý..
Bước ra ngoài……..
-Em muốn đi đâu???(Chun hỏi?)
-Em muốn ra biển……
Mọi người sẽ đi cùng em…….
Ha na bước ra khỏi căn nhà…..nhìn lại mà thấy cuộn lên một cảm giác nghẹn ngào…..
Chiếc xe màu đỏ tươi…vẫn còn ở đấy…Chiếc xe mà ngày nào Jimmy cũng ngồi đó đợi Ha na…cùng đi học….
-Sao em lâu thế???
-Em biết rồi…lần sau sẽ không để anh đợi nữa………
Kí ức tràn về…….Ha na vội quay mặt đi ngăn dòng nước mắt
Biển….dịu dàng……từng đợt sóng nối đuôi nhau xô bờ….
Ha na lặng lẽ nói với biển tâm sự của mình…….
Jimmy à…em yêu anh lắm…..những ngày tháng sống chung với anh là những ngày tháng đẹp nhất trong đời em…cho dù nó có ngắn ngủi nhưng đối với em…như vậy là mãn nguyện lắm rồi….
Dù anh ở đâu…anh vẫn là ngôi sao sáng nhất và cũng là duy nhất trong lòng em…Cuộc đời em có được tình yêu của anh thật là ý nghĩa….Em không còn ji để hối hận….
Em đến tạm biệt anh………tối nay em sẽ về Đài Loan….
Em nhất định sẽ sinh cho anh một đứa con thật kháu khỉnh…rồi sau này lớn lên…em sẽ kể cho nó nghe chuyện của chúng mình…….
Em yêu anh lắm….hãy ở bên em nhé……như vậy…là đủ rồi………
—————————
Ha na về nhà trước….Ariel Rainne và Mike,jJoe về cùng Ha na…ss ở lại…nhìn biển…tới khi trời tối hắn mới về……..
Chun đi cạnh ss…
Con đường ánh lên một màu đỏ le lói của đèn đường….
Hai người đi cạnh nhau …Không ai nói ji…..
Một lúc sau….ss lên tiếng:
-Em sẽ đi Nhật….ngay ngày mai…
Chun không nói ..chỉ nhìn ss…Một ánh mắt thật nồng ấm…..
-Em hãy giữ gìn sức khỏe nhé….
-vâng….
Đi thêm một đoạn nữa….Chun quay sang hỏi ss:
-Để anh cõng em được không???Một lần này thôi……
ss gật đầu….
Chun cõng ss……con đường đi mãi đi mãi không hết…
Chun chỉ mong con đường cứ dài mãi…
Còn ss mong có thể cùng Chun đi mãi thế này…………..
——————————–
Về tới nơi…..
Ha na đã ra sân bay…..
cả nhà sau khi biết ngày mai ss sẽ lên đường thì buồn lắm…..không ai nói ji…Rainne và Ariel ôm ss khóc:
-Em sẽ nhớ chị lắm……
-Chị cũng nhất định sẽ nhớ các em lắm….ở lại mạnh khỏe nhé….
Sáng sớm Hôm sau ss chào từ biệt mọi người…………
-Không cần tiễn…..như vậy chị mới tự đi được……..(ss mắt đỏ hoe)
-Nhưng(Joe)
-Mike và Joe…hãy chăm sóc thật tốt cho Rainne và Ariel…các em hãy sống thật hạnh phúc….nhé…
-Chị đừng quên tụi em nhé….Ariel khóc ôm chầm lấy ss
-Tất nhiên rồi…Chúng ta là một gia đình cơ mà…..
ss ôm từng người….ánh mắt lưu luyến bịn rịn…
-Mọi người hãy bảo trọng nhé…ss quay gót….
Mọi người nhìn theo bóng ss….Nỗi nhớ những ngày thág cũ cồn cào trong lòng…
Ha na rồi cả ss nữa….mọi người cứ đi dần…Ngôi nhà trở nên hiu quạnh…..
Ngồi ở bàn…….mọi người nhìn nhau mà không nói câu nào…
Đột nhiên Chun đứng dậy:
-Anh phải sang Nhật..để cô ấy một mình anh không yên tâm……..
Chun chạy nhanh vào thu xếp hành lý……
Chun bế theo con CAm chào từ biệt mọi người….Mọi người cùng cổ vũ cho Chun..
-Anh tin là mình sẽ mang đến hạnh phúc cho cô ấy…..(Chun quả quyết)
Rồi Chun cũng bước ra khỏi nhà……để đi tìm hạnh phúc…….
Rainne và Mike cũng bàn bạc là sẽ trở về Đài Loan……..
Ariel và Joe thì không nói ji……….
Mọi người thấy thật hụt hẫng………
Hôm sau……Mike và Rainne lên đường…….
Hôm sau nữa…Joe và Ariel dọn nhà….ngôi nhà bây giờ chẳng như trước nữa…Nơi đâu cũng ngập tràn hình ảnh của mọi người……..hai đứa quyết định chuyển đến mọt nơi nhỏ hơn….ấm áp hơn….
Trước khi đi…Ariel còn ngoaí nhìn lại…
Em nhất định sẽ nhớ nơi này lắm……….
Hồi ức trở về………….ngôi nhà nơi chất chứa kỉ niệm của những tháng ngày hạnh phúc và cả những giọt nước mắt đau buồn……….
Nhìn lại…nơi đây có quá nhiều kỉ niệm..mà có lẽ mỗi người chẳng thể nào quên…
Hít một hơi thật sâu……
Ariel tự nhủ….Có lẽ bây giờ mỗi người sẽ tự đi trên con đường của mình……
tuy là chia tay…..
Nhưng rất có thể phía cuối con đường có một khúc giao nhau….
Và khi đó mọi người sẽ lại gặp nhau….
Mỉm cười…Ariel bước lên xe……ở đó Joe đang đợi……
5 năm sau
– Jimmy con làm cái gì vậy ???
Hana đang vẽ bản thiết kế vừa quát thằng con trai yêu quý
– mẹ ơi ……
thằng bé ngó nhìn mẹ nó bằng ánh mắt long lanh có chút gì đó hững hờ, Hana rời khỏi chiếc ghế xoay, ngồi xuống cạnh thằng bé ………
– sao vậy ??? con trai
– tại sao bạn lớp con lại bảo con là đứa trẻ ko có bố ah
Nghe câu hỏi ngây thơ của thằng con trai bé bỏng dường như Hana lại muốn khóc, Jimmy đã ra đi được 5 năm, nhưng tất cả những gì về hắn còn đọng lại 1 cách rõ ràng in đậm trong trí nhớ nó ……….. Nó khẽ vuốt đầu thằng bé và nói dịu dàng ……….
– vì bố con là 1 người tốt!!!!! thượng đế cần bố con !!!!
– thương đế !!!! thương đế là ai hả mẹ !!!! sao thượng đế lại cần bố con
– mẹ cũng ko biết nói sao nữa!!!! lớn rồi con sẽ hiểu
Reng ………. Reng ……… Reng : con dế thân yêu khiến Nó giật bắn cả mình, bỏ lại nỗi nhớ về Jimmy câu nói ngu ngốc của đứa bé nó nhấc máy …
– alo!!!! tôi Hana xin nghe ah
– He he chào cô thiết kế nổi tiếng ………
– chị Ella ah
– uhm chị đây!!!!! hỳ
– có chuyện gì mà chị gọi lúc này thế
– nhớ em chị gọi ko được sao ????
– nhớ em chị có phét hok thế !!!! cái nhớ đấy chị dành hết cho anh rể Chun rồi làm gì có phần em
– con bé này nhanh mồm nhanh miệng nhở
– thì cũng bình thường thôi!!! thế chị gọi nem có chuyện gì ????
– ngày kia là ngày dỗ 5 năm của Jimmy rồi em có về Đài loan ko !!!!!
– nhất định em phải về rồi !!!!
– vậy hẹn em ngày kia gặp nha!!!!
Chưa kịp để nó nói gì ss đã cúp phát máy chỉ để nó đứng đấy khẽ lắc đầu lẩm bẩm
– 5 năm rồi mà tính vẫn thế!!!! cưới chồng rùi mà chẳng thay đổi gì cả
Rồi nó lại quay sang thằng con yêu quý
– Jimmy ngoan!!!! ngày kia về đài loan nghe con
– ủa sao mẹ bảo chỉ có dịp tết mới được về
– bây giờ thì khác rồi !!!! mẹ cũng cần cho 1 người gặp mặt con
Khác gì chứ !!!! hình dáng nó khác hay lòng nó vơi chút đã được thanh thản ………… Nó sẽ giới thiệu với ai ……………. với Jimmy người bố đáng thương của thằng bé ư…………
~Thôn ngưu gia ……….
– oáp !!!!
Nó ngáp cái ngáp dài đến tận mang tai ………..
– mấy giờ rồi anh !!!!
– 8 giờ rồi đó
Joel trả lời nó ……. ngón tay vẫn lia thoăn thoắt trên cái máy laptop
– mau mau gọi con đi học !!!! muôn mất thôi
Nó nhanh ***ng trèo xuống giường ………..
– Còn để em gọi sao!!!! Nó đã đi theo xe buýt của trường rồi
Nó thở phào nhẹ nhõm
– may thế !!!!
Xin giời thiệu ọi người nghe, đôi vợ chồng tôi vừa nhắc đến là ariel & joel, 1 cặp vợ chồng hạnh phúc, joel làm trưởng phòng maketting tại 1 công ty lớn, còn con bé ariel chấp nhận làm 1 bà nội trợ ko những hiền, đảm đang mà con còn hiểu tâm lí con gái cực kì, đấy nhắc mới nhớ nó có 1 đứa con gái năm nay mới lên 3 tuổi rưỡi ………. nhưng con bé đấy nó khôn đáo để …….. sáng ko cho nó bit tết nó hok chịu đi học ………. phải cho cả nó mặc váy nữa cơ …………..giới thiệu thế đủ rồi quay lại câu chuyện chính
– ariel này!!!!
Joel xoay cái ghế sang nhìn ariel, Nó cũng chớp chớp cái mắt nhìn lại ……..
– sao anh???
– em còn nhớ Jimmy ko
mặt nó trùng xuống ……… nó dường như suy nghĩ 1 cái gì đó ………
– em nhớ
– ngày kia là giỗ 5 năm của cậu ấy chúng ta về đài loan nhá …….
– uhm!!!! được !!!! chúng mình sẽ về thăm cậu ấy
Nó nhớ ……. và hắn cũng nhớ từng nụ cười ……… từng cái nhìn …….. từng cái dỗi hờn tất cả dường như ko mất đi đâu được ………
Cùng lúc ấy tại Mĩ !!!!
– anh !!!! anh Mike quần ………… quần đâu thằng bé nó lại tè dầm rùi
– đợi anh tí !!!!
Mike chạy ra chạy vào với chức vụ ông chồng đảm đang ………. sau khi cưới chúng nó đến mĩ làm việc và sống tại ngôi nhà cũ ….. tại ngôi nhà này to bỏ ko thì phí …………. mà ở đây còn đầy ắp kỉ niệm nữa chứ ………. ngoài ra chúng nó có 1 đứa con 1 tuổi, bọn này cưới thì hok muộn nhưng lại đẻ muộn ………
– anh này !!!!
Rannei vừa thay tã cho con mắt vẫn vừa ngước lên nhìn Mike ” yêu quý “
– năm nay mình về đài loan được ko anh !!!!
– uhm cũng được thối!!! nhưng tại sao em lại muốn về đó!!!!
– Em muốn đên thăm mộ Jimmy lâu lắm rồi em chưa tới đó !!!!!
Vừa nói nó vừa đưa ánh mắt buồn bã về chỗ phòng Jimmy ngày trước ………. nó với Jimmy có thể ko thân ……. chưa từng 1 lần ngỗi nói chuyện nghiêm túc ……… nhưng nó lại nhớ ……… nhớ tất cả mọi thứ về Jimmy ……….. bài hát Jimmy đã từng hát …….. cái nhìn , nụ cười ………..
2 ngày sau !!!! tại đài loan
– chúng con ra mộ Jimmy đầu mẹ ah
– uhm được rồi !!!! về nhanh còn ăn cơm
mẹ ss nói vọng ra
– vâng ah !!!
đây chắc chắn là giọng của Hana hôm qua nó vừa mỚI bay về đài loan xong
Trên đường đi chúng nó nói đủ thứ chuyện ……… còn Chun đâu sao chẳng thấy xen lời vào ……….. ah hoá ra ông này con đang bận bù đầu với mấy cái dự án
– cô ơi bao giờ em bé mới được sinh ra ah
thằng bé con của Hana hỏi ss Ella rồi lại ngước nhìn lên cái bụng to tướng của ss
– hỳ !!! sắp sinh rồi !!!! bé Jimmy đẹp zai của bác
~- rồi !!!! anh xong việc rồi đang trên đường đến đây ( tiếng Chun oang oang trong điện thoại )
– anh đến mau lên !!!! ko em giết đó
– vợ sinh đừng cáu ảnh hưởng đến thai nhi
– rôi đến ngay nhé
ss lại chơi trò cúp điện thoại chẳng kịp để Chun nói tiếp
– kittttttt tiếng ôtô phanh gấp làm chủ nhân cả 2 chiếc xe giật cả mình
– làm cái trò gì thế đui ah
lần này cả 2 chú nhân lại cùng ngó mặt ra chửi ………. sau 5s ngạc nhiên 10 chuyển sang chế độ ngỡ ngàng
– CHUN là anh sao ???
– Mike là chú đó hả???
~~- lá la la !!!! la la la cháu lên ba ………
– con bé này im để bố lái xe coi
Joel quát con bé, con bé sợ im luôn ……. mẹ nó cũng chẳng bênh ai bảo nó bố đang lái xe thì cứ nghêu ngao hát cho lắm vào
Kittttttttttt
– mời 2 mẹ con xuống xe
Joel hơi bị lịch sự ……… mở cửa để ariel cùng đứa con nhỏ bé bước xuống …….. tay 2 đứa cầm 2 tay nhỏ nhắn của đứa con …… dắt lên ……… lên đến nơi ……… Nó thật sự ko thể ngờ rằng nó lại được gặp lại tất cả mọi người ……….. Mike …….. Rannei ………. Hana …….. Chun và tất cả ss Ella nữa ……….. tất nhiên mọi người mất đến 10s cho sự bất ngơ rồi lại cùng nhau mỉm cười ………. ss Ella đang có thai ……… rannei có đứa con 1 tuổi ……. thằng bé con Hana giờ đã lên 5 …….. còn con nó mới chập chững 3 tuổi rưỡi …….. rồi tất cả mọi người cùng nhìn lại bức ảnh của Jimmy dường như Jimmy đang cười 1 nụ cười hạnh phúc ………… Hana nghĩ ” Jimmy ah, em đã thực hiện đúng lời hứa, em đã sống để nuôi dạy tốt đứa con của anh, điểm chung duy nhất của 2 chúng ta ………. mọi người đều hạnh phúc … là nhờ có anh phù hộ ……… mong rằng anh sẽ yên lòng “……….. Cuộc sống luôn là vậy, luôn có nhiều bất ngờ lẫn nhân duyên thú vị ….