Đọc truyện Em Sẽ Yêu Anh – Chương 45
-Đưa cho cô ta nhanh lên.
-Suki à… Cô đang định giao chiếc điều khiển cho Tiên thì nó chạy vào , tất cả đều sững sờ bởi quả bom trên người cô, không ngờ mọi chuyện lại đi tới nước này .
Tiên nhân lúc nó phân tâm đã giật chiếc điều khiển rồi chạy về đưa cho Harry.
-Đông vui quá nhỉ. Hana nhếch môi
-Đến đây làm gì ? Cô gắt lên, nếu là giết bà ta thì cứ để cô giải quyết đâu cần phải nhúng tay vào.
-Tại sao mày làm vậy ? Có còn coi tao là bạn không HẢ ??? Nó rơm rớm nước mắt
-Ruki, bỏ cái đó xuống mau . Suki
-Mọi người về hết đi, kết thúc mạng sống của bà ta cứ để tôi.
-Con nhỏ ngốc này, em tưởng chị không biết việc em không phải em ruột sao… Khi mẹ đưa em về nhà , lúc đó chị đã 11 tuổi – chị có thể nhận thức được rồi. Mẹ nói em chính là con của bà , là em của chị và nói chị phải yêu thương , chăm sóc cho em . Sao em lại có suy nghĩ như vậy được
-Đúng vậy. Mày bình tĩnh lại rồi từ từ giải quyết . Nó chờ đợi, chị lo lắng ,anh và Linh hy vọng.
Bây giờ những người cô yêu thương đều đang ở đây cho nên cô không thể làm như vậy được, điều đó sẽ khiến họ đau cùng cô. Một lúc sau, cô quyết định tháo quả bom chết chóc đó ra khỏi người. Nó nháy mắt, 1 tên đàn em chạy lại bê nó ra ngoài .
-Được rồi,cứ mang bà ta về , còn lại chị sẽ giải quyết . Suki vỗ vai cô nhẹ giọng. Nhưng chị đâu biết rằng bà ta đâu dễ gì giơ tay chịu chói như vậy .
-Á…. Thả tôi ra. Hana túm tóc Linh lôi về phía bả, nhỏ cố vùng vẫy để bà ta thả ra nhưng lại càng nắm chặt hơn khiến nhỏ cẳm thấy da đầu mình như sắp nổ tung.
-Linh … Anh cảm thấy rất có lỗi với Linh, vì anh mà nhỏ bị liên lụy, vì anh mà nhỏ bị hành hạ như vậy. Muốn giải thoát cho nhỏ nhưng anh bây giờ cũng “ngàn cân treo sợi tóc” làm sao có thể cứu nhỏ đây. Không ngờ có ngày anh lại rơi vào bế tắc như vậy …
-Haha , mang tiếng là con chủ tịch Nguyễn mà có lớn không có khôn, muốn mang tôi đi thì bước qua xác chúng nó đi đã. Bây giờ anh và Linh đều bị chĩa súng vào đầu, chỉ cần 2 người đó gặp nguy hiểm thì chắc chắn anh và Linh cũng không giữ nổi tính mạng.
-Thả họ ra rồi tôi sẽ để bà đi. Bấy giờ cô mới lên tiếng , cô thật sự mệt mỏi với những giằng co này rồi, nếu không phải vì những người cô yêu thương thì có phải bây giờ cô đã ra đi để đền tội với những người đã khuất không.
-Dẹp ngay suy nghĩ đó của mày đi. Nhìn xem , bọn tao chỉ có 4 người trong khi chúng mày… Harry chỉ tay ra sau chị Suki, ít nhất đàn em của cô cũng phải hơn 30 người. –Tao tin được chúng mày sao ?
-Tôi sẽ nói họ tránh đường, nếu chưa an tâm tôi… sẽ thế chỗ 2 người đó.
-Ruki… Mày điên à ? Nó định lao tới chỗ cô nhưng bị chị cản lại, chị sẽ không để bà ta dễ dàng đi như thế.
-Nhi! Anh không sao ? Em chỉ cần đưa Linh ra khỏi đây thôi, bà ta không dám làm gì anh đâu .
-Cảm động chưa…Con gái à, xem ra nó rất lo cho con đấy. Hana liếc mắt cười với Harry.
-Đừng nói nhiều, thả họ ra đi.
-Được rồi… được rồi. Vừa mới gặp con tí mà đã phải đi ngay , mẹ không muốn đâu. Hana trêu tức cô, cô không quan tâm đến lời chế diễu của người đàn bà đó, ra hiệu cho bọn đàn em đứng dạt sang 2 bên rồi từ từ đi về phía bà ta.
Đoàng…Đoàng…Đoàng .
Cô còn chưa kịp vui mừng vì cứu được anh và Linh thì bỗng có người nã súng liên hoàn khiến vài tên đàn em của cô ngã xuống ,mọi người hoảng loạn nhìn ra cửa, Hana và Harry càng cảnh giác cao độ hơn . Từ cửa ông Thiên hùng hổ đi vào với 1 đám vệ sĩ áo đen.
-Khốn kiếp. Mày dám làm gì nó hả ? Thấy trên người anh toàn là vết bầm tím ông Thiên tức giận quát lên. Hana thấy sự tức giận của ông Thiên thì hơi giun nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ ngông cuồng, dù sao bà ta vẫn còn nắm trong tay con chủ bài .
-Chỉ chơi đùa chút thôi.
-Ba đã biết…bộ mặt thật của bà ta rồi chứ, thấy hài lòng không ? Hự… Anh nói vậy phần là trách móc nhưng cũng là thương cho ba mình vì lấy phải người vợ như bà ta , có lẽ ngay từ đầu ông trời đã sắp đặt cho gia đình anh có 1 cuộc sống nhiều thảm cảnh như vậy.
-Nam… Cô nghiến răng , tay vo thành nắm đấm khi Harry dùng báng súng đánh vào đầu anh, 1 dòng máu đang chảy ra trước chán, sức người có giới hạn và anh đã đạt đến cực đại rồi, anh đã mất quá nhiều máu nằm vật ra sàn .
-Ba xin lỗi, tất cả là tại ba, bây giờ ba sẽ đưa con ra khỏi đây.
-Khốn nạn, trước kia vì tao mù nên mới bỏ vợ rước con đàn bà như mày về nhà, hôm nay tao sẽ cho mày chết. Ông Thiên vừa dứt lời đám vệ sĩ nhanh chóng rút súng chĩa vào người Hana và Harry. Nó , Suki và Kai bị đám vệ sĩ đẩy ra khỏi vòng vây , đám vệ sĩ toàn là những người ngoại quốc to khỏe nên họ không thể chen vào được
-Bỏ súng xuống , nếu không tôi bắn đấy. Hana quát lên, bà ta biết bây giờ mình đã yếu thế hơn, chung sống với nhau mấy năm rồi sao bà ta không biết ông trùm xã hội đen này có gì mà không dám làm chứ.
-Làm sao bây giờ? Harry lo lắng nói thầm với bà ta, nếu phải lựa chọn chắc chắn anh ta sẽ chọn thoát thân .
Hana đảo mắt 1 lượt quanh căn phòng và dừng lại nơi cô, vì những tham vọng , ích kỉ bà ta đã bất chấp mọi thứ thậm chí là ruồng bỏ đứa con gái duy nhất này mới có được ngày hôm nay, không thể từ bỏ dễ dàng như vậy được .
Suy nghĩ 1 hồi , Hana nháy mắt ra hiệu với Harry. Anh ta gật đầu tỏ vẻ đã hiểu . Ông Thiên, đám vệ sĩ và cả cô cũng không hiểu chúng muốn gì bây giờ . Đột nhiên Harry
chĩa khẩu súng vào giữa mi tâm anh và bóp cò .
Đoàng
-KHÔNG …………
——————————————-
Vù…Vù…Vù
Từng cơn gió lạnh thổi qua khiến cây cối xung quanh đung đưa như vẫy tay chào họ tới . Quỳnh trên tay cầm 2 bó hoa chậm chạp bước tới phía trước . Nhẹ nhàng đặt 1 bó hoa xuống nấm mộ có hình của Hana còn bó hoa kia … đặt ở nấm mộ bên cạnh.
-Xin lỗi vì 20 năm qua không tới , bây giờ hạnh phúc không ?… Đã tìm được nơi yên bình hạnh phúc giống như mày mơ chưa? Ở đây mọi người nhớ mày lắm , mày ở đó có biết không ?…….
Quỳnh tâm sự với cô như 1 người bạn lâu lắm không được gặp nhau thật sự , mặc dù không biết cô có nghe thấy không nhưng Quỳnh mặc kệ .
-Đừng khóc nữa … nếu Ruki nhìn thấy em như vậy sẽ không vui đâu. Kai ôm vợ vào lòng khi thấy những giọt nước mắt kia lại tiếp tục rơi xuống- nó đã rơi suốt 20 năm qua trong những cơn mê rồi .
-Tuấn ! Đây là cô Ruki mà mẹ đã kể với con trong câu chuyện vừa rồi, chào cô đi . Một cậu con trai tầm 17 tuổi rất giống với Kai 20 năm về trước từ từ tiến lại cúi đầu trước di ảnh của cô- người con gái có mái tóc tím và đôi mắt xanh quyến rũ.
-Vậy là cô ấy đã …. Nó hỏi mắc hỏi nhưng chỉ dám bỏ lửng câu nói sợ rằng sẽ chạm vào nỗi đau mà mẹ nó đã gánh chịu suốt 20 năm qua. Quỳnh gật nhẹ đầu và kể nốt câu chuyện còn đang dang dở cho đứa con của mình nghe
-Đúng vậy… Năm đó… khi Harry chĩa khẩu súng về phía chú Nam tất cả đều bàng hoàng không phản ứng kịp, chỉ có cô Linh đứng bên cạnh đã nhanh chóng thay chú ấy đỡ viên đạn đó. Sau đó , hắn ta dùng Tiên làm bia đỡ đạn để trốn thoát bằng đường cửa sổ. Mẹ và ba con đã chạy theo để bắt hắn ta nhưng lại bị mất dấu , khi quay lại… quay lại…. Quỳnh nghẹn lời không thể tiếp tục được nữa nên Kai thay vợ mình kể nốt.
-Khi ba và mẹ con quay lại thì thấy anh em trong bang đang xúm vào 1 chỗ, nhìn ai cũng có vẻ đau buồn . Thấy ba và mẹ tới họ đã tránh đường để chúng ta có thể nhìn thấy , con biết không … bác Suki đang ngồi canh cô Ruki giữa 1 vũng máu lớn … Thì ra sau khi ba mẹ chạy theo Harry , Hana cũng định bỏ chạy nhưng cô Ruki đã ôm bà ấy và dùng thanh kiếm của mình để kết liễu mạng sống 2 cả .
Kai ngừng lại, có lẽ nên dừng lại ở đó là đủ, anh không muốn đứa con mới lớn của mình dấn quá sâu vào những chuyện như thế này . Nó cũng không hỏi gì thêm nữa mà lặng lẽ đứng nhìn ba mẹ .
“Quỳnh và Kai đã trở về bên nhau sau bao nhiêu sóng gió “
————————————————-
Sân bay Nội Bài
“Chuyến bay từ Hàn Quốc về Việt Nam chuẩn bị cất cánh…. “
Sân bay tấp nập người đi kẻ ở khiến người ta có những cảm xúc vui buồn lẫn lộn .
Suki tháo chiếc kính râm đen che gần hết khuôn mặt ra đón chút ánh sáng. Chị mỉm cười , đã lâu rồi không trở về quê hương khiến chị rất nhớ nơi này.
-Trước khi về đi với em đến 1 nơi đã. Chị quay sang hỏi người bên cạnh.
-Tới thăm con bé chứ gì , được thôi bà xã. Người đàn ông mỉm cười rồi xách hành lí cho vợ mình đi trước, chị đằng sau đi cùng với 2 đứa nhỏ- đó là con chị .
Sau cú sock mất đi cô, nhờ có Linh mà chị vực lại được tinh thần . Chị đã tỉnh ngộ 1 điều rằng nếu bản thân vẫn còn đau buồn thì cô nơi đó sẽ không thể an tâm mà nhắm mắt được cho nên đã cố gắng thực hiện những gì cô dặn dò. Chị đã có 1 sự nghiệp mà tất cả phụ nữ đều muốn có được , có 1 gia đình với ông chồng là nhà văn nổi tiếng , 2 đứa con : con trai lớn rất giống bố đang là sinh viên năm nhất của 1 trường đại học bên Hàn Quốc, nó mong sau này sẽ thay chị gánh vác công ty và công chúa của chị năm nay mới 10 tuổi nhưng rất dễ thương, mặc dù giống mẹ nhưng lúc nào cũng mơ mộng giống như bố nó.
“Chị đã có 1 gia đình mới, 1 gia đình hạnh phúc hơn “
——————————————
20 năm trước sau khi trải qua ca cấp cứu , đấu tranh với tử thần giành giật sự sống Linh đã quyết định đi cùng Suki sang Hàn Quốc du học và định cư luôn bên đó đến hôm nay mới trở về .Sau những gắn bó , cùng nhau trải qua khó khăn Linh và chị Suki đã coi nhau như chị em ruột . Giống như Quỳnh và chị Suki , Linh cũng có 1 gia đình hạnh phúc .
Nhớ lại trước kia , khi mới chia tay Nam , cô đã gọi Linh ra nói chuyện, cô đã hiểu nhầm rằng Linh thích anh nên nhờ Linh thay cô chăm sóc Nam. Thật ra , Linh cũng đã từng rung động trước anh bởi những cử chỉ , hành động ân cần mà Linh chưa từng được thử nhưng ngẫm lại Linh chỉ coi anh như người anh trai thôi , mặc dù vậy Linh vẫn chấp nhận đề nghị của cô cho đến khi anh quyết định con đường của mình…
“Gửi Linh- người bạn mới của tao
Mặc dù biết mày mới được 1 thời gian không dài nhưng nó cũng không phải ngắn để chúng ta có thể hiểu nhau và kết thân như bây giờ. Với tao sự xuất hiện của mày như 1 người cứu tinh vậy , mày đã giúp đỡ tao rất nhiều mặc dù những lời đề nghị của tao là rất khó khăn và thiệt thòi cho mày . Cám ơn mày rất nhiều.
Tao sắp phải đi xa không thể chào tạm biệt mày được nên mới viết thư cho mày như vậy, hãy thông cảm cho tao. Sau này, mày và Quỳnh phải sống hạnh phúc , sống cho cả phần của tao nữa nhé. Tao sẽ luôn bên cạnh dõi theo tụi mày, yêu 2 đứa nhiều . Tạm biệt !!!
Suki “
“Linh tuy đã là 1 người phụ nữ có con nhưng vẫn giống như cô gái mới bước qua tuổi 25 , đi qua bao nhiêu con đường gập gềnh cuối cùng Linh đã tìm được con đường phẳng và trải đầy hoa hồng “
———————————————————
Với số tiền cô để lại , anh em trong tổ chức của cô đã thống nhất với nhau sẽ dùng nó để lập 1 công ty từ thiện mang tên cô. Công ty đó thu hút được rất nhiều sự chú ý của mọi người trong đó có cả chị Suki , Quỳnh và Linh… Công ty đó đã giúp ích rất nhiều cho các mảnh đời bất hạnh , cứu họ thoát khỏi những cảnh lầm than khổ cực. Mặc dù không đáng là bao nhưng ít ra họ không phải bán linh hồn cho quỷ dữ. Cuộc sống của anh em cũng nhớ thế mà tốt hơn trước kia và công ty này sẽ truyền cho những đời sau nữa ……..
——————————————
Bệnh viện tâm thần
-1 bông hồng, 2 bông hồng, 3 bông hồng nè …
-Cô Trang, thì ra cô ở đây làm tôi tìm mãi. Vào phòng thôi ngoài này lạnh lắm .
-Không vào đâu, tôi ở ngoài này chơi với chị Tiên cơ .
-Nghe lời tôi, đi vào phòng có nhiều đồ đẹp cho cô lắm.
-Thật sao?
-Đúng vậy… Đi theo tôi. Cô ý tá cẩn thận dìu Trang vào phòng
Trang đã bị ám ảnh bởi cái chết của Tiên, lúc nào cũng mơ thấy cảnh Tiên bị hàng chục viên đạn ghim vào người . Cơn ác mộng kéo dài đó khiến nhỏ bị rối loạn thần kinh phải tìm bác sĩ tâm lý điều trị. Sau 4 năm điều trị bệnh tình không thuyên giảm mà càng nặng hơn và gia đình phải đưa Trang vào bệnh viện tâm thần từ đó .
———————————————
Sau khi rời khỏi khu nhà hoang, Harry đã lái chiếc ô tô bỏ trốn . Nhưng không may cho anh ta , do hôm đó trời mưa đường trơn trượt tầm nhìn hạn chế nên đã lao vào vách đá tử nạn tại chỗ. 2 hôm sau đội cứu hộ của cảnh sát mới tìm thấy thi thể của anh ta.
Ông Thiên với tội danh giết người, buôn bán vũ khí trái phép với số lượng lớn , là trùm mafia cảnh sát quốc tế đang truy lùng nên tòa kết án tù chung thân (chỉ là viết bừa thôi nhé, nên các bạn đừng thắc mắc ). Do không chịu nổi khổ cực trong tù, cộng thêm sự ân hận với người vợ đã khuất ông Thiên đã tự kết liễu đời mình…
Ác giả thì ác báo . Hana , Harry, Tiên , Trang và ông Thiên đều phải trả giá về những việc làm sai trái của mình . Đây là bài học đáng nhớ cho họ , nếu có kiếp sau mong rằng họ sẽ có cuộc sống khác tốt đẹp hơn và không lao vào vòng xoáy của những điều trái với lương tâm như họ đã từng làm .