Em ? Không Hề Dễ Bắt Nạt Đâu ... Cứ Đợi Đấy

Chương 20


Bạn đang đọc Em ? Không Hề Dễ Bắt Nạt Đâu … Cứ Đợi Đấy: Chương 20

Kem là một người luôn dậy sớm nhưng hôm nay đến 9 giờ rồi vẫn không thèm ” mở mắt to, đón nắng nhỏ ” dù đã gọi cho Agnes xong thì Kem lại lăn ra ngủ tiếp.
Bên ngoài, Ice đập như muốn nát cánh cửa:
– Nhỏ ngu si! Cô còn định nướng tới bao giờ nữa? Dậy ngayyyy
– Tẹo nữa đi – Kem lười biếng đáp lại, trùm chăn ngủ tiếp.
– Do cô nói đấy – Ice cười gian.
Ice chạy xuống nhà lấy chìa khóa dự phòng.
Ngay khi mở được cửa, Ice đang đứng bên cạnh chiếc giường có một cô công chúa đang ngủ.
– Có dậy không? – Ice từ tốn hỏi.
Im lặng như tờ….Éc éc…….éc éc…….
– Hỏi lần cuối: có dậy không?
– Khônggggg – Kem ngái ngủ đáp
– Vậy thì………..
Ice nhảy lên giường, chui vào chăn ôm Kem vẫn còn đang ngủ say.
Tự dưng cảm thấy người bị gò bó, Kem mới chịu mở mồm dù chẳng biết chuyện gì đang xảy ra:

– Bỏ raaa
– Không bỏ – Ice vỗ bôm bốp vào má Kem bắt tỉnh.
– Ayyyy dậy rồi! Mà sao anh nằm trên giường tôi? – Kem liếc mắt sang cửa phòng – Tôi khóa cửa rồi mà? Anh vào bằng cách nào??? – Kem đẩy Ice nhưng lực có vẻ hơi mạnh nên Ice ngã nhào từ giường xuống đất và không quên bấu víu vào chỗ dựa nào đó có thể bấu víu được là Kem nên cả hai đều ngã nhào……….
Kem nằm đè lên Ice, mặt đỏ lựng, lồm cồm bò dậy lao thẳng vào nhà vệ sinh.
Ice nằm im bất động. Dường như Cô Kem tỉ tỉ đã điểm huyệt Dương Phong ca ca khiến ca ca không cử động được chăng? Chính là họ đang cover hai nhân nhật huyền thoại mà ai cũng đã nghe tên: Cô Cô – Dương Quá.
Cố gắng lắm bằng tất cả nghị lực mình có, Ice mới bắt được hồn mình đang bay lơ lửng trên chín tầng mây.
– Cô nhanh lên rồi xuống làm bữa sáng cho tôi – Ice ra lệnh.
– Anh không biết làm gì à? – Kem hỏi vọng ra.
– Có vợ để làm cảnh hử? – Ice lỡ lời thốt lên chữ ” vợ “.
Chỉ cách nhau một cánh cửa nhưng Ice và Kem đều cảm nhận được nhiệt độ đang tăng vọt dù nhiệt độ ngoài trời man mát tầm 25 độ.
Ice chạy nhanh xuống tầng, hất nước lên mặt cho tỉnh.
Kem xuống sau, mặt tỉnh bơ như chưa hề có chuyện gì xảy ra.
Ai biết rằng ở trên kia Kem đã phải đấu tranh nội tâm như nhân vật ” ông Hai ” trong truyện ngắn ” Làng ” của Kim Lân đấu tranh về việc thù làng hoặc về làng. Còn Kem thì đấu tranh về việc bơ Ice hay ngại ngùng đối mặt với Ice. Như nhớ ra câu nói của Agnes lúc nãy gọi điện, Kem quyết định không quan tâm nhưng sự ngại ngùng vẫn được giấu bên trong Kem chứ không thể nào hết được.

Quay về thực tại, thái độ đó làm Ice không khỏi bất ngờ và hơi khó chịu.
– Anh ra ngồi đợi tôi – Kem nói.
– À…ờ – Ice ậm ừ cho gọi là có.
Phải công nhận một điều là Kem nấu ăn chuyên nghiệp như đầu bếp nghiệp dư khiến Ice phải mở rộng tầm mắt.
Từng món ăn được đặt lên bàn. Mỗi đĩa đựng hai bánh gối, một miếng thịt hun khói, một quả trứng ốp kèm theo cốc sữa tươi còn nóng.
– Nhìn đẹp mắt đấy mà chẳng biết mùi vị ra sao – Ice nhếch mép cười.
– Cứ ăn đã rồi phê bình – Kem rất ghét cái điệu cười đểu giả đó nên không thèm nhìn mặt Ice mà nói.
Khi miếng thịt đầu tiên chạm vào lưỡi, Ice đã phải thầm bái phục vì đồ ăn Kem làm quá ngon nhưng ngoài miệng vẫn nói:
– Cũng tàm tạm
– Phân công mỗi người nấu ăn một tuần. Ok? – Kem đề nghị.
– Nấu thì nấu. Tôi sợ cô chắc? – Ice vênh mặt.
– Thì tôi bảo anh sợ tôi? Người đâu mà điên dễ sợ vậy? – Kem đáp trả.
– Cô bảo ai điên cơ? – Ice lườm.
– Không nói anh chả nhẽ tôi nói tôi? Não bột – Kem lặp lại lời nói của Ice tối hôm qua.
– Đừng có nhại lại tôi – Ice chọc chọc đồ ăn trong đĩa.
– Hôm nay tôi nấu ăn thì anh rửa bát. Xong! – Kem buông dao và dĩa, để trong bồn rửa bát rồi đi lên tầng.
” Mạnh mồm lắm vào giờ rước họa vào thân. Ice ơi là Ice! Sao mày ngu quá vậy? Nhỏ đó nấu ăn ngon hết sẩy mà” – Ice vò đầu bứt tai nghĩ, dọn dẹp đống ” tàn tích ” của bữa sáng rồi bắt tay vào công việc mà mỗi khi ăn xong chúng ta đều phải làm – rửa bát.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.