Em Đúng Là Đồ Du Côn !

Chương 14


Bạn đang đọc Em Đúng Là Đồ Du Côn ! – Chương 14

– nó chạy theo 3 cô nàng xinh tươi và ba chàng trai ( phong , lâm , chung ). cùng chơi cùng đùa với những con sóng biển nhẹ nhàng du dương . còn hắn và nhật ngôi bên trên bờ cát nhìn ra nơi họ đang chơi đùa .
– cô bé đó là bạn gái cậu thật à ? (nhật hỏi hắn )
– câu hỏi của nhật làm hắn hơi giật mình quay sang nhìn nhật nói :
– ừm, sao cậu lại hỏi vậy ?
– mình cảm thấy có vẻ k phải .
– đó là cậu cảm thấy thôi.
– vậy sao ?
– ừh.
– nhưng sao mình thấy cô bé với cậu sao đó. kỳ lạ k giống như yêu nhau tí gì .
– kỳ lạ gì.
– hành động lời nói đối với cậu.
– hì. cô ấy là thế k biết và cũng k thích thể hiện tình cảm ra ngoài.
– à hóa ra là vậy.mà này cậu đã thay đổi khá nhiều đó. (cười)
– mình ? thay đổi gì.
– đã suy nghĩ và người lớn hơn. k ngờ chỉ sau 1 thời gian ngắn k gặp mà giờ cậu khác thật, đúng là có tình yêu vào . (nhật chêu )
– thôi đi cậu đừng chọc mình.
– ha ha. mình nói đúng còn gì.
– ừ thì công nhận là từ khi biết và quen cô ấy rồi yêu mình đã thay đổi chút, cô ấy ng con gái khiến mình thành 1 con người mới.
– nhật cười. gật đầu.
– thế THẢO lâu rồi có liên lạc với cậu k ? (hắn hỏi nhật ) (tg : đây là 1 người mới mình sẽ giới thiệu sau ).
– k cô ấy k liên lạc gì nữa. (nhật mặt buồn hẳn xuống )

– đừng buồn mình nghĩ cô ấy bận thôi, chắc chắn cô ấy sẽ liên lạc với cậu và sẽ trở về bên cậu sớm. (hắn an ủi bạn )
– mình k biết nữa, mình cũng lo sợ rằng thảo quên mình rồi.
– k thảo k phải ng như vậy mình tin cô ấy và tin vào lựa chọn của cậu.
– mong là thế.
– hắn đập vai nhật , nhật cười 2 ng cùng nhìn ra biển mỗi ng 1 suy nghĩ.
– nó vui đùa vói 3 cô nàng ng yêu 3 tên kia, cười sảng khoái k chụt ngại ngùng , nó ngây thơ, nụ cười trong sáng hồn nhiên khiến ng khác rất chú ý tới , điều này khiến k chỉ hắn mà còn 1 ng khác cũng đang để ý tới. nó trông thế thôi chứ cuốn hút lắm đấy. nó cứ vô tư như thế hôn nhiên chơi đùa, sau 1 hồi đùa nghịch nó quay lên nhìn hắn cười vẫy tay gọi hắn xuống đây chơi hắn cười lại lắc đầu k xuống thế là nó nó chạy lên với hắn. đang chạy thì k may 1 ng lạ đi tới do k để ý nó và ng đấy đâm vào nhau ngã ra. ( ng này cố tình đấy )
– á… (nó )
– ng đó vội đứng dậy đỡ nó. hắn nhìn thấy cũng đứng dậy chạy vội ra đó.
– e k sao chứ. (ng đó )
– nó mặt nhăn nhăn nói : may cho a là ban ngày chứ là buổi tối thì cả 1 bầu trời lung linh toàn sao. (nó nói đểu )
– ng đó cười vì câu nói và cả cái bộ mặt nhìn đáng yêu của nó. hắn chạy ra đến đó hất tay ng đó ra khỏi tay nó ngay. ( ng đó đỡ nó dậy nhưng vẫn cầm tay nó chưa bỏ ra ). nhìn xem xét nó có sao k hắn hỏi.
– sao k khỉ ? đau chỗ nào k ? (hắn lo lắng )
– gớm a cứ làm như tôi yếu ớt lắm vậy. (nói với hắn )
– lại kòn k à. (hắn lườm )
– ng đó đứng đó nhìn 2 đứa rồi nói :
– tôi xin lỗi e. e k sao thì tốt rồi.
– hắn mới quay ra nhìn tên đó nói mặt hằm vào:
– a đi đứng thế à .( hắn tức nên giận chém luôn ng đó.)
– nó nhìn mặt hắn sợ hắn điên nó vội kéo tay hắn lại nói : tại tôi mà liên quan gì tới ng ta đâu, ng ta cũng xin lỗi rồi, tôi cũng k sao a quát to thế làm gì.
– hắn lườm cháy áo . nó run luôn. k dám nói tiếp. rồi quay ra nói tiếp với ng đó.

– may cho a đấy. cô ấy mà sao thì a chết với tôi.
– nó ngại quá cười cười với a ta và nôi hắn đi.
– ng đó cũng cười lại với nó và nói với thêm : a rất mong chúng ta sẽ gặp lại nhau đó cô bé.! (hắn ta có ý đồ mà )
– nghe xong câu này hắn muốn phát điên rằng ta nó ra định quay lại xử lí a ta nhưng nó giữ kịp lại nôi hắn đi thật nhanh. nhật ngồi bên trên quan sát thôi k chạy ra còn m.n đang mải tắm k để ý. đến chỗ nhật ngồi nó đẩy hắn ngồi xuống nó cũng ngồi cạnh.
– sao vậy ? (nhật )
– k sao a ạ. (nó )
– hắn bực mình k thèm nói.
– nhật hiểu là thằng bạn mình lại có vấn đề rồi chỉ cười k nói nữa.
– nó thấy cái mặt hắn như đưa đám lên tiếng.
– a sao đấy. thôi ngay cái bộ mặt như vậy đi.
– hắn k nói mà đứng dậy đi luôn đi về khách sạn. nhật thấy vậy nói với nó : e đi theo cậu ấy về đi. nó nhìn nhật thở dài rồi nói :
– e k hiểu nổi tên điên này, à mà hắn điên thì còn cần gì hiểu nữa. rồi chạy theo hắn.
– nhật cười lắc đầu.
– nó đuổi theo kịp hắn giữ lấy tay hắn lại.
– a cứ làm sao vậy ? ma nhập hả ?
– nó có biết hắn đang ghen đâu chỉ vì 1 câu nói thôi cũng làm hắn tức lắm ghen điên lên. lại còn cầm tay nó nữa chứ , nghĩ càng tăng thêm điên. chẳng nói lời nào hất tay nó ra bỏ đi trước. nó k thể nào chịu đc cái tính này của hắn nhưng vẫn phải chạy theo hắn có giận lắm nhưng nó vẫn phải dỗ dành hắn như là…….
– về đến phòng hắn mở cửa mạnh làm nó giật mình rồi ngồi xuống ghế trong phòng phịch 1 cái nó bước vào đóng cửa lại cũng ngồi xuống cạnh hắn.
– làm sao nữa đây ? a cứ thế này m.n k vui đâu. tôi cũng khó chịu lắm.
– khó chịu khi bên tôi chứ gì vậy thì đi mà tìm ng khác ở bên cô. (hắn đang cáu ghen linh tinh nói cũng linh tinh )

– ơ cái a này, nói gì đấy hả tôi bảo cái thái độ của a làm m.n và tôi k thích chứ tôi bảo gì mà a nói tôi như vậy, a điên hả ? bực mình . – hắn ta vẫn k nói gì..
-( nó tức ). a ở đây mà nghĩ cho kỹ đi, hành động của a như thế có phải đúng k, tôi ra ngoài kia với m.n nó đứng dậy đi , hắn vội giữ nó lại ôm nó thật chặt hắn nói.
– cô k đc đi đâu khi k có tôi bên cạnh, khi tôi k cho phép .
– hắn cứ làm nó khó hiểu nhưng nó k nói gì k hỏi gì để hắn ôm vậy 1 lúc rồi hắn bỏ ra.
– cô đi thay đồ đi ướt hết rồi.
– nó k nói ra lấy đò đi tắm. hắn ngồi bên ngoài nghĩ tới cái tên vừa nãy . hắn hiểu ý của câu nói đo là gì càng thêm bực cứ đam chiêu nghĩ nó xong ra gọi.
– a kia !
– sao ?
– a suy nghĩ cái gì mà cứ thất thần vậy.
– suy cái cô vừa nói.
– a cũng biết là cần phải suy nghĩ cơ à.
– mà cô đó sao để thằng con trai lạ cầm tay hả ?
– tôi để khi nào ?
– vừa nãy thôi.
– trời ! ng ta đỡ tôi dậy chứ tôi…. chưa kịp nói hết hắn đã nói
– thế cũng k đc. phải gạt tay ngay ra chứ.
– lúc đó tôi đâu để ý.
– từ giờ cô ra đường bỏ ngay cái kiểu ngây thơ đi .
– a nói gì ?
– giả vờ k hỉu à. tôi bảo cô đứng có nhí nhảnh khi ở ngoài đường.
– tính rồi thì bỏ sao. hì
– còn cãi. hắn nguýt nó.
– a lạ thật .

– lạ gì ?
– cứ như a đang ghen đấy.
– cô cũng biết và hiểu đc điều đó cơ à ?
– tôi thấy a giống như vậy ?
– biết vậy thì đừng làm tôi cáu. tôi sẽ ghen hơn đấy. rồi hắn đi lấy đồ thay.
– nó ngơ ngác cũng hỉu đc phần nào ý hắn nhưng chẳng lẽ hắn…… nó. vậy là……… nó tự nhiên đỏ mặt khi nghĩ đến điều gì đấy.
– hắn nhìn nó cười hắn biết nó đang nghĩ gì mà. rồi xoa tóc nó bù xù lên . đi vào nhà tắm thay đồ.
– nó ra ghế ngồi sũy nghĩ gì đấy hắn thay xong ra nhìn nó nói.
– nghĩ gì thế khỉ ?
– nó k trả lời.
– khỉ ? hắn gọi to
– hả ?
– nghĩ gì thế ?
– à k có gì.
– cô đấy lúc nào cũng vậy.
– hì hì. nó làm cái vẻ mặt đáng yêu kinh khủng hắn buồn cười. đang cười thì hắn dừng ngay lại mặt gian gian nhìn nó. chư có ý đồ gì đó, nó thấy lạnh lạnh ng nổi gai ốc hắn tiến lại phía nó theo phản xạ nó hai tay vắt chéo trước ngực chân co lên có chuyện sắp xảy ra với nó .nó lắp bắp nói.
a….. a định làm gì. ? – hắn nhếch môi cười đểu tiến lại nó nhìn như con sói dang sắp bắt đc con mồi vậy. hắn đặt tay lên vai nó dí sát mặt mình gần vào mặt nó làm nó hãi run .
– a , a định làm gì ? tôi sẽ giết a nếu a dám làm điều xằng bậy với tôi.
– hắn k nói gì dí càng sát mặt vòa mặt nó hơn nó nhắm tịt mắt lại quay mặt đi sang 1 bên. hắn buồn cười quá k nhịn đc lên cười bò ra còn nó thì từ từ mở mắt ra tức xì khói hắn dám chêu nó làm nó hãi gần chết. nó dơ tay đấm hắn luôn 1 cía vào bụng rồi bỏ ra ngoài hành lang đứng . hắn vừa buồn cười vừa đau. nó bỏ ra đó đứng hắn thôi k cười nữa đi ra chỗ nó.
– cô giận à ?
– k nói gì mắt chỉ nhìn ra biển.
– tôi đùa thôi mà. hì.
– nó vẫn k nói gì hắn cũng k nói nữa cùng nhìn ra biển giờ là chiều muộn hoàng hôn đã xuất hiện nhìn cảnh vật thật buồn và cũng thật đẹp.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.