Bạn đang đọc Ép Hôn: Chương 82
Anh đang làm cái j` thế?- con bé chồm ng` lên hỏi khi thấy thằng nhok cứ cắm đầu cắm cổ vào cái laptop, chẳng thèm cãi nhau vs nó nữa.
– Cô ko thấy ak`, làm việc chứ làm j` nữa.- thằng nhok thờ ơ nói.
– Cái j`? làm việc ák hả?- con bé làm ra bộ ngạc nhiên lắm, rồi tặng cho thằng nhok nụ cười đậm chất đểu giả- tôi có nghe nhầm ko thế? Anh mà cũng bik đến hai từ “làm việc” ư?
Thằng nhok nghe cái giọng mĩa mai của con bé thì tức giận ko chịu nổi, quay sang trừng mắt.
– Hừ, có phải ai cũng như cô suốt ngày ăn chơi rồi ngủ đâu chứ! – thằng nhok hậm hực nói, nhưng vế sau thì chỉ dám nghĩ thầm ^^
– J` chứ? Ai bảo anh tôi chỉ bik ăn chơi rồi ngủ? Hừ, số việc anh làm trong suốt 17 năm qua chưa chắc đã bằng tôi làm trong một năm đó.- con bé cong môi cãi lại.
– Thôi, đc rồi, cứ xem như cô nói đúng đi. H thì làm ơn để tôi yên, đc chứ? -thằng nhok ngán ngẩm nói, thừa bik dây dưa vs con bé chỉ có cãi nhau, mà nó thì còn cả đống việc phải làm, haiz…..
– Ko- con bé phồng má nói- anh có bik tôi hiện đang rất, rất, rất chán ko hả?
– Ko.- thằng nhok thờ ơ đáp lại- cô chán thì đi tìm ai mà chơi đi, đừng có phá rối tôi.- thằng nhok nói như nói vs một con bé 5 tuổi.
– Nhưng mà chơi vs ai chứ? Ko lẽ chơi vs ông?- con bé phụng phịu nói.
Câu nói của con bé làm thằng nhok phì cười.
– Uk, tôi nghĩ đó cũng là một ý hay đó. Tôi nhớ ko nhầm thì ông muốn cho chắt đến nỗi đã học cả cách chơi vs con nít, có lẽ cô sẽ rất hợp đó- thằng nhok cười đểu, nháy mắt nhìn con bé.
Con bé hừ lạnh một cái rồi trừng mắt nhìn thằng nhok, nói vậy khác j` nói nó là con bít chứ! Nhưng còn, sao lại có cháu vs chả chắt ở đây? Ko lẽ….
– Anh đi chết đi!- con bé hơi đỏ mặt, liếc xéo thằng nhok một cái rồi xụ mặt xuống- ko cần bik anh đang làm cái quái j`, còn tôi thì sắp chán chết rui`.
– Thì sao?
– Đi chơi vs tôi nhá?- hai mắt con bé sáng rực lên như đèn pha ô tô, long lanh lóng lánh hết chỗ chê ^^ nhưng đáp lại thái độ hớn hở của nó lại là một câu trả lời vô cùng ko-màng-đến….
– Ko rãnh.- thằng nhok thản nhiên nói.
Con bé chưng hửng trước câu nói quá chi là súc tích của thằng nhok. Hừ lạnh một cái, con bé nheo mắt lại, cái tính ương bướng muốn j` có nấy của nó lại nổi lên…….
– ko rãnh cũng phải đi.
Nói rồi, ko chờ cho thằng nhok kịp có phản ứng j`, con bé nhanh chóng lôi thằng nhok ra khỏi phòng theo đúng nghĩa đen. Thằng nhok bị con bé kéo xền xệt như kóe bao tải, trong lòng cũng tưng tức nhưng mà cũng lắc đầu cho qua. Con bé lôi thằng nhok ra xe, hất mặt đầy uy quyền.
– Lên đi.
– Nhưng đi đâu mới đc chứ?- thằng nhok lên xe, quay sang bên cạnh hỏi con bé.
– Ukm…..để xem nào…- con bé mím môi, phồng má lên ra bộ suy nghĩ rồi mỉm cười- đến chỗ đồng cỏ đi.
– Đồng cỏ? Nhưng ở chỗ nào mới đc chứ? Ở đây có bik mấy trăm cái đồng cỏ chứ!- thằng nhok thắc mắc hỏi.
Con bé ngán ngẩm nhìn thằng nhok, nói vậy mà cũng ko hiểu, thật là…..
– Thế này, nói cho nó ngắn gọn nhá, đừng nói là anh quên lun cái chỗ lần đầu tôi hôn anh đấy chứ?- con bé chán nản nói.
Thằng nhok ngơ ng` một lát, rồi sực nhớ ra. Nó chợt đỏ mặt khi nghe con bé nói về chuyện đó một cách quá thản nhiên như vậy, bộ chuyện đó ko để lại ấn tượng j` cho con nhỏ sao?- thằng nhok thầm nghĩ, có chút ko vui.
Nhấn ga. Chiếc xe lao nhanh trên đường. Con bé hướng mắt nhìn hai bên đường, lòng gợi lên một cảm xúc khó tả……Thằng nhok ở bên cạnh cũng ko nói j`, ko khí đột nhiên trở nên quá ngột ngạt.
Kít.
– Đến rồi.
Con bé bước xuống, đi đến chỗ ngồi quen thuộc, ngồi xuống, mắt ngước lên nhìn bầu trời rồi lại chuyển xuống nhìn đồng cỏ xanh mướt tưởng như là bất tận phía dưới.
– Cô bảo tôi đến đây để ngồi thế này ak`?- thằng nhok hỏi sau một hồi ngồi im ko nói j`.
– Có lẽ.- con bé hơi nhướng mắt nói, mỉm cười.
Thằng nhok nhìn con bé, vẻ khó hiểu. Cô vợ nhỏ này vẫn luôn là một ẩn số đối vs nó. Chưa bao h nó có thể hiểu đc chính xác những j` con nhỏ này nghĩ và làm…..bất chợt, nó lại thấy ganh tị vs Kavin, cậu ta lun hiểu cô vợ của nó rất rõ, ngay cả khi ko cần nói j`………..
– Ken, anh có bik bí mật lớn nhất đời tôi là j` ko?- con bé bất ngờ hỏi, kéo thằng nhok ra khỏi đống suy nghĩ lung tung.
– Ko.- thằng nhok nhún vai nói.
– Thế anh có mun bik ko?- con bé lại hỏi.
– Nếu cô nói- thằng nhok trả lời kiểu đây-chả-thèm-quan- tâm.
– Hi`, cũng chẳng có j` to tát cả, chỉ là……….nhưng mà, tại sao tôi lại phải nói vs một kẻ ko-hề-nghe tôi nói thế nhỉ?- con bé nhìn thằng nhok, cau có nói.
– Tôi vẫn đang nghe cô nói đấy thôi- thằng nhok thờ ơ nói.
– Nghe ư? Nghe mà tay cứ đang lia lịa thế hả?- con bé tức giận hét lên. Quả thật nó ko hiểu sao mấy bữa nay thằng nhok đi đâu cũng đem cái laptop đi cùng, cứ như vậy bất li thân ấy!
Thằng nhok thôi đánh, ngước mắt nhìn cái núi lửa sắp phun trào trước mặt mình. Nó cũng đâu muốn thế này đâu, nhưng chỉ có hoàn thành sớm mấy cái đống rắc rối này thì nó mới có thể rảnh rang mà đi chơi chứ, thật là…..