Ép Hôn

Chương 94


Bạn đang đọc Ép Hôn: Chương 94

Tối.
Con bé trèo lên thành cửa sổ, dựa lưng vào bức tường, hướng ánh nhìn mông lung ra ngoài bầu trời. Cũng ko hiểu tại sao, nhưng hễ cứ thấy con bé nhìn trời là chắc chắn đến 99% là nó đang nghĩ đến cái j` đó, ukm, mà thường là những chuyện có vương vấn chút buồn……
Key và Hana đang nướng thịt, Jay thì bỏ đi lên phòng con bé đã bắt buộc cậu phải ở. Riêng Jey, anh chỉ ngồi lặng im từ nãy h. Rồi, ko hiểu sao, bất chợt, anh tiến lại phía con bé. Nhưng cũng chẳng để làm j` cả, anh chỉ tiến lại gần, và nhìn con bé. Thế thôi. Anh cảm thấy rất hứng thú về cô gái này, mỗi lần nhìn vào mắt cô ta, anh lại cảm nhận đc một cảm xúc khác nhau, ko lần nào giống lần nào. Như lúc chiều chẳng hạn, ánh mắt cô như một đưa trẻ 5 tuổi, trong vắt đầy tinh nghịch, nhưng khi nói chuyện về cái lâu đài cát, ánh mắt đó lại sâu thẳm, khó hiểu, và, luôn thể hiện một ẩn ý nhất định nào đó mà anh cũng ko hiểu hết đc, và bây h, ánh mắt này thực sự nhuốm sầu, tĩnh lặng nhưng cũng vô cùng dữ dội- nó làm anh liên tưởng đến những cơn sóng ngầm, âm thầm nhưng mạnh mẽ vô cùng…….
– Rất khó hiểu, đúng ko?- con bé bất chợt lên tiếng, song ko hề quay ng` lại, vẫn giữ nguyên thế ngồi và hướng mắt.
– Huh?- Jey hơi bất ngờ khi nhận đc câu hỏi này, nhưng rồi, anh cũng gật đầu- đúng vậy. Còn hơn cả khó hiểu. Quá sâu.
Con bé nghe Jey nói thì bật cười khúc khích. Chàng trai này rất chân thành, đúng là anh em của Hana, nhưng sao, là anh em mà anh ta rất khác Jay…..
– Tôi thấy lạ, anh rất giống Hana, nhưng lại khác Jay hoàn toàn. Lời nói và hành động của anh chân thành và thể hiện hơn cậu ấy nhiều.- con bé gật gù nói, như đang ngâm thơ.
Jey ko nói j`, anh hiểu con bé nói “chân thành” và “thể hiện” ở đây ko phải như nghĩa bình thường, nó hàm chứa một điều khác kia. Chỉ là, anh thắc mắc tại sao cô gái này lại nói như vậy…..
– Tại sao lại thấy ngạc nhiên khi tôi giống Hana và khác Jay?
– Ukm, vì theo lẽ thường thì anh phải giống Jay và khác Hana kia. Nhưng mà, cũng ko hẳn nhỉ, anh em vẫn có xu hướng đối lập nhau kia mà, còn đôi khi, tuy là ng` lạ nhưng vẫn có nhiều ng` giống nhau.- con bé mỉm cười, giọng đều đều nghe như đang chơi đố.

– ý em là j`?- Jey hơi giật mình trước những j` con bé nói, hàm ý lộ rõ ko cần suy nghĩ.
Con bé cười nhẹ, im lặng một lúc. Rồi đột nhiên, nó quay ng` lại, nhìn thẳng vào mắt Jey, cười.
– Anh ko thấy mình rất ích kỉ sao, Jey? Sự ích kỉ của anh đã làm ng` khác phải đau đấy.- Jey toan nói j` đó, nhưng con bé chặn ngang- Tôi hiểu. Gia đình anh rất hận nhà họ Hoàng, nhưng mà, anh ko thấy sự thù hận đó đã tồn tại quá lâu rồi hay sao? Sao anh ko để cho nó tự xóa nhòa theo thời gian? Hãy nghĩ tất cả như một lâu đài cát xây khi còn thơ bé, hãy để tự nhiên, sóng biển sẽ xóa đi giúp anh, tất cả…….
Jey ko nói j`, mà thực ra anh cũng chẳng có j` để nói cả, chỉ bik im lặng. Anh hiểu con bé nói thế là nghĩa j`, song anh ko hiểu tại sao con bé lại bik đc những điều đó….
– Tại sao….
– Chẳng phải anh thick tôi nhưng vì là tiểu thư nhà họ Hoàng nhưng ko đc sao?- con bé chớp chớp mắt, trông ngây thơ vô cùng.
Ax.
Jey suốt nữa ngã ngữa khi nghe con bé nói. Hóa ra, nãy h con bé nói là cái này đó hả?…..
– Ko phải sao? Mặc dù tôi ko chắc mình có thể đáp lại tình cảm của anh, nhưng mà dù sao thì sự thù hận kia cũng nên chấm dứt, ko phải sao?- con bé tròn xoe mắt, mắt ươn ướt nói.
– Trời!- Jey ngã ngữa.- Em hiểu lầm rồi! Tôi……
– Hi`, anh ngại hả? Ukm, cũng ko sao, keke…..Nhưng mà, nếu là thật, anh sẽ rất đau khổ, đúng ko?.- con bé lấy lại vẻ tinh nghịch thường ngày, nháy mắt nhìn Jey.
Jey im lặng. Anh khẽ cười nhạt. Cô gái này quả thật rất bik cách nói chuyện….. Nếu là anh, anh sẽ rất đau khổ, nhưng, bik làm sao đc…….
– Yah! Thịt nướng xong rui` kìa, chúng ta ra ăn thui, kẻo ko anh Key giành ăn hết h- con bé cười toe toét.
Cốp.
– Yah! Sao cốc đầu em?- con bé rưng rưng nước mắt nhìn Key, tay ôm cái đầu nhỏ xinh vừa bị anh cốc ko thương tiếc.
– Hừ, còn hỏi nữa, có lòng tốt kêu em ra ăn, ko ngờ lại……..Thôi, cứ ở đó đi, anh ra ăn, lần này thì giành ăn vs em thật lun- Key trừng mắt nhìn con bé.

– Ui, ui, thôi mà, thương anh nhất lun ák!- con bé ôm lấy cánh tay Key, lay lay làm nũng.
Key bật cười, đưa tay xoa xoa đầu tóc con bé làm rối bù cả lên. Anh nhìn sang Jey, mỉm cười.
– Anh cũng ra ăn đi, ak`, nhân tiện kêu dùm tôi cậu em của anh.- nói rồi, anh kéo tay con bé đi ra ngoài.
Jey đứng đó thêm một lúc nữa rồi cũng đi ra ngoài, tất nhiên là ko quên kêu Jay đi cùng.
Ngoài vườn. Ở ngay chính giữa khu vườn, cạnh một hồ nước và bụi hoa hồng có 1 chiếc bàn trắng nhỏ xinh vs 5 chỗ ngồi. Thứ tự đc sắp xếp như sau: đầu tiên là con bé nà, tiếp đến bên phải nó là Key, bân trái là Jay, cạnh Jay là Hana, tiếp nữa là Jey. Thực ra, cái này là do con bé sắp xếp cả, thậm chí nó còn đề tên mỗi ng` ở mỗi chỗ nữa kia, hix. Mà, thế này hẳn nhiên là có ý đồ, keke……
– Này nhá, chúng ta chơi trò chơi đi!- con bé đưa ra ý kiến.
– Trò j` cơ?- Hana tò mò hỏi.
– Em lại định giở trò j` nữa đây?- Key chán nản nhìn con bé.
– Ưh, em là ai chứ! Mà anh cứ nói như là em có “ý đồ” j` ấy- nếu ai ko bik ng` đang toan tính sẽ có biểu hiện như thế nào, thì, xin mời hãy nhìn đây- tấm gương rõ nhất- con nhok đang cười rất chi là nham hiểm này.
– Tôi ko chơi đâu- Jay và Jey nói.
– Ko đc, ai cũng phải chơi hết!- con bé quả quyết nói- Hơn nữa, trò này đơn giản lắm mà, tôi đã chuẩn bị hết rồi, chỉ cần mọi ng` đồng ý thui- con bé cười gian.

– Thế chơi như thế nào?- Hana cười hỏi.
– Hihi, vậy là cậu đồng ý tham gia rui` nhá! Yêu Hana nhất nà- con bé cười toe toét- Ukm, đơn giản lắm í, trò chơi này chủ yếu là dựa vào vận may thui. Thế này nhá, ở đây có 5 que gỗ, sẽ có que dài và que ngắn, mấy que còn lại là như nhau. Nếu ai bóc đc que dài sẽ đc ra một điều kiện cho ng` ko may lấy trúng que ngắn. Chú ý nha, dù điều kiện của ng` kia có là hôn cho tới kết hôn đi chăng nữa cũng phải làm, ko đc từ chối!- con bé chốt lại câu cuối cùng, nói vẻ hăm dọa.
– Vậy là chúng tôi cũng có quyền yêu cầu cô cho chúng tôi về nhà, đúng ko?- Jay bình thản hỏi.
– Tất nhiên, nếu cậu có đủ may mắn.- con bé mỉm cười, rồi chìa ra 5cái que đã đc chuẩn bị sẵn- nào, h thì ai mun bóc trước đây?
4 n`g con lại nhìn nhau. Ko ai bik ai nên bóc trước. Cuối cùng, Key đưa tay ra bóc trước, thở dài chán nản, thôi thì bóc cho xong cho rồi! Tiếp đến là Hana, Jey và cuối cùng là Jay. Xong, que cuối tất nhiên là của con bé. Tất cả mọi ng` đều đưa que của mình ra đo thử. và, tất cả- trừ con bé- đều há hốc mồm ngạc nhiên.
– Sao……sao lại có thể….???
– keke, vậy là tôi thắng nhá!- giọng cười vang lên, ko nói chắc mọi ng` cũng bik là ai ^^
– Anny….cô……cô ăn gian! Sao lại có đến…….- Jay hét lên.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.