[Fanfic Kagamine] Chủ Nhân! Nhặt Em Về Nuôi Nhé

Chương 12~


Đọc truyện [Fanfic Kagamine] Chủ Nhân! Nhặt Em Về Nuôi Nhé – Chương 12~

Hiện tại ba mình đã thu điện thoại rồi, phải onl bằng máy tính (lén) nên có vẻ việc reply ib hay cmt của các bạn hơi khó khăn nka!! Thật sự xin lỗi!! T.T
Chương 12 :
Quả thật sau đó, Rin đã thấy Gumi làm việc trong biệt thự. Nhưng tuy nhiên, Gumi đã không còn làm cho nó nữa. Len đã chuyển đến một người mới tên là Galoco~san, và lớn hơn Rin hai tuổi…
… Nó cảm thấy rất sợ con người này…
… Cảm thấy rất sợ ánh mắt con người này khi nhìn nó…
Hơn thế nũa, Len đã cho phép Rin đi lại trong biệt thự với tư cách là thú cưng của cậu. Vâng ~ Thú cưng cơ, hài thật!!…
– Rin~sama!! Xin người mau chóng quay về giường!!
Galaco cúi đầu nghiêm chỉnh trước mặt Rin, tuy nhiên trong đôi mắt đã ánh lên một tia giảo hoạt khó thấy. Khẽ biễu môi, cùng lắm cũng chỉ là một đứa con nít, ngực mông không có lại dễ dàng thu hút được ánh mắt của Kagamine~sama. Hừ!!…
Galoco hất tóc, vui vẻ một cách giả tạo mời Rin quay trở lại phòng. Cô cũng chả thích thú gì tình yêu của Kagamine~sama cả, thứ cô mong muốn là tiền, là quyền lực. Khẽ cắn môi cười một cái, với nhan sắc của cô mà chấp nhận làm người hầu cho con nhỏ đó ư?? Cứ đợi đi rồi chống mắt xem Kagamine~sama một ngày không xa sẽ quấn quýt cô như thế nào…

.

.
.

Trong căn phòng với tiếng rít quỷ dị của gió, lờ mờ dưới ánh trăng bạc lấp lóa ra một con ngươi sắc bén lạnh lẽo. Len mệt mỏi, day day hai bên thái dương…
– Kagamine~sama!! Nước tắm đã chuẩn bị xong, mời ngài!!…
Một người hầu nữ gập đầu cung kính trước mặt Len, thanh âm trầm bổng. Len mệt mỏi nhướn mày một cái, tay nặng nề lắc lắc cốc cà phê đã nguội…
– Có điều muốn nói??
– Vâng!! – giọng nữ hầu đều đều tiếp tục… – Lenka~sama đã sắp xếp lịch về nước đón Giáng Sinh cùng ngài!!
Tay cậu khựng lại đôi chút, đón Giáng Sinh?? Nghe buồn cười thật. Len thở dài, chắc chắn là con em gái bướng bỉnh của cậu lại gây lộn với mẹ rồi, chứ dễ gì lại bay về đây?? À mà không nói, nếu như vậy không phải là Lenka cũng sẽ gặp Rin sao?? Huống chi nói sở thích của hai anh em từ nhỏ đã khá giống nhau…
Lenka thích Rin??…
Câu dám chắc là cậu không hề thích suy nghĩ này chút nào…
– Làm sao cũng được!! – Len thở dài – Bảo Ted gọi thêm thằng bạn trai quý báu của nó về nữa!! – Len nhếch môi, có như vậy thì con bé đó đừng hòng độc chiếm Rin. Ờ thì ~ nó vốn ngay từ đầu đã là một món đồ chơi yêu thích của cậu…
Nói rồi, Len cũng đứng dậy, xoay lưng bước vào phòng tắm. Trên khóe môi bỗng vẽ ra đường bán nguyệt hoàn hảo khi nghĩ đến cuộc viếng thăm con mèo nhỏ vào tối nay…

.
.
.

– Rin~sama!! Người vui lòng ngồi dậy đi ạ ~!!

Galoco đứng chỉnh chu bên một góc giường, trên tay là cái thau nước cùng khái khăn xanh. Cũng thật là chán, làm như là con nít hay sao mà đến tắm cũng bắt cô hầu??…
Rin đang ngồi se khăn, nghe đến tiếng của Galaco thì phút chốc ngồi bật dậy. Ngượng ngùng nhìn cái thau nước trên tay Galoco…
– Không không!! Em có thể tự lau người được mà!! Không cần đến Galoco~san!!
– Tôi cũng không muốn làm phiền đến thời gian ăn nghỉ của tiểu thư!! – Galoco cắt ngang – Chỉ là đây là lệnh từ Kagamine~sama, tôi không thể không làm!!
Nghe thế, Rin lập tức im bặt. Là lệnh?? Từ Len. Nghĩ đến đây Rin bỗng chốc nóng mặt. Lần trước chính là nó chủ động hôn cậu nha ~…
– Vì vậy, xin Rin~sama vui lòng cởi áo!!…
Rin gật gật đầu, rồi cũng làm theo. Nha nha ~!! Trước giờ Rin chưa bao giờ nhờ người khác tắm hộ cả. Thế nên thấy ngại ngại sao ấy!!
Galoco thoáng chốc giật mình. Sẹo – một vết sẹo thật lớn nằm trên giữa lưng Rin và nó thật lớn, nhìn thật đau và… thật buồn. Trên làn da trắng trẻo thế này mà lưu lại sẹo, quả thật rất đáng tiếc…
Không kiềm chế được, Galoco chạm nhẹ vào vết thương khiến Rin có chút rùng mình… Nó ấp úng…
– A… anou ~!! Galoco~san??
Galoco bỗng giật thót, vừa rồi là sao thế này?? Cứ như là có cái gì đó ngập dâng cổ họng cô vậy. Là sự thương hại?? Ngỡ ngàng, hay là… đồng cảm?? Vô thức, Galoco lắp bắp môi…
– Sẹo…
Rin ngớ người, hơi quay đầu nhìn vết sẹo lớn ở ngay giữa lưng. A ~!! Chính đây là vết rìu mà Akai đã bổ vào lưng nó khi nó đỡ giùm Iroha~chan, ngay thế mà hắn còn tạt nước vôi vào nữa. Hầy ~!! Thành sẹo thì thôi chứ nó cũng có biết phải làm gì bây giờ??…

– Galoco~sama??
Rin gọi nhỏ, dường như chỉ nhận lại là một cái không động tĩnh của Galoco, cô nàng vẫn tiếp tục mân mê vết thương đó. Là Rin nhìn nhầm?? Hay phải chăng vừa rồi ánh mắt mà nó luôn sợ hãi trong mấy ngày qua liền trở nên thật dịu dàng và buồn thương??…
– Chắc là… đã có chuyện gì đó khủng khiếp xảy ra lắm??…
Galoco mím chặt môi, một cô gái bé nhỏ và đáng thương như vậy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì trong quá khứ?? Galoco cảm giác nó đã đối mặt với nhiều thứ mà cô đã từng đối mặt. Với vết thương chém ngay giữa lưng như vậy…
….
.
… Galoco cũng có một cái…
.
Phải chăng đây chính là thứ đã dập tắt đi sự đố kị của cô dành cho Rin??… Hay phải chăng đây chính là thứ thu hút Kagamine~sama, kéo người ra khỏi cái vỏ bọc mà người vốn có??


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.