Bạn đang đọc Ê, Con Hầu Kia, Tôi Thích Em Rồi Đó: Chương 6: Trở về…
Trong căn phòng tuyệt đẹp tràn ngập nắng mai…
Có hai cô gái xinh đẹp đang say giấc ngủ. Đó là cô và nó.
Cô và nó từ khi trở về cung đến bây giờ đã 1 tuần, nhưng vẫn chưa tỉnh dậy. Bác sĩ nói do quá hoảng sợ mà ngất đi, không có gì, chỉ cần để người bệnh thư giãn là chủ động dậy thôi. Mọi thứ liền quay trở về nề nếp…
Lão bị bắt vô tù 40 năm vì tội bắt cóc trẻ em và có ý định hiếp dâm.
Y vừa đủ 18 tuổi, nên cũng phải bóc lịch 25 năm do hành hung người khác và có ý định hiếp dâm nốt.
Bác Hạnh thì được đưa vào làm người chăm sóc cho hai đứa. Bác cũng đã li dị với lão chồng khốn nạn.
Những đứa trẻ ở cùng với lão thì được vào cung, cho ăn học đầy đủ, kể cả anh.
Anh hằng ngày vẫn đến thăm cô và nó, hắn và cậu không nói gì, nhưng trong lòng có hơi khó chịu.
Hắn vẫn làm việc, cậu vẫn cua gái, nhưng tâm trí luôn nghĩ đến một người con gái…
Một buổi sáng đẹp trời…
– Ừm…- hai tiếng rên đồng loạt vang lên. Tay nó khẽ động đậy. Tay cô cũng thế. Rồi nó lười biếng ngồi lên. Cô vươn vai, rồi cũng ngồi vắt vẻo chân trên giường. Rồi hai đứa quay đầu lại, đối diện với nhau, rồi cười khúc khích:
– Chào buổi sáng…- Cô và nó đồng thanh.
– Dậy rồi thì tìm hoàng tử đi!- Nó nhắc. Cô nói:
– Ừm… Thấy nhớ hoàng tử ghê luôn!
Rồi hai đứa tụt xuống giường rồi chạy đi. Hai đứa vừa rời khỏi thì hắn và cậu đến, đối diện với cái giường trống không. Và lệnh truy tìm được phát động cho toàn cung:
– Ai tìm được hai con nhỏ ngốc này thì sẽ được tăng lương!- Hắn và cậu gào lên trong loa phát thanh. Thế là cả cung nhao nhác lên.
Trong khi hai con người đó…
– Ê, đi mãi sao không thấy vậy?- Nó hỏi cô. Cô nhún vai:
– Không biết… Chắc mình bị lạc rồi…
Cô và nó đi lạc thiệt. Do mãi mê đi tìm mà cô và nó vô tình …. Đi ra khỏi cung. Giờ đây, trước mắt hai đứa là Mo*no*plaza, plaza nổi nhất nước Fiona. Cô và nó bước vào plaza mà sáng mắt ra. Nó lẩm bẩm:
– Thật không thể tin được… Có nơi đẹp như vậy sao?
– Ừ…- Cô thẫn thờ. Rồi nó quay lại nắm tay cô, mắt sáng như sao:
– Hay mình đi thăm quan chút đi!
– Đúng ý mình rồi!- Rồi hai con ngốc nắm tay nhau tình tứ, chạy vào trong plaza mà quên mất mục đích chính của mình.
Hắn và cậu vẫn chạy thục mạng đi tìm. Rồi đến trước cánh cửa sau, cả hai đều thấy nó được mở. Thế là hắn và cậu xông ra.
Đối diện với cánh cửa là Mo*no*plaza. Hắn điên cuồng chạy đi, cậu cũng mặc kệ các cô gái xinh đẹp xung quanh mà chạy theo….
Khi hắn và cậu đang hối hả đi tìm thì hai đứa nó đang ở đâu?
Ừm, cái vị trí này… Nó hơi H chút xíu…
( Nhưng đây truyện Mi mà, Mi thích gì chả được *cười đen tối*)
– A… Cái gì trông lạ vậy? Nó dài dài… mà cứng cứng… Như cái gậy ý… Nhưng chỉ có nó hơi cong thui… – Nó chăm chú nhìn cái vật đang ở trước mắt mình, hỏi cô.
– Mình không biết… Cái roi này mà quất vào người chắc đau lắm hen…- Cô tò mò chỉ chỉ vào cái roi dài. Nó cũng nhìn gật gù.
– A! Mình biết con búp bê này nè! Họ gọi nó là búp bê bong bóng đó!- Nó hào hứng chỉ chỉ. Chợt một giọng nói lành lạnh vang lên sau lưng hai đứa:
– Hai con nhỏ kia! Làm cái trò gì ở đây!?
Nó nhìn đằng sau mà giật cả mình. Hắn chứ còn ai. Cô cũng nhìn đằng sau mà hết cả hồn. Cậu đang đứng ngay sau cô, mặt nghiêm nghị. Cô biết rằng một khi cậu đã nghiêm nghị thì cô chết chắc rồi. Thế là hai đứa mắt ngân ngấn chắp tay khẩn cầu:
– Hoàng tử ơi em chỉ tò mò thôi mà, tại lần đầu tiên em đi plaza mà, lúc đầu em cũng đi tìm hoàng tử, hoàng tử tha cho em đi!
Hắn nhìn nó, khoé miệng hơi hướng lên. Cậu cũng bỏ nghiêm nghị, cười chào thua. Hai đứa thấy vậy thì thở vào nhẹ nhõm. Nhưng nó bị hắn vác trên vai, còn cô thì bị cậu bế lên theo kiểu công chúa. Hai đứa la oai oái:
– Hoàng tử ơi để cho em xem cho xong mấy món đồ trong shop đó đi mà!
Hai chàng hoàng tử tối sầm mặt rồi nói bằng chất giọng ai oán:
– Lần sau ta đưa đi! Bây giờ về đi, mọi người đang đi tìm đó!
– Ok!- Hai đứa hô to. Cậu và hắn đồng thời nghĩ:
– Trước khi cho hai đứa này đi plaza thì phải xoá sổ cái cửa hàng này mới được!
Mi xin được dành tặng chap này cho conhocdangyeu3236!