Đọc truyện [ Fanfic Exo ] Hậu Chiến Hoàng Tử Và Mĩ Nam – Chương 41: Kế hoạch hóa gia đình
-Aaa tiểu Thỏ, con đừng về mà ở lại chơi với chú đi- BaekHyun than khóc ôm cứng ngắc Kelvin không cho cậu nhóc đi về. Kelvin không làm được gì chỉ biết hướng ánh mắt cầu cứu tới ChanYeol.
-BaekHyun à em mau buông ra để anh đứa Kelvin về trời tối rồi đó, nếu không đem về chắc vợ chồng rồng gấu kia giết anh mất, thằng bé ở đây với em cả ngày rồi còn gì- ChanYeol nhẹ nhàng dụ dỗ vợ mình bỏ bé ra
-Nhưng mà …-BaekHyun vẫn chưa chịu buông, cậu luyến tiết bé con a.
-Ngoan nào, ngày mai anh sẽ lại đưa Kelvin lại chơi với em-
-Vâng, bibi Tiểu Thỏ~- BaekHyun vẫy tay tạm biệt Kelvin
————————/////////////————————-
10PM:30
-Baekki à, mấy hôm nay em sao vậy?!- ChanYeol ôm BaekHyun vào lòng gạt nhẹ vài lọn tóc trên trán cậu
-Em … hức … hức- BaekHyun bỗng dưng òa khóc làm ChanYeol luống cuống
-Sao nào, nói cho anh nghe-
-Mấy tháng gần đây anh không thường xuyên ở nhà …. hức …. em ở nhà một mình rất sợ và rất cô đơn nữa …. em biết anh bận nhiều công việc không thể ích kỷ bắt anh ở nhà …. hức …. nên em muốn tiểu Thỏ qua chơi với em, trong nhà có tiếng của trẻ con em cảm thấy rất vui- BaekHyun giờ như đứa trẻ đáng thương khóc nức nở
-Bảo bối nhỏ, anh xin lỗi vì đã để em chịu thiệt thòi, anh biết em rất thích trẻ con nhưng anh không nỡ làm em đau- ChanYeol hôn nhẹ lên trán cậu an ủi
-ChanYeol à, em rất ghen tị với ZiTao, khi Kris đi công tác thì còn có Kelvin và David làm bạn với em ấy, còn em thì chỉ ở nhà một mình cái cảm giác đó thật sự rất cô đơn …. hức …. em rất muốn có một đứa con, hằng ngày em có thể bầu bạn cùng nó vui đùa cùng nó em sẽ không cô đơn nữa- BaekHyun rút vào lòng ChanYeol liên tưởng đến một ngày nào đó trong nhà cậu sẽ xuất hiện một thiên thần nhỏ tung tăng chạy nhảy nói cười, điều đó rất tuyệt vời
-Được rồi, em đừng suy nghĩ nhiều nữa mau nằm xuống nghĩ ngơi- ChanYeol để BaekHyun xuống giường đắp chăn lại rồi đứng lên tính rời đi nhưng cánh tay của anh bị cậu nắm lại
-Anh đừng đi- BaekHyun hướng ánh mắt vẫn còn đọng lại vệt nước nhìn anh, ChanYeol nằm xuống bên cạnh cậu ôm cậu vào lòng. Trước khi chìm vào giấc ngủ cậu còn nghe anh nói một câu:
-Anh sẽ làm mọi thứ để em không buồn nữa-
—————————////////////—————————
6AM:00
BaekHyun hôm nay thức sớm, cậu đi ra sân tính chạy vài dòng tập thể dục thì nghe có tiếng khóc của trẻ con ngoài cổng nên đi ra xem.
-Sao lại có đứa nhỏ ở đây?!- Ra tới cổng thì cậu thấy một cái nôi nhỏ đặt dưới chân, trong nôi có rất nhiều đồ chơi và chăn bông đắt tiền và quan trọng nằm giữ đống chăn bông là một tiểu thiên sứ đáng yêu, đứa nhỏ nhìn thấy cậu lập tức cười khì khì vương tay nhéo má cậu, miệng bập bẹ vài tiếng:
-Ma … ma- Cậu nhìn chăm chăm đứa nhỏ, sau khi nhận biết ngoài trời hôm nay rất lạnh nên đặt lại đứa trẻ vào nôi đẩy vào trong nhà.
-Ai mà nỡ bỏ rơi con vậy?! Thiệt tội nghiệp- Cậu bế đứa nhỏ ra ôm vào lòng âu yếm bỗng thấy một tờ giấy nhỏ trong nôi
“Park ChanHyun”
-Tên con là Park ChanHyun sao?- Cậu không biết là đứa trẻ hiểu những gì cậu nói hay không mà đứa trẻ chỉ cười với cậu.
-Vậy từ nay con làm con của chú nha- Từ lâu cậu đã muốn có một đứa con, hôm nay lại có một đứa trẻ bị bỏ rơi nên cậu sẽ làm mẹ nó, sẵn sàng chăm sóc nó và nuôi nó ăn học. Đang chơi đùa bỗng dưng đứa trẻ òa khóc, cậu nhìn thấy cái bụng xẹp lép của đứa trẻ nên vào bếp:
-Cậu BaekHyun câuk cần gì sao, ây đứa trẻ đâu ra mà dễ thương vậy cậu- Joy hào hởi chạy lại cưng nựng ChanHyun
-Dễ thương thiệt a, nhìn mặt của nó kìa thấy ghét quá à- Irene đó giờ cuồng những thứ dễ thương nên hôm nay gặp phải ChanHyun cô làm gì bỏ qua
-Irene à, coi chừng cậu làm thằng bé sợ bây giờ- Wendy tinh nghịch chọc phá Irene
-Tôi thấy nó ở ngoài cổng, hình như là bị bỏ rơi nên tôi nhận nó làm con nuôi, à Joy này cô nấu dùm tôi ít cháo dinh dưỡng nhé- Cậu rất vui vì thấy mọi người trong
nhà thích bé nên rất hạnh phúc
-Nấu cho cậu chủ nhỏ sao, tất nhiên là sẵn lòng rồi ạ, chị sẽ nấu cho cưng thật ngon- Nói xong Joy liền chạy cái vèo bắt tay làm thức ăn cho ChanHyun. Cậu đề lại ChanHyun cho Irene và Wendy con bản thân đi lên tầng hai.
Cạch
-ChanYeol, cảm ơn anh đã cho em một gia đình nữa- BaekHyun ôm ChanYeol từ đằng sau hôn nhẹ vào má anh
-Đó là điều anh nên làm- ChanYeol xoay người lại ôm BaekHyun, ánh mắt tràn ngập sự ôn nhu
-Lấy anh là quyết định đúng đắng nhất của em- Hai người sau một hồi âu yếm thì bỗng nhớ sựt ra là ChanHyun còn dưới bếp nên chạy vội xuống, tới nơi thì thấy một cảnh tượng hết sức buồn cười. 4 dì cháu người dính đầy cháo, 5 người lớn cười khổ chỉ biết nhìn một tiểu thiên thần nhỏ ngồi trên bàn ra sức dầm bấy tô cháo miệng cười toe toét lộ lúm đồng tiền mắt hiếp lại không thấy mặt trời. Sau này lớn lên chắc chắn ChanHyun sẽ quậy không kém mẹ nó đâu.
————————End Chap———————–
Au đã trở lại rồi đây, có ai nhớ au không, chắc không đâu!!!! ☆☆
Mặc dù đã trễ những vẫn chúc mọi người Halloween vui vẻ nha ♡♡