[Fanfic Kagamine] Chủ Nhân! Nhặt Em Về Nuôi Nhé

Chương 79~


Đọc truyện [Fanfic Kagamine] Chủ Nhân! Nhặt Em Về Nuôi Nhé – Chương 79~


Okie ~ Hãy tin hai bé Cam Chuối dù có chuyện gì xảy ra ~
Chương 78 :
Một tiếng rưỡi sau, trong căn nhà rốt cục cũng có tiếng động. Nero bế Rin ra ngoài. Cả người nó chôn trong chiếc áo lớn rộng rãi, lộ ra gương mặt đỏ ửng đầu nước mắt, trên cổ còn lộ ra vài dấu hôn. Tay chân đều run lẩy bẩy…
-“Ồ, năng lực anh coi bộ không tệ!”
Neru đứng một bên, thôi mân mê ngón tay, cười trào phúng một tiếng, nhìn Rin trong lồng ngực anh trai mình, phẩy tay…
-“Rốt cuộc con bé đó có có cái gì mà các anh ham hố không biết!”
Nói xong, lập tức trèo lên xe, ô tô nổ máy giòn giã. Nero ôm Rin chặt thêm chút nữa, sau đó cũng nhảy lên xe. Chiếc xe cứ như thế trong màn đêm nổ máy chạy đi…

.
.

.

-“Em thực sự muốn đi sao?”
Trên đường đi, Nero hỏi một câu không đầu không đuôi. Neru nghe vậy cười khẩy, nghiến răng kèn kẹt…
-“Bây giờ không đi có được hay không? Anh trai à, anh hỏi thật buồn cười. Đáng lẽ anh nên hỏi em có muốn chết hay không?”
Nero trầm mặt trong chốc lát, mấp máy môi…
-“Nếu em muốn quay về cũng có thể, anh sẽ cầu xin Len~sama giúp em!”
Két!!………….
Chiếc xe khẽ thắng gấp lại, tạo thành một vòng cung trên nền đất, bụi bay mịt mù. Neru tay siết chặt vô lăng, ngước đầu sang bên cạnh nhìn anh mình, câu hỏi dường như là trong kẽ răng bật ra…
Đôi mắt sắc xảo giờ đây chứa đầy những cảm xúc, có đau thương, có phẫn hận, có ghen tỵ…
-“Anh, quay về sẽ được sao? Không quay về được nữa rồi! Len~sama không yêu em, dù em có cố gắng như thế nào, ngài ấy cũng không quay đầu nhìn em chỉ một cái!”
Nero ngửa đầu, khẽ thở dài. Dường như sơ ý liếc nhìn đồng hồ của mình…
Đã hơn hai tiếng rưỡi từ lúc rời biệt thự Hắc Phiên rồi. Mà với cái năng lực của Len~sama, chuyện này vốn sẽ kết thúc nhanh chóng…
Em gái của hắn, rốt cuộc đã làm những gì? Hai mươi bảy năm hắn sống trên cuộc đời, rốt cuộc là còn để làm gì?
Nero nhìn Neru đang hỗn độn trong mớ suy nghĩ và ghen tỵ của chính bản thân mình. Vòng tay khẽ siết chặt Rin một chút…
Rin, em vốn không biết gì cả…
Không biết vẫn còn người yêu thương em, mong em, luôn âm thầm nhìn em trong bóng tối…
Không biết rằng vẫn có người ao ước em, dù biết rằng em là mãi mãi không thể chạm tới…

Yêu em, quan tâm em, đổi lại là một nụ cười của em, làm cho con tim hắn ấm áp. Đã biết bao nhiêu lâu rồi, hắn chưa cười dễ chịu và thật lòng như thế?
Có thể tình yêu của hắn dành cho nó không lớn lao, không mãnh liệt. Nhưng nó hằng đêm làm hắn tỉnh giấc bàng hoàng từ trong mộng, nổi đau thấu tim gan. Khao khát em biết bao nhiêu…
Để thêm một phút nữa, để hắn còn ôm nó vào lòng như thế này…
-“Hahaha, thế thì sao? Thế thì sao? Rin đã trao thân cho anh rồi! Nó dơ bẩn! Nó dơ bẩn! Nó không xứng! Hahaha, mày kiêu ngạo lắm sao? Len sẽ vứt bỏ mày thôi, anh ấy sẽ giết mày!”
Neru gần như là điên cuồng gầm lên, gương mặt xinh đẹp gần như trở nên méo mó. Cứ như bất kỳ lúc nào cơ thể kia cũng sẽ đổ về phía này và xé xác nó ra…
Nero ôm chặt nó vào lòng, nhìn em gái của mình. Mê muội quá rồi. Hắn hít một hơi, thật sâu khẽ cười…
Nụ cười, có chút buồn man mác, có chút không thể nào diễn tả được. Kèm theo nụ cười đó, là tiếng xe rít gào phía sau và tiếng nổ súng…
Neru nghe vậy, sững sờ nhìn Nero, hiểu ra tất cả, gầm lên chửi thề một tiếng. Với tay định vặn chìa khóa, mới phát hiện chìa khóa đã biến mất lúc nào. Nhìn lên, lại thấy vật bằng inox kia nằm gọn trong tay của Nero…
Ả hét ầm lên định lao tới, Nero đã nhanh tay ném chìa khóa ra cửa sổ về phía xa trong bụi rậm…
Tiếng xe ngày một gần hơn. Hắn cúi xuống nhìn thiên hạ trong ngực, hiển nhiên đang nở một nụ cười vui mừng mong chờ. Hắn cười khổ, trong mắt nhiễm đầy chua xót. Kết quả này, hắn vốn biết, nhưng lòng vẫn đau âm ỉ…
Bỗng nhiên, hắn ôm chặt nó trong lồng ngực, thỏ thẻ…
-“Để anh kiểm tra cho em thấy một thứ nhé!”

Lúc Rin còn mơ màng chưa hiểu, lập tức đã bế Rin xuống xe, tiếng xe nổ rền vang trước mắt. Như trò cười nhìn Neru đang ở một bên đào bới…
-“Nero!”
Giọng nói trầm thấp, mang từ tính quen thuộc của Len. Rin vui mừng ngước mày, lại chạm đến gương mặt đen thui tức giận của ai kia…
Ách, biểu tình không quá mong đợi đi?
Nhìn về phía Len, lập tức thấy được ánh mắt của cậu bắn về phía cổ nó. Nhìn theo, lập tức nhìn thấy mấy vết hôn đỏ đỏ tím tím. Rin giật thót, luống cuống kéo áo che lại, mở miệng muốn giải thích lại bị Nero kéo nhẹ một cái, nói nhỏ vào tai…
-“Anh đã nói cho em thấy một thứ mà! Chờ xem một chút nào!”
Rin âm thầm nuốt nuốt miếng, gật đầu. Ai ngờ… Nero lại lôi trong túi áo ra, một con dao găm, để ngay cổ của Rin…
Tất cả mọi thứ như ngưng thở. Rin mờ mịt không hiểu nhìn Nero…

Ừ, lịch bắt đầu từ hôm nay sẽ có thay đổi nha. Không phải là 1 ngày/chương nữa mà có thể là 2 ngày/chương, 3 ngày/chương,…v.v…, nói chung là sẽ bắt đầu không có lịch trở lại T.T Thông cảm au đi, au bắt đầu đi học rồi. Au đã nói trước rồi nhé :)) Mơn :33…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.