Bạn đang đọc Ép Hôn: Chương 100
Cô bé ko nói j` nữa, chỉ im lặng mỉm cười theo phong cách quen thuộc, duy chỉ có ánh mắt lóe lên một tia sáng tính toán tàn độc…….
– Ukm, khi nào anh Key về, bảo anh ấy đến gặp tôi, tôi có chuyện cần nói.- cô bé cười.
– Nói vs tôi ko đc sao?- ng` con trai tỏ vẻ tức giận hỏi.
– Ko- cô bé trả lời thẳng thừng, rồi, nhìn ng` con trai kia, mỉm cười- bik nhiều quá cũng ko phải là tốt đâu.
– Em lun coi trọng anh ta hơn tôi.- ng` con trai bực dọc đáp.
Cô bé kia một lần nữa lại im lặng, mắt chăm chú nhìn ly kem của mình, rồi, ngẩng đầu lên, mỉm cười.
– Đừng thắc mắc quá nhiều, điều đó chẳng tốt cho cậu. Bây h, tôi có việc cần nhờ cậu làm đây.
– Em bik là tôi ko bao h từ chối em điều j`.- ng` con trai mỉm cười mê hoặc.
– Cảm ơn. Thật là có nhã ý- cô bé cười khẩy đáp.
– Đừng nói vs tôi bằng thái độ đó- ng` con trai tỏ vẻ tức giận.
– Đc rồi. Mà, anh Key sao lại về Anh đột ngột vậy?- con bé lo lắng hỏi- Ko lẽ bên đó xảy ra chuyện j` ak`? hay là anh ấy……..
– Em quan tâm anh ta quá đấy- ng` con trai cố nén giận nói.- Em cần nhờ tôi việc j`?
Cô bé ngẩng mặt lên, nhìn thẳng vào mắt ng` con trai đó, môi khẽ nhếch lên tạo thành nụ cười nữa miệng quen thuộc.
– Một việc rất dễ dàng…………..
~oOo~
Dừng xe trước cổng một ngôi biệt thự màu trắng đc trang trí rất trang nhã, thể hiện rõ sự cao quý, con bé khẽ mỉm cười. Bước xuống xe, nó đi lại phía cổng, đứng ngần ngừ một lúc, rồi cũng đưa tay bấm chuông.
King Kong.
– Ai đó?- tiếng ng` quản gia vọng ra.
– Tôi đến gặp Hana.
Con bé vừa dứt lời, cảnh cổng sắt cũng lập tức mở ra, Hana đứng ở cửa, ngạc nhiên mở to mắt nhìn nó, bên cạnh cô còn có Jay và Jey.
– Hi- con bé tươi cười nói.
– Anny?- Hana thảng thốt hét lên.
– Sao cô lại đến đây?- Jey bình tĩnh hơn, trừng mắt nhìn con bé.
– Chỉ là, tôi có một thứ cần đưa cho Hana- con bé nhún vai nói, rồi, quay sang nhìn Hana, vẫn nở một nu cười thật tươi, ko-như-mọi-ngày.
– Có j`, có thể để ngày mai………- hana vẻ như lo sợ điều j`, hốt hoảng nói.
– Sẽ ko làm mất thời gian của cậu đâu, Hana- con bé cười, nụ cười đầy ngụ ý- chỉ là, có lẽ 26/4 này tớ sẽ phải sang Anh có việc, ko bik có tặng đc quà sinh nhật cho cậu ko, nên…………- mỉm cười nhìn hộp quà màu hồng trên tay.
– Sinh nhật?- hana ngạc nhiên nói- nhưng, sinh nhật tớ là 16/5 kia mà…….
– Cái j`? 16/5? Oh my god! Vậy ko lẽ tớ nhớ nhầm?- con bé gần như kêu lên, nhìn Hana vẻ bik lỗi- sr nha, có lẽ dạo này nhà tớ xảy ra hơi nhiều việc nên……
– Ko sao đâu- Hana cười hiền nói, cô cũng cảm thấy hơi có lỗi….
– Ui, vậy thì thôi. Nhưng mà, cậu cứ nhận món quà này đi, tớ ko chắc đến 16 tháng sau vẫn-mun tặng quà cho cậu.- con bé cười.
Hana hơi sững sờ trước lời con bé nói “ko chắc đến 16 tháng sau vẫn-mun tặng quà” là sao? Ko lẽ…………
– Hình như cô đang rất rảnh rang? Tôi nghĩ cô nên về lo cho tập đoàn kia đi là hơn- Jay cười nữa miệng thách thức nói.
– Oh`, sao bạn bik hay vậy? hay chính bạn cũng đang tham gia vụ này, Jay?- con bé cười nhạt nỏi- Mà, cũng chả sao, ko liên quan j` đến tôi cả- con bé tỉnh bơ nói.
– Cô chẳng phải con dâu nhà họ Trần, tiểu thư nhà họ Hoàng? Cô ko lo cho gia đình mình sao?- Jey ngạc nhiên nói.
– đừng vội khẳng định điều j` về một ng` mà mình chẳng hiểu j` cả, Jey.- con bé cười nói.
Hướng ánh nhìn thách thức vềphía Jay đang trừng mắt nhìn mình, con bé vẫn bình thản nhìn Jey, ánh mắt toát lên vẻ cao ngạo và bí ẩn, rồi, nhìn Hana cười tươi.
– Ukm, bây h tớ có việc phải đi. Cậu cứ giữ món quà kia nhé, đến ngày 16/5 hãy mở ra, sẽ có một bất ngờ rất lớn đó, Hana- con bé nói, song ánh mắt lại nhìn về phía Jay và Jey.
Nói rồi, con bé toan quay ng` bước đi thì đột nhiên như nhớ ra chuyện j` đó, quay lại nhìn Jay.
– Bạn đã xem đĩa CD tôi đưa chưa?
– Tôi ko nghĩ mình cần xem nó.- Jay hờ hững nói.
– Có lẽ.- con bé buông một lời khó hiểu, rồi, nhìn sang Hana mặt mày xanh lét bên cạnh- hẹn gặp cậu sau, Hana.
Cho đến tận khi con bé đã khuất bóng, đứng trước sân, Jey vẫn còn mãi theo đuổi những suy nghĩ của riêng mình. Cô gái đó, cô ta đã nói, sinh nhật của Hana là 26/4, ko lẽ………….Nhưng rồi, sớm muôn j`, cũng ko thể dấu đc nữa, mọi chuyện, đi quá xa rồi……….
Hana mím chặt môi, khóe mắt dường như ngân ngấn nước nhìn theo con bé khuất dần……Đưa tay lên che miệng, ngăn bất kì tiếng nấc nào thoát ra, cô khẽ cúi đầu, cố ko để ai trông thấy mình đang khóc……..Anny, mặc dù vẫn cái khuôn mặt rất bình thản ấy, nhưng, dường như, khuôn mặt xanh xao hơn, nụ cười, cũng ko còn chân thành và ấm áp như lúc trước………Là tại cô, phải ko????
(Hi`, đoạn này hơi nhí nhố và nhàm, mọi ng` thông cảm nha. Nhưng mà, đây chính là “khúc dạo đầu” cho những bí mật kinh hoàng đc ẩn giấu bấy lâu nay sắp đc đưa ra ánh sáng………)
———- Post added at 01:56 PM ———- Previous post was at 01:52 PM ———-
~oOo~
Tích tắc. Tích tắc……..
Tiếng kim đồng hồ di chuyển đều đặn vang lên, có lẽ đó là âm thanh duy nhất trong căn phòng tuy ko trống (vì có ng` chứ sao) nhưng lại yên ắng đến lạ kì…….
Đồng hồ điểm 12h đêm……
Hức. Hức.
Gục đầu xuống bàn, đôi bờ vai của cô gái khẽ run lên……nước mắt dù đã kiềm chế nhưng vẫn tuôn trào…….tiếng nấc kìm nén như nghẹn lại nơi cuống họng, đắng ngắt…….
………
Ở gian phòng bên cạnh, một chàng trai ngồi im trên ghế, ko hề nhúc nhích hay cửa động…….đơn giản chỉ là ngồi đó, im lặng nghe từng khóc nhỉ từ gian phòng bên cạnh, cũng như nghe tiếng con tim đang rỉ máu……
Tích tắc. Tích tắc……
Tiếng kim đồng hồ vẫn đều đặn vang lên, cùng vs những tiếng thở dài nghe đến não lòng tựa một bản hòa tấu của nỗi buồn vô biên……..
Đồng hồ điểm 1h sáng.
………….