Bạn đang đọc Ép Hôn: Chương 83
– Bực mình anh quá đi- con bé chau mày, bực mình nói.
Thằng nhok cũng ko thể làm j` hơn ngoài việc nhún vai, bất lực cho con bé thick làm j` thì làm.
Con bé ngồi im lặng như thế một lúc lâu, rồi đột nhiên, ko hiểu nó nghĩ cái j` mà lại quay sang, nhìn chằm chằm thằng nhok và rồi hỏi một câu rất “shock”.
– Ken, anh có thick tôi ko?
Thằng nhok sững ng`, tay ngưng đánh, đầu óc ngưng hoạt động, quay sang nhìn con bé như ng` ngoài hành tinh vừa rớt xuống *ơn chúa là tên này ko uống nước hay đại loại j` như vậy ^^ *
– Cô nói cái j`?
– Anh bị điếc hay bị lãng vậy hả?- con bé hừ giọng nói- tôi hỏi anh có thick tôi ko?- con bé lặp lại.
Thằng nhok ngơ ng` tập hai. Nó có nghe lộn ko vậy? Sao con nhỏ này hỏi câu này một cách đơn giản thế? Bình thản đến đáng ngạc nhiên lun! Vợ nó có phải con gái ko vậy? Đừng nói con gái, ngay cả con trai khi hỏi câu này cũng có đôi chút ngại ngùng nữa là……….
– Sao, anh nói j` đi chứ?- con bé thúc giục sau khi chờ đợi câu trả lời của thằng nhok quá lâu.
– ơh` thì…….mà thick thì sao, ko thick thì sao?- thằng nhok hơi bối rối nhưng cũng hất mặt lên hỏi ngược lại con bé.
– Tôi hỏi anh trước mà!- con bé xụ mặt nói, nhìn sơ qua cũng bik nó ko mun trả lời câu hỏi này chút nào.
Thằng nhok thấy con bé có vẻ lãng tránh câu hỏi của nó thì nó càng mun bik.
– Nếu cô trả lời, tôi sẽ nói cho cô bik tôi thick cô hay ko.- thằng nhok cười gian.
– Anh……đồ……
– Đồ j`?- thằng nhok nheo mắt hỏi.
– Đồ…………đồ chồng chưa cưới [c]hết [t]iệt!- con bé hét lên rồi vùng vằng bỏ đi, phía sau, thằng nhok mỉm cười đầy thick thú…….
– Cô bik thế là tốt đấy, haha…….- thằng nhok cười phá lên, mặc kệ cột khói bốc nghi ngút bên cạnh.
Con bé nhăn mặt, hậm hực đá thằng nhok một cái thật mạnh rồi ngúng nguẩy bỏ lên xe. Thằng nhok la lên oai oái rồi cũng leo lên xe, thỉnh thoảng quay sang nhìn con bé, cười cười làm con bé tức điên….
– Anh là cái giống j` mà thick cười thế hả?- con bé hừ giọng nói.
– Như cô thôi- thằng nhok bình thản đáp lại.
– Tôi lại sợ là ko, chỉ e anh thuộc loại biến đổi gien- con bé nói đầy châm biếm, cười đểu ko thể tả.
– Có lẽ.- thằng nhok nhún vai nói.
– Êh! Câu đó là của tôi, anh ăn cắp bản quyền hả?- con bé giãy nãy lên- ko đc đâu nha, câu đó tôi độc quyền rui`.
Thằng nhok phì cười trước câu nói sặc mùi “đe dọa” của con bé, cái j` mà đọc quyền vs chả ăn cắp bản quyền chứ.
– Này, thế cô đăng kí bản quyền chưa mà hét lên thế hả?- thằng nhok nháy mắt hỏi.
– ờh thì…….- con bé ấp úng, ngắc ngứ ko bik phải nói thế nào, cuối cùng, nó…….lẫy- ứ thèm chơi vs anh nữa, đồ đáng ghét.- con bé cong môi nói, vẻ hờn giỗi.
– Thôi thôi cho tôi xin, nhìn thế này kẻo lại tưởng tôi và cô là ng` yêu mất- thằng nhok cười.
– Sao chứ, ko phải sao? Mà tôi còn “cao cấp” hơn ấy chứ, vợ chưa cưới hẳn hoi ak` nha- con bé cười hì hì.
– Tôi chịu thua cô. Thế h mun đi đâu đây?
– Ukm…….để xem nào……..đến khu vui chơi đi!
– Đến đó làm j`?
– Trời, đến khu vui chơi thì để chơi chứ để làm j`, hỏi ngu!- con bé nhăn mặt nói, rồi bỗng mỉm cười ranh mãnh- ak`, các cặp đôi cũng hay đến đó lắm, ko lẽ anh mun……….
– Hừ, tôi mà thèm thick cô ak`? (@: uk`, có thick đâu, quá thick thui ^^ $: im đi, cho ăn dép bây h, grừ ; bụp! ; ò í e…….)
– Ấy ấy, tôi ko có nói j` đâu nhá, là anh tự nhận thôi- con bé cười đểu, nhìn thằng nhok, nháy mắt đầy tinh nghịch.
Thằng nhok nhìn con bé hả hê sung sướng vậy thì cũng chẳng nói j` nữa, thật chưa thấy ai trẻ con như cô vợ của nó ^^ nhưng mà, ko hiểu sao, nó lại……….thấy thick, thế có khổ ko cơ chứ!!!!!!
Vừa đến khu vui chơi, con bé đã la lên vẻ vui mừng, lon ton chạy vào trong, tất nhiên là ko quên kéo theo “cục đá” bên cạnh. Con bé đi la cà hết chỗ này đến chỗ nọ mãi mà vẫn chưa tìm thấy trò j` ưng ý để chơi, quay sang định hỏi thằng nhok, con bé tá hỏa phát hiện ra chồng nó “lặn” đâu mất tăm…….
– Ken, anh đâu rồi? Ken?!!!!!!!!!- con bé hét lên, mặc kệ mọi ng` đi qua nhìn nó như một con điên ^^
Con bé gọi mãi mà ko thấy thằng nhok đâu, bất chợt trong lòng thấy sợ hãi…… làm ơn…….nó ko mun…….đừng một lần nữa lặp lại, làm ơn……..Con bé đưa tay quẹt đôi mắt h đã ươn ướt của mình, cũng bắt đầu sụt sịt. Đột nhiên…….
– Sao thế? Sao lại khóc thể?- một giọng nói lo lắng cất lên, con bé quay ng` lại nhìn……..
– Anh biến đi đâu sao ko biến đi lun vậy hả?- con bé hét lên.
– Trời, hóa ra cô khóc là thế đó hả?- thằng nhok nín cười hỏi con bé.
– Anh có bik tôi sợ thế nào ko hả?- con bé hét lên, mắt cũng nhòe nước- đồ ác độc, anh có bik……..tôi ghét bị bỏ rơi……….
Thằng nhok lúng túng nhìn con bé khóc, tự hỏi mình đã làm j` sai? Nó chỉ là thấy cái kẹp nơ rất đẹp, nghĩ là nó hợp vs con bé nên quay lại mua thôi mà, ko lẽ như thế cũng là sai ak`?
– Này, đừng khóc- thằng nhok bối rối, ra sức vỗ về con bé nhưng đều vô ích, con bé vẫn khóc ầm lên……- Này!- thằng nhok chìa cái kẹp ra trước mặt con bé- cho cô đó, đừng khóc nữa.
Con bé thôi khóc, tròn mắt nhìn cái kẹp nơ màu trắng xinh xinh trước mặt, nở một nụ cười thật tươi, con bé ngước mắt lên nhìn thằng nhok.
– Woa, đẹp thật, anh mua tặng tôi đấy hả?
– Làm…..làm j` có, ai mua tặng cô chứ!- thằng nhok trừng mắt, cố làm bộ tức giận nhất có thể.
– Uk`, ko thì thôi, làm j` phản ứng ghê thế!- con bé nháy mắt, cười khúc khích rồi nhún vai một cái kiểu “ko thừa nhận cũng chả sao, ta đây bik hết rui` ^^ “.
– Nhưng mà, lúc nãy……..cô……khóc ak`? Ko lẽ trước đây cô đã từng…..- thằng nhok tò mò hỏi.
Nghe câu hỏi của thằng nhok, khuôn mặt con bé lập tức đanh lại, nụ cười phút chốc biến mất. Mím chặt môi, con bé quay mặt đi, bỏ đi một mạch sau khi để lại một câu nói đầy sát khí.
– Đừng bao h nhắc đến chuyện đó trước mặt tôi- rồi bất chợt quay ng`, nhìn thằng vào mắt thằng nhok- và cũng làm ơn đừng bỏ rơi tôi.
Thằng nhok sững ng`, lúc nói vế sau, nó cảm nhận đc một nỗi sợ hãi cùng bi thương của con bé……Thở hắt ra, thằng nhok gạt hết mọi suy nghĩ rồi nhanh chóng chạy theo con bé.
– Này, chờ tôi vs…!!!!
Cuối cùng, hai đứa quyết định chơi…………..vớt cá vàng (haha…). Cái này ko nói cũng bik là do con bé nghĩ ra, chứ thằng nhok đời nào chịu chơi mấy trò- như nó nói là- con nít thế này! Nhưng vì ko cãi nổi vs con bé, hơn nữa cũng chẳng mun thấy con bé khóc thét lên, thằng nhok đành phải nhượng bộ, bấm bụng chơi cùng con bé. Ban đầu, thằng nhok cũng chỉ định đứng xem con bé “trổ tài” (trích nguyên văn đương sự nói: Anh cứ đứng yên đó mà xem tôi trổ tài). Nhưng sau đó, thấy con bé loay hoay một hồi cũng chẳng vớt nổi một cọng rêu, thằng nhok tức khí ngứa mắt → chụp lấy cái vợt từ tay con bé, thằng nhok……….hăng say chơi! Phải công nhận là thằng nhok có “đẳng cấp” hẳn hoi, nó chơi một hồi, cuối cùng cũng vớt đc một chú cá vàng nhỏ nhỏ xinh xinh rất đáng yêu. Con bé vui ra mặt.
– Woa, anh tài thật đó!- con bé hét lên đầy thick thú.
Thằng nhok hất mặt lên, kiểu như mun nói “tôi mà lại” (ax). Con bé ko hơi đâu mà để ý đến thằng nhok, tay cầm bể cá nhỏ một cách nâng niu (chứ ko bộ mun xán ngay xuống đất ak`?).
– Cho tôi nhá- con bé nhìn thằng nhok, mắt long lanh.
Thằng nhok ban đầu đinh nói “ko cho cô thì cho ai” nhưng rồi nghĩ lại, thấy thế thì chẳng vui chút nào, nó cười gian bảo.