Đọc truyện Dương Gian Phán Quan – Chương 426: Cảnh Giới Đạo Tâm
Thấy hắn bĩu môi lắc đầu nguầy nguậy, Tiểu Long Linh hiểu rằng nói chuyện nhẹ nhàng không thu được hiệu quả vừa ý, nó liền hung hăng y như bò tót lao tới húc hắn.
Cao Cường thấy khối cầu đột ngột đánh tới, ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu là lập tức né tránh.
Ngặt một nỗi chợt kinh hãi nhận ra cơ thể bị cố định cứng ngắc trên ghế, dù muốn khẽ nhúc nhích một ngón tay cũng không làm nổi, chớ nói chi là nhảy ra khỏi ghế.
Kết quả có thể nghĩ ngay được.
Sau hàng loạt tiếng “phanh.. phanh.. phanh..” trầm đục, Cao Cường liền có cảm tưởng xương lồng ngực hình như muốn vỡ vụn, đau đớn kịch liệt đến nỗi nghẹt cả thở.
Đế Thể giờ này yếu ớt tựa như trang giấy mỏng, còn may đối phương hạ thủ lưu tình.
Vấn đề là bản thiếu gia giả vờ giả vịt vậy thôi, ngươi ngọt nhạt vài câu là bản thiếu gia đồng ý ngay rồi, đâu cần thiết phải dùng tới cách thức đầy bạo lực như thế này.
Cao Cường nghĩ mà thấy cay sống mũi, chỉ muốn băm nát cái khối cầu khốn nạn này luôn và ngay.
Đáng tiếc nắm tay còn chưa đủ cứng, đứng dưới mái hiên đành phải nhịn nhục cúi đầu.
Đúng lúc này cấm chế giam lỏng cơ thể đột ngột biến mất, cái này tình huống quá bất ngờ, Cao Cường không kịp phản ứng, liền cứ thế há miệng phun máu thành vòi.
Tiểu Long Linh chỉ chờ đợi có thế, nó ngay lập tức bay lên hứng trọn máu hắn, sau đó không ngừng nhấp nháy hồng quang, và rồi biến hóa thành đồng hồ đeo tay.
Nói chung gạo đã nấu thành cơm, ván đã đóng thành thuyền, không thể nghịch chuyển, hắn đành phải ngoan ngoãn chìa tay trái cho Tiểu Long Linh tự đeo lên cổ tay.
Hóa thành chiếc đồng hồ Rolex nạm kim cương lấp lánh sang chảnh quấn chặt quanh cổ tay hắn xong, Tiểu Long Linh lập tức dùng linh hồn truyền âm khinh khỉnh nói:
“Tiểu tử, đừng vọng tưởng làm chủ nhân của bổn tọa, ngươi hiện tại còn chưa có xứng”
“Hắc..” – Cao Cường nghe xong khẽ cười nhạt:
“Xứng hay không còn chưa đến lượt thứ đồ chơi nhân tạo như ngươi phán xét. Muốn ở lại thì khôn hồn giao nộp phí tổn ra đây, bằng không ta sẽ giải trừ mối liên kết. Hơn nữa đừng dối trá cho qua chuyện, dám chắc con giun nhỏ ngươi đã rơi vào bước đường cùng rồi”
“Xùy..” – Tiểu Long Linh liền hỉ mũi coi thường:
“Nếu bổn tọa chạy xuống Hạ Giới thì tiểu ma nữ không đời nào tìm thấy, chẳng qua lo lắng an nguy của Thiên Giới nên mới phải mượn khí tức ngươi che đậy thiên cơ. Mà bớt lắm chuyện đi, bổn tọa trợ giúp cho ngươi mau chóng cường đại hơn người là được rồi chứ gì?”
Hắc hắc, phải có qua có lại như này mới toại lòng nhau đấy.
Gắng gượng không để bật cười ra thành tiếng, Cao Cường lạnh nhạt nói:
“Con giun ngươi định trợ giúp thế nào? Mà thôi, trước tiên đưa mấy bộ Chuy Pháp Thần Cấp ra đây”
Thú thật là hắn rất muốn hỏi tới tiểu ma nữ kia, có điều người ta chắc ở tầng thứ cao chọc trời, nghĩ tới nghĩ lui cảm thấy tốt nhất không quan tâm làm gì cho mệt thân.
“Xùy..” – Tiểu Long Linh một lần nữa hỉ mũi coi thường, rồi vênh váo nói:
“Luyện tập Chuy Pháp Thần Cấp thì hơn người kiểu gì? Mau gọi một tiếng Tiểu Long Linh đại gia gia, bổn tọa liền truyền cho ngươi Chuy Pháp Chí Tôn của chủ nhân lưu lại. Chỉ cần lĩnh hội một chút da lông, cam đoan sẽ dễ dàng đột phá bình chướng năm tầng đạo tâm”
“Ách..” – Cao Cường nghe thấy vậy giật mình kinh ngạc, vội vàng dò hỏi:
“Chủ nhân trước đó của ngươi là bậc thầy chuy pháp à? Hay cũng là một vị chú tạo sư?”
“Nha..” – Tiểu Long Linh trong lòng liền dâng nên hoài niệm, tặc lưỡi nói:
“Chủ nhân nắm giữ năng lực thông thiên triệt địa, luyện khí luyện đan bày trận tất cả phương diện đều ở trình độ phi thường cao siêu. Có điều đúng như ngươi đoán, chủ nhân mạnh nhất là chú tạo luyện khí, nhưng khi chiến đấu thường sử dụng kiếm hoặc chưởng pháp”
Không muốn dùng chuy pháp giết người, có lẽ vị đại năng đó rất trân trọng cái nghề chú tạo luyện khí, Cao Cường không biết nên kính nể hay là khinh bỉ đối phương.
Cơ mà rất có thể người ta thực lực quá bá đạo, không nhất thiết vận dụng tới thủ đoạn mạnh nhất.
Chẳng hơi đâu băn khoăn chuyện này, Cao Cường đi thẳng vào vấn đề:
“Giun nhỏ, ngươi vừa nhắc tới năm tầng đạo tâm gì đó, có thể giảng giải kỹ càng hơn được không?”
“Cái này..” – Tiểu Long Linh có hơi ngập ngừng, rất lâu sau mới tặc lưỡi:
“Kỳ thực giảng giải cũng được thôi, nhưng có lẽ ngươi tự đọc bí tịch chủ nhân lưu lại sẽ hiểu sâu hơn. Giờ hãy buông lỏng tinh thần để bổn tọa đưa ngươi vào nơi đó”
Suy cho cùng Tiểu Long Linh chỉ là hồn linh, nhờ giảng giải phương diện tu hành tựa như gây khó dễ.
Cao Cường không chút đắn đo khẽ gật đầu ra hiệu để nó cứ việc tùy tiện, và nhoáng một cái cả hắn cùng chiếc ghế massage liền bị chuyển di tới một không gian lạ lẫm.
Ấn tượng đầu tiên là có nồng độ tiên khí nồng đậm gấp nhiều lần, đến mức mù mịt như sương mù, chỉ là hít thở bình thường cũng đã thấy tinh thần sảng khoái vô cùng.
Tại đây tu luyện làm ít ăn nhiều khỏi cần nghi ngờ.
Kìm nén xúc động vận chuyển công pháp, Cao Cường đứng dậy cẩn thận quan sát mới biết đang ở khoảng sân rộng rãi, ngay tại trước mặt là tòa lâu đài bằng đá.
Bên trái tòa lâu đài có một ngọn núi nhỏ, dưới chân núi an trí hai hồ bơi. Tuy nhiên trong đó một hồ có nước màu đỏ rực lan tỏa thứ mùi hương thảo dược thơm ngát.
Nhìn là biết không phải hồ nước tầm thường rồi, nhất định khi ngâm mình sẽ thu lợi ích to lớn.
Ngoại trừ những thứ như bộ bàn ghế đá với vườn dâu, bao quanh nơi đây là khu rừng cổ thụ, với vô số thân cây cao chọc trời, chắc hẳn chúng đã hàng vạn năm tuổi.
Khéo có khi toàn là yêu quái, chạy ra trêu chọc liền bị đánh một trận oan uổng chứ chẳng đùa.
Thu hồi ánh mắt, Cao Cường mỉm cười nói:
“Tiểu Long Linh, nơi này là không gian bên trong khối cầu đúng không?”
“Chính xác” – Tiểu Long Linh hiện ra trước mắt hắn, đầy tự hào nói:
“Nơi đây được gọi là Hạ Long Giới, là nơi năm xưa mấy vị phu nhân bế quan tu luyện. Đáng tiếc sau khi chủ nhân phi thăng Thần Giới, trong này liền bị bỏ hoang luôn”
Hóa ra là nơi bao dưỡng bồ nhí, vị đại năng kia thật biết cách hưởng thụ.
Liên tục lắc đầu xua tan ý nghĩ hư hỏng, Cao Cường tiếp tục dò hỏi:
“Tiểu Long Linh, bí tịch các thứ cất giữ trong tòa lâu đài kia phải không?”
“Chính xác” – Tiểu Long Linh khẽ gật đầu trả lời, rồi lắc lắc đuôi nói:
“Nhưng không cho phép tiểu tử ngươi vào trong, ngồi ngoài này mà đọc”
Tiểu Long Linh nói dứt lời liền vẫy vẫy cái đuôi, tiếp theo hành động của nó, trên mặt bàn đá xuất hiện từng cuốn sách dày cộp, giây lát là đã chồng chất thành đống.
Aizzz, cứ ngỡ gọi bí tịch cho sang mồm, thực chất lưu trữ trong ngọc giản truyền công.
Nào ngờ viết thành sách mới khổ chứ, ngồi đọc hết chỗ này xong đi mua cặp kính cận là vừa.
Trong lòng buồn bực khó tả là vậy, nhưng kêu ca cũng chẳng được ích lợi gì đâu, Cao Cường đành ngồi vào ghế, cẩn thận lật tìm bí tịch liên quan tới tu luyện đạo tâm.
Tìm chán tìm chê không thấy bí tịch tu luyện đạo tâm nào cả, thay vào đó toàn là các loại Chuy Pháp, thấp kém nhất là Địa Cấp, đỉnh cao nhất là Chí Tôn Thần Cấp.
Xen lẫn trong đống này còn có một cuốn Cơ Sở Chú Tạo Luyện Khí.
“Này là thế quái nào?” – Cao Cường cảm thấy khó hiểu vội ngước lên hỏi:
“Sao có mỗi cơ sơ chú tạo thôi vậy? Người kia không lưu lại cuốn bí tịch nào cao cấp hơn à?”
“Một cuốn đó là đủ rồi” – Tiểu Long Linh biến hóa ra hai cánh tay, nhún vai nói:
“Chủ nhân từng bảo là chú tạo sư thì nên mặc sức sáng tạo, chứ đừng trông chờ vào những thủ pháp luyện chế cao siêu. Bởi vậy học tập kiến thức cơ bản là đủ rồi”
Cao Cường nghe xong liền nhanh tay lật mở xem sao, đúng thật toàn là kiến thức cơ bản. Từ đo lường nhiệt lượng cho tới phân biệt tinh thiết với cả dung hợp tài liệu.
Ok fine, sao cũng được.
Tạm thời đặt cuốn cơ sở chú tạo nằm gọn một bên, hắn nhấc lên cuốn Phá Thiên Chuy.
Này là cuốn chuy pháp Chí Tôn Thần Cấp duy nhất, nội dung bên trong ra làm sao chưa biết, thế nhưng hai hàng chữ đề ở trang bìa toát lên khí phách bá đạo vô cùng.
Thậm chí búa tâm trong thức hải còn bị cỗ khí phách này dẫn dắt, đang rung động không ngừng.
Hàng xịn không cần nghi ngờ, cơ mà lưu trữ bằng ngọc giản truyền công thì tốt biết bao.
Thấy hắn nhìn chằm chằm hàng chữ trên bìa, Tiểu Long Linh đắc ý nói:
“Kỳ thực đây là bản nhược hóa của Thần Kỹ, mỗi chiêu đều ẩn chứa uy lực hủy thiên diệt địa, thành ra tiêu hao cũng cực kỳ lớn. Bởi vậy bổn tọa khuyên ngươi tu luyện để đột phá đạo tâm thế thôi, còn muốn dùng trong chiến đấu thì học tập những cuốn Thần Cấp kia kìa”
Thần Kỹ hay còn được gọi là thần thông, cái này đã vượt qua phạm trù thuật pháp võ kỹ, nó chứa đựng uy lực khủng bố là điều đương nhiên không cần phải nghi ngờ.
Khẽ gật đầu ra điều đã hiểu, Cao Cường chợt nhớ tới một việc, vội ngước lên hỏi:
“Tiểu Long Linh, có thể cho phép ta tạm thời phóng xuất pháp bảo không gian tại trong này được chứ? Ta cần cho thứ đó hấp thu tiên khí cải thiện môi trường bên trong, cũng như để đám bằng hữu đi theo từ Hạ Giới dần dần thích nghi với pháp tắc thiện địa ở Thiên Giới”
“Được” – Tiểu Long Linh không có nửa tia chần chừ gật đầu cái rụp nói:
“Nhưng hãy nhớ là để thứ đó ở trong này ba trăm ngày thôi đấy, hết hạn phải đem đi nơi khác mà bố trí. Hơn nữa nếu thực sự trân trọng bọn họ thì nên tạm thời tránh xa, ngươi giống chủ nhân đều có vận khí nghịch thiên, thân thiết với kẻ yếu chỉ vô tình làm hại người ta”
Không nghĩ tới tiết tấu đầy hư cấu này lại là thật.
Kỳ thực khi trước Cao Cường vội xông ra Hải Vực chính vì hoài nghi điều này.
Như trường hợp Bình thúc, Trương thúc, Hổ lão sư phụ, sống yên ổn bao nhiêu năm, từ hồi quen biết nhau một cái là không chết sớm thì cũng bỗng dưng bị ma ám.
Hay như Phệ ca mập mạp, từ khi chuyển tới thành phố Tân Long là cứ xểnh ra sẽ lại bị ám sát.
Chưa kể tới những người khác, gặp đủ chuyện từ “hơi đen đủi” cho tới “hết thuốc cứu”.
Phát hiện hắn tinh thần sa sút, Tiểu Long Linh đáp xuống bả vai hắn, dịu giọng an ủi:
“Tốn thời gian buồn bã làm gì, cố gắng tu luyện sớm bước lên thần đàn là được, lúc đó pháp tắc thiên địa không ảnh hưởng được tới ngươi, muốn gần gũi với ai thì tùy. Vả lại trên thế gian thiếu gì kẻ vận khí nghịch thiên, nếu buồn thì lân la làm quen những kẻ đó đi vậy”
Bước lên thần đàn? Nói nghe cứ dễ như bỡn ý nhỉ?
Bản thiếu gia trước mắt còn có rào cản của hơn chục tầng đại cảnh giới đây này.
Cao Cường thẳng thừng ném cho Tiểu Long Linh cái bĩu môi khinh bỉ, sau đó lấy ra không gian Bí Cảnh, rồi mạnh dạn đặt gọn gàng tại trên mặt bàn đá luôn cho nhanh.
Không thèm đếm xỉa tới Tiểu Long Linh thêm nữa, hắn bắt đầu lật mở nhìn xem Phá Thiên Chuy.
Để cho hắn mừng rỡ khôn nguôi là mấy trang đầu nhắc tới khía cạnh đạo tâm. Nhưng có tất cả bảy tầng đạo tâm, chứ không chỉ năm tầng như Tiểu Long Linh vừa nói.
Bao gồm Phàm Tâm, Linh Tâm, Vương Tâm, Hoàng Tâm, Đế Tâm, Thánh Tâm và Thần Tâm.
Cơ mà Tiểu Long Linh có lý do để không đề cập tới hai tầng cuối, bởi như theo trong này ghi chép thì Thánh Tâm là tầng thứ đã siêu việt phạm trù Tiên Tôn Chí Tôn.
Tu thành Thánh Tâm, một cái liếc mắt cũng khiến Tiên Tôn Chí Tôn đi bán muối. Cái này cũng quá là khủng bố, Cao Cường chợt thấy máu huyết bỗng sôi sùng sục.