Bạn đang đọc Giả Vờ – Chương 22
Cùng lúc đó.
tại nhà họ Trịnh……….
Bà Trịnh đang nhăn nhó ngồi trước máy điện thoại……
-Cô Kim đấy à?????phiền cô đến ngay nhà họ Trịnh …..có chuyện gấp……..
Kim tiểu thơ hớt hải……ăn diện…..phấn son …chạy đến….
Bà Trịnh ngồi đó…quắc cái nhìn đáng sợ về phía cô ta….
-Ngồi xuống…tôi có chuyện cần bàn….
-Dạ vâng…cháu……..
-Một năm qua…..cô và Cậu Joe nhà tôi có ji tiến triển không????
-dạ ….cháu có mấy lần đến nhà……….nhưng không gặp anh ấy….
-hả….????Không gặp….một năm qua mà không gặp nhau………..cô vô dụng quá…để một năm qua…nó đi yêu đứa con gái khác rồi……..
-Dạ…thế cháu phải làm sao????
-Có đầu sao không tự nghĩ đi….hạnh phúc của mình mà không quản được………chẳng trách Joe nó chẳng thèm nhìn cô lấy một lần…….Tôi quá thất vọng vì cô…cô nương ạ…….
-Bác giúp cháu……..thật sự cháu không biết làm sao để tiếp cận anh ấy…
-Được rồi….tất nhiên ta không giúp cháu thì giúp ai………để xem nó chống đối được bao lâu nữa………..
——————————–
Một tuần trôi qua….hai đứa có những khoảnh khắc riêng tư tuyệt vời nhất……coi như là nghỉ giải lao trước một trận đấu……
Ngày thứ 7….
Cả nhà về ….
-Há há….bắt quả tang nhé…….Hai anh chị đương…..ở chung với nhau(Chun bất thình lình bật cửa——–>vô duyên không chịu được)
-Oai…không ngờ quan hệ hai người tiến nhanh thế….kết đậm rồi….(Mike cười với Jimmy)
-Ji chứ…..nói năng linh tinh…..Ariel nhỏm dậy…..đi ra bàn….
Chun vừa đi vừa vặn hỏi Joe…….
-Thế hai người vẫn chưa có ji à????sao chú kém thế????phải tay anh thì………..
-Thì sao???có mỗi bà chị mà cưa cũng chẳng xong mà anh bày đặt dạy khôn em chắc…….
Chun tiu nghỉu..lon ton ra bàn…….
-Nói chị nghe…hai đứa đã có kế hoạch tác chiến chưa?????(ss Ella)
-Dạ cái đó…bọn em đang nghĩ….
-Giờ nào rồi mà còn nghĩ…tưởng hai đứa kéo nhau về đây có kế hoạch ji hay lắm………(ss não nùng)
-Thế chị khuyên em thế nào???
-Ba mẹ em đã gặp Ariel chưa????
-Rồi ạ….(Joe)
-Thái độ thế nào????
-Không khả quan…
-Biết ngay mà(ss Ella)
-Ariel…em phải cố gắng lấy lòng mẹ Joe…..
-Em sẽ cố…..
-Khó lắm chị à…mẹ em là người đàn bà Thép…
-Thép thì cũng có lúc bị chảy…..Ariel …em có tự tin không????
-Em có….
-Tốt…..
Đấy là bước thứ 1 thôi…..chờ xem diễn biến thế nào…sẽ có bước thứ 2….
Người phụ nữ nọ đã bắt đầu hành động….bà ta đặt vé chuyến bay sớm sang Mỹ…
Với hi vọng giải quyết cái mớ bòng bong…và lôi cậu con trai quý tử về
Mẹ chồng nàng dâu
Mấy hôm sau trời yên bế lặng…mọi người vẫn lắng nghe xem có động tĩnh ji….
Ariel nhận được một cuộc gọi..Nó hơi bị bất ngờ…
Đầu dây bên kia là mẹ của Joe…bà muốn tìm Ariel uống nước nói chuyện……
Ariel hơi choáng một tý…Nhưng đã có mọi người ở bên nên cũng đỡ lo….
-Không được …anh phải đi cùng em…(Joe quyết tâm đòi theo đuôi tới cùng…)
-Chú ngồi xuống…biết ji mà nói….đây là chuyện phụ nữ với nhau…Ariel phải tự giải quyết…….(ss can Joe)
Mọi người ra ngoài trước để chúng tôi(tức là hội con gái ấy)nói chuyện riêng…
ss ra sức truyền đạt cho Ariel hiểu những khó khăn trong lần đầu gặp mặt thế này…những câu hỏi có thể hỏi….
ss còn đóng giả vai bà Trịnh…hỏi Ariel mấy câu…….Ariel đáp lưu loát làm ss rất haì lòng….
Ha na thì bảo Ariel phải cực kì tự nhiên…đừng lúng túng……như thế sẽ dễ dàng tạo được thiện cảm hơn……
Rainne bảo ngày mai Ariel phải trang điểm thật kĩ…không để sơ suất ji để dựa vào đó mà bà ta hoạnh họe được…
Ariel đêm ấy lo không ngủ nổi…..
Trong đầu nó vạch ra hai giả thiết…..
Một là cố gắng hết sức để bà ta chấp nhận mình….dù sau này có chịu thiệt thòi đi nữa…thì cũng coi như là vì Joe….Chỉ cần bà ấy chấp nhận…có ức chế….có khổ sở nó cũng chịu được….Joe đã vì nó mà chịu đựng…nó chẳng nhẽ không vì Joe mà cố gắng sao………
Cách thứ 2:nếu bà ta nhất định khôg thừa nhận….Nó sẽ lộ rõ quyết tâm của mình đến cùng……nó sẽ không lùi bước…….Nó tin sẽ có ngày…bà ấy chấp nhận mình……….Gia đình Joe sẽ chấp nhận nó….
Tính cách của Ariel thì hợp với cách thứ 2 hơn…Nhưng vì lo cho tương lai của Joe..nó buộc mình phải hóa trang thành một nàng dâu hiền thảo…….
Trong suy nghĩ của nó đột nhiên lóe lên cảnh….Nó…áo rách….tóc tai rối bời…hì hụi lau nhà…..trong khi mẹ của Joe thì đứng chống tay……Nó ngẩng mặt nhìn ….thì bị lườm ….nó lại cúi xuống …lau nhà….Chậu nước đen sì….hệt như tương lai u ám của nó…………
Nhưng rồi nó lại nghĩ đến nụ cười của Joe…….nụ cười làm nó cảm thấy mãn nguyện……..
Nó kéo chăn ….đi ngủ…..kệ….ra sao thì ra………..
7.00
Cả nhà đều đã dậy…Ariel đang được trang điểm và trau dồi lý thuyết….
Hội con trai cũng tán loạn…đi ra đi vào…….
Lúc Ariel ra…mọi người nhìn nó….cười….nhưng trong lòng ai cũng thấy lo lắng……
-Thôi…chào mọi người …em đi…..
Ariel đi cùng Jimmy(Jimmy lái xe đưa nó đi)
Mọi người nhìn theo như thể Ariel sắp ra Pháp trường….hay tế nhị hơn thì là bị đưa đi cống tiến………
-Cố lên…Ariel(jimmy động viên Ariel lần cuối)
Ariel cười ….bước vào quán….
QUán ăn được chọn….là một quán fast food……quán không đông khách lắm màu sắc và mọi thứ đều nhã nhặn…….chứng tỏ ngừoi chọn cũng rất có khướu thẩm mỹ…………..
Ariel vừa đến…đã thấy bà Trịnh ngồi đó…(mất điểm rồi……ai lại bắt mẹ chồng tương lai đợi bao giờ)
-Cháu chào bác…….Ariel cúi chào rất lịch sự……….
-Ừ….cháu ngồi xuống đi…cứ tự nhiên nhé…..bà Trịnh mỉm cười…..
Ariel thoáng nghĩ bà ấy không kinh khủng như mình tưởng…….lại còn thấy bà ấy có nét dễ thương…..
-Cháu uống ji?????
-Dạ….cho cháu nước chanh….
-Uhm…bà Trịnh gọi một ly đen và một ly nước chanh……..
-Lần trước gặp cháu hơi vội….bác chưa kịp hỏi…..cháu và Joe quan hệ thế nào????
-Dạ cháu và anh ấy đã quen nhau hơn nửa năm nay………
-Vậy à????có bạn cũng tốt…thằng Joe nhà bác vốn ít bạn mà……có bạn dễ thuơng như cháu…bác cũng yên tâm……à…mà tháng sau…Joe sẽ đính hôn…cháu đã biết chưa????tháng sau cháu nhớ về dự nhé…..bà Trịnh đánh đòn phủ đầu…..Ariel bị dồn thế bí…..
Nhưng ngay lập tức Ariel phản đòn:
-DẠ thưa bác ….cháu nghĩ là bác hiểu lầm rồi….Cháu và Joe không phải là bạn thông thường…Bọn cháu đã yêu nhau hơn nửa năm nay…….
-Vậy à???cháu cứ nói tiếp…
-Và Joe đã bảo với cháu là anh ấy không muốn cưới Kim tiểu thơ….cháu biết…chẳng thể trong chốc lát mà bác chịu chấp nhận cháu…nhưng cháu xin bác hãy cho cháu và Joe có được một cơ hội……..
-Ariel à….bác nghĩ cháu cũng là một cô gái hiểu biết….người như cháu…chắc chắn có nhiều người con trai để ý…..Nhưng cháu cũng phải nghĩ cho gia đình bác…Joe nó là con một ….lại là niềm kì vọng của gia đình…….bác không thể để nó có những quyết định sai lầm được……
Ariel nghĩ ngay là bà ta ám chỉ nó là quyết định sai lầm………của JOe…
-Dạ thưa bác..theo đuổi hạnh phúc của mình…đâu có ji là sai lầm?????
-Cháu không hiểu rồi….với đàn ông…sự nghiệp là trọng….hạnh phúc chỉ có dựa trên nền tảng kinh tế ổn định……….thời buổi giờ làm ji có thứ tình yêu …hay hạnh phúc trong một túp lều tàn????Cháu hãy nghĩ thực tế một chút………Cháu với Joe không có tương lai…..Joe lấy ji đảm bảo cho hạnh phúc của cháu………..
-Cháu không nghĩ thế…..nhiều người hoàn cảnh còn khó khăn hơn…mà họ vẫn hạnh phúc(nó bất giác liên tưởng tới bố mẹ mình)…
-Thế cháu yêu Joe ở điểm nào?????
-Ở con người anh ấy..tất cả….thưa bác…….
-Thôi đi…..đừng có đóng kịch với tôi…..nếu Joe nó không phải là cậu chủ nhà họ Trịnh….cô lại bám theo nó chắc….
-Bác nói thế là có ý ji????
-Thử hỏi nó chỉ có trên răng dưới chân xem…một cô gái nghèo như cô chắc chẳng thèm để ý …..cô bám theo nó…đơn giản vì nó giàu…….cô như chuột sa hũ nếp…rất tiếc…nhà họ Trịnh chẳng phải là hũ nếp mà cô tưởng bở…..đừng có ảo tưởng nữa……..Chuyện này tôi sẽ phản đối tới cùng………
-Bác nghĩ sao cũng được……..cháu đúng là nghèo…..nhưng chỉ nghèo về vật chất………nhưng nhân cách cháu…ít nhất không nghèo nàn như bác tưởng…..bác có thể phản đối……..cháu và Joe sẽ đấu tranh tới cùng……cháu không tin bác có thể chia cắt đựoc chúng cháu………….
Xin phép bác…cháu về……
Ariel bước ra ngoài…nó thấy thất vọng tràn trề về những ji đã nghĩ ban đầu..về bà Trịnh…..
Đã có lúc nó ngồi tưởng tượng rằng …bà ta sẽ dùng tiền để mua chuộc nó…rồi nó sẽ đứng lên bảo vệ danh dự bản thân mình bằng cách ném tiền lại….ném qua ném lại……..
Nhưng thực tế thì không…..bà Trịnh sắc đá…khôn ngoan….không phải loại người chỉ biết lợi dụng đồng tiền…………….Khó đối phó đây…Nó thở dài…………
Về tới nhà…mọi ngừoi hỏi han tình hình…..Ariel tường thuật lại…..
Ss bảo …gay đây…phải nhanh tay thực hiện kế hoạch 2…
Kế hoạch 2????(cả nhà chum đầu hỏi)
JI…đám cưới chứ ji nữa………
Hả……….??????…đám cưới???
Cả nhà giật mình trước ý tưởng của ss.
-Không đươc…em còn đang đi học….(Ariel)
-Đi học thì vẫn cưới được…..
-Nhưng như thế quá gấp…(Joe)
-Không sao…chị đã lo cả…..
-Cứoi thật hả chị(Rainne hỏi)….
-Không…cứoi giả thôi…để các bậc phụ huynh trở tay không kịp……sự đã đành…..
Cả nhà khi ấy mới công nhận ss thông minh…mới nghĩ ra chiêu này……
Joe cười…hỏi Ariel:
-cưới chứ?????
-Uhm…thì cưới…..
thế là mọi người bắt tay chuẩn chị cho đám cưới………….
Ai cũng thấy hân hoan trong lòng……..
Giờ lành đã định….
đám cưới được tổ chức ngay tại vườn nhà…….
Khách mời là toàn những bạn học của mọi người ở trường đại học….Nghe quảng cáo được đi ăn miễn phí(không mất tiền mừng mà) lên kéo nhau đi đông lắm.
Phù dâu:Ha na và Rainne…..đám cưới mà có những 2 phù dâu….
Phù rể:Jimmy và Mike……
Đại diện nhà gái:ss Ella
Đại diện nhà trai:Chun
Cha sứ:bạn học của ss…
Cũng tuyên thệ cũng nâng cốc chúc mừng……..
Cũng khiêu vũ….đủ cả….chỉ thiếu mỗi tuần trăng mật…vì đám cưới giả nên không cần……….
Ảnh thì được chụp ở mọi góc độ…để còn làm bằng chứng………
Tối mọi ngừoi dọn bở hơi tai….tiền tổ chức lễ cưới giả cũng khá tốn kém…nhưng vì mọi người cùng góp nên …cũng dễ thở……
Như dự đoán…hôm sau tin hai người cứoi nhau lan khắp trương…chẳng sớm thì muộn..cô Kim cũng biết…..
VÀ bà Trịnh cũng biết khi cố tình đến trường xin thôi học cho Joe…..Mặc dù cố gắng…nhưng nhà trừong không chịu giả quyết…Một khi Joe không đồng ý thôi học………
Hôm sau…ss kêu hai đứa đi làm giấy đăng kí kết hôn…để hợp pháp hóa quan hệ……Không còn kẽ hở nào….muốn phá cũng khó…vì hai đứa là vợ chồng trên pháp luật………..
Ss quả thông minh….
Kí giấy xong……Joe nghiễm nhiên có vợ:cô Ariel…và Ariel trở thành bà Joe rồi……hơi ngượng một tý nhưng cũng còn hơn……..