[Fanfic Kagamine] Chủ Nhân! Nhặt Em Về Nuôi Nhé

Chương 25~


Đọc truyện [Fanfic Kagamine] Chủ Nhân! Nhặt Em Về Nuôi Nhé – Chương 25~

Chương 25~
Neru cắn môi ghen tức, không kiềm được liền giơ bàn tay phải lên, hạ xuống một khắc liền bị Rinto túm lại, giọng hằm hè…
– Cô dám?????
Nhìn thấy ánh mắt của Rinto, tuyệt nhiên càng làm cho cô thêm chán ghét. Rồi cái giọng trầm trầm lạnh băng đó lại một lần nữa vang lên khiến Neru run người…
– Làm loạn đủ chưa??…
Lenka liền nắm chặt tay, cắn môi câm nín, nước mắt cũng cố gắng không trào ra…
– Baka onii~chan!!! Baka baka baka!!! (đồ ngốc)
Rồi quay lưng chạy đi thẳng, Rinto cũng lững thững đi theo…
Lúc này, Neru liền trở lại làm một con mèo ngoan ngoãn, nhảy lên đùi cậu ngồi, cọ cọ gò má vào khuôn ngực nam tính, nũng nịu…
– Len~sama!! Em không thích con nhỏ đó chút nào, nó dám ức hiếp em~ !!
Len lúc này vốn không chú ý đến Neru, tràn ngập hình ảnh của con mèo hung hăng lúc nãy…
Hình ảnh mê người đó, hình ảnh ngoan cố đó, kể cả hình ảnh chống đối, hình ảnh… gọi tên của một người con trai khác…

Len nặng nề đặt ly rượu xuống, cái cảm giác khó chịu chết tiệt này là gì vậy??…
Len thừa nhận, cảm giác khi bị Rin cự tuyệt, thật vốn không dễ chịu tý nào…

Thân chợt lạnh, Len khẽ nheo mày cúi đầu. Đập vào mắt ngay là cảnh tượng Neru đang thuần thục cởi núc áo của cậu, giọng nói ngọt ngào, rung rinh như pha lê…
– Len~sama!! Em muốn ngài…!!!
Vẻ mặt yêu kiều động lòng người, đôi mắt kiêu sa nhiễm một tầng dục vọng, sẵn sàng làm xiêu đổ bất kì chàng trai nào…
Nhưng là…. chết tiệt!!! Cậu càng không có cảm giác gì hết…
– Đi ra!! Tôi còn rất mệt!!…
Len lạnh lùng gạt tay ả một cái, chao đảo suýt ngã xuống sàn. Trong tâm uất ức không ngừng, nhưng bên ngoài tuyệt nhiên vẫn là dáng vẻ thuần lương vô tội…
Ánh mắt Neru chợt lóe lên đầy ranh ma, từ đâu một dòng nước mắt chảy xuống, thấm đuộm hai gò má, ả thút thít…
– Len~sama!! Vừa rồi ở trong phòng, ngài không có nói như vậy với Neru mà ~!!
Len không quan tâm rót rượu, tự hỏi bản thân xem tiếp theo cô ta sẽ làm ra trò gì…
– Em biết vì em lỡ hôn người khác, ngài mới tức giận. Nhưng khi đó là em say, thật người em yêu chỉ có mình ngài…!!
Neru oan ức khóc lớn hơn. Cậu không nói, bình thãn hớp ngụm rượu một cách đầy tao nhã…
– Nhưng là do ngài không tốt với em trước, do ngài nuôi thêm một người con gái khác. Ngài vốn nói yêu em, nhưng ngài lại nhặt một người con gái khác về vì… vì…
Neru sụt sịt, nói nấc lên. Chỉ có cậu để ý Neru trên đôi môi kia gợn sóng kéo thành một đường cong…
– Là vì… cô ta có dung mạo giống với Miki~sama, ngài mới chăm sóc cô ấy đúng không??
Nghe đến đây, hơi thở của Len hơi cứng lại. Nhưng đến khi nhìn thấy ánh sáng giảo hoạt khẽ lóe lên trong đôi mắt đối diện, cậu mới trầm giọng lên tiếng…
– Như vậy thì sao??…

Bộp…
Âm thanh rơi rớt khẽ đánh tan không gian căng thẳng trong căn phòng vốn ngột ngạt. Len khẽ nhíu mày, giương đôi mắt sắc sảo về phía cửa…
Lập tức hình ảnh con mèo nhỏ kia yếu ớt đứng đó, ánh mắt cậu mới khẽ gợn sóng…
Trong bóng đêm, không ai thấy được đôi môi của Neru nở thành một vòng bán nguyệt đầy kiêu diễm…

Rin nhìn cậu, cắn môi, rồi ngay lập tức xoay lưng chạy đi. Cả thân người Len như không có người điều khiển, lập tức bật dậy, đuổi theo…
.
Rầm…
.
.
Đến khi cánh cửa đóng lại, Neru cũng không chạy theo, nước mắt cũng đã khô từ bao giờ. Ả đứng dậy, phủi sạch đầu gối rồi ngồi lên chiếc sofa nhung đỏ cậu vừa rời đi. Cười trào phúng vừa cầm ly đi, Neru hôn nhẹ vào thành ly. Chân bắt chéo vui vẻ như đang xem một vở kịch hay…

– Em đứng lại!!
Với bước chân của cậu, vừa ra khỏi phòng ngay tức khắc liền nắm được cổ áo của Rin, lôi lại sát bên mình, gầm nhẹ…

– Em muốn đi đâu??
– Đi đâu mặc tôi, không liên quan anh!!
Rin vùng vẫy cố thoát khiến Len nóng máu, cậu siết tay Rin, mạnh bạo xoay cằm nó sang trước mặt cậu…
– Em muốn chọc điên tôi phải không??
– Tôi đã nói không liên quan đến anh!! Mau buông ra!!
Nghe Rin quật cường quát lại cậu, Len càng điên tiết nghiến răng, bàn tay trên cằm nó càng dùng sức…
– Nói cho em biết, em là của tôi!!!

Mèo : Hê nhô mina!! Một tuần không gặp còn nhớ con mèo này không ạ??
Xin lỗi vì ẩn dật lâu quá. Tết đến là thời kỳ máy tính “đòi nghỉ”, hỏng không chỗ này thì chỗ kia, ôi thôi đủ cả…
Vì vậy đến khi em máy sửa xong, lịch trình đăng sẽ chậm lại chút các bạn nhé :)) sẽ cố đăng thường xuyên ạ :))


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.