[edit - Hoàn] Cả Đời Sủng Ái - Nghê...

Chương 66: Quà Sinh Nhật 20 Tuổi


Bạn đang đọc [edit – Hoàn] Cả Đời Sủng Ái – Nghê… – Chương 66: Quà Sinh Nhật 20 Tuổi

Edit: Phưn Phưn

Cuộc sống đại học so với trong tưởng tượng nhàn nhã hơn rất nhiều.

Bởi vì trước kia lúc Chu Tương Tương đi học, tinh thần kéo căng chặt chẽ, sau khi lên đại học, thì đã thả lỏng một chút, mỗi ngày ngoại trừ lên lớp, chính là đi chơi với Phó Tranh, lúc Phó Tranh không có thời gian đi với cô, cô sẽ cùng với các bạn cùng phòng ra ngoài đi shopping, nếu không thì ở kí túc xá xem phim, hoặc là nằm ở trên giường đọc tiểu thuyết giết thời gian.

Từng ngày trôi qua, phải gọi là rất thoải mái.

Sau khi kết thúc huấn luyện quân sự, hội học sinh bắt đầu tuyển người mới, Thẩm Đình và Trương Tâm đi lấy mấy tờ giấy báo danh trở về.

Vừa về đến phòng ngủ, đã vô cùng kích động thông báo với Giản Vi và Chu Tương Tương.

Thẩm Đình: “Hội trưởng Ban Tổ Chức là một soái ca, ách… Mặc dù không có đẹp trai như Phó Tranh của cậu, nhưng coi như cũng rất tuấn tú.”

Trương Tâm nói: “Thật ra chủ tịch hội học sinh mới thật sự đẹp trai, siêu đẹp trai, nếu chúng ta báo danh vào văn phòng, về sau có thể có không ít cơ hội được tiếp xúc.”

Thẩm Đình vỗ vai cô nàng, “Tâm, cậu mau chết tâm đi, Lục Mộ Trầm người ta đã có bạn gái, hơn nữa nghe nói bạn gái anh ấy ở học viện điện ảnh, trông cực kỳ đẹp.”
2


Trương Tâm ngẩn người, “Cậu nghe ai nói, thật hay giả?”

Chu Tương Tương đang ăn nho, nghe thấy tên Lục Mộ Trầm, lập tức bị sặc, ho không ngừng.

Trương Tâm vỗ lưng giúp cô, “Này không sao chứ?”

Chu Tương Tương vội vàng khoát tay, “Không sao, không sao… Cái đó thật ra Lục Mộ Trầm… Ách…”

“Thật ra thế nào?” Ánh mắt mọi người sáng lên, cùng nhau nhìn chằm chằm Chu Tương Tương.

Chu Tương Tương mím môi, nói: “Mấy cậu nói Lục Mộ Trầm, khả năng, ách… Chắc là anh họ Phó Tranh…”

Thẩm Đình: “…”

Trương Tâm: “…”

Ngay cả Giản Vi cũng thất thần.

Mấy giây sau, Thẩm Đình phản ứng đầu tiên, “Ông trời ơi, gien trong nhà bạn trai cậu cũng quá cao rồi?! Người nào người nấy cũng đẹp trai là thế nào!!”

Trương Tâm một phát bắt được tay Chu Tương Tương, hỏi: “Tương Tương! Nói cho tớ biết, anh họ của bạn trai cậu có bạn gái không?!”

Chu Tương Tương cười gượng, “Anh ấy… Có, nghe nói xinh đẹp là không sai, bạn gái anh ấy học ở học viện điện ảnh, trước kia là hoa khôi của trường chúng tớ, vô cùng xinh đẹp.”

Trương Tâm lập tức che ngực, “… Ôi, tim tớ đau quá! Các cậu nói đi, tại sao mỗi lần tớ nhìn trúng trai đẹp, đều đã có bạn gái là sao? Này mẹ nó quả thực là ngược cẩu mà!”
2

Đại học năm thứ nhất giờ lên lớp ít, không lo không nghĩ, cộng thêm Chu Tương Tương cũng không có tham gia hội học sinh hay hiệp hội sinh viên, cho nên thời gian nhàn rỗi mỗi ngày rất nhiều.

Nhưng mà, con người một khi rảnh rỗi, rất dễ nghĩ ngợi lung tung.


Gần đây Chu Tương Tương gọi điện thoại cho Phó Tranh, mỗi lần nói chuyện chỉ được vài phút, mỗi lần hỏi anh đang làm gì, anh đều nói có việc bận.

Lúc trước hai người nấu cháo điện thoại, nói đến một hai giờ cũng không nỡ cúp điện thoại.

Nói chuyện trên WeChat cũng vậy, trước kia Chu Tương Tương gửi Wechat cho Phó Tranh, một giây sau Phó Tranh đã trả lời lại.

Nhưng bây giờ, một giây sau chưa trả lời lại cũng bỏ đi, lại có lúc cách vài giờ mới trả lời lại cô.

Hẹn gặp cũng vậy, trước kia hai người hầu như mỗi ngày đều muốn gặp mặt, nhưng lúc này, Chu Tương Tương đã hai ngày rồi chưa được gặp Phó Tranh, mà anh cũng không hẹn cô.

Chu Tương Tương mới vừa gọi điện thoại cho Phó Tranh, vang lên nửa ngày cũng không có ai nhận, Chu Tương Tương tức giận ném di động Cạch xuống đất.

Giản Vi quay đầu lại, lo lắng hỏi: “Sao vậy? Chồng cậu lại không nghe điện thoại à?”

Chu Tương Tương vừa tức vừa buồn, lại lo lắng sợ hãi, quay đầu lại, có chút khẩn trương hỏi: “Các cậu nói xem, có phải anh ấy đã có người khác rồi không?”

Nhìn vào biểu hiện gần đây của Phó Tranh, khó trách Chu Tương Tương nghĩ ngợi lung tung.

“Không thể nào, Phó Tranh nhà cậu đối tốt với cậu như vậy cơ mà.”
2

Lập tức Thẩm Đình và Trương Tâm đẩy ghế ngồi trước mặt Chu Tương Tương.

Giản Vi cũng kéo ghế lại.


Bốn nữ sinh ngồi thành một vòng.

Giản Vi gật đầu, “Đình Đình nói rất đúng, Phó Tranh nhà cậu đối tốt với cậu như vậy, không giống người sẽ thay lòng. Cậu đã quên lúc huấn luyện quân sự rồi à, không phải cậu gầy đi mấy cân sao, làm cho cậu ấy sốt sắng cả lên, mỗi ngày đều canh cậu ăn cơm.”

“Cậu cũng nói đó là lúc huấn luyện quân sự, học kỳ này đã qua hơn một nửa, quỷ mới biết có phải anh ấy đã thích người khác rồi hay không.”

Chu Tương Tương càng nói càng hoảng hốt, ngón tay bấu chặt vào lòng bàn tay, răng cắn chặt.

“…”

“Trời ạ, Tương Tương, tớ cảm thấy có lẽ là cậu suy nghĩ nhiều rồi, tớ nghe nói tiết của Khoa Kiến Trúc rất nhiều, có lẽ cậu ấy thật sự bận đấy.” Trương Tâm nói.

Chu Tương Tương nhíu mày, sau đó lại lắc đầu, “Không thể nào, lúc học lớp mười hai, áp lực học tập nặng như vậy, mỗi ngày anh ấy đều gọi video với tớ, dù không nói câu nào, nhưng vẫn mở video, sau đó hai chúng tớ mỗi người đều tự ôn tập. Khi đó gấp rút như vậy, anh ấy đều muốn gọi video với tớ, trong khoảng thời gian này bận rộn, có thể vội bằng lúc đó sao?”

Chu Tương Tương càng nghĩ, càng cảm thấy không thích hợp, cầm điện thoại lên lại gọi cho Phó Tranh.

Liên tục gọi ba lần, vẫn không có người nhận.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.