Đừng Xem Tôi Như Em Trai Nữa Có Được Không

Chương 12: Đến trường


Đọc truyện Đừng Xem Tôi Như Em Trai Nữa Có Được Không – Chương 12: Đến trường

Trường cấp 3 LTT là trường tụi Uyển Nhi theo học.
Sáng thứ hai, ngày đầu tuần nên phải đi học sớm, Uyển Nhi và Chấn Phong ngủ dậy làm vệ sinh cá nhân xong xuôi, đi xuống nhà ăn sáng.
-“Chào buổi sáng hai đứa”
Ông Hùng vừa đọc báo vừa nói.
-“Hôm nay bữa sáng có bánh mì ốp la. ăn nhanh còn đi học nào”
Bà Hồng mỉm cười.
-“Vâng ạ”
Ăn sáng xong, cả hai cùng chào ba mẹ rồi đi ra lấy xe đạp đi học.
Uyển Nhi có chiếc xe đạp màu xám, Chấn Phong có xe đạp màu đen, xe cùng hiệu chỉ khác nhau màu sắc, khác cả 1 chiếc yên cao nhòng 1 chiếc yên thấp, Nhi lùn nên phải để yên thấp chứ yên cao quá sao chống chân tới nè!
Chuyện là Kim Trúc cùng tuổi với Nhi, đã dọn đến gần đây 4 năm về trước, nên Nhi và Trúc là bạn thân của nhau 4 năm rồi, Kim Trúc rất dễ thương và hài hước, cả hai rất hợp tính nhau.
Còn học chung trường, chung lớp nên mỗi sáng nhỏ đều qua nhà để đi học cùng với cô, nói chung là đi ké xe đạp.
-“Gụt mo ninh Nhi yêu dấu của tao, chào em, Phong”
Kim Trúc tràn đầy sức sống vào buổi sáng.

Chấn Phong gật đầu chào lại.
-“Mày lại tới đi ké nữa rồi, ngày nào tao cũng đèo mày, mệt lắm luôn biết không hã con quỹ” – Uyển Nhi cằn nhằn.
-“Mày cứ xạo quài, mày vinh hạnh lắm mới được chở tao đó, với lại tao ốm nhom thon gọn như thế này, đâu có nặng đâu”
-“Oẹ oẹ, mày rớt xuống cho tao, mơ cao lắm rồi”
-“Chị thon gọn xinh đẹp lắm, em thấy chị nói đúng không Phong…ơ nó chạy trước rồi”
-“Sắp trễ rồi, lên xe, mày nói nhiều nữa là tao cho mày đi bộ”
-“Dạ em sợ chị rồi”
Kim Trúc trèo lên yên sau, chỉnh lại chỗ ngồi rồi ra hiệu cho Nhi chạy.
*Đang trên xe đạp*
-“Tối qua ngủ trễ hay sao mà mặt mày ngu hơn thường ngày thế ?”
-“Uầy, tại tối tao phải thức khuya làm bài, cộng thêm thằng Phong bắt tao xuống mở cửa, còn kím chuyện chọc tao nữa, tụi tao đứng cãi nhau 1 hồi rồi ngủ trễ luôn, nhắc tới là thấy bực à”
-“Chị em mày không bao giờ hoà thuận nhỉ, mà có em trai cũng vui chứ, tao thích có em trai mà không có đây này”
-“Thôi cho tao xin, hồi nhỏ thì em trai chị gái vui lắm, nhưng giờ thì nó thành quỷ rồi”
-“Haha, em trai mày đúng là không biết đường đâu mà lần, thường thì chị gái phải có quyền hơn em trai, mày thì ngược lại”
-“Vậy mới nói…”
-“Ê ê ê nó đang chạy đằng trước kìa, giữ chắc vào để tao chạy qua mặt nó” – Uyển Nhi bỗng rú lên
Kim Trúc chã hiểu mô tê gì cũng phải vịn chắc lại, không vịn thì có mà bay xuống hun mặt đường luôn á.
*Đạp đạp đạp hết tốc lực*
*Chạy qua mặt Chấn Phong*
-“Chấn Phong là đồ con rùa!! Chạy chậm rùa!! Xem tôi chở bạn mà còn chạy nhanh hơn cậu luôn này!! Liu liu liu!!”
Có đứa cực kỳ đắc chí.
Chấn Phong đang chạy chậm nhìn mây nhìn trời thư giãn, bị kêu cái giật mình, tưởng có chuyện gì quan trọng, ai ngờ là chuyện xàm xí gì đâu không.

-“Có vậy thôi cũng hãnh diện lắm hả? Đồ trẻ con!”
Làm ai đó cứng cả họng, rồi với vài cái đạp chân Chấn Phong lại dễ dàng qua mặt xe Uyển Nhi 1 đoạn đường.
Xong, cậu quay lại nhếch mép, rất đểu, làm ai đó sôi hết cả máu.
-“CẬU ĐỢI ĐÓ ĐI, bám chắc vào Trúc !!”
-“Oái!! Nữa hã!! Đi từ từ thôi please tao sợ té!!” – Kim Trúc thét lên.
Trên con đường tới trường có 2 chiếc xe đạp chạy đua với nhau, vui vẻ, trẻ con vậy đó.
Tới trường, cất xe đạp xong Chấn Phong đi lại đám bạn thân đang đứng đợi cậu, toàn là những đứa máu mặt trong trường, và Chấn Phong là đại ca của nhóm này.
Nhóm đi đâu cũng rất nỗi trội, toàn là những anh chàng đẹp trai, cao ráo, cực ngầu nhưng nổi bật nhất vẫn là Chấn Phong và sau đó là Thiên Minh.
Chấn Phong với chiều cao 1m79, gương mặt cực điển trai, phong cách lạnh lùng, đánh nhau pro, được gọi hot boy năm nhất, có cả tá câu lạc bộ được tổ chức hâm mộ Chấn Phong.
Thiên Minh thì với chiều cao 1m77, đẹp trai, thân thiện, sôi nổi, cậu cũng được nhiều người hâm mộ, quý mến.
Chấn Phong thì thân với Thiên Minh nhất, lại học cùng lớp, nên 2 người đi chung lại càng hot hơn bao giờ hết.
-“Em trai mày nỗi tiếng ghê, mới vô trường thôi đã tạo nên cơn sốt như vậy rồi, xem lũ con gái ríu rít chưa kìa”
-“Tao không quan tâm, cơ mà tụi con gái không biết nó đáng ghét cỡ nào đâu, ở đó mà hâm mộ, thật sai lầm”
-“Tiếc thật, tao lại không thích phi công trẻ, bởi vì tao sẽ trở tao thành bà già lái máy bay, cho nên nếu không tao nhất định vô club hâm mộ em mày rồi” – Kim Trúc tặc lưỡi.
-“Tới mày nữa rồi đó” – Uyển Nhi quay đi.

-“Ê đợi tao con kia!!”
-“Mà sao nó không chịu cho mày gọi nó là chị với em trai vậy ta?” – Kim Trúc nói tiếp.
-“Ai mà biết đâu, trước khi đi học nó còn đe doạ tao không cho tao tiết lộ tao vs nó là chị em trong trường nữa kìa!”
-“Đã 8 năm rồi vẫn như vậy…Nhi à, tao đang nghĩ đến 1 khả năng nguy hiểm rất có thể xảy ra…”
-“Sao cơ?? Khả năng gì??”
-“Rất có thể là…”
-“Là…???”
-“Hoàn toàn có thể là…”
-“Là gì nói lẹ đi!!”
-“Là mặt ch* mày ăn ở thấy ghét quá nên nó vậy đó, cả tao cũng công nhận điều này!”
Kim Trúc nói xong cuỗng giò lên chạy.
-“Con kia, mi đứng lại đó cho ta!!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.