Bạn đang đọc Giả Vờ – Chương 27
Rainne cho Mike một phát nhéo tai………………
Dạo này chẳng hiểu làm sao mà cả nhà thấy khẩn trương…dậy rất sớm….
ss và Chun nghĩ ra trò mới là cả nhà cùng nhau chạy thể dục buổi sáng….chạy thẳng tới bãi biến………….
Cả nhà rất hứng ….
Chạy được hôm đầu tiên….
Hôm sau lết không nổi…giữa đường bắt taxi về………..
ss và br thấy như thế là không được…phải chỉnh đốn tác phong mọi người….
Nhưng mọi người cũng có ý kiến là chạy tới bãi biển thì xa quá……
Sau đó mọi người đưa ra sáng kiến là đi xe đạp tới biển rồi mới chạy…………..
CẢ nhà đồng ý…
4 con xe đạp lon ton trên đường……….
-Sao bà nặng thế?????(Chun nhễ nhại mồ hôi)
-Nặng thì xuống để tôi lai…(Ella)
Được lời như cởi tấm lòng….Chun nhảy phắt xuống….
-Ơ thế tưởng thật à???(Ella)
Nhưng rồi CHun nghĩ lại”mẹ đánh không đau bằng ngồi sau con gái” nên Chun lại cố gồng mình đạp tiếp…………..
Ra tới biển …mọi người chạy được mấy bước thì sững lại….
Bình minh trên biển làm rạo rực lòng người……………..Không khí tươi mát của buổi sáng…….và Gió biển…….Tất cả mơn trớn da mặt
-Dễ chịu quá….Rainne thốt lên……….
-Ừ…chẳng mấy khi ra biển……..mới biết biển đẹp thế này….(Mike)
Ariel và Joe ngắm mặt trời mọc….tay cố dang hết cỡ để luồng không khí mát mẻ vào sâu trong ***g ngực……………….
Ha na và Jimmy thơ thẩn bên bãi cát….nhặt nhạnh…..
-Sao không nhặt giúp em mà còn ngồi đấy????
-Nhìn em thì anh thấy vui rồi…Jimmy cười……
Rainne được Mke cõng dọc bãi biển……..rất tình tứ…..
Chun và Ella thì đứng tâm tình
-Biển làm lành mọi vêt thương lòng……..đấy(Chun nhắc khéo Ella)
-Biết là thế nhưng có những vết thương chẳng bao giờ lành được……
-Vậy sao????Vấn đề ở chỗ người mang vết thương có muốn nó lành hay không thôi………….
ss không nói ji…thở dài……Đôi khi ss nghĩ…..cả đời này ss không bao giờ quên Dennis…ss sẽ cố hận bản thân mình….để nỗi đau làm ss nhớ tới Dennis nhiều hơn………..
Tháng 6 rồi…trời nóng…….mọi người toàn mua kem về ăn…..Ăn nhiều quá..nên có cảm giác ai cũng béo ra…..
Tháng sau mọi người tốt nghiệp…..Tất cả đã dự tính trước…
ss Ella đã tốt nghiệp cao học năm ngoái…nhưng vẫn chần chừ chưa về…..ss lấy lí do là phải thâm nhập thực tiễn…để thích ứng với nghề quản lý sau này……….
Nói thì hay vậy chứ toàn thấy ss ở nhà…thử hỏi thực tiễn ở đâu ?????
Cuối năm học…ai cũng gấp rút……..
Joe sau khi tốt nghiệp…ở lại trường làm giảng viên….Nhưng với Joe thì đó chir là công việc tạm thời………Joe chờ Jimmy tốt nghiệp là anh em cùng bắt tay xây dựng công ty cho riêng mình….Kế hoạch đã được lên từ lâu lắm rồi………..
Ngày 4 đứa tốt nghiệp….Cả nhà chúc mừng rất hân hoan…
Chụp cũng khá nhìu ảnh………
Mọi người ăn mừng….cho sự kiện lớn………….
Đêm hôm đấy….ai không say thì không về……………….
Chuyến bay cuối cùng
-Ella…..a………à. rốt cuộc thì khi nào con định sang Nhật để tiếp quản công ty đây…….Ba già rồi….không cáng đáng được mọi chuyện nữa…….
-Ba à…ba phải bình tĩnh chứ…rồi con sẽ sang mà……..
-Hôm nào giục mà con chẳng nói thế…….bà nó ơi….tôi nói mà nó có chịu nghe lời tôi đâu…
ma ma của ss Ella cầm máy:
-Má cho con chọn…hoặc là lấy chồng ngay…hoặc là sang Nhật làm việc…Chọn đi….
-Ối má ơi…má đừng ép uổng con chứ…..
-Nói nhẹ mà mày có ưa đâu…..má nghía thấy…..con ông Tịch rất vừa mắt…..khi nào về tranh thủ đi coi mắt đi nhé……..
-Con xn má…Ha na nó có chuyện muốn nói này,má nghe nhé…..
-A lô…..con chào má…
-HA na hả con…dạo này con thế nào????
-Con vẫn khỏe …….
-Mau có cháu á bế nha…ở nhà chỉ có 2 thân già buồn lắm….
-Dạ….Ha na cười…..tháng sau tụi con về ……má có cần ji không???Bọn con sẽ mua????
-cần ji..nhà đủ cả…con chu đáo quá….à mà con nhắn với Jimmy là nó về gấp tối nay….Ba có chuyện bàn gấp với nó,hay con cũng về luôn đi nhé……
Jimmy nói chen vào:
-Chuyện ji mà gấp vậy má???
-ANh cứ về thì biết…thời gian qua anh tự tung tự tại quá đấy…trước khi lo sự nghiệp riêng…thì nghĩ tới gia đình trước…làm hết nghiac vụ với gia đình rồi thích đi đâu thì đi……
Cúp máy…Jimmy nhăn nhở..má lại tình ca mùa xuân rồi
Jimmy thu xếp hành lý……Ha na giúp cậu một tay….Jimmy sẽ bay chuyến bay lúc 11.30…Chuyến cuối cùng trong ngày…………
Moị người ngồi uống nước,Ha na khi ấy mới nói:
-Dạo này em hay thấy chướng ***i trong bụng……nên hôm qua đi khám bác sĩ…..bác sĩ bảo em đã có thai…hơn 2 tháng rồi……..
-Thiệt sao?????Jimmy đứng dậy….
-Em đùa làm ji….
-Hura …vợ yêu của anh có em bé…..anh vui quá………Jimmy ôm chặt lấy Ha na…nhẩy tưng tưng………..
CẢ nhà vỗ tay nhiệt liệt…Ha na hơi xí hổ tý………
-Về rồi anh sẽ mua quần áo và đồ chơi cho con chúng mình…>Em nghĩ xem nó sẽ thích ji nhỉ????
-ANh tính xa quá…quần áo thì không cần đâu…em sẽ tự may…….
-Anh sẽ báo cho các cụ để các cụ mừng…….
-Vâng tùy anh……..
Joe quay sang nhìn Ariel ánh mắt tọc mạch:
-Em có thấy khó chịu chỗ nào không???
-Không ạ…..em ăn khỏe ngủ tốt……..
-Sao lâu thế nhỉ..anh cũng muốn làm ba rồi……..Joe làm bộ nhõng nhẽo….
-Anh tinh vi quá đấy….
Mike và Rainne mơ màng tới cảnh hai đứa sau này…
Hai đứa định tháng sau sẽ về Đài Loan tổ chức cưới.
Chun nhìn Ella…..
-Bà mà có em bé chắc bụng phải to lắm nhỉ……..cỡ này…..hai người ôm không xuể…..
-Tôi là trâu hay sao mà bụng to thế……ss xắn tay áo….
-Ấy muộn giờ rồi…anh phải đi ngay…..
Nhìn cái dáng tất tả của Jimmy ai cũng thấy thương cho cậu,,,,..đi vào lúc nửa đêm…………
12.30:Giấc mơ quái ác lại ám ảnh Ha na…..
Nó bật dậy mấy lần mà không tài nào ngủ tiếp được…………
5 h sáng..chuông điện thoại reo làm cả nhà thức giấc……
ss nhấc máy nhưng mấy lần bị mất tín hiệu…………
6.00 sáng điện thoại lại đổ chuông
ss nhấc máy…đầu dây kia có tiếng nói…
5 phút sau…..
ss ngồi thụp xuống…..chiếc điện thoại lăn lóc……..
Mặt ss nghệt ra……rồi ss nấc…lên nghẹn ngào….
Mọi người chạy ra……Chun đứng ngay cạnh ss….đỡ ss dậy nhưng ss không đứng lên nổi…ss khóc càng lúc càng to hơn…………..
Nước mắt rơi lã chã……
Mọi người xúm lại…động viên ss..
Sau đó ss mới nói…trong tiếng nấc:
-Jimmy……..cậu ấy…..xảy ra chuyện……..chuyến bay……Jimmy……
rồi ss lại càng khóc to hơn…..
Rainne gục đầu vào vài Mike,lệ tuôn thành suối………
Ariel khóc không lên tiếng…….Nó có cảm giác mất mát nghẹn trong ***g ngực……….
-Tại sao????tại sao lại xảy ra chuyện này……Jimmy cậu ấy…lúc đi còn vui vẻ thế mà………..Ariel khóc to hơn…..
Joe ôm chặt lấy nó…mặt vẫn thất thần……….
Mike cũng chảy nước mắt…còn Chun ngồi thụp xuống đất…..ss ôm lấy Chun….khóc như chưa bao giờ được khóc…………
Chỉ còn lại duy nhất HA na……
Cô ấy không nói không rằng….cũng không khóc…..
Jimmy………..con chúng ta………..nụ cười của Jimmy………..câu nói của Jimmy….tất cả xoay mòng mòng…………..
Ha na bất tỉnh……………
Ha na….Có tiếng gọi đâu đó xa xăm…….
-Là anh phải không????
Hình ảnh Jimmy hiện lên tươi rói…………
-Em biết mà……là anh…..sao hôm nay anh không nói ji thế????
À…anh muốn nhìn em đúng không….cả con nữa….Anh ơi con chúng mình…nhất định sẽ giống anh lắm…..vì em yêu anh thế cơ mà…….Mình sẽ đặt tên cho con là ji anh nhỉ????Anh đã nghĩ ra chưa?????Sao anh không nói…….
Jimmy ….Jimmy ơi
Ha na choàng tỉnh….
Mọi người ở xung quanh………..
-Jimmy anh ấy đâu???
-Cậu ấy…..ss thực sự bối rối…..
-Em phải đi tìm anh ấy…….Anh ấy đang đợi em……
Ha na kéo chăn bước xuống giường…..
-Ha na…em định đi đâu?????(Chun kéo tay HA na)
-Tất nhiên là đi tìm anh ấy rồi…..Anh buông tay em ra………
Ariel và Rainne đỡ Ha na:
-Nói ình biết…..anh ấy ở đâu????Có thể ở đâu được nhỉ????Không sao…dù anh ấy có ở đâu thì mình cũng sẽ tìm ra…….Jimmy …anh ở đâu thế???
-Ha na à…Bình tĩnh lại….(Rainne)
-Bỏ tay mình ra…sao lại cản mình đi tìm Jimmy……….bồ không biết đó thôi…ngày trước Jimmy và mình rất hay chơi trò này…..Mình tìm anh ấy…anh ấy tìm mình thật vui vẻ…………
Rồi Ha na lại nói tiếp….
-Coi như em thua…..em đếm đến 20 anh lại ra nhé…….
1…….2………..3………………4………. ..5
Rồi Ha na bắt đầu hoảng loạn
18………19………………20
Anh ở đâu rồi???Sao không ra đây đi????Jimmy ….Jimmy ơi…………..
Ha na khóc:như đứa trẻ lạc mẹ.
-Anh ở đâu rồi????Đừng trốn em mãi thế??????Em sợ lắm….anh ra đây đi mà………..
Ở đây không có……ở đây cũng không………ha na lục lọi trong tủ…..dưới gầm giường…….
ss Ella khi ấy mới cất tiếng:
-Đừng tìm nữa…Ha na….cậu ấy …cậu ấy……….đã đi rồi…………..ss khóc….
-Anh ấy có thể đi đâu được chứ????Trong khi em còn ở đây????Chị nói dối…chị giấu anh ấy ở đâu….trả lời em đi………..Ha na nắm lấy cổ áo ss…..
Ella không làm sao trấn an được Ha na lúc này…..
Ha na gọi tên Jimmy như điên cuồng…
Anh ở đâu?????Ở đâu chứ…….Em sợ lắm….anh ra đây đi…………..Jimmy………..Em nhớ anh lắm….em không thể mất anh được………..Jimmy ……………Jimmy ơi….trả lời em đi…………
Không có…ở đây không có….ở kia cũng không có…..rốt cuộc anh ở đâu???Ở đâu vậy???????????????
Anh đã bỏ rơi em rồi….Khi em cần anh nhất…………
Ha na khóc…..
Ariel lại gần:
-Anh ấy không bỏ rơi bồ……..anh ấy chỉ là đi xa thôi………dù anh ấy ở đâu trái tim anh ấy vẫn ở bên bồ mà………
-Đi xa..????là đi đâu vậy Ariel………..Đừng có nói dối tôi……Các người đừng có nói dối tôi……………..JIMMY …………ANH ẤY ĐÃ CHẾT RỒI…………ĐÃ CHẾT………….JIMMY ĐÃ……….
Ha na hoàn toàn mất đi tỉnh táo….
Cô bé bắt đầu…lảm nhảm…….rồi cườii…rồi hát…hát bài mà cô thích nghe nhất…..bài tình ca “cô bé hàng xóm nhìn qua đây”………rồi lại khóc……..Ha na không cho ai động vào mình…………
Mọi người kéo cửa ra ngoài….cả đêm mọi người cùng nhau thức trắng…..
ss Ella cứ mỗi lần nghĩ tới Jimmy lại khóc:
-Nó là thằng em hiền lành nhất,biết nghe lời nhất……..vậy mà tại sao nó lại ra đi như vậy…….Ông Trời quá phũ phàng………………………….Lấy đi lần lượt từng người từng người tôi thương yêu………..
Rainne cũng khóc:
-Jimmy anh ấy lúc nào cũng muốn người khác vui lòng………..luôn tử tế……tại sao anh ấy lại gặp sự cố…vào ngày anh ấy hạnh phúc nhất?????
Ariel buồn rầu:
-Còn Ha na…cô ấy sẽ ra sao?????
-Chắc chắn cậu ấy không muốn thế…số phận thật oan nghiệt…….(Mike)
Joe ngước lên bầu trời như thể nói chuyện cùng Jimmy”Cậu đành lòng ra đi vậy sao?Đành lòng vậy sao?”
Trong phòng Ha na vẫn cười nói một mình:
-Em nghĩ lại rồi…Anh hãy mua cho con một bộ xếp hình nhé…Nó chắc chắn sẽ thích mà………Mình sẽ cho con ra biển chơi….Anh kiệu nó len vai…còn em sẽ đi sau đỡ nó……..Cả nhà cùng đi bên nhau…..Anh sẽ nắm tay em……..Chúng mình sẽ có những tháng ngày hạnh phúc………
Nhưng rồi Ha na như chợt tỉnh:”KHÔNG ĐƯỢC NỮA RỒI…….NHỮNG NGÀY THÁNG VUI VẺ NHƯ VẬY SẼ KHÔNG CÒN NỮA………….ANH MẤT ĐI…….EM CÒN SỐNG ĐỂ LÀM JI???”
Trong cơn cùng quẫn………Ha na đập vỡ một cái khung ảnh…lấy mảnh nhọn…tự cứa vào cổ tay mình………
-Tôi hận ông Trời…đã lấy đi người tôi thương yêu nhất…..Vậy thì cũng giết luôn tôi đi….Đồ độc ác…..Đồ xấu xa…………rồi Ha na cười………..
Ngôi nhà dấu yêu…..
Nghe thấy tiếng động lạ……cả nhà tá hỏa đập cửa….
Ha na đã khóa trá cửa……….
Cả nhà ra sức xô cửa…….
-Đáng lẽ không nên để con bé một mình trong ấy….nó thể nào xũng nghĩ quẩn…..ss cuống quýt….
-Phải làm sao???(Rainn hoảng hốt)
-Phá cửa…..
Thế là cả nhà cùng phá cửa…..
3 phút sau…cánh cửa bật tung…….Ha na nằm giữa sàn nhà…bất động…
-Ôi lạy Chúa….con bé có làm sao thì tôi biết làm thế nào????(ss)
-Chị yên tâm…cô ấy không sao…chỉ nhất thời hoảng loạn mà ngất đi…(Joe)
-Hoảng loạn mà tay bê bết máu thế này à??ss chỉ xuống cánh tay đang đầm đìa máu….
Ariel nhanh như sóc lấy khăn băng vết thương lại,vừa băng,Ariel vừa khóc:
-Cô ấy không thiết sống nữa…Ha na …cô ấy định tự tử………..
CẢ nhà nhìn Ha na đang yếu dần mà xót xa lòng….
20 phút sau Ha na tỉnh lại….
-Em tỉnh lại rồi…May quá….Em làm chị lo quá
-Chị đừng lo cho em…..rồi em cũng sẽ đi gặp Jimmy mà…em sẽ nói với anh ấy là chị rất thương anh ấy,mọi người rất thương anh ấy….
ss gạt tay Ha na…ra:
-Em đừng có điên như thế được không????Nếu chết thì gặp được Jimmy thì cứ đi mà chết đi…Jimmy nhất định sẽ mừng vì nó mà em chết…mà không chỉ có em…cả con hai đứa nữa….Nghĩ cho kĩ đi…liệu Jimmy có vui nổi không????
Ha na bất giác sờ vào bụng mình….
-Chị ấy nói phải đó,Ha na…bồ phải sống…vì con và vi Jimmy……Jimmy ở trên trời nhất định không muốn bồ tiều tụy thế này…….(Ariel động viên)
-Con???(Ha na)
-Uh…đó là con của hai người….đứa con đầu lòng mà Jimmy yêu quý nhất….vì nó…bồ phải sống….đừng phụ lòng Jimmy….(Rainne)
-Nhưng anh ấy phụ mình……..
-Jimmy không có lựa chọn nào khác…Còn bồ thì có đấy…hãy sống thật tốt……..vì Jimmy và vì con của hai người……..
Ha na thôi khóc…..
Chun lôi con Ha ji và an ủi Ha na……con Ha ji nó ngơ ngác….nhìn…Ha na…..Ha na ôm lấy nó vào lòng……….
ss nhặt lên bức ảnh lúc trước rớt ra khỏi Khung và đưa cho Ha na…
Ha na nhìn bức ảnh……..khóc………
Sau đó cô bé gạt nước mắt…nói với Jimmy:
-Em sẽ cố gắng….vì con chúng ta….
Bức ảnh tràn đầy kỉ niệm của hai ngườ hồi ở China Town
Hôm sau..mọi người về nước dự đám tang của Jimmy….
Đã bảo nhau là phải kiên cường hơn nhưng cứ nhìn thấy ảnh thờ của Jimmy là mọi người lại không cầm nổi nước mắt….
Nụ cười của Jimmy cứ như vẫn còn vương vấn đâu đây..