Bạn đang đọc Em Đã Là Thiên Thần – Chương 17 – Phần 1
Đến 9h sáng thì thấy ai đó lắc người mình, đang ngủ ngon lành như cũng cố mà mở coi ai vô duyên thế.
“À..Th à..”
mở mắt thấy Th, nhưng lại nhắm tít mắt lại tính ngủ tiếp.
“Dậy dây, làm gì mà lê liệt thế này. Mà cái phòng gì mà ..”
Mình tỉnh dậy, ngó nghiêng quanh phòng, tan hoang. Mấy cái chậu được trưng dụng hết, thằng thì nôn giữa nhà, thằng thì cho ra ngay trên giường, đậu má, hôi kinh khủng. Kiểu này thì dậy thôi, nhìn mà buồn nôn kinh khủng. Chạy qua phòng thằng bạn rửa mặt mũi rồi kéo Th xuống cantin ngồi cho thoáng.
“Sao uống ghê thế. Buồn hả”
“Ừ, buồn, với anh em về, liên hoan cái”
“Haizzz, mới có tí đã buồn”
“Sao không buồn”
“Nè, gọi cho Hạnh nè”
“Lại gì nữa, mắng tiếp à?”
“Cứ gọi đi”
Bấm số em, lòng buồn.
“Alo”
“Anh này”
“Ừm, biết giọng rồi. Sao như sắp chết vậy”
“Ừ..tại, nhớ”
“Nhớ..gì mà nhớ, lại nhậu xỉn à”
“xỉn đâu, uống có tí”
“Tỉnh lại nghe em nói”
“Ừ. Tỉnh rồi”
“em xl vì đã không tin tưởng anh, nhưng không ai bình tĩnh khi thấy anh như thế cả. Anh là của em, của riêng em thôi, không ai được chạm vào anh cả. anh nhớ đó, nghe không”
Mừng khỏi nói, mà nó, nó để mình vật vờ 4 ngày trời. Chỉ muốn ôm nó mà cắn tới tấp.
Hét to vào điện thoại
“Yêu em nhất” nói xong thấy em cười vui vẻ.
Sung sưởng nhảy tưng tửng như thằng hâm, tình yêu nó kỳ diệu vậy sao, mình như hồi sinh sau nắng hạn. Mọi chuyện lại ổn. Nhưng mà không hiểu sao em lại thay đổi vậy nhỉ? cũng hơi thắc mắc, nhưng cứ kệ đã, cứ vui đã.
Gần trưa thì lò mò về phòng, thấy mấy thằng đang hì hục dọn phòng, khổ, nhậu cho lắm vào, bao nhiêu thứ ngon rồi cũng ra, rồi lại mất công dọn.
“ĐM, thằng T, trốn đâu, về dọn”
“Dạ, em dọn ngay” Lòng đang vui, xắn tay áo vào dọn với mấy anh em luôn. Kết thúc cho thời gian buồn chán.
Sinh viên ở đâu chả biết, chứ riêng ở đây, anh em sống thật tốt với nhau. Mỗi người phương tụ về đây, cùng ăn, cùng uống, cùng ngủ. Thứ duy nhất họ có là sự đoàn kết.
Chuyện mình với em từ sau lần tưởng chừng chia tay đó cũng không có gì biến động cả. Mình với em càng yêu nhau hơn, tin tưởng và chia sẻ cho nhau nhiều hơn. Nói chung mọi thứ xung quanh cũng ổn. Chỉ có đôi chút rắc rối với Em Ly. Sau cái chuỗi sự kiện đó thì mình cũng giữ khoảng cách hơn với Ly, Ly cũng thế, chơi với nhau 1 cách nhẹ nhàng, cũng không thiếu sự quan tâm, hỏi han, động viên, nhưng chỉ ở mức bạn bè. Nhưng dần Ly lại càng tỏ ra quan tâm hơi quá (so với cái gọi là bạn), đi chơi, hay đi đâu cũng luôn để xe mình chở, một vài lần đầu, nhưng sau đó mình cố gắng né tránh. Càng né em càng quan tâm nhiều hơn. Nhiều lần nhắc khéo Ly nhưng được mấy hôm rồi lại thế. Đến 1 ngày mình phải thẳng thắn với em ấy.
Tan giờ học, kéo em ấy ra ghế đá ngồi nói chuyện rõ ràng.
“Ly này. Đôi lúc sự quan tâm làm cho người được quan tâm vui, nhưng nhiều quá sẽ làm họ không thoải mái. Chắc Ly hiểu ý T”
“Ừ..”
“Ừ sao. Nếu hiểu thì chắc từ nay Ly biết phải làm gì ?”
“Ừ..Ly biết, T đã có bạn gái, Vì Ly mà … nhưng chả lẽ Ly thích T không được sao? Chả lẽ Ly muốn dành lấy tình yêu không được sao?”
“Có bao nhiêu người để Ly yêu, sao cứ nhất thiết phải là T, khi mà T, 1 con tim đã có chủ. T không cấm Ly không được thích, hay đại loại là thế, nhưng Ly biết rồi đó. Ly là người bạn rất tốt. nhưng T xin lỗi”
“Ừ.” Ly ủ rũ, buồn, mình cũng không thoải mái gì. NGồi thêm 1 lúc rồi về. Chắc rằng những ngày tới sẽ khó nói chuyện nhưng như thế là tốt.
Được 1 thời gian bình yên thì một ngày em hẹn mình lên online. Hình như có việc gì muốn nói.
“Anh, hôm qua em và Ly nói chuyện với nhau”
“Hả??? sao Ly biết số em.”
“Em không biết, cái lần chúng mình chia tay hụt ấy, Ly gọi cho em. ”
“Hả?”
“Ly thanh minh cho anh. Ly là 1 người tốt anh nhỉ?”
“Ừ, cũng tốt.”
“Sao anh không yêu cô ấy?”
“NGốc, có em rồi, yêu em nhất”
“Ừm, thế em yên tâm rồi.” mình im lặng, em tiếp
“Hôm qua Ly nói sẽ đấu tranh với em để dành anh đó”
“Trời, còn vụ này nữa à?”
“Ừ.. nhưng giờ em yên tâm rồi”
“Hì..yêu em.” “Cách đây 2 tuần anh cũng nói chuyện với Ly, rõ ràng mọi chuyện. Ly đã đồng ý rồi nhưng hôm nay lại để em lo.” “Hì..xl em cứ để em gặp rắc rồi nha”
“Hì..không có chi, Mà anh có làm gì cũng đừng quá nha, con gái dễ tủi thân”
“Làm gì ai?”
“Ly đó”
“À ừ, anh biết mà”
Rồi 2 đứa nói chuyện thêm tí nữa. Xong về.
Ngày hôm sau lên lớp, tan giờ học kêu Ly lại nói chuyện thêm 1 lần nữa.
“Ly, ra đây T nói chuyện tí”
“Ừ..có gì quan trọng không”
“Thì cứ ra rồi biết”
2 đứa lại ra ghế đá.
“Lần trước T đã nói rõ với Ly rồi đúng không nhỉ?”
“Rõ gì cơ?”
“Chuyện tình cảm giữa Ly với T”
“À . thì sao?”
“Ừm, hôm qua có nói chuyện với Hạnh, T biết hết rồi. Trước hết T cảm ơn Ly vì những gì Ly làm, nhưng chắc Ly biết T chỉ yêu Hạnh thôi. Ly đừng làm vậy nữa”
“Ly không thể. Mà Ly thua Hạnh ở đâu T. Mà T vẫn thờ ơ với Ly”
“Ừ, Ly tốt, không thua gì cả. nhưng tình cảm nó đặc biệt Ly à. T không kiêu, vì T không dám kiêu, nhưng vì đó là tình yêu”
“Ly xl, nhưng Ly không thể”
“sao lại không, dễ mà. quanh Ly bao nhiêu chàng trai tốt theo đuổi”
“XL T”
“Ly à, nghe T đi, nếu cứ thế này T không dám chơ với Ly nữa đâu”
“Ly..”
“Thôi về đi”
“Ừ.. nhưng ly sẽ vẫn dành bằng được T”
“Như thế Ly chỉ muốn sở hữu T, đâu phải là yêu”
“T không hiểu Ly. Ly sẽ đấu tranh đó”
“Ừ, mặc kệ Ly, Nếu thế T xl, T không thể chơi với ly nữa.”
Lẳng lặng đi về mặc cho Ly đứng đó, thái độ ra sao.
Những ngày sau đó lên lớp không còn nói chuyện với Ly nữa, có chăng cũng chỉ việc lớp. em ly có vẻ khó chịu, nhưng mình cứ kệ, có lẽ phải dứt khoát. Cứ thế thời gian trôi, em Ly vẫn thế, vẫn gây rắc rối cho cả mình và cả Hạnh. Có tác động gây chia rẽ với Hạnh, nhưng may mắn ình là giờ em đã tin mình, gần như là tuyệt đối. Chính vì thế nên mình cũng cố gắng nhiều trong cuộc sống và dành tình yêu nguyên vẹn cho em.
Chẳng mấy chốc đã được về hè, sau 1 kỳ nữa có thể nói là khá thành công với mình thì hè hình như vui hơn. Về hè được gặp em, được đi chơi, được cùng em lượn lờ, ngày nắng thì đêm mình lượn. Cả lớp lại tụ tập đi chơi, và điểm đến lần này là cửa lò. CÁc thành viên háo hức ngay từ lúc xuất phát. Có lẽ đây là điểm nhấn duy nhất của mùa hè mà mình với em có được.
Vừa xuống đến con đường Bình minh, hơi biển bắt đâu lan tỏa. Kiếm 1 quán nhâu, cả lớp tấp vào. Biển xanh hiện ra trước mắt mọi người, dưới cái nắng chói chang của miền trung. Bọn con gái sung sướng hét lên, do xuống còn sớm nên cả lớp thay đồ tắm đã. Em ghé tai mình thủ thỉ.
“Anh, tí đưa em đi thay đồ”
“Haha, ừ”
Em chờ ọi người thay hết em mới chịu đi, ngại nữa mới khổ chứ. Em chọn ình 1 bộ bikini không quá thiếu cũng không quá thừa. Lúc vừa ra, mắt mình như chữ O nhìn em ngẩn ngơ. em thì thấy mình thế ngại nên cứ chạy nép sau lưng, nhìn rõ đáng yêu. Lần đầu tiên mình thấy toàn bộ cơ thể em ở một nơi sáng sủa như thế này, tuy rằng bikini che đi một số chỗ cần che nhưng cũng đã ọi người chiêu ngưỡng những đường con trên cơ thể em.
“Anh, đi đi” em vừa nói vừa đi sau lưng mình mà bẽn lẽn”
Đi ra tận bãi biển, mấy thằng con trai dở chứng dê cứ ngó em cho bằng được, công nhận là người em đẹp thật. Ra sát nước rồi mà em cũng không chịu xuống tắm, cứ đứng núp sau lưng mình khép nép.
“Em không định tắm à cô bé”
“HỨ, cô bé nào. Ngại chết đi được, cứ sao sao ấy”
“Haha, bao nhiêu người, em ngại gì”
“Không biết”
“Thế em đứng đây anh xuống tắm nha”
“Không”
“Ơ, thế đi biển làm gì?”