Ép Hôn

Chương 85


Bạn đang đọc Ép Hôn: Chương 85

~oOo~
Sáng sớm.
Con bé mở mắt ra, theo thói quen tính ngồi dậy thì bất chợt như bị cái j` đó chặn lại, vướng vướng. Nheo mắt nhìn, con bé nhận tên chồng chưa cưới của nó đang ôm nó ngủ ngon lành. Con bé phì cười khi nhớ lại tối hôm qua, nó ngủ quên mất, nhưng đến nhà thì tỉnh dậy, song lại cố ý giả vờ ngủ để thằng nhok phải còng lưng vác vào nhà, tội nghiệp ^^
Nhẹ nhàng gạt tay thằng nhok ra khỏi ng` mình, con bé ngồi dậy, đưa mắt nhìn ra cửa sổ. Ánh nắng xuyên qua tấm rèm trắng, chiếu sáng căn phòng nó, hơi ấm xua sự lạnh lẽo vốn có của căn phòng đc trang trí theo kiểu nội tâm khó đoán. Hít một hơi thật sâu, con bé mỉm cười. Một ngày mới đã bắt đầu.
Bước vào phòng tắm, vừa tắm con bé vừa khẽ ngân nga một khúc nhạc của bài hát mà nó yêu thích. Lát sau, khi đã tắm xong, bước ra ngoài, con bé thấy thằng nhok vẫn ngủ. Nhún vai một cải vẻ ko quan tâm, con bé bước lại phía tủ, lấy một bộ áo quần rồi bước vào phòng tắm thay. Đến lúc này, thằng nhok mới ngồi dậy, mặt đỏ lừ. Hóa ra, nó đã tỉnh từ lâu, chỉ là khi thấy con bé đi ra, hồn nhiên (như con điên) mặc dù trên ng` chỉ có độc chiếc khăn tắm (thói quen rui`, @:sao để ý ghê vậy, 35 quá đi *lè lưỡi*, $: mun ăn thêm chiếc dép nữa cho đủ đôi hả? *trừng mắt*)
– Mặt anh sao đỏ ghê vậy?- giọng nói đầy quan tâm vang lên khiến thằng nhok giật mình.
– Anny, cô làm j` mà như ma thế hả?- thằng nhok thoáng bối rối nói.
– J` chứ, có mà anh ko để ý thì có!- anh bé cãi lại rồi quay ngoắt ng` đi xuống dưới nhà.
Thằng nhok ở phía sau, ngơ ng` một lúc rồi cũng đi về phòng làm VSCN rui` đi xuống dưới nhà. Lúc nó xuống thì đã thấy mọi ng` đều đã đông đủ. Chào hỏi mọi ng` xong xuôi thằng nhok ngồi xuống, cạnh con bé rồi bắt đầu ăn. Nhưng chưa kịp nuốt miếng cơm đầu tiên, thằng nhok đã suốt nữa sắc luôn cơm khi mami nó hỏi.
– Ken, tối qua sao mẹ vào phòng ko thấy con đâu?

– ơh….con………- thằng nhok ngắc ngứ, chưa bik trả lời làm sao thì con bé nhảy ngang họng.
– Ở trong phòng con ạk- thản nhiên một cách ko ngờ.
Con bé ngay lập tức thể hiện đc “đẳng cấp”, chỉ một câu nói của nó, thằng nhok sặc luôn ngụm nước vừa uống, ho lấy ho để, pama nó thì ngừng lun ăn, ngước nhìn con trai và con dâu mình đầy ngạc nhiên, duy chỉ có ông nó là vẫn thản nhiên ăn như thường như đứa cháu dâu yêu quý của mình.
– Mọi ng` sao thế ạk?- con bé ngây thơ hỏi, xem ra nó ko hề nhận biết tác động kinh khủng mà mình vừa gây ra.
– ơh`…ơh`….chúng ta ko sao đâu- pama thằng nhok nói, cười cười nhìn hai đứa nó.- nhưng………dù sao hai đứa cũng chưa kết hôn, ko nên…….
– Sao đâu ạk? Trước đây con ngủ cùng anh trai và Lâm kha quen rồi- con bé một lần nữa hồn nhiên nói.
Thằng nhok đơ ng`, vế trước thì ko sao, chứ vế sau, tự dưng nhắc đến Lâm Kha làm nó thấy………tức. Tự nhiên thấy con bé “lẳng lơ” quá trời….
– Thôi, mặc kệ hai đứa nó đi, tụi nó cũng lớn cả rui`- ông Trần lên tiếng, giọng nói nghiêm nghị có chút vui đùa.
Mọi ng` thấy ông đã nói thế thì ko ai nói thêm j` nữa, tiếp tục bữa ăn của mình, duy chỉ có thằng nhok là vẫn còn chút băn khoăn khó tả…..
– Ak`, lát nữa vào phòng ta, ta có chuyện cần nói vs cháu, Ken.- ông Trần lên tiếng.
– Vâng.- thằng nhok cúi đầu lễ phép.
Sau bữa ăn, thằng nhok theo ông nó đi vào trong phòng. Nó đang tự thắc mắc ko hiểu có chuyện j`….
– Có lẽ cháu cần đi Mỹ một thời gian.- ông Trần nhẹ giọng bảo.
– Cái j`? Mỹ ấy ạk? Có chuyện j` sao ạk?- thằng nhok ngạc nhiên hỏi.
– Đúng vậy, dự án mà cháu làm có chút sự cố, trục trặc, ta nghĩ cháu nên qua đó giải quyết, đồng thời giúp ta làm một số việc.
– Ukm…vâng ạk. Vậy khi nào thì cháu có thể đi?

– Ngày mai.
– Vâng. Ấy, hả? Ngày mai ấy ạk?- thằng nhok bất ngờ hét lên- sao nhanh vậy ạk? Cháu chưa chuẩn bị j` cả.
– Ko cần, mọi thứ ta đã cho ng` lo liệu trước, cháu chỉ cần sang đó giải quyết thôi.- ông Trần điềm tĩnh nói.
– Vâng ạk- thằng nhok cúi đầu rồi bước ra ngoài, quyết định mà ông nó đưa ra, có Thánh mới ngăn đc ^^
Thất thểu đi ra, thằng nhok một phần là nhác, lười ko mun làm việc, hai là thấy có chút j` đó ko an tâm khi đi thế này, mà con bé thì ở lại đây một mình, dường như, nó đang sợ điều j` đó……
– Anh sao thế? Bị mắng ak`?- con bé bất ngờ xuất hiện, nhìn thằng nhok, tinh nghịch hỏi.
– Hừ, cô xem thương chồng mình quá đấy.- thằng nhok nhăn mặt nói, ko nhận ra vô tình đã tự nhận là “chồng” con bé.
– Ui! Lạ ak` nha, hôm nay có dụ tự nhận là chồng tôi cơ đấy- con bé cười gian- mà sao thế? Xem cái mặt kìa, bộ có chuyện j` xảy ra ak`?
– Ko có j`. Chỉ là……….-thằng nhok hơi ngập ngừng
– Chỉ là sao?- con bé tò mò hỏi.
– Ờh thì……mà sao cô nhiều chuyện thế nhỉ? Chuyện của tôi thì liên quan j` đến cô chứ!
– Xì, thế mà lúc nãy ko bik ai tự nhận là chồng tôi cơ đấy! Đây ko thèm quan tâm nữa, nhá!- con bé lè lưỡi, trêu thằng nhok rồi chạy vụt đi.

Thằng nhok nhìn theo con bé, lắc đầu chịu thua trước cái tính y như con nít của cô vợ mình. Nhưng mà….
– [C]hết [t]iệt! Cô cứ như vậy sao tôi yên tâm mà đi đc chứ!- thằng nhok vò đầu bứt tóc nói, chả hiểu nó đang lo cái j`……….
(mọi ng` đoán ra ko? ^^ )
– Anny!
– Huh? J` vậy?- con bé ló đầu qua cánh cửa mở hẹp, nhìn thằng nhok.
– ơh`…..chỉ là…..
– Này, có j` thì nói nhanh đi, hôm nay sao anh cứ “ờh thì….” vs chả “chỉ là…..” mãi thế hả?- con bé bực bội nói.
– Tôi…….cô rảnh ko? Tôi mun…..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.