Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 7: Tìm đường sống trong chỗ chết (4)


Đọc truyện Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới – Chương 7: Tìm đường sống trong chỗ chết (4)

Sau một hồi suy nghĩ, A-Long liền làm, gom góp tất cả những cái kinh mạch không dùng tới, mảnh và ít, kết nối với 5 đại mạch chủ, nói thì dễ hơn làm, hắn bây giờ phải chọn một cái kinh mạch chính, to và rộng để làm vật chứa để tạo ra nơi để cấu tạo đan điền, rồi hắn tự sử dụng các kinh mạch khác kết nối với mạch chính, và sắp xếp lộ tuyến y như cái đan chính của mình vậy!

– Thất bại “Thất bại,rồi lại thất bại,không biết là bao nhiêu lần rồi hắn bắt đầu bỏ đi ý định ” tạo ra đan điền bằng mạch chính và mạch phụ, hắn bây giờ còn điên rồ hơn nữa “

– hắn dùng những phần năng lượng còn vô cùng dồi dào, của Ma Sâm trong cơ thể, dùng tinh thần lực nén ép từng tia năng lượng trong người, kéo dài thành sợi, rồi xoắn lại bắt đầu xông vào đại mạch mà hắn lựa chọn làm đan điền!

– Lúc này mạch chủ đó to dần lên kích thước gấp đôi đan điền của hắn, hắn liền khống chế thật tốt năng lượng, không cho năng lượng khác truyền vào thêm nữa, xong hắn chia một phần tinh thần lực, bắt đầu diễn hoá từng sợi mạch máu,từng nếp gấp y,như đan điền của hắn vậy,lợi dụng năng lượng tái sinh vô tận của Ma Sâm, hắn cưỡng ép, mạch chủ hắn đang diễn hoá tự tái sinh theo những gì hắn muốn,!

– Trời không phụ lòng người, sau bao vất vả, thất bại,và đau đớn, hắn cuối cùng cũng thành công!

– Trong 5 mạch chính hắn tạo ra thêm được một cái đan điền được hắn cho là hoàn hảo nhất, còn 4 cái còn lại hắn để làm kho chứa!

-Một cái để dự trữ Tinh Thần Lực


-Một cái để hắn chứa Đấu khí tinh thuần

-Một cái để chứa ma pháp lực

– Một cái bền và săn chắc nhất để chứa độc. Và những Pháp lực lạ và không tinh thuần, xâm nhập vào trong cơ thể, giúp tránh bị ám toán

– Còn một cái hoàn hảo nhất thì cứ để đó chờ cơ duyên hoặc hoạn nạn sẽ có lúc dùng tới!

– Khi A-Long hoàn thiện (ngụy) đan điền thì hắn cũng chữa thương xong, tay chân đã lành lặn lại, từng vết xương bị gãy vụn liền lành không một chút dấu vết, từng vết sẹo trên người biến mất như chưa từng xuất hiện, lục phủ ngũ tạng trở nên hoàn hảo,và mạnh mẽ!

– Hắn bắt đầu vùng vẫy,khiến mình ngoi lên mặt nước. Tuy thân thể đã hoàn thiện, nhưng không phải là tự bản thân luyện tập và phát triển mà thành,nên rất yếu đuối da bọc xương, chỉ cần một cơn gió thổi qua cũng khiến hắn ngã quỵ!

– Hắn cuối cùng cũng bò được llên bờ, chân tay run rẩy,một cam giác truyền tới bây giờ, là ” đói mình rất đói, mình muốn ăn một cái gì đó, mình phải kiếm đồ ăn “

– Hắn nhìn lên trên bờ thấy dấu vết,của hắn cách đây 3 hôm, nhìn thấy cái đầu và bộ rễ của (Ma Sâm) hắn nhìn thấy 12 cái rễ của Hấp Huyết Thụ Ma, ánh mắt của hắn hiện ra tia sáng lạnh lẽo,như huyền băng vạn năm không tan,khiến nhiệt độ xung quanh lạnh xuống như muốn đông cứng lại!

– 3 Tháng sau!

– Trong một khu rừng tối tăm,một người thiếu niên từ từ đi ra!

– Trên môi nở một nụ cười lạnh, ” Triệu Gia -Triệu Lôi, Phượng Ân, ngươi hãy chờ ta,chúng ta sẽ có một cuộc chơi rất là vui đó “


– Ha Ha Hạ,Đừng chết, trước khi cuộc cuộc vui mới chỉ bắt đầu HA HA HA HA!

– Lúc này trời tuy đêm tối! Mây mù kéo tới sấm chớp đùng đùng, như làm chứng cho một ma thần sắp xuất thế vậy!

– Trời bắt đầu đổ cơn mưa nặng hạt!

– Dưới trời mưa to, Sấm lớn,một thân ảnh gầy gò,đang chống đỡ thân mình bằng một cây trường thương, quần áo thì tả tơi, người quấn đầy băng,trong ngực áo như chứa một cái gì đó, khuân mặt thì bị trời đêm che khuất, nhưng chỉ nhìn thấy trên khuân mặt đó bên trái có một con mắt đang rực lửa bốc cháy.Còn mắt phải thì sáng lên màu xanh lạnh lẽo, Trong màn đêm tĩnh lặng,mọi thứ hắn đi qua như đông cứng lại, sau lưng của hắn xuất hiện hơn 50 bóng đen, nhưng đi không một tiếng động,gió gào thét âm u,khiến cho khung cảnh này trở nên quái dị, nơi hắn đi qua mọi thứ trở nên im lặng, ma thú nhìn thấy hắn run rẩy, phục tùng triều bái không giám cựa quậy, như là gặp phải một hồng hoang dị thú vậy!

– Đây không ai khác chính là A-Long!

– kể từ ngày hôm đó tới giờ đã là ba tháng, hắn vượt qua bao nhiêu thử thách, nhiều lần bò qua ranh giới của tử thần!

– Hắn đã sống sót mà rồi khỏi khu rừng đó, khu rừng ma người trên đại lục này gọi là (Xương Giá) 1trong 5 Tử địa trên đại lục này, 1vạn người vô nếu may mắn ra ngoài chỉ có một hoặc 2 người, mà những người ra được đều là những cường giả mạnh nhất trên đại lục này!

– Trên môi A-Long nở một nụ cười chết chóc,, hắn cười không phải vì hắn vui, không phải vì hắn thoát ra khỏi khu rừng, mà là hắn cười với kẻ xui xẻo nào bị hắn chấm trúng!


– “Triệu Gia,Phượng Ân,” Chờ ta một chút, ta sẽ tới phục vụ các ngươi ngay!hahaha

*Lúc này tại, trung tâm của Hắc Kim đế quốc, # Hắc Kim Thành #

Phượng gia biệt viện có một trung niên nam tử, tuổi gần ngũ tuần, khuân mặt gian xảo,bên cạnh hắn có một Trung niên Mỹ phụ tuổi khoảng 32 đang nằm bên cạnh người trung niên, bỗng một trận khí lạnh ập tới, từ lòng bàn chân, truyền lên sống lưng rồi tới đại não, khiến hắn bừng tỉnh, mồ hôi lạnh chảy ra từng cơn, làm hắn Phương tâm lạnh lẽo,khiến hắn không giám nhắm mắt ngủ tiếp!

Đây không ai khác! Là Triệu Lôi, Mỹ phụ bên cạnh là thiếp thứ 7 của Triệu Lôi,mẫu thân của Phượng Ân!

-ở trong một đình viện khác Phượng Ân cũng như vậy! Lo lắng không yên, sợ hãi và run rẩy,hắn biết sắp có chuyện gì đó không hay sắp xảy ra!!

” KẾT CHƯƠNG”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.