Đọc truyện Đừng Xem Tôi Như Em Trai Nữa Có Được Không – Chương 13: Thích? Tao không có khái niệm
Đám con trai máu mặt đang tụ tập ở băng ghế đá nói chuyện.
-“1 thằng muốn cho cái hẹn đánh nhau ở công viên Ánh Sáng hôm nay, mày dự tính chừng nào rãnh đây?”
-“Tối nay 8h đi, chiều tao có hẹn đi bar rồi”
Chấn Phong xem như chuyện thường ngày, không quan tâm lắm.
-“Ok! Mà trận này mày phải cho nó ăn đòn no nê nha, cái giọng nói chuyện của nó nghe thấy khi dễ lắm”
-“Có 1 thằng thôi hả?”
-“Ừm, thằng đó thuộc dạng đầu gấu, nghe nói cũng hỗ báo lắm, nó đòi chấp 1 mình mày, nhưng tao nghĩ không chừng nó còn dắt thêm đàn em theo, mày có cần tụi tao đi theo không?”
-“Tao đi 1 mình được rồi”
-“Bao nhiêu thằng thì cũng chỉ đủ gãi ngứa thôi, đại ca tụi mình có biệt danh là trăm trận trăm thắng mà” – 1 tên khác cất giọng nịnh nọt.
-“Hôm nay mày lại biết nịnh, mày lại định muốn tao giới thiệu cho 1 cô nữa có phải không?” – Phong trêu.
-“Đúng là không qua mặt được mày rồi, mà cho cô nào xinh xinh với hiền nha, cô lần trước chảnh quá đá tao rồi”
-“Do quá trình ăn ở của mày mà ra thôi nhóc ạ”
-“Ờ thì tao không đẹp trai và giỏi tán gái như mày được chưa!!”
-“Mày cũng biết nữa hả”
-“Hahaha”
Uyển Nhi cùng Kim Trúc đang đi ngang qua băng ghế đá.
-“Ê xem kìa, nhỏ tóc dài đó nhìn đáng yêu quá, không như tụi con gái mặt đầy son phấn tao gặp, tao bị thích rồi” – 1 thằng ríu ríc.
-“Xinh thiệt, tụi bây có biết học lớp mấy không, có bạn trai chưa nhỉ?” – Thằng khác tiếp lời.
*Cốp Cốp*
2 cú liên tiếp lên đầu 2 thằng.
-“Mày mắc chứng gì vậy Phong, đau kinh!!”
-“Uizzz, thốn cái đầu quá, tao đâu có chọc gì mày đâu thằng quỹ”
-“Tụi bây thật không biết gì cả, nhỏ đó là chị gái của Chấn Phong đấy, đừng đụng đến chị nó, tao nói đúng không?”
Thằng khác trả lời rồi quay nhìn Chấn Phong tràn đầy tự tin.
*Cốp*
-“Tao nói đúng rồi mà, why???”
Thiên Minh nhịn nãy giờ, bật cười thành tiếng.
-“Hahahaha!! Éo nhịn nổi nữa!! Để tao nói tụi bây nghe nè, thứ nhất, đừng bao giờ khen nhỏ đó trước mặt nó, thứ 2, đừng bao giờ bảo nhỏ là chị của nó, cũng đừng để ai biết nhỏ là chị gái nó, không là bị ăn cốc như chơi đấy, hahaha!!”
-“Gì vô lý thế!! Với lại tại sao lại như vậy?”
-“Vì tao thân với nó 8 năm rồi, với lại bị ăn cốc quài nên riếc quen, Phong ha?”
Thiên Minh quay sang cười với Chấn Phong.
2 chàng bạn thân nhìn nhau cười, cụng tay 1 cái, khoác vai đi ra căn tin mua đồ ăn.
Để đám kia ở lại vẫn không hiểu mô tê gì.
-“Đại ca thật khó hiểu mà, cả thằng Minh cũng vậy”
2 thằng vừa đi vừa tán gẫu:
-“Mày không định quen ai à, mày có nhiều đứa yêu thích lắm mà, nên trải nghiệm 1 lần cho biết”
Chấn Phong ngấp 1 ngụm nước ngọt.
-“Tao không dễ dàng như mày đâu, tao…chỉ hẹn hò với người mà tao thích mà thôi” – Thiên Minh dõng dạc nói
-“Người mày thích có thích mày không?”
-“Có vẻ người ấy không có thích tao, tao chỉ yêu đơn phương thôi, dù vậy tao cũng không bỏ cuộc đâu, tao sẽ cố gắng hết mình!”
-“Người ấy là ai mà mày nghiêm túc thế? Tao có biết người đó không?”
-“Tao nghĩ tao không thể nói cho mày biết được rồi, đó là bí mật, hehe”
-“Nếu mày không muốn nói ra thì tao không ép, chúc mày may mắn vậy”
-“Cảm ơn đại ca, còn đại ca quen nhiều cô như vậy, có thật lòng thích ai không?”
Chấn Phong nghe xong, không trả lời liền, nhàn nhạt ngước lên nhìn trời nhìn mây.
-“Thích? Tao không có khái niệm, tao cũng không muốn hiểu, tao không muốn mình trở nên thích ai đó, khổ sở lắm, với tao, cứ quen vậy thôi cần gì khỗ thế”
-“Tao với mày thật có suy nghĩ khác nhau nhỉ”
-“Ừm”
-“1 thằng thì lăng nhăng sâu bướm, 1 thằng thì nghiêm túc chân thành, quả thật là khác nhau!” – Thiên Minh tặc lưỡi.
-“Có vẻ là mày muốn ăn 1 cái cốc yêu của tao nhỉ?”
-“Haha tao không nhận cái cốc yêu của mày đâu, no thank you!!”
Hôm nay Chấn Phong được tụi con gái hâm mộ tặng cho núi quà bao gồm 1 đống kẹo với 1 đống thư tỏ tình.
Lúc ra về, tụi bạn cầm hộ nửa đường cho cậu xong, cậu phải tự ôm về nhà.
Có thể tưởng tượng ra cảnh 1 anh chàng đẹp trai cực lực ôm núi quà đảo qua đảo lại thì rất là mất hình tượng đấy.
Cậu đã xử lý như sau: thư tỏ tình thì đã được yên vị trong thùng rác, còn kẹo thì cậu đem tặng cho lũ nhóc hàng xóm.
Trong lúc cho kẹo, nhận ra có 3 bịch kẹo đặc biệt, cậu giữ lại.
Uyển Nhi chưa đi học về, chắc lại đi lòng vòng với Trúc rồi, ai đó rón rén mở cửa phòng cô ra, đặt lên bàn 3 bịch kẹo rồi lẵng lặng đi khỏi.
-“Ôi!! Sao lại có kẹo dẻo xuất hiện ở đây thế? Loại mới nhất luôn!!”
Uyển Nhi đi học về, bước lên phòng thì rất bất ngờ.
-“Chắc ba hay mẹ mua xong để trên phòng cho mình đây mà, đi tắm rồi vừa đọc truyện vừa ăn là số dách luôn”
Bên phòng đối diện, ai đó khẽ nở 1 nụ cười.
Chấn Phong tắm rửa, thay đồ, tối nay, cậu mặc 1 chiếc áo sơ mi đen cùng với quần kaki màu nâu, nhìn đơn giản nhưng cậu mặc thì lại cuốn hút lạ thường.
Phong ra khỏi nhà, bạn cậu đứng đợi sẵn để chở cậu đi bar quẩy.
Chơi đến 8h tối, cậu ra khỏi quán bar, đi đến công viên Ánh Sáng như lời hẹn.
Có 1 thằng nhìn rất to con, cầm điếu thuốc hút, đang đứng đợi.
-“Cũng đúng giờ quá nhỉ” – Chấn Phong đi lại
-“Cuối cùng cũng tới, tao ngứa mắt mày lâu rồi, mày dám nỗi hơn cả tụi tao, làm đại ca đồ, giờ tụi con gái chỉ bu quanh mày, mày được yêu thích dữ lắm. Tức cười, mày chỉ là 1 thằng nhóc miệng còn hôi sữa mà dám ngông cuồng vậy ư?”
-“Hoá ra chỉ vì gato nên mày mới hẹn tao ra à?”
-“Giờ tao sẽ dạy dỗ cho mày ngoan ngoãn lại nè nhóc”
Tên đó nói xong tung ngay cú đấm vào mặt Chấn Phong.
Chấn Phong né được, khum người xuống cho hắn 1 cú hiểm, hắn mất thăng bằng, đứng dậy ra đòn liên tiếp, nhưng vẫn là Chấn Phong né khỏi, đánh lại làm hắn ngã ngửa.
Nhận thấy 1 mình mình không đọ nỗi, hắn ra hiệu cho mười mấy thằng đàn em núp trong góc nãy giờ bước ra.
Giờ ở công viên Ánh Sáng, 1 đám cao lớn ỷ đông hiếp yếu bu quanh 1 mình cậu con trai kia.
Tất nhiên đám này đâu là gì so với cậu, 10 năm tập võ, đai đen karate, toàn có cú đánh độc và hiểm, luôn né được đòn tấn công, thế nên cậu có biệt danh là trăm trận trăm thắng.
Chấn Phong quắc ngón tay, ra hiệu là lên đi.
-“Nhào vô tụi bây!!”
Cả đám nhào vô đánh, tên nào cũng dùng hết sức lực đánh đấm đá, còn đem theo gậy vung tứ tung.
30 phút sau, tụi nó nằm no đòn dưới đất.
-“Cần luyện tập thêm nữa”
Chấn Phong phủi tay, xong quay lưng đi.
Chuông điện thoại reo lên, 1 thằng trong đám nghe máy.
-“Sao rồi?”
-“Thua rồi đại ca, tụi em đang không nhúc nhích nỗi”
-“Sh*t!! 1 đám ngu!! Có 1 thằng nhãi cũng làm không xong!!”
-“Nó thật sự rất mạnh, nó chấp hết cả lũ tụi em, nó ra đòn rất hiểm, tụi em chọi không nỗi”
-“Tụi bây không dùng được nữa rồi, cút đi”
Đầu dây bên kia cúp máy, suy nghĩ 1 chút, hắn nói:
-“Cũng khá đấy chứ, nhưng đừng vội vui mừng oắt con, đó chỉ là khởi đầu thôi, chuyện vui sẽ còn dài”
Xong hắn nở 1 nụ cười tà mị.