Bạn đang đọc Ép Hôn: Chương 87
– ôi, anh thật vô tâm quá đi, thế mà em nhớ anh thế! Chắc anh chẳng còn nhớ em đâu nhỉ?- con bé nói, giọng châm chọc.
– Tôi cũng mun thế lắm nhưng khổ nỗi, có đc đâu.- anh mỉm cười nhìn con bé, vòng tay ôm lấy thân hình nhỏ bé kia thật chặt.
Con bé ko nói j`, cười nhẹ rồi cũng vòng tay, bá cổ anh. Mỉm cười tinh nghịch, con bé nheo mắt nhìn anh.
– Anh còn nhớ em là ai ko thế?
– Chậc. Sao nhỉ? Để xem nào! Là Nguyễn Linh Chi ak`? hay Trần Ánh Minh?- ra chiều suy nghĩ dữ lắm- ak` ko! Em chắc chắn là Lý Minh Nguyệt! haha….
– Anh này!- con bé la lên, mặt phụng phịu hờn giỗi, chân dẫm bình bịch.
– haha…..thôi nào! Tôi giỡn thôi!- anh cười, đưa tay lên nhéo má con bé.
– Đau! Key là đồ ác độc!
– Vậy em thì sao hả? Bỏ đi biền biệt suốt cả năm trời, có bik tôi đi tìm em cực khổ thế nào ko hả?- anh nghiêm mặt nói, ánh mắt ko còn bỡn cợt như lúc nãy nữa.
Con bé bik mình sai thì ko nói j`, chỉ im lặng. Con bé đã bik Key từ rất lâu rui`, anh theo chuyên ngành kinh tế thương nhưng là về thời trang. Nó rất thick những mẫu thiết kế của anh, đa số quần áo của nó đều là anh thiết kế cả.
– Sr anh mà, tại em bận chứ bộ!- con bé cong môi cãi.
– hừ`! Em lúc nào chẳng có lí do.- anh nhăn mặt nói, tỏ vẻ giận.
– keke…..Em là ai chứ! Mà sao anh lại ở đây? Chẳng phải em nghe nói anh đang ở Mỹ sao?
– Ukm, anh cũng chỉ vừa về thôi, định đến đây xem thế nào, ko ngờ lại gặp em.- Key cười cười, xoa đầu con bé.
– Đừng, rối tóc ng` ta!- con bé nhăn mặt rồi mỉm cười lém lỉnh- vậy xem ra chúng ta có duyên lắm chứ bộ, anh nhỉ!
– Có thể lắm chứ!- Key bật cười nhìn con bé.- mà sao em lại ở đây?
– Ak`, em đi mua sắm vs………Ah!!!!! Thôi chết! Hana!- con bé hét lên, đến bây h nó mới sực nhớ ra là mình còn đi cùng vs Hana, hix (@: đúng là cái đồ có mới nới cũ, plè, #: mun giữ nguyên nhan sắc ko hả? *trừng mắt*)
Rồi ko kịp để Key thắc mắc j` thêm, con bé chạy nhanh ra bên ngoài, chính xác là đến chỗ mà lúc nãy Hana vào thay đồ. Trống trơn.
– Hix. Chắc cậu ấy đi tìm mình rui`, ôi, thật là…………..>” – Sao thế?- Key đột ngột xuất hiện hỏi.
– Oái! hết hồn! Hic, lúc nãy em đi vs bạn, ham nói chuyện vs anh quá, h ko bik cô ấy đi đâu rui`, huhu…..
Key nhún vai nhìn con bé chuẩn bị khóc, anh thừa bik thế nào câu tiếp theo của nó cũng sẽ là “tất cả là tại anh hết!” à xem!
– Ko chịu đâu! Tất cả là tại anh hết!- đó, y chang mà.
– Đc rồi, để anh hỏi xem nào- Key dỗ con bé rồi bước đên chỗ cô nhân viên kia.- cô gái đi vs cô bé này đã ra khỏi shop chưa?
– Dạ chưa ạk, lúc nãy tôi thấy cô bé kia đi loanh quoanh hình như tìm j` đó, có vẻ là qua khu đồ dành cho nam rui`- cô nhân viên lễ phép trả lời, tuy vậy vẫn hướng ánh mắt tò mò nhìn con bé.
– Đc rồi. Vậy cô hãy thông báo tìm….- quay sang nhìn con bé- bạn em tên là j` vậy?
– Hana.
– Ko, tên thật ấy. Tên thường dùng rất dễ nhầm lẫn.
– Em………..- con bé cúi mặt, môi mím chặt- Là…..Hoàng Thiên Linh…..
– Ukm, vậy hãy thông báo tìm cô Hoàng Th……- bất chợt, Key giật mình dừng lại, như vừa nghĩ ra điều j` đó- Wait. Em vừa bảo là……Hoàng Thiên Linh?
Con bé ko nói j`, quay mặt đi, dường như nó ko mun nhắc đến cái tên này. Thở dài…..
– Em cũng ko chắc lắm, vẫn đang chờ kết quả. Anh hãy dùng tên là Hana đi.
Key hơi thắc mắc, nhưng anh thôi ko hỏi nữa, tự bik mình ko nên tìm hiểu quá sâu vào vấn đề này. Đến lúc con bé mun, nó sẽ tự nói…..
– Làm ơn thông báo đi, hãy dùng tên là Hana.- Key nhìn cô nhân viên.
– Vâng.
[Cô Hana xin vui lòng về quầy tiếp tân của shop có ng` cần tìm]
Con bé đứng đó, lặng lẽ đưa mắt nhìn ra bên ngoài trời qua tấm kính trong suốt. Khóe mắt nó long lanh một giọt nước……
– Anny!- tiếng gọi làm con bé giật mình, quay ng` lại, con bé thấy Hana từ phía kia chạy đến, mặt ướt mồ hôi.
– Hana! Cậu……..- rồi ko để con bé nói thêm j`, bất chợt Hana nhào đến, ôm chầm lấy nó.
– Hức! Tớ tưởng lạc mất cậu rui`! Hức!- Hana ôm chặt con bé, nấc khẽ.
– Xin lỗi, là tại tớ, tớ quên mất là cậu còn đang ở ngoài này.- con bé vỗ vai Hana, nhẹ nhàng xin lỗi.
Đẩy nhẹ Hana ra, con bé đưa tay lên lau nước mắt cho cô bạn mít ướt của mình, buông lời trêu chọc.
– Khiếp, nước mắt đâu mà lắm thế!
– Hix. Tại ng` ta lo chứ bộ!- Hana phụng phịu nói.- mà nãy h cậu đi đâu thế?
– Ak`, suýt quên, giới thiệu vs cậu- chỉ Key- đây là Key, tớ vừa vô tình gặp anh ấy nên nói chuyện một xí, ko ngờ làm cậu lo, hi` ^^
– Chào anh- Hana nhìn Key, mỉm cười, rồi quay sang con bé, hỏi nhỏ- sao anh ấy cứ nhìn tớ thế? Bộ mặt tớ dính j` ak`?
– Hi`, ko có đâu!- quay sang Key- anh, anh làm bạn em sợ đấy! Làm j` mà nhìn ng` ta chằm chằm thế chứ! Anh định ngoại tình đấy ak`? Ko đc vs em đâu nha!- con bé nói giọng trêu chọc.
Key nghe con bé nói thì nhận ra mình thể hiện thái độ hơi quá, thôi ko nhìn Hana nữa, quay sang xoa đầu con bé.
– Ko dám, anh yêu em còn chưa hết là…….
Con bé lè lưỡi nhìn anh rồi mỉm cười. Hana thì thấy ngạc nhiên, ng` con trai tên Key này là ai? Tại sao lại như là ng` yêu của con bé? Nhưng, chẳng phải, con bé là vợ chưa cưới của Ken sao?
– Anny!- Hana kéo nhẹ con bé, hỏi nhỏ- anh ta là ng` yêu của cậu ak`?
– Huh? Ukm, có thể nói thế- con bé tinh nghịch đáp lại, cười cười nhìn Key.